Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 626: Ngân Sơn công quán (44) (length: 7849)

Không chỉ có Vu Uẩn, Thải Y cùng Hoa Hồng Lê đều lần lượt cảm nhận được búp bê của mình bị tấn công.
Nhưng mà đạo cụ của các nàng rõ ràng có cấp bậc cao hơn Vu Uẩn, công kích rất nhanh liền dừng lại.
...
...
Đại Lăng mất hứng ôm hai con búp bê xuống lầu tìm Ngân Tô, Ngân Tô ấn đầu nó: "Vừa rồi ngươi muốn làm gì?"
Đại Lăng chột dạ: "Không có... Không có làm gì cả."
"Thật sao?"
"Là... Là nó mắng tỷ tỷ trước." Đại Lăng trực tiếp đổ tội, "Ta tức giận nên mới muốn dạy dỗ nó!"
Búp bê không chịu mang tiếng: "Ta không có, là nó muốn g·i·ế·t ngươi."
Đại Lăng trừng mắt búp bê: "Tỷ tỷ, tỷ xem đi, nó còn muốn gây chia rẽ mối quan hệ của chúng ta!"
"Ờ."
Ngân Tô đương nhiên sẽ không tin Đại Lăng.
Đại Lăng nịnh nọt xoa tay Ngân Tô, trực tiếp đổi chủ đề: "Tỷ tỷ, ta muốn hai con búp bê kia."
"Hai con nào..."
Ngân Tô nhìn con búp bê khác trong tay Đại Lăng thì im lặng.
Con búp bê kia là Vu Uẩn sao?
Vậy hai con kia cũng dễ hiểu rồi.
Người chơi búp bê đều bị nhốt trong phòng...
Nhưng mà Đại Lăng yếu đến vậy sao?
Ngân Tô nghĩ đến thực lực của Đại Lăng tự thân hình như thật sự không mạnh, chủ yếu dựa vào Tiểu Hùng, chỉ cần nàng hỏi ra câu đó, thì xem như chắc ăn rồi.
Ngân Tô suy tư một lát, giật tóc quái xuống để lên đỉnh đầu Đại Lăng, để nó đi lên xem một chút, có thể có lấy được vật phẩm rơi ra không.
Tóc quái tóc rất dài, một cái liền bao lấy Đại Lăng, cô bé nhỏ nhu thuận lập tức biến thành bản nhí của Sadako.
Tóc quái duỗi mấy lọn tóc ra quấn Ngân Tô, muốn trở về bên cạnh Ngân Tô.
Ngân Tô dứt khoát hất nó ra, nói với Đại Lăng: "Mau đi đi."
Đại Lăng một lòng muốn búp bê, đội tóc quái lên liền chạy, mấy lọn tóc quái giữa không trung hẫng một cái.
...
...
Ngân Tô nhìn đại sảnh, bộ trưởng vừa mới dặn dò nàng trông coi Danh Viện, liền không thấy đâu.
Quái vật và người chơi đều vẫn còn ở đại sảnh, không ai rời đi, tạm thời cũng không có chuyện gì kỳ lạ xảy ra.
Khung cảnh hài hòa đến mức làm cho người ta khó chịu.
Ngân Tô không để ý ánh mắt cầu cứu của Thải Y, đi dạo trong đại sảnh, dò xét mấy khuôn mặt quái dị kia.
Tóc quái và Đại Lăng rất nhanh đã quay lại, tóc quái như đứa trẻ đáng thương bị bắt nạt, cứ nhắm hướng Ngân Tô mà bò.
Đại Lăng ôm mấy con búp bê thích không buông tay, cao hứng đến miệng muốn ngoác đến mang tai.
Hiển nhiên tóc quái vẫn hữu dụng hơn.
Đáng tiếc Đại Lăng còn chưa vui được bao lâu, Ngân Tô đã từ trong lồng ngực của nó lần lượt lấy đi búp bê.
Đại Lăng dậm chân ngắn ngủn, nào giành lại được Ngân Tô, tức giận đến mặt nhỏ phồng thành cái bánh bao.
Ngân Tô nhìn thấy quái vật xi măng xuất hiện ở đại sảnh, đoán chừng đã bịt hết cửa sổ cả công quán rồi.
Thế là Ngân Tô cầm búp bê đi về phía Thải Y ở gần nàng nhất, Thải Y thấy Ngân Tô tới, tròng mắt như muốn bay ra ngoài, nhưng trong miệng vẫn đang nói: "Bộ trưởng bọn họ rất tốt, rất chiếu cố chúng tôi..."
Ngân Tô đi đến bên cạnh quái mặt, lễ phép mở miệng: "Tiên sinh."
Mặt bánh lớn kia từ từ xoay nửa vòng, tròng mắt nhìn chằm chằm Ngân Tô, giọng điệu không thân thiện: "Có chuyện gì?"
Ngân Tô nở nụ cười: "Ta có chuẩn bị cho tiên sinh và vị tiểu thư đây một món quà, hy vọng tiên sinh tối nay đi chơi vui vẻ."
Quái mặt có lẽ nghe thấy mấy chữ "tối nay đi chơi vui vẻ", sắc mặt hòa hoãn mấy phần: "Ồ? Là quà gì?"
Nụ cười của Ngân Tô càng rạng rỡ, thừa lúc quái mặt đang nhìn mình lấy ống thép đ·â·m qua.
Quái mặt: "!!?"
Thải Y: "!!!?"
Ngân Tô đặt búp bê vào tay Thải Y, Thải Y tiếp xúc với búp bê, cơ thể đột nhiên có thể động, nàng lập tức nhảy dựng lên rời khỏi chỗ ngồi.
Một quái mặt khác bên cạnh thấy đồng bạn bị tập kích, mặt to phồng lên một vòng, hướng phía Ngân Tô đập tới.
"Rầm!"
Bàn bị lật tung.
Quái mặt bị Ngân Tô đ·â·m thủng ngã xuống đất, nhưng nó không lập tức c·h·ế·t đi, mà là giãy dụa đứng lên, cùng một mặt to khác tiền hậu giáp kích tấn công Ngân Tô.
Ngân Tô lấy sạch búp bê của Vu Uẩn và Hoa Hồng Lê ném cho Thải Y.
Thải Y ôm búp bê liền hướng về phía Vu Uẩn và Hoa Hồng Lê mà phóng đi, nhân lúc mấy quái mặt kia còn chưa có động tĩnh gì thì nhét búp bê vào lòng họ.
Vừa nhận được búp bê trong một khắc, xiềng xích được giải trừ, hai người đồng thời phát động công kích vào quái mặt bên cạnh.
Đại sảnh vừa giây trước còn là khung cảnh tiệc tối, trong chớp mắt đã trở nên tan hoang.
"Tư thế của búp bê thay đổi là điềm báo trước." Giọng Hoa Hồng Lê vang lên giữa sự hỗn loạn, "Chú ý biến hóa của búp bê, tránh nguy hiểm!"
Hoa Hồng Lê nhắc nhở rất kịp thời, lúc Vu Uẩn phát hiện búp bê đang rũ đầu nghiêng về một bên, tủ đựng đồ bên cạnh hắn bị quái mặt đâm trúng và đổ sập.
Nếu không phải hắn thấy búp bê thay đổi liền lùi lại một bước, chiếc tủ đó đã nện thẳng vào đầu hắn rồi.
Tuy không nhất định sẽ c·h·ế·t, nhưng thật sự rất nguy hiểm.
...
...
Búp bê của Ngân Tô bị Đại Lăng chộp lấy trong tay, nó muốn xoay đầu cũng khó, đừng nói là làm ra hành động gì gây ảnh hưởng đến Ngân Tô.
Búp bê cùng Đại Lăng mắt lớn trừng mắt nhỏ.
"Ngươi không đi giúp nàng sao?"
"Tỷ tỷ không cho ta giúp."
"A, nàng chê ngươi vô dụng đấy à?" Búp bê trào phúng: "Muốn những búp bê khác còn muốn nhờ người khác giúp, ngươi xem ngươi ngốc không chứ."
Đại Lăng hừ nhẹ một tiếng, không để ý đến búp bê.
Búp bê: "..."
Không phải, vừa rồi ngươi không phải rất dễ nổi giận sao?
...
...
Ngân Tô vung ống thép loạn xạ trong đám quái mặt, mặt quái bị chém liền rớt xuống từng mảng lớn.
Nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến hành động của quái mặt, dù bị chẻ thành hình ngôi sao năm cánh, chúng vẫn có thể linh hoạt di chuyển.
Một con mặt to như một cái túi mật từ trên cao nhào xuống lưng Ngân Tô, há miệng nhắm ngay đầu của Ngân Tô.
Ngân Tô đá văng mặt to trước mặt, đột ngột quay người đối diện với con quái mặt đang lao tới.
Trong lúc quái mặt kia còn đang nghi hoặc sao nàng không tránh, ống thép trong tay nàng giương lên, ống thép sắc bén từ cái miệng rộng của nó đâm vào.
【Thôn phệ thành công khách nhân công quán】 【Ngươi không thu được kỹ năng nào】 Mặt to mất đi sinh lực, như một cái bánh mềm, úp xuống người Ngân Tô, bao trùm lấy nàng bên trong.
Một quái mặt to khác thấy cơ hội tốt liền định nuốt Ngân Tô và đồng bọn cùng một lúc.
Nhưng một giây sau, một bọt nước chạm vào, chất lỏng màu xanh lục theo vụ nổ hắt lên người nó, phần dính chất lỏng xanh nhanh chóng bắt đầu biến thành màu đen.
Ngân Tô đẩy quái mặt to đã mềm oặt ra, nhìn thấy quái mặt toàn thân đen đang lảo đảo đánh tới phía mình, vung tay một gậy cắt phăng nó.
【Thôn phệ thành công khách nhân công quán】 【Ngươi không thu được kỹ năng nào】 Tóc quái cuộn lên ống tay áo rơi trên đất, đưa vào tay Ngân Tô.
Hai mặt to đều rớt ống tay áo.
Số lượng quái mặt trong đại sảnh, lần lượt là 1 và 7, vẫn là con số lúc đầu.
Ngân Tô nhìn mấy con quái mặt to còn lại trong đại sảnh, nếu như số lớn nhất là 12, vậy bây giờ còn 3, 10, 11 chưa xuất hiện.
Nhìn số lượng quái mặt, đoán chừng là không có cách nào tìm được một cặp.
Cách chính xác có lẽ là lấy ống tay áo từ trong người búp bê, rồi từ những ống tay áo rơi ra khi đánh quái để tìm ra ống tay áo còn lại tương ứng với ống tay áo trong người búp bê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận