Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 138 - Dọn Dẹp

Đạo Diệc có chút lúng túng:
"Từ nhỏ ta đã đi theo sư phụ tu hành ở trong núi sâu, rất ít có cơ hội đến mấy thành phố lớn phồn hoa này. ”
Đạo Diệc lại cảm thán nói:
"Thế giới hiện tại quá nguy hiểm, thiên cơ hỗn loạn, ta cũng không thể nào suy đoán được tương lai sẽ ra sao. ”
Tần Vũ có cảm giác đau trứng, suy nghĩ của cái khứa Đạo Diệc này có gì đó không đúng , miệng cứ thốt ra gì mà thiên cơ, yêu nghiệt, hung sát vân vân, nếu bây giờ là thời bình, không chừng hắn đã bị nhốt vào bệnh viện tâm thần.
Đạo Diệc hiển nhiên không phải là người nhàn rỗi, hắn mang vẻ cực kì tò mò nói:
"Vừa rồi thứ Tần huynh sử dụng chính là Tam Muội chân hỏa sao? Uy lực thật mạnh mẽ, ta cảm giác ngay cả sắt thép cũng có thể tan chảy. ”
"Ai...Chúng ta là tiến hoá giả, có lẽ ngươi cũng vậy..."
Tần Tiểu Vũ bất đắc dĩ, đành phải phổ cập cho Đạo Diệc một chút kiến thức về xác sống, dị tộc, dị thú, tiến hoá giả.
Trong lúc nói chuyện, Đạo Diệc giật mình nói:
"Trách không được đột nhiên ta lại có được năng lực vẽ ra phù chú, th ì ra là do ta thức tỉnh dị năng sao? Nhưng sao các ngươi lại mạnh hơn ta nhiều thế? Lúc ta vây khốn yêu nữ kia, phải dùng hét tất cả phù chú ta vẽ mấy ngày nay mới làm được. ”
ì
"Tiến hoá giả chỉ cần sử dụng dị năng là có thể cường hóa chính mình, cơ thể của tang thi, biến dị thú cũng có khả năng này."
Tần Tiểu Vũ nói, đồng thời trong lòng cũng giật mình, Diệc Đạo gần như là chưa từng trải qua bất kỳ sự cường hóa nào, nhưng lại có thể dùng một nguồn năng lượng lớn dùng phù chú vây khốn Tuyết Lệ Ti, quả thật rất đáng kinh ngạc.
Thế nhưng Diệc Đạo cũng bảo việc chế tạo phù chú này rất khó khăn, dựa vào năng lực hiện tại của hắn thì một ngày chỉ có thể làm ra được ra hai ba tờ mà thôi, hơn nữa năng lượng trên phù chú trong vòng một tháng sẽ biến mất, biến thành một tấm giấy bình thường.
Tần Vũ cũng mơ hồ nhận ra năng lực của Đạo Diệc là gì, hẳn là loại dị năng trong hệ thần bí tên là Phụ Linh, đưa linh hồn vào một vật nào, từ đó làm cho nó phát huy ra năng lực cường đại, đây là một năng lực cực kì cao cấp.
Ba người Tần Vũ xuống lầu, quyết định trở về căn hộ của đám người Dương Bách Binh xem một chút, hắn hy vọng những người này còn sống.
Khi đi tới cửa phòng, bọn họ lại phát hiện cửa đã bị ép mở bung ra, chốt cửa gảy mắt, Tần Vũ suy đoán có thể là đám ngưu đầu đã xông vào phá vỡ cửa.
"Wow hahaha! Thích quá !"
Lúc này từ trên lầu lại truyền đến một tiếng cười lớn, thanh âm này chính là của Dương Bách Binh.
Đám người Tần Vũ lên lầu đi về phía âm thanh, rồi bỗng thấy một màn dở khóc dở cười, một con ngưu đầu nhân đứng ở hành lang đang lắc lắc eo nhảy múa không được tự nhiên, trông rất tấu hài, ở phía đối diện ngưu đầu nhân, chính là Dương Bách Binh cũng đang lắc lắc mông.
Thì ra đây chính là dị năng điều khiển con rối của Dương Bách Binh, con ngưu đầu nhân này vọt vào trong căn hộ thì bị năng lực của Dương Bách Binh khống chế.
Tần Vũ cầm thương tiến đến đâm xuyên đầu của ngưu đầu nhân, kết thúc sinh mệnh của nó, Dương Bách Binh có chút chưa thỏa mãn nói:
"Tần huynh đệ, các ngươi trở lại rồi sao?”
Tần Vũ gật gật đầu, hắn nhấc thi thể ngưu đầu nhân lên, sau đó đi ra ngoài căn hộ ném ra xa, trở lại trong phòng, Tần Vũ nói với Dương Bách Binh:
"Các ngươi dọn dẹp máu trên mặt sàn chút, sửa cả cửa nữa. ”
“ Được!”
Đám người Dương Bách Binh liên tục gật đầu, Tần Vũ cũng không dừng lại mà đi xuống phòng ốc lúc trước, lúc này trong phòng đã tụ tập rất nhiều người, bởi vì có thi thể bà lão ở trong phòng này, bà lão chết, những người này đều cực kì tiếc thương.
Tần Vũ phát hiện một chuyện rất kỳ quái, theo lý thuyết sau khi chết bà lão này sẽ phải biến thành tang thi, nhưng vẻ mặt bà lại an tường, không có bất cứ dấu hiệu nào của một tang thi, chuyện này khiến Tần Vũ rất bất ngờ, bà lão này không phải người thường.
"Đây...Đây không phải là Vương sư tổ sao?”
Lúc Đạo Diệc thấy tướng mạo của bà lão thì có chút giật mình nói.
“Ngươi biết bà ấy à?»
Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ nhìn Đạo Diệc, hai mắt sáng quắc.
Quả nhiên bà lão này không phải người bình thường, bà ta cứ nói ra những chuyện khó hiểu, rồi lời nói có nguy hiểm đến gần của bà quả nhiên ứng nghiệm, Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ cực kì tò mò về thân phận của bà lão này.
Đạo Diệc thở dài, có chút bi thương nói:
"Lúc còn nhỏ ta đã gặp qua Vương sư tổ vài lần, sư phụ ta cực kì tôn kính bà, nói bà là tiền bối cao nhân trong đạo môn, lần này ta cùng sư phụ đến Thành phố Thịnh Cảnh là muốn thăm bà, không nghĩ tới không chỉ sư phụ ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận