Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 630: Ngân Sơn công quán (48) (length: 7967)

2024-01-05 Tác giả: Mặc Linh Matsushima Haruna cuối cùng vẫn không thể cứu được Ozawa Hayo.
Sau khi Ozawa Hayo chết, nàng bị bộ trưởng phái đi thu dọn đồ đạc của Ozawa Hayo trong phòng.
Nàng thấy sách ảnh Ozawa Hayo để lại, trang cuối cùng viết một lá thư cho nàng.
Thấy lá thư này, Matsushima Haruna hiểu rõ Ozawa Hayo biết mình đã làm những chuyện gì.
Không sai, nàng chính là một con quái vật.
Có lẽ tại nhà cha mẹ nuôi, nàng đã học xong cái ác, khi vào công quán, cho dù nàng biết rõ như thế là không đúng, nhưng vì có lợi cho nàng, nên nàng đã chọn khuất phục trước cái ác.
Sau khi Ozawa Hayo chết, nàng thường xuyên gặp ác mộng.
Ozawa Hayo luôn xuất hiện trong mơ, hỏi nàng tại sao muốn làm vậy, tại sao muốn phản bội, vì sao không mau cứu nàng.
Ozawa Hayo luôn bảo nàng cứu mình.
Mau cứu nàng, mau cứu nàng, mau cứu nàng...
Trong đầu nàng tràn ngập thanh âm của Ozawa Hayo.
Nhưng nàng làm sao cứu được chứ?
Nàng muốn cứu nàng ấy, để nàng ấy đừng tra xét, đừng quản nhiều chuyện... Chỉ cần nhẫn nhịn qua chuyện này, bộ trưởng cũng sẽ không phát điên như vậy, nàng có thể cầm một khoản tiền rời khỏi công quán.
Matsushima Haruna sắp bị ép phát điên.
Nàng cũng không thích cuộc sống như vậy.
Những khách nhân kia xấu xí lại buồn nôn, nhưng nàng vẫn phải tươi cười đón tiếp, phối hợp những sở thích biến thái của bọn họ.
Nhưng nàng thì có biện pháp gì?
Nhưng lúc này Matsushima Haruna vẫn chưa nghĩ đến phải làm gì, nàng chỉ bị chán ghét, hối hận cùng các cảm xúc khác bao bọc lấy, sắp bị ép phát điên.
Cho đến khi nàng nghe thấy bộ trưởng nói chuyện với người khác.
Bộ trưởng muốn đưa nàng cho một vị khách nhân.
Mà vị khách nhân kia nàng từng gặp, cũng đã thấy hắn đối xử với các danh viện như thế nào.
Các danh viện được đưa đến chỗ của hắn, nàng chưa từng thấy lại lần nào.
Bộ trưởng từng hứa với nàng, mỗi tháng nàng chỉ cần tiếp đãi một vị khách nhân, thời gian còn lại nàng đều không cần tiếp khách, sau này còn cho nàng thân phận mới, đưa nàng rời khỏi công quán.
Nhưng hiện tại bộ trưởng lại muốn đem nàng tặng cho người khác.
Nàng nuốt lời rồi.
Matsushima Haruna cũng hiểu, trong mắt bộ trưởng, mình cũng không khác những người khác, chỉ là nghe lời hơn, dễ lợi dụng hơn.
Bộ trưởng từ đầu không hề có ý định thực hiện lời hứa với nàng.
Nàng cũng chỉ là một món hàng mà thôi.
...
...
Sau vô số lần tỉnh giấc trong cơn ác mộng, Matsushima Haruna cảm thấy mình nên làm gì đó.
Sau khi có được sự tín nhiệm của bộ trưởng, đôi khi bộ trưởng sẽ giao cho nàng việc xử lý thi thể, để nàng trông coi các thi thể đó bị tiêu hủy hoàn toàn.
Nàng vụng trộm thu thập máu và thi thể của những danh viện đã chết.
Chỉ là lúc đó, ý nghĩ của nàng là để lại những thứ đó, có lẽ một ngày nào đó có thể dùng đến, bất kể là để uy hiếp bộ trưởng hay uy hiếp người khác...
Nhưng không ngờ, bây giờ lại có những tác dụng khác.
Nàng mất chút thời gian chuẩn bị giai đoạn đầu.
Nhưng bộ trưởng lại muốn đưa nàng đi.
Nàng không thể bị đưa đi, nàng nhất định phải ở lại nơi này, chỉ ở đây nàng mới có thể...
Cho nên sau khi chuẩn bị xong, nàng đã giết Chùa Cương Linh Tử.
Một danh viện dám giết người, bộ trưởng cũng không dám đưa ra ngoài.
Việc giết Chùa Cương Linh Tử không có lý do nào khác, chỉ là nàng vừa vặn xuất hiện vào lúc đó, thêm vào đó nàng nhớ tới những gì Ozawa Hayo đã từng gặp, giết ai cũng là giết, không bằng giết nàng ta.
Về sau nàng bị giam lại.
Những việc nàng nên làm đều đã làm xong.
Bất quá, triệu hồi thuật của Matsushima Haruna cần lấy mạng tế.
Hơn nữa không phải triệu hồi được ngay lập tức, bọn chúng cần chờ Matsushima Haruna sắp xếp thời gian cho chúng...
Nàng đã chọn thời gian là —— lễ kỷ niệm thành lập.
Ngày đó rất nhiều khách nhân sẽ đến, đó sẽ là một bữa tiệc tối vừa hắc ám vừa kinh khủng.
Những danh viện bị chọn giống như cừu non bị ném vào bầy sói, toàn bộ công quán đều là bãi săn của bầy sói.
Nhưng Matsushima Haruna muốn biến ngày đó thành ngày kinh hoàng của bầy sói, để chúng cảm nhận cảm giác bị sợ hãi truy đuổi.
"Matsushima Haruna triệu hoán vong hồn không phải là vì triệu hồi Ozawa Hayo sao?"
Hoa Hồng Lê lắc đầu: "Nàng chỉ là muốn để những vong hồn đã chết tự mình báo thù, trong đó đương nhiên có cả Ozawa Hayo."
"Còn tưởng rằng nàng làm vì một mình Ozawa Hayo..."
"Đông đông."
Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên.
Hai người cùng im lặng, nhìn về phía cửa.
"Đông đông đông đông đông đông đông —— "
Tiếng gõ cửa dày đặc như tiếng trống, tay nắm cửa bị ấn xuống, vật bên ngoài phát hiện không mở được, tay nắm cửa như mất khống chế, điên cuồng bị ấn.
"Hì hì ha ha, các ngươi ở trong à?"
"Ta biết các ngươi ở trong, mau ra đây chơi đi."
"Các nàng không ra thì làm sao bây giờ..."
"Sao lại trốn tránh không chịu ra, thật đáng ghét nha."
Ngoài cửa không chỉ một quái vật.
"Bò vào đi, bò vào từ đây."
"Ta trước, ta trước..."
Nơi nào có thể bò vào được?
Thải Y đang thấy lạ, liền thấy có vật mỏng như tờ giấy từ khe cửa bò vào, khi thân thể của nó lọt vào liền bắt đầu phình to ra.
Quái vật nhe răng cười với Thải Y và Hoa Hồng Lê: "Hì hì ha ha, tìm được các ngươi rồi..."
Quái vật vọt ra, mở toang cánh cửa.
Ngoài cửa không chỉ hai quái vật, đứng đó bốn năm con, mỗi con đều cười gằn tiến lên, đồng thanh nói: "Tìm thấy các ngươi rồi..."
"Không phải... các ngươi muốn báo thù thì phải tìm bộ trưởng, tìm chúng ta làm gì!" Thải Y không nhịn được lên tiếng, cố ý lung lạc bọn quái vật: "Là ả đã hại các ngươi ra nông nỗi này."
Từ bộ trưởng khiến đám quái vật khựng lại trong nửa giây.
Nhưng rất nhanh, tốc độ của chúng tăng lên hướng về phía các nàng: "Ả đáng chết, các ngươi cũng nên chết."
Thải Y cạn lời: "Các ngươi có phải lấn kẻ yếu sợ kẻ mạnh không vậy!!"
Đám quái vật phát ra tiếng gầm rú khác thường, đi biến thành chạy.
Trong mắt bọn quái vật này, các nàng có thể là những người đã từng bắt nạt bọn chúng, nên các nàng đáng chết.
Nhưng trong mắt những quái vật khác, các nàng lại biến thành danh viện, nên các nàng cũng đáng chết.
Tóm lại, người chơi là đáng chết.
Tốt, tốt, tốt!
Người chơi là đáy của chuỗi thức ăn, thân phận còn có thể tùy ý thay đổi nữa chứ.
Thải Y cầm ghế bên cạnh đập tới, cùng Hoa Hồng Lê lưng tựa lưng: "Ngươi còn đánh được không?"
Tình trạng Hoa Hồng Lê lúc này thật không tốt, mà đúng lúc này quái vật lại tới gần, nàng không còn cách nào khác, nhất định phải đánh, nếu không cũng chỉ có thể chết.
Cả hai đều không còn nhiều thể lực, nhưng may mắn là đạo cụ của các nàng nhiều, từ vòng vây của quái vật chạy thoát không thành vấn đề.
Nhưng quái vật bên ngoài càng lúc càng nhiều.
Ra khỏi phòng chỉ là rơi vào một vòng vây khác, các nàng bị mắc kẹt ở trên hành lang, không tiến cũng không lùi được.
"Sao nhiều quái vật thế? Số danh viện chết nhiều đến vậy sao?"
"Triệu hồi thuật của Matsushima Haruna bị trục trặc, cuối cùng còn triệu hồi những thứ khác ra nữa. Hiện giờ là tiệc tối kỷ niệm thành lập, cũng là thời gian mà Matsushima Haruna triệu hồi chúng xuất hiện, bọn chúng không nhất định đều là những danh viện đã chết."
Thải Y gào lên: "Kỹ thuật chưa tới nơi tới chốn thì đừng chơi trò triệu hồi nguy hiểm thế chứ! A... biến thái, bắt ngực ta làm cái gì!"
Sau tiếng gầm giận dữ của Thải Y, nàng cùng Hoa Hồng Lê gần như đồng thời bị quái vật bao vây.
Trong hành lang tối tăm, tiếng gào thét của quái vật trở thành âm thanh duy nhất.
"Ầm ầm —— "
Hành lang bị nổ tung thành một cái hố lớn.
Đám quái vật phát hiện con mồi vừa còn ở đây đã biến mất.
Bảo bối à, hãy ném thêm phiếu tháng nhé ~~.
Bạn cần đăng nhập để bình luận