Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 268 - Nguy Cơ

“Xùy xùy xùy!”
Hứa Nặc vung vẩy hai tay, hơn mười lưỡi đao gió chém về phía quỷ ảnh kia từ những hướng khác nhau, nhưng quỷ ảnh nhìn cũng chẳng thèm nhìn, từng lưỡi đao gió chém vào người quỷ ảnh, nhưng ngay cả lớp da của nó cũng không tróc ra được. Hứa Nặc kinh ngạc, hắn không ngờ sức phòng ngự của quỷ ảnh này lại mạnh đến mức đó.
“Ầm!”
Quỷ ảnh cao hai mét, nó đã lao đến trước mặt Hứa Nặc, đột nhiên vung một búa xuống, Hứa Nặc biến sắc, cơ thể hắn bị gió mát quẩn quanh, nhảy về phía sau khoảng bốn năm mét, búa lớn đập xuống đất, khói bụi bay mù mịt, mặt đất nứt ra, uy lực một búa khủng khiếp như thế. Hứa Nặc nhảy ra sau tránh được một búa, vừa mới đứng vững, một bóng dáng cường tráng từ trong bụi mù đã vội vã xông tới, đụng mạnh vào người Hứa Nặc. Hứa Nặc chỉ cảm thấy như bị xe lửa tông trực diện, hắn hộc máu, bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất.
“Khủng...khiếp quá...”
Hứa Nặc cảm giác đụng gãy vài khúc xương, nôn ra từng ngụm máu tươi, không còn sức để chiến đấu nữa. Nếu không phải tiến hóa giả, hắn đã mất mạng vì cú va chạm ban nãy rồi. Nhưng dù hắn chưa chết, quỷ ảnh cao lớn kia cũng không buông tha cho hắn, quỷ ảnh chậm rãi bước đến trước mặt hắn, giơ cao búa sắt trong tay. Hứa Nặc vô cùng hoảng sợ, hắn cảm nhận được nguy cơ tử vong, Hứa Nặc chống tay xuống đất, liều mạng vùng vẫy lùi ra sau, nhưng hắn đang bị thương nặng sao có thể thoát được?
“Vù!”
Bùa sắt mang theo tiếng gió mạnh, Hứa Nặc nhắm mắt, trong lòng hắn cười khổ, dù trở thành người tiến hóa thì đã sao, trong thời tận thế nguy hiểm này cũng yếu đuối không khác gì người bình thường.
“Cút đi!”
Bỗng dưng có một tiếng quát vang lên, người đàn ông lao đến như ảo ảnh đối diện với búa sắt đang đập xuống, nắm đấm của hắn được bao bọc bởi nhiều lớp kim loại, sau đó hắn tung nắm đấm về phía búa sắt.
“Bùm!”
Âm thanh cực lớn vang lên, kim loại va chạm nhau, mặt đất dưới chân người đàn ông trung niên nứt ra, nhưng hắn lại không lùi bước, búa sắt trong tay quỷ ảnh lại bị cú đấm của người đàn ông trung niên đập nát.
“Kim lão đại!”
Sau khi nhìn rõ tướng mạo của người đó, Hứa Nặc mừng như điên thốt lên. Người đột ngột xuất hiện cứu Hứa Nặc chính là Kim Tắc Thiên, một trong ba thủ lĩnh của căn cứ. Kim Tắc Thiên không lên tiếng, một đấm của hắn đập nát cây búa lớn của quỷ ảnh, thừa thắng xông lên, tay phải của hắn cũng được bọc một lớp kim loại, kim loại kia ngưng tụ thành bao tay lớn cỡ quả bóng rổ. Ở các khớp của bao tay mọc đầy gai nhọn dài nửa thước, có thể tưởng tượng bị một đấm này đánh trúng sẽ có kết cục gì. Kim Tắc Thiên vung tay phải ra đấm vào bụng quỷ ảnh.
“Ầm!”
Sức mạnh điên cuồng bộc phát ra ngoài, quỷ ảnh gào lên đau đớn thảm thiết, bụng của nó bị đánh thành lỗ thủng cỡ quả bóng rổ, liên tục lùi về sau mấy bước. Quỷ ảnh tuy mạnh nhưng vẫn chưa đủ sức để đối mặt với Kim Tắc Thiên cấp hai.
“Ngươi tự tìm chỗ trốn đi!”
Kim Tắc Thiên quay đầu nói với Hứa Nặc.
“Được!”
Hứa Nặc cắn răng, chống người đứng dậy khỏi mặt đất, trốn ở ngoài căn phòng, dựa vào cây cột quan sát trận chiến bên đó. Kim Tắc Thiên vung nắm đấm khiến bụng quỷ ảnh thủng một lỗ, dường như quỷ ảnh nhận ra sự mạnh mẽ của Kim Tắc Thiên, nó xoay người chạy về hướng khác.
“Chạy đi đâu!”
Tất nhiên Kim Tắc Thiên không tha cho nó, đuổi theo nó. Quỷ ảnh cắm đầu chạy vào trong nhà, bên trong có ba cô gái đang run rẩy ôm nhau, họ chỉ là người bình thường rơi vào trong thế giới nhỏ màu máu này. Bình thường họ giúp đỡ tiến hóa giả giặt đồ mới được bảo vệ, tiếp tục sinh tồn, lúc này đối diện với quỷ ảnh đột ngột xông vào, bọn họ đều hoảng sợ đến ngơ ngác.

Quỷ ảnh liếc mắt đã nhìn thấy ba cô gái đang run rẩy co lại trong góc tường, gương mặt nhợt nhạt của nó nở nụ cười dữ tợn. Nó nhào qua đó, duỗi tay nắm tóc một cô gái, thô bạo nhấc cô ta lên rồi cắn vào cổ cô ta, dùng sức giựt xuống, máu tươi văng tung tóe. Quỷ ảnh hút mạnh hai ngụm máu tươi, sau đó lại nhấc cô gái khác lên.
“Phập!”
Quỷ ảnh làm giống hệt ban nãy, cắn đứt cổ cô gái, hút từng ngụm máu lớn, có thể thấy lỗ thủng trong suốt ở vùng bụng của quỷ ảnh bị Kim Tắc Thiên đánh ban nãy đã hồi phục lại chỉ trong vài giây ngắn ngủi. Không chỉ như thế, cơ thể quỷ ảnh rắn chắc, cường tráng hơn mấy phần, nó đã trở nên mạnh mẽ hơn!
“Khục khục khục!”
Quỷ ảnh rời mắt nhìn về phía cô gái cuối cùng, phát ra tiếng cười quái gỡ.
“Đừng mà!”
Cô gái vốn còn đang hoảng hốt ngơ ngác vì cảnh tượng hai người bạn chết thảm trước mặt, giờ đây thấy quỷ ảnh nhìn mình, cô ta sợ hãi hét lớn.
“Ầm!”
Cửa lớn đột ngột bị đá văng thành mảnh vụn, một người đang ông xông vào, chính là Kim Tắc Thiên.
“Súc sinh!”
Thấy hai cô gái chết thảm, Kim Tắc Thiên tức đến nghiến răng, giận dữ không thôi.
“Khục khục!”
Quỷ ảnh cười đắc ý, hai tay nắm hai xác chết ném qua chỗ Kim Tắc Thiên, được sức lực mạnh mẽ của nó trợ giúp, hai cái xác bay ra như đạn pháo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận