Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 163 - Xùy Xùy

Lục Vân phát ra tiếng hổ gầm, toàn thân bắt đầu nhanh chóng thay đổi, cơ bắp bành trướng, gò má vốn đang bình thường lại biến đổi mãnh liệt. Hai chiếc răng nanh nhô ra khỏi miệng, đôi mắt chuyển sang màu nâu, đồng tử kéo dài thẳng đứng như dã thú. Lúc này hắn cao khoảng hai mét, khắp người mọc đầy lông đen như kim châm. Chỉ mấy giây ngắn ngủi, Lục Vân đã hoàn toàn thay đổi, giờ đây hắn đã hóa thành một con quái vật đầu hổ hình người, toàn thân toát ra hơi thở hung hãn.
“Giết!”
Lục Vân phẫn nộ gầm lên, hai chân thô như cột đá giẫm xuống khiến mặt đất nứt toác, hắn nhảy ra hơn mười mét, rơi vào đám trùng.
“Xùy!”
Một con hỏa giáp trùng gào lên, chân dao sắc bén đâm vào cổ chân Lục Vân nhưng lại như chém vào lớp da thuộc cứng rắn, phát ra tiếng vang trầm đục, chẳng làm xước nổi lớp da của hắn.
“Xùy!”
Lục Vân xoay người, thò vuốt hổ, năm móng vuốt sắc nhọn cắm vào đầu hỏa giáp trùng, sau đó dùng sức vặn, vặt đứt đầu nó xuống, cảnh tượng máu tanh chấn động.
“Xùy xùy xùy!”
Đối diện với hỏa giáp trùng đang lao tới, Lục Vân vung cánh tay to lớn, cặp vuốt là vũ khí mạnh nhất của hắn, xé xác từng con hỏa giáp trùng thành bột phấn, hiển nhiên hắn đã là tiến hóa giả cấp hai mạnh mẽ! Đối mặt với tộc trùng ồ ạt không ngớt, Lục Vân xoay tròn tại chỗ, lông đen toàn thân như kim sắt thoát khỏi cơ thể bắn ra xung quanh như trận mưa lớn, bao phủ một lượng lớn tộc trùng. Uy lực mỗi sợi lông của hắn chẳng hề thua kém viên đạn được bắn ra từ súng lục bình thường, sau một lượt bắn tán loạn, trong phạm vi mười mét đã không còn tộc trùng nào tồn tại. Chỉ là chiêu này của Lục Vân rõ ràng có khuyết điểm, hắn bắn hết lông trên người ra ngoài, tuy nhanh chóng mọc lông mới nhưng cơ thể trụi lủi của hắn thoạt nhìn rất buồn cười…
“Là dị năng hổ ma hắc châm hệ dị hóa.”
Tần Vũ chú ý đến Lục Vân bên cạnh, phán đoán ra ngay dị năng của hắn. Dị năng hệ dị hóa bình thường đều khiến tự nhiên xảy ra sự thay đổi, đặc điểm của loại dị năng này là khiến cơ thể yếu ớt trở nên mạnh mẽ như dã thú. Dị năng của Địch Thiếu Phong là đại diện trong đó, không chỉ phòng ngự mạnh mẽ, càng chiến càng hăng, lại còn sở hữu cơ thể bất tử! Hiển nhiên dị năng của Lục Vân không ghê gớm như Địch Thiếu Phong, nhưng cũng được coi là dị năng biến hóa khá mạnh trong hệ dị hóa. Lục Vân là chiến thần xếp hạng ba trong bảng mười đại chiến thần thành phố Thịnh Cảnh đã đến cấp hai, tất nhiên hai người Dương Cảnh Lăng, Cao Kiêu mạnh hơn hắn cũng đạt cấp hai. Ba người họ cũng là cấp hai duy nhất trong mười đại chiến thần, là người Lý Nguy tin tưởng nhất, tất nhiên được bồi dưỡng nhiều nhất nên mới lên được cấp hai.
Dị năng của Dương Cảnh Lăng lại có phần thần kỳ, hắn không mạnh mẽ xông bừa như Lục Vân, Dương Cảnh Lăng đứng yên tại chỗ, xung quanh hắn xuất hiện giỏ tre nhỏ như giỏ hoa, thỉnh thoảng trong giỏ tre lại ngưng tụ hạt giống, mà Dương Cảnh Lăng lại ném những hạt giống đó vào đám trùng. Một hạt giống màu xanh nhạt rơi vào đám trùng hóa thành dây leo lớn như mãng xà, trói đám hỏa giáp trùng lại với nhau, siết đứt chúng thành hai mảnh. Còn hạt giống màu đen lại hóa thành bụi gai bao phủ hơn mười mét, trên bụi gai mọc đầy quả đen. Quả nứt ra biến thành từng cái miệng nhỏ, có tộc trùng giẫm lên lập tức bị những cái miệng nhỏ này kéo vào trong bụi gai, sau đó cắn xé toàn thân máu chảy đầm đìa. Cũng có hạt giống màu đỏ rơi vào đám trùng nhanh chóng bành trướng rồi nổ tung như bom đạn, khiến tộc trùng gần đó vài mét tan xương nát thịt.
“A, thực vật đại chiến tang thi sao?”
Tần Tiểu Vũ cực kỳ ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này, đủ kiểu kỳ lạ, dị năng của Dương Cảnh Lăng thật sự khiến người ta kinh ngạc.
“Là dị năng khống chế thực vật hệ tự nhiên.”
Tần Vũ cũng hơi ngạc nhiên, không nghi ngờ gì nữa dị năng của Dương Cảnh Lăng cực kỳ hiếm có trong hệ tự nhiên. Dị năng hệ tự nhiên thường gặp là gió, lửa, băng, còn loại khống chế thực vật như vậy rất hiếm. Khống chế thực vật của Dương Cảnh Lăng là dùng hạt giống hóa thành nhiều loại thực vật với những khả năng khác nhau, rất cao cấp, hiếm có. Nhưng điều khiến Tần Vũ ngạc nhiên nhất không phải dị năng của Dương Cảnh Lăng, mà là dị năng của người đàn ông với sắc mặt tái nhợt kia. Người đó chính là Cao Kiêu, hắn lướt vào đám trùng như luồng sương mù, khí thể đen nhạt trong tay hắn ngưng tụ thành lưỡi liềm dài gần hai mét. Cao Kiêu lơ lửng giữa đám trùng, vũ khí trong tay như lưỡi hái tử thần, mỗi một lần vung lên đều nhẹ nhàng chém hỏa giáp trùng ra làm đôi.
“Xùy!”
Âm thanh xé toạc bầu không khí vang lên, đó là hình khối màu trắng do bạch ngưng trùng bắn ra. Điểm yếu của tiến hóa giả so với xác sống và dị thú rất rõ ràng, chính là cơ thể họ khá yếu ớt. Rất nhiều xác sống cấp một, dị tộc đều có thể bỏ qua hầu hết đạn dược, nhưng tiến hóa giả lại không được. Nếu bắn trúng sẽ bị thương, bị tấn công bất ngờ trong trận chiến hỗn loạn như vậy là đòn chí mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận