Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 366: Không Cơ Quyền Phàn Nàn

Sau khi Tần Vũ nghe lời nói của Khổng Định Quốc, ánh mắt hắn chuyển lạnh:
“Tội nhân của nhân loại? Đừng gắn mác cho ta như vậy, bọn họ nghĩ muốn mang đầu của ta đến lấy lòng ngươi, đáng tiếc thực lực của bọn họ hoàn toàn tỉ lệ nghịch với lòng tham của bọn họ, hơn nữa bọn họ chỉ là những người tiến hoá, một khi đã chết thì không thể sống lại, còn có thể mong đợi bọn họ tiêu diệt được thú biến dị, tang thi với dị tộc sao?”

Khổng Định Quốc nổi giận nói:
“Đấy là hơn sáu trăm người đó, ngươi giết bọn họ, trong lòng ngươi không có chút áy náy nào sao? Nhất định ngươi là quái vật nguỵ trang, bằng không sẽ không mất nhân tính như thế!”
Tần Vũ lạnh lùng nói:
“Chưa kể bọn họ muốn giết ta đều đáng phải chết, cho dù sau này bọn họ thật sự có thể trở thành trụ cột của nhân loại, nếu bọn họ dám ngăn cản ta, ta cũng sẽ giết hết bọn họ!”
Áy náy? Lúc những người này muốn lấy đầu của hắn đề đổi lấy xương chó của Khổng Định Quốc thì không áy náy sao? Nếu muốn dùng mạng sống của người khác làm bàn đạp cho sự thành công của chính mình, thì họ phải chuẩn bị tinh thần để bị người khác giết chết, họ không có quyền phàn nàn, chỉ có thể trách bản thân không đủ mạnh mẽ.
Khổng Định Quốc tức giận, hắn quát lớn:
“Hãy bắt tội nhân phản nghịch vô nhân đạo này cho ta, ta sẽ đặt hắn lên giàn thiêu trước mặt người dân toàn thành, xử tử hắn!”
Hơn mười binh linh sau lưng Khổng Định Quốc nhắm thương vào Tần Vũ, hòng xông lên bắt hắn.
Tần Vũ đứng yên, các binh lính thở phào nhẹ nhõm, có người rút còng tay ra, có người đưa tay nắm lấy vai Tần Vũ, ý định khuất phục hắn, nhưng ngay sau đó, một chuyện kỳ ​​lạ đã xảy ra.
“Phù phù! Phù phù!”
Những binh lính này còn chưa tiếp cận Tần Vũ, một đám người giống như uống rượu say, bọn họ ngã quỵ trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự.
Mà cảnh này làm cho một đám khác đang tới gần cũng khiếp sợ mà dừng lại, bọn họ sợ tới gần Tần Vũ cũng sẽ gặp chuyện như những người kia.
Tần Vũ vung tay lên, hắn thu hồi nguồn năng lượng tiến hoá trên mặt đất đưa vào trong không gian giới chỉ.
“Đây là sức mạnh của hắn sao? Chắc chắn là sức mạnh ảo giác, độc tố, thôi miên v.v.”
Chu Ngọc phía sau Lý Hồng Minh thản nhiên nói.
Những binh lính kia cũng chưa chết, Tần Vũ chỉ lấy độc mê huyễn ra khiến bọn họ ngủ say, bọn họ cũng chỉ là người thường, Tần Vũ khiến họ ngủ say, trong vòng mấy tiếng nữa bọn họ sẽ tỉnh lại.
Khổng Định Quốc vừa sợ vừa giận, hắn hạ lệnh:
“Nổ súng cho ta!”
Lúc này mọi người đã nhận ra mối nguy hiểm, nhanh chóng tránh xa Tần Vũ.
Mà Linh Tâm Nhi ở trong đám người lo lắng nói:
“Không biết đại ca có ổn không?”
Tần Tiểu Vũ lắc đầu:
“Yên tâm đi, những người này căn bản không thể làm anh ấy bị thương.”
“Đùng đùng đùng đùng!”
Mấy trăm binh lính mà Khổng Định Quốc đưa đến nghe mệnh lệnh của hắn, bọn họ đều không do dự mà cầm súng liên thanh nhằm vào Tần Vũ, hơn nữa còn sẵn sàng bóp cò.
Viên Cao khẽ nói:
“Nhiều đạn như vậy, ngay cả chúng ta cũng không dám chống cự.”
Quả thực, chỉ cần tiến hoá đến cấp hai, có thể bỏ qua đạn của súng lục thông thường, nhưng cũng chỉ có vậy thôi, mỗi người lính ở đây đều cầm một khẩu súng liên thanh, uy lực mạnh hơn đạn súng lục rất nhiều, hơn nữa có hàng trăm binh sĩ đồng thời cùng nổ súng, ngay cả mười vị chiến thần ở thành Thiên Mông cũng không dám đỡ được đòn này, chỉ có thể lựa chọn tránh né.
Ở hiện tại thực tế hiệu quả phát huy của những người tiến hóa này không bằng binh lính, bởi vì những người lính này mặc dù yếu đuối về mặt cá thể, nhưng số lượng rất đông, hiệu suất chiến đấu mà họ sử dụng bằng súng mạnh hơn nhiều so với người tiến hóa.
Tác dụng của mười đại thần chiến tranh bọn họ nhiều hơn là đối phó với những con thú đột biến lớn hoặc những tang thi không thể xử lý bằng vũ khí nhiệt, ngay cả những quái vật cấp hai tương tự xe tăng và tên lửa cũng không dám chiến đấu trực diện, bị đánh trúng thì mạng sống của họ sẽ gặp nguy hiểm, nhưng điều kiện tiên quyết là phải đánh thành công, với trí thông minh của mình, chắc chắn họ sẽ không ngu ngốc đứng yên mà lãnh một đòn nặng nên xe tăng và những thứ tương tự rất khó đối phó với họ, lúc này mới cần người tiến hoá ra tay.
Xét tất cả những điều này, trên thực tế, ngay cả Tần Vũ cũng không thể chống lại tất cả mọi người trong thành Thiên Mộng, tuy nhiên, việc Tần Vũ phải làm không phải là chiến đấu với tất cả mọi người trong thành Thiên Mộng, hắn không thể giết tất cả mọi người, nhưng bất cứ lúc nào hắn cũng có thể đe doạ tính mạng của họ!
Vô số viên đạn đan xen thành một cơn bão kim loại đáng sợ, ngay cả thú biến dị am hiểu phòng ngự cũng không dám ngăn cản, trong cơn bão kim loại đáng sợ này, ai dám ngăn cản cũng chỉ bị xé thành từng mảnh!
Tần Vũ không né tránh, bên ngoài thân thể hắn bắt đầu phát ra một lớp sương mù trắng, mà lớp sương mù trắng này giống như một quả bong bóng bao quanh bên ngoài Tần Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận