Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 318 - Sao Có Thể Chứ?

Mục đích chân chính của nó là lợi dụng thân phận của Lý Nguy tóm gọn thành phố kế tiếp là Thiên Mông! Tần Vũ không thể ngờ, trí tuệ của Ba Khắc Sắt lại cao đến mức này, hóa ra nó chính là hóa thân của trùng mẹ!

Tần Vũ trầm giọng nói:
“Thành phố Thịnh Cảnh hiện giờ thế nào rồi?”
Ba Khắc Sắt lạnh nhạt nói:
“Mấy ngày trước bản tôn của ta đã đánh hạ thành phố Thịnh Cảnh, nơi đó giờ đã là của ta rồi, không bao lâu nữa thành phố Thiên Mông cũng sẽ thuộc về ta.”
Tuy rằng trong lòng Tần Vũ đã sớm dự liệu được kết quả này, nhưng tâm trạng cũng nặng nề không kém, thành phố Thịnh Cảnh quả nhiên đã bị Mẫu sào trùng công phá, có thể tưởng tượng được kết cục của những người ở bên trong thành phố.
Ba Khắc Sắt nói xong bèn dời tầm mắt nhìn về phía Minh Vương Thú, sau khi Minh Vương Thú phun ra mấy ngụm máu thì đã bình tĩnh trở lại, mặc dù vì phệ hồn thất bại đã bị cắn trả, nhưng nó vẫn giữ lại được năng lực chiến đấu cường hãn của mình chứ không hề mất đi sức chiến đấu, lúc này đây nó đang muốn đánh tới tấn công về hướng Ba Khắc Sắt lần nữa.
Ba Khắc Sắt lạnh lùng nói: “Dừng lại!”
Động tác của Minh Vương Thú đột nhiên khựng lại, toàn thân nó dường như bị một nguồn sức mạnh kỳ quái nào đó trói buộc lại.
Minh Linh thấy vậy thì vô cùng hoảng sợ, nó nhớ đến vết thương trước đó móng vuốt của Ba Khắc Sắt đã lưu lại trên người Minh Vương Thú, chắc chắn là vì những vết thương này rồi.
Hai mắt Minh Vương Thú giận dữ thấy rõ, nó liều mạng vùng vẫy, những từ trong những vết thương nhỏ nhặt trên người nó thì lại có một luồng lực trói buộc truyền khắp toàn thân nó, khiến cho nó không thể nào nhúc nhích được.
“Ngươi...ngươi muốn làm cái gì?”
Minh Linh có chút hoảng sợ.
Ba Khắc Sắt không quan tâm đến Minh Linh, nó đột nhiên thu nhỏ lại cực nhanh, cuối cùng đã biến thành một cây châm sắt bén nhọn, rồi sau đó “phụt” một tiếng đâm vào trong ấn đường Minh Vương Thú.
“Grừ!”
Minh Vương Thú đau đớn gầm gừ, gương mặt nó vặn vẹo, như thể nó đang chống đỡ cơn đau đớn vô cùng dữ dội.
“Sao...sao có thể chứ?”
Minh Linh hoảng hốt như gặp quỷ vậy, bởi vì nó bỗng nhiên phát hiện ra mối liên hệ giữa nó và Minh Vương Thú đang dần dần biến mất!
Minh Vương Thú là một con quái thú ngưng kết lại từ áo nghĩa Minh Linh, là sinh vật hoàn toàn mới tụ hợp thành từ vô số quỷ tướng và quỷ hồn, cũng là sức mạnh lớn mạnh nhất mà nó dựa vào, đồng thời chịu sự khống chế của nó, nhưng mối liên hệ giữa bọn nó lại bị cắt đứt.
“Ha ha, cho đến bây giờ, cơ thể này thật đúng là cơ thể mạnh nhất mà ta từng ký sinh.”
Minh Vương Thú lên tiếng, giọng điệu đó rõ ràng giống hệt với giọng của Ba Khắc Sắt!
Mà sắc mặt Minh Linh lúc này tái nhợt đi, nó biết nó đã xong đời, mọi thứ đã kết thúc rồi, mối liên hệ giữa nó và Minh Vương Thú đã hoàn toàn bị cắt đứt, Minh Vương Thú giờ đây đã không còn thuộc về nó nữa.
“Đi chết đi!”
Lúc này Ba Khắc Sắt với năng lực ký sinh đã không chế Minh Vương Thú nhưng lại không có ý muốn nhiều lời với Minh Linh, nó hiểu rõ chủ nhân ban đầu của Minh Vương Thú là Minh Linh, cho nên không thể nào giữ Minh Linh lại được!
Ba Khắc Sắt đã hoàn toàn khống chế Minh Vương Thú, thân hình nó chợt lóe lên xuất hiện ở trước mặt Minh Linh, một tay siết chặt lấy Minh Linh.
Cỗ thân thể này của Minh Linh chẳng qua chỉ vừa đạt đến cấp ba mà thôi, làm sao có thể sánh với Minh Vương Thú đã tiến hóa ra Hoàng kim vương huyết được chứ?
“Phịch!”
Ba Khắc Sắt đột ngột dùng lực siết mạnh, cơ thể Minh Linh trong nháy mắt đã biến thành khối thịt nát.
“Lạch cạch!”
Minh Linh chỉ còn thừa lại một cái đầu rơi xuống đất, Ba Khắc Sắt tiện chân đạp một cái đã khiến cho cái đầu của Minh Linh nát tan tành.
Minh Linh đã chết, lần này nó đã thật sự chết rồi.
Thực ra giữa Minh Linh và Minh Vương Thú thì Minh Vương Thú làm trung tâm, trong cơ thể nó không có đá tiến hóa chính là minh chứng rõ ràng nhất, có Minh Vương Thú ở đây nó có thể sống lại vô số lần, nhưng hiện giờ Minh Vương Thú đã hoàn toàn bị Ba Khắc Sắt ký sinh nắm toàn bộ kiểm soát, đương nhiên nó sẽ không thể sống lại được nữa.
Minh Linh - cường giả đỉnh cấp có danh tiếng lừng lẫy ở đời sau có thể sánh ngang với Thi hoàng thế mà lại chết ở nơi này.
Nhưng Tần Vũ lại không hề thấy vui vẻ hay thoải mái gì cả, bởi vì lúc này Ba Khắc Sắt đã quay đầu lại nhìn về hướng đám người Tần Vũ, nó nở nụ cười tươi, nhưng nụ cười đó xuất hiện trên mặt Minh Vương Thú thì rõ ràng lại vô cùng đáng sợ:
“Nói ra thì phải cảm ơn các ngươi, nếu như không có các ngươi ta đã rời khỏi tiểu thế giới huyết sắc này từ lâu rồi, vậy thì sẽ không chạm mặt cái tên Minh Linh kia, càng sẽ không có được một cơ thể cực phẩm thế này cùng với một chiếc tà vu chiến hạm hết sức giá trị kia.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận