Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 999: Cẩm Tú thẩm mỹ viện (1) (length: 7494)

"Sao ngươi lại chạy đến đây?" Ngân Tô vừa xuống xe buýt đã thấy phía trước là một con hẻm nhỏ.
Ở đầu hẻm đối diện, có một người phụ nữ đội mũ đỏ đang đứng bên kia, vẫy gọi nàng, thúc giục: "Bên này, đi bên này, nhanh lên tới... Đừng ngẩn ra đó, nhanh lên."
Ngân Tô đi xuyên qua con hẻm, người phụ nữ mũ đỏ vẫn chê nàng chậm, lẩm bẩm than phiền: "Để ngươi thêm vào đã là ngoại lệ rồi, ngươi có biết xếp hàng bác sĩ Lương khó khăn thế nào không? Sao ngươi không có chút khái niệm thời gian nào vậy, còn đến muộn! Bác sĩ Lương ghét nhất người khác đến muộn."
Người phụ nữ mũ đỏ liên tục than vãn không ngớt, cũng không cho Ngân Tô cơ hội biện minh.
Ngân Tô kiên nhẫn đợi người phụ nữ nói xong, cũng oán trách lên tiếng: "Đều tại cái tên tài xế kia, tự nhiên lại đi đâm chết người đi đường, làm hại ta đến trễ."
Ngân Tô tiến đến gần người phụ nữ mũ đỏ, nhếch miệng cười một tiếng: "Hại người đến muộn không thể tha thứ, ta với nàng hay là đi giết cái tên tài xế kia đi."
Người phụ nữ mũ đỏ: "..."
Người phụ nữ mũ đỏ: "???"
Nàng còn chưa kịp đe dọa gì, người này làm sao đã mở miệng nói đến trước...
Người phụ nữ mũ đỏ khựng lại một chút, nghiêng đầu đi, trực tiếp chuyển sang chủ đề: "Đi nhanh đi, đừng để bác sĩ Lương đợi lâu."
Người phụ nữ mũ đỏ đi giày cao gót hướng về một tòa cao ốc không xa đi tới.
Tòa nhà cao ốc đó bên ngoài giăng giáo, bên ngoài còn phủ lưới màu xanh phổ biến ở công trường xây dựng, nhìn không rõ hình dạng toàn bộ cao ốc.
Ngân Tô nhanh chân đuổi theo, dán vào người phụ nữ mà đi: "Tỷ tỷ, tỷ xác định nơi này không sai chứ? Sao ta cảm thấy nơi này giống như bị bỏ hoang vậy, tỷ sẽ không dẫn ta đến chỗ đào tim gan thận chứ?"
Nói đến cuối câu, Ngân Tô che miệng kinh hãi nhìn nàng.
"..."
Người phụ nữ mũ đỏ không nói gì, trợn mắt nhìn một cái, "Đây là người ta đang sửa bên ngoài, bên trong rất xa hoa."
"Thật không?"
"Đương nhiên rồi, ta còn có thể gạt ngươi sao, lát nữa ngươi vào xem thì biết. Với lại không phải ngươi cũng vì danh tiếng bác sĩ Lương mà đến sao, lần này nếu không phải vận may của ngươi tốt, còn chưa chắc có thể để ngươi thêm vào thành công." Người phụ nữ mũ đỏ dùng giọng điệu kiểu "tiện nghi cho ngươi" nói.
Ngân Tô cảm kích nói: "Vậy thật là cảm tạ thượng đế."
Người phụ nữ mũ đỏ lại nghẹn lời một giây, luôn cảm thấy vị khách nhân này nói chuyện là lạ...
Người phụ nữ mũ đỏ bước nhanh, dẫn theo Ngân Tô đến bên ngoài cao ốc.
Đứng ở chỗ này cũng không thấy rõ chỗ cửa lớn, người phụ nữ mũ đỏ vòng sang bên cạnh, vén lưới xanh rủ xuống lên, "Bên này."
Đi vào từ lưới xanh, Ngân Tô nhìn thấy một cánh cửa, nhưng nó cũng không tính là lớn, chỉ như cửa của trung tâm mua sắm thông thường hai cánh.
Nhưng sau khi đi vào cửa, cảnh tượng trước mắt liền từ hoang tàn biến thành một nơi xa xỉ cao cấp.
Người phụ nữ mũ đỏ ngẩng đầu, vẻ mặt đắc ý, giống như đây là nhà của nàng, khoe khoang nói: "Ta không có lừa ngươi mà, ngươi xem hoàn cảnh của nơi này này..."
Ngân Tô nhìn quanh đại sảnh không một bóng người, thờ ơ nói: "Nói không chừng là chỗ đào tim gan thận xa xỉ đấy."
"..."
Người phụ nữ mũ đỏ nhíu mày, mất hứng cúi mặt xuống: "Rốt cuộc ngươi có làm hay không hả?"
Ngân Tô lập tức thay đổi vẻ mặt tươi cười: "Làm, sao lại không làm, mãi mới chờ được lúc đến gặp bác sĩ Lương mà. Nhưng mà con gái đi ra ngoài, cẩn thận một chút cũng là bình thường mà, ngươi phải hiểu không phải."
"..."
Giống như nàng không hiểu, chính là không bình thường vậy.
Người phụ nữ mũ đỏ hừ lạnh một tiếng: "Ngươi biết là tốt rồi, người khác muốn xếp hàng gặp bác sĩ Lương còn chưa có chỗ xếp nữa đấy..."
Khóe miệng người phụ nữ mũ đỏ cong lên một đường độ cong quỷ dị, "Ngươi cũng không nên mất cơ hội lần này."
"Cái này còn cần ngươi phải nói." Ngân Tô giống như không thấy vẻ mặt của nàng, kiêu ngạo hếch cằm lên, "Còn không mau dẫn đường? Ta đã không chờ được muốn gặp bác sĩ Lương rồi."
Người phụ nữ mũ đỏ: "..."
Vừa rồi còn đang cười, sao chớp mắt đã trở mặt rồi...
...
...
Từ đại sảnh đi vòng đến, bên này có một khu nghỉ ngơi rất lớn.
Trong khu nghỉ ngơi có tám người, mỗi người duy trì khoảng cách xã giao lịch sự, đang quan sát xung quanh.
Nghe thấy tiếng bước chân, tất cả mọi người hướng về phía các nàng nhìn lại.
Người phụ nữ mũ đỏ nhanh chóng đi đến, phía sau còn có một cô gái theo cùng.
Cô gái kia chạm ánh mắt với bọn họ, lập tức nở nụ cười, giơ tay vẫy vẫy về phía bọn họ: "Mọi người khỏe, gặp được mọi người thật cao hứng."
Đám người: "..."
Cái NPC phó bản này sao lại...nhiệt tình quá vậy?
Người phụ nữ mũ đỏ đảo mắt một vòng đám người, thấy số người không sai, hài lòng nói: "Mọi người đều ở đây rồi, rất tốt, người đã đủ, chúng ta lên trên thôi."
Có người hỏi: "Đi đâu?"
"Đương nhiên là đi gặp bác sĩ Lương rồi." Người phụ nữ mũ đỏ dùng ánh mắt nhìn thằng ngốc nhìn người vừa hỏi một chút: "Các ngươi đến đây không phải là vì gặp bác sĩ Lương sao?"
Thẩm mỹ viện...
Bác sĩ Lương.
Trong lòng mọi người đã có chút mường tượng.
Người phụ nữ mũ đỏ dùng giọng điệu vừa ghen tị vừa quái lạ nói: "Chín người các ngươi thật may mắn đấy."
Những người chơi trong lòng vừa mường tượng được chút ít: "???"
Mấy người?
Chín người? !
Vừa rồi bọn họ vừa đi vừa về đếm hai lần, chỉ có tám người chơi thôi mà! Sao lại thêm một người nữa rồi?
Mọi người cấp tốc liếc nhìn những người bên cạnh.
Lão tử đếm cả thiên vương rồi, vẫn là tám người mà! !
Đúng lúc này, có người dời ánh mắt về phía cô gái còn đang cười kia...
Nàng sẽ không phải là người chơi chứ?
"Tốt, đi theo ta." Người phụ nữ mũ đỏ không cho bọn họ thời gian trao đổi, bảo bọn họ đuổi theo.
Đám người đành phải trước đuổi theo.
Người chơi đi sau, chậm lại hai bước, chờ Ngân Tô đến, hạ giọng hỏi: "Ngươi là người chơi?"
Ngân Tô: "Đúng vậy."
"..."
Điểm xuất phát của mọi người đều là ở đại sảnh này, sao mỗi ngươi là không giống vậy? !
Người chơi kia vừa kỳ quái lại cảnh giác: "Sao ngươi lại đi cùng cái NPC này?"
"..." Đương nhiên là bởi vì dùng tiền thuộc loại "vé ưu tiên" đi cửa sau rồi. Ngân Tô không có ý định công khai chuyện mình đi cửa sau, thuận miệng nói: "Chắc là ta có được kịch bản ẩn?"
Người chơi: "..."
Con hàng này sẽ không phải NPC giả đấy chứ?
Người chơi thăm dò hỏi: "Vậy ngươi phát hiện manh mối ẩn gì rồi?"
Ngân Tô dang tay ra, "Không có."
"Nhanh lên phía sau, chậm chạp làm cái gì, bác sĩ Lương vẫn đang chờ đấy." Người phụ nữ mũ đỏ đã đi vào thang máy, hướng những người ở phía sau gọi vọng lại.
Ngân Tô tăng nhanh tốc độ bước vào thang máy, những người khác rất thống nhất đứng dựa vào một bên.
Ngân Tô ôm lý tưởng "không thể lãng quên" sự lương thiện của NPC, thói quen đứng bên người phụ nữ mũ đỏ.
Người phụ nữ mũ đỏ: "..."
Những người chơi khác: "..."
Sát nhau vậy sao?
Người chơi vừa nói chuyện với Ngân Tô cũng đã vào, những người khác rất muốn hỏi xem bọn họ vừa rồi đã trò chuyện những gì.
Trong không gian thang máy kín mít, nói thầm cũng sẽ bị phát hiện.
Cho nên đám người này nhẫn đến khi cửa thang máy mở ra, người phụ nữ mũ đỏ và Ngân Tô đều đã rời khỏi đây, lúc này mới lôi kéo đối phương xì xào bàn tán: "Cô ta có phải là người chơi không?"
"Cô ta nói là vậy."
"Sao cô ta không đi cùng với chúng ta?"
"Cô ta nói chắc là nhận được kịch bản ẩn."
"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận