Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 399 - An Tâm

Tu La nhảy lùi lại, nhảy ra khỏi vòng, hắn lạnh lùng nhìn Tần Vũ:
"Ta thừa nhận ngươi có tư cách khiến ta dùng toàn lực."
Tần Vũ nhìn hắn, thản nhiên nói:
"Vậy hãy để cho ta xem kỹ một chút đi."
Hít sâu một hơi, sương máu toàn thân Tu La đều đọng lại, sương lần này đậm đặc giống như nước bốc hơi, lãnh địa của Tu La có thể tích trữ sát khí, hắn trước đây sau khi giết chết quái vật chết đều sẽ có sát khí khi bị hắn giết hại được tích trữ lại, mà khi chiến đấu Tu La có thể dùng những sát khí tích trữ này để kích thích trạng thái mạnh nhất của mình.
Sương máu đọng lại, tựa như một món chiến giáp bao phủ toàn thân Tu La, ngay cả trên đầu hắn cũng có một cái nón sắt màu máu bao trùm, ngay cả mắt cũng trùm lên một nửa là nón sắt trong suốt màu máu.
Một nửa sương mù màu máu ngưng kết thành chiến giáp, còn có một nửa sương máu bị Tu La ngửa cổ nuốt toàn bộ vào trong bụng.
Sau khi nuốt màn sương máu, Tu La phát ra tiếng thở dốc kịch liệt, tựa như đang chịu đựng đau khổ mãnh liệt, mà xương cốt toàn thân hắn đều vang lên tiếng lách tách, Tần Vũ thấy da Tu La trở nên đỏ như máu, nón sắt màu máu bao trùm gò má vốn là còn gọi là anh tuấn, nhưng sau khi nuốt làn sương máu gò má hắn nổi gân xanh, vô cùng dữ tợn.
"Lạch cạch lạch cạch!"
Xương cốt Tu La kéo dãn, vốn là hắn cũng không hẳn là khôi ngô, nhưng lúc này cơ thể cao lên khoảng hơn hai mét.
"Hộc hộc hộc!"
Tu La thở hổn hển, trên mặt hắn mang theo một tia cười gằn:
"thế nào? Ngươi hẳn đang cảm thấy vinh hạnh, lần đầu tiên ta chiến đấu cùng tiến hóa giả phải dùng trạng thái này, ngươi có thể an tâm chết rồi chứ?"
Lúc này Tu La mới thật sự là cái tên Tu La, cơ thể hắn cao khoảng hai mét hai, toàn thân cơ bắp quần áo rách tung vì không thể giữ được, da thịt đỏ thẫm, trong đôi mắt tỏa ra màu đỏ máu, răng trở nên vô cùng bén nhọn, cả người cũng tản ra khí chất đáng sợ, khí chất này lất át xa xo với bất kỳ tiến hóa giả nào Tần Vũ từng thấy.
Tần Vũ thật sự có chút kinh ngạc, bởi vì lúc này khí thế Tu La hết sức đáng sợ, thể chất chắc hẳn đã tăng lên năm mươi lần.
"Được, quả nhiên có chút bản lĩnh!"
Mặc dù Tu La trở nên to lớn hơn, trong mắt Tần Vũ dâng lên ý chí chiến đấu cháy bỏng, hắn lần đầu gặp phải tiến hóa giả có thể cùng hắn đối đầu như Tu La, thực lực Tu La không phải thứ mà các chiến thần còn lại có thể so sánh, họ hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Thật ra thì ở trong lòng Tu La ngầm thở dài, Tần Vũ không biết chiêu này hắn tiêu hao nhiều tới mức nào, mỗi lần hắn biến thân sẽ dùng không còn một chút sương mù màu đỏ nào, nói cách khác muốn sử dụng chiêu này trước hết hắn phải săn giết rất nhiều quái vật tích trữ đủ sát khí mới được.
Hơn nữa sau khi Tu La sử dụng biến thân, thân thể hắn cũng sẽ yếu đi một thời gian vì phải chịu sức mạnh khổng lồ, nhưng cũng hết cách rồi, hắn nhìn thấu Tần Vũ còn chưa sử dụng hết sức, nếu không dùng chiêu này hắn rất có thể sẽ bại trận, nhưng bây giờ...
Tu La hung tợn nói:
"Ta sẽ xé ngươi thành mảnh vụn!"
Sau khi biến thân, tính cách Tu La cũng không thể tránh bị lượng sát khí khổng lồ ảnh hưởng tới, trở nên có chút hung ác.
Ở trên khán đài, Lý Hồng Minh hơi híp mắt, hắn lạnh lùng nói:
"Tiểu tử này chết chắc."
Nói câu này không phải vì hắn cảm thấy sau khi Tu La dùng hết toàn lực nhất định có thể đánh chết Tần Vũ, mà là ở xa xa, đã có nhiều đội binh lính trang bị hoàn hảo đang chạy tới, những binh lính này số lượng lớn, nhưng hành động ngay ngắn có thứ tự, trên người từng người đều tẳn ra ý chí kiên cường sẵn sàng hy sinh, hẳn là quân tinh nhuệ.
Đây chính là lực lượng tinh nhuệ của thành phố Thiên Mông, Thiên Mông Vệ, họ không ai phát ra tiếng động nào, lặng lẽ đi tới hướng quảng trường, chuẩn bị bao vây toàn bộ quảng trường lại.
Ở trên trời, có từng điểm đen đang đến gần rất nhanh, đó là từng chiếc máy đấu hạng nhẹ.
Trên khuôn mặt thô bỉ của Triệu Hưng Thụy lộ ra một ý cười nhàn nhạt, lúc này Tần Vũ là chắp cánh khó bay.
Mà Khổng Định Quốc lại siết chặt nắm đấm, như trút được gánh nặng đồng thời trong lòng cũng tràn đầy sảng khoái, hắn muốn cho Tần Vũ biết dám trêu chọc hắn sẽ có kết quả gì!
"Anh, tình huống bên ngoài không đúng ."
Tần Tiểu Vũ lúc này nhắc nhở Tần Vũ.
Tần Vũ nhíu mày, hắn xuyên qua tấm màn che màu đỏ thấy được máy đấu ở trên bầu trời, có khoảng hơn mười mấy chiếc, xem ra đám người Lý Hồng Minh tập trung nhiều bộ đội tới rồi, tốc độ quả thật quá nhanh.
"Làm sao, muốn chạy trốn sao? Đáng tiếc, không đánh ngã ta thì các ngươi không có cách nào có thể thoát khỏi lãnh địa giết chóc."
Tu La cười gằn nói:
"Các ngươi... Chết chắc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận