Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 155 - Trùng Tộc

Trong gian nhà tối tăm, không gian bị bóp méo từ từ xuất hiện một sinh vật kỳ lạ. Nó rất nhỏ, không lớn hơn con ong bắp cày bình thường là bao, hình dáng bên ngoài cũng rất giống ong bắp cày, đầu nhỏ, bụng căng tròn, kim đuôi rất nhỏ, đen như mực, trông như được sơn loại độc mạnh nhất trên đời.
Đôi cánh trong suốt của con ong rung động nhưng không phát ra chút âm thanh nào, nó chậm rãi bay về phía Tần Vũ, kim đuôi đã nhắm thẳng vào mi tâm hắn.
Vụt!
Nhưng Tần Vũ đột nhiên mở mắt ra, trong mắt hắn có ánh sáng màu tím nhạt chợt lóe lên, con côn trùng kia bị hỏa diễm màu tím bao phủ, bị thiêu thành tro tàn trong nháy mắt.
“Kẻ địch tấn công! Kẻ địch tấn công! Là Trùng tộc!”
Lúc này bên ngoài lại vang lên tiếng cảnh báo lớn của binh lính, đêm nay đã định là một đêm không yên bình.

“Có chuyện gì thế?”
Tần Tiểu Vũ cũng giật mình tỉnh lại.
Tần Vũ trầm giọng nói:
“Đám trùng lớn kia tới rồi, hơn nữa nghe âm thanh thì hẳn là không ít.”
Nhìn đám tro rơi trên giường, Tần Vũ lại nghĩ tới loại côn trùng giống ong bắp cày vừa nãy. Đây là một chủng tộc côn trùng cấp thấp tên là ong đuôi đen, mặc dù nhỏ bé nhưng độc tính cực mạnh. Ngay cả một Tiến hóa giả cấp hai bình thường nếu như bị kim đuôi của nó chích một cái cũng sẽ mất hết năng lực phản kháng ngay tại chỗ, thậm chí một Tiến hóa giả cấp một bình thường sẽ trực tiếp tử vong. Nó có khả năng tàng hình và cực kỳ khó bị phát hiện, là thích khách nổi danh trong Trùng tộc.
Tuy nhiên, nếu nó muốn đánh lén Tần Vũ thì nhất định là tự đâm đầu vào chỗ chết rồi, bởi sống trong thời mạt thế, Tần Vũ đã rèn được năng lực nửa ngủ nửa tỉnh từ lâu, dù ngủ say đến mấy nhưng thực ra hắn vẫn còn nửa tỉnh nửa mê, hễ cảm nhận được nguy hiểm, hắn sẽ hoàn toàn tỉnh táo lại ngay lập tức. Hơn nữa hắn sắp đạt đến cảnh giới Tông sư rồi, đã có cảm ứng tinh thần yếu ớt, đám ong đuôi đen đánh lén Tần Vũ chỉ như một trò đùa mà thôi.
“Phừng phừng phừng!”
Ngọn lửa đã bùng lên ở tầng dưới, tuy Trùng tộc tập kích bất ngờ nhưng người của Lý Nguy đều là những binh lính tinh nhuệ, trong thời gian ngắn mọi người đều có thể nhanh chóng triển khai phản kích.
Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ nhanh chóng đi tới phòng đối diện, trông thấy Đạo Diệc và Lưu Huy đang căng thẳng nhìn lên không trung.
Trong không trung cách chỗ họ không xa có một con ong đuôi đen đang rung cánh bay không ngừng, nhưng lại bị chặn bởi một bức màn ánh sáng màu vàng nhạt, không thể bay qua.
Thấy Tần Vũ bước vào, Đạo Diệc thở phào nhẹ nhõm, vội nói:
“Tần huynh đệ, chúng ta đang ngủ thì bị thứ này đánh thức, cũng may mà lúc ngủ ta đều bố trí sẵn một khốn ma phù.”
“Phụt!”
Tần Vũ tiện tay bắn ra một luồng hỏa diễm màu tím nhạt, bao bọc lấy con ong đuôi đen, ong đuôi đen phát ra tiếng kêu đau đớn, chỉ nháy mắt đã bị thiêu thành tro tàn.
Tần Vũ trầm giọng nói:
“Bên ngoài có nguy hiểm, các ngươi ở lại đây đừng đi đâu, tự chú ý cẩn thận đấy.”
“Nhanh lên, bắn đi!”
Trong đại sảnh tầng một đã có mấy chục binh sĩ tụ tập, ai nấy đều được võ trang đầy đủ, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm ra ngoài phòng, đồng thời không ngừng điều chỉnh vị trí của mình, khẩu 95 trong tay liên tục bắn ra phía bên ngoài sảnh.
“Két két!”
Những tiếng gào thét kỳ lạ liên tiếp vang lên, trong bóng tối bên ngoài căn nhà, đàn Trùng tộc giống như thủy triều ùa về phía nơi này, nhiều nhất trong số đó là một loại quái vật toàn thân được bao phủ bởi lớp giáp xác màu đỏ lửa, chúng chính là Hỏa giáp trùng.
Hỏa giáp trùng là bia đỡ đạn của Trùng tộc, chúng có vỏ cứng, cả tốc độ lẫn sức mạnh đều không hề yếu. Vốn dĩ Tần Vũ đã nhìn thấy chúng trong video, lúc đó Hỏa giáp trùng chỉ dài khoảng nửa mét, nhưng những con Hỏa giáp trùng hôm nay lại dài ít nhất một mét, con nào con nấy trông to hệt con bê.
Khi trùng chúa tiến hóa, Trùng tộc nó nở ra cũng sẽ càng ngày càng mạnh hơn. Hiện giờ ngay cả Hỏa giáp trùng cấp thấp nhất cũng có thực lực tương đối mạnh, mỗi con Hỏa giáp trùng đều tương đương với một tang thi có thể chất gấp năm lần trở lên.
Mà trong Hỏa giáp trùng còn có một loại Trùng tộc kỳ lạ hơn, chúng khoác một lớp thiết giáp, trên thiết giáp là những cái gai nhọn hoắt, ngoài ra chúng không khác nhiều so với Hỏa giáp trùng bình thường.
Nhưng mối đe dọa lớn nhất trong đàn côn trùng là một loài trùng khác, chúng đứng sừng sững bằng hai chân trên mặt đất, có hình dạng như con người, bụng lớn giống như đầy nước, nhưng không có cánh tay, tốc độ di chuyển không nhanh, phần thân trên trông giống như một cây gậy tre gầy gộc, nhưng đầu có hai xúc tu giống như côn trùng, miệng dài. Khi chúng hít vào từ cổ sẽ làm cho chất lỏng trong bụng ngưng tụ thành khối, sau đó phun ra một vật thể giống như cục máu đông màu trắng từ chỗ miệng.
Vật thể giống như cục máu đông màu trắng được chúng phun ra mang theo sức mạnh to lớn giống như những viên đạn, nếu một binh lính bình thường bị bắn trúng vào bộ phận quan trọng thì sẽ chết ngay tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận