Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 580: Hiện thực không có tiền đồ (length: 7814)

Thần Tư Thu chuyển đổi đạo cụ rất lớn, chiếm gần nửa căn phòng, giống như một cái Server.
Quá trình cũng không khác máy fax là mấy, đều là sử dụng điện thoại trò chơi tiến hành kết nối và truyền tải.
Hỉ Ngô ở bên cạnh thao tác, ngân chính mình kết nối lựa chọn đạo cụ.
Hỉ Ngô cắm một thẻ vào một trong các khe cắm, "Khoảng một phút là được."
"Nhanh vậy sao?"
"Đương nhiên." Hỉ Ngô cười nói: "Máy chuyển đổi của chúng tôi không chỉ nhanh, mà còn có thể chuyển đổi cùng lúc mấy đạo cụ, cho nên nếu ngài giao dịch trực tiếp với chúng tôi sẽ tiện hơn nhiều đấy."
"Đắt lắm nhỉ."
"Tiền nào của nấy thôi mà."
"Ta thích không tốn tiền."
". . ."
Trong vòng một phút, Hỉ Ngô không thể thuyết phục Ngân Tô, nàng rút thẻ ra, đưa cho Ngân Tô.
Trên thẻ có hình một hạt giống.
Tấm thẻ này không giống như giấy máy fax, sẽ biến m·ấ·t, khi cần dùng, nó sẽ biến lại hình dạng ban đầu, khi không dùng thì lại biến về hình dạng thẻ, rất tiện mang th·e·o.
. . .
. . .
Ngân Tô cất tấm thẻ rồi đi ra khỏi nhà.
Trong sân, Tư Liễm vẫn ngồi ở chỗ cũ, vẫn tiếp tục chơi cờ ca rô.
Vị trí của Giang Kỳ có chút thay đổi —— cách xa hơn.
Hai người có vẻ như không nói chuyện, trên mặt không thấy gì khác t·h·ư·ờ·n·g.
"Xong rồi?"
Ngân Tô gật đầu: "Ừm."
"Vậy đi thôi." Giang Kỳ quay người rời đi.
Không biết có phải do Ngân Tô ảo giác không, nàng cảm thấy Giang Kỳ có vẻ hơi nôn nóng muốn rời khỏi chỗ này.
"Hội trưởng Tư Liễm, hữu duyên gặp lại." Ngân Tô lịch sự chào tạm biệt Tư Liễm.
Tư Liễm đột nhiên ngẩng đầu, "Ngươi không sợ ta bán tin tức của ngươi sao?"
Ngân Tô hơi nhíu mày, hỏi lại: "Ngươi biết ư?"
Tư Liễm không trả lời câu hỏi này, "Chi bằng cô Tô gia nhập công hội của ta đi, sau này ta sẽ cung cấp cho cô tất cả những gì cô muốn, cũng có thể giữ bí m·ậ·t cho cô."
Ngân Tô nhìn chằm chằm nàng, khóe môi cụp xuống, giọng cũng lạnh đi: "Hội trưởng đang uy h·i·ế·p ta sao?"
Tư Liễm nghiêm túc giải thích: "Cô Tô hiểu lầm rồi, ta chỉ là đang mời cô gia nhập thôi."
"Ta không t·h·í·c·h p·h·á hư gia đình người khác."
Tư Liễm rũ mắt xuống, "Thật đáng tiếc."
"Đúng vậy, thật đáng tiếc." Ngân Tô thu tầm mắt lại, quay người bỏ đi.
Khi nàng và Giang Kỳ đi đến cửa, tiếng của Tư Liễm truyền đến: "Đội trưởng Giang, nhớ giữ đồ ta muốn."
Giang Kỳ không đáp lời, sải bước đi ra ngoài, lên xe, nổ máy rời đi.
. . .
. . .
Trong sân.
Hỉ Ngô đi tới bên cạnh Tư Liễm, "Hội trưởng, cô gái lần trước đi cùng Khang Mại, cũng có lẽ là nàng ấy."
Tư Liễm đặt quân cờ đen trong tay xuống, quân đen liền nhau thành bốn quân, hai bên không có quân nào vô ích, quân đen thắng.
"Vậy sao."
"Dù hôm nay cô ta đổi mặt, giọng nói cũng khác, nhưng ta không nhầm được."
Lần trước tại hội đấu giá, nàng đấu giá được vật phẩm S cấp có thể thay đổi giọng nói và dung mạo, Huyễn Giới.
Hỉ Ngô đã gặp nhiều người cải trang ăn mặc tại các hội đấu giá, nàng đã luyện được cách phân biệt riêng.
Tư Liễm thu các quân cờ trên bàn vào trong hộp cờ bên cạnh: "Vậy nói cô ta có liên quan đến Khang Mại."
Hỉ Ngô: "Xem thái độ Khang Mại đối với cô ta, chắc là biết thân phận của cô ta. Lần trước ta đưa lại danh thiếp cho cô ta, có lẽ cô ta cũng không muốn nhận, cẩn t·h·ậ·n hết sức."
Tư Liễm đậy nắp hộp cờ lại, "Tiếc thật, Kim Phượng Hoàng sao lại rơi xuống đầu cành nhà chúng ta."
Hỉ Ngô: ". . ."
Hỉ Ngô lại nghe văng vẳng bên tai câu nói bọn họ nói ngươi lòng dạ hiểm đ·ộ·c.
Nghĩ lại tình cảnh nàng mặc cả ở hội đấu giá, Hỉ Ngô thấy người đó không chọn họ là bình thường.
"Càng đáng tiếc là, đến lông vũ rơi xuống của nàng, ta cũng không bán được." Giọng điệu Tư Liễm trầm t·h·ố·n·g: "Sao Giang Kỳ còn c·h·ư·a c·h·ế·t nhỉ."
Hỉ Ngô: ". . ."
Trong một khoảnh khắc không biết hội trưởng nhà mình có thật sự không muốn đội trưởng Giang c·h·ế·t không nữa.
. . .
. . .
"Đội trưởng Giang có vẻ không được phái nữ t·h·í·c·h lắm thì phải."
Em gái hắn là Khương Dư Tuyết có thái độ rất ghê gớm với hắn, hiện tại cô Tư Liễm này có thái độ với hắn cũng rất kỳ lạ.
Dáng dấp Giang Kỳ không hề tệ, tính cách tuy hơi lạnh lùng, nhưng rất vững vàng, cũng không tùy tiện tỏa hơi lạnh lung tung.
Mà lại làm việc rất nghiêm túc, xem như một người đáng tin cậy.
"Nàng sẽ không tiết lộ thân phận của ngươi." Giang Kỳ không trả lời vấn đề kia mà đảm bảo với Ngân Tô: "Cô Tô yên tâm."
"Không sao cả." Ngân Tô nhìn những tòa nhà ngày càng nhỏ lại qua kính chiếu hậu, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng: "Ta không dễ chịu thì đừng ai nghĩ được yên."
Thần Tư Thu có thể đạt đến quy mô như bây giờ, người lãnh đạo nó không phải kẻ kiến thức hạn hẹp.
Giang Kỳ giao dịch với Tư Liễm điều gì, đổi lại cơ hội cho nàng sử dụng đạo cụ chuyển đổi.
Nhưng mà cái này không liên quan gì đến nàng cả.
Nàng đưa ra giao dịch, cục điều tra đồng ý giao dịch, còn trong lúc đó cục điều tra vì hoàn thành giao dịch với nàng mà bỏ ra cái gì, vậy không phải là việc nàng quan tâm.
Đạt được mục đích là được, quá trình không quan trọng.
Thẻ thiết lập lại là đạo cụ đặc thù, có thể lấy ra trực tiếp.
Trên đường về Ngân Tô đưa nó cho Giang Kỳ.
Giang Kỳ còn phải chạy về Vân Linh Sơn, sau khi vào nội thành, Ngân Tô tùy tiện chọn một điểm xuống xe, đóng cửa xe lại, nàng nhìn về phía Giang Kỳ: "Chúc các ngươi may mắn, sống mà trở về nhé."
"Mượn lời hay của cô Tô."
Ngân Tô nhìn xe của Giang Kỳ rời đi, biến mất trong dòng xe cộ.
Nàng nhìn quanh, đầu tiên là tìm một chỗ ăn chút gì đó.
Khi ông chủ mang đồ ăn lên, Ngân Tô lấy điện thoại di động ra gửi tin cho Khang Mại, bát quái một chút về quan hệ của Giang Kỳ và Tư Liễm.
[Km: Giang Kỳ và Tư Liễm? Họ có quan hệ gì à? ] [ Tô đại t·h·iện nhân: Ngươi cũng không biết hả? ] [Km: Không biết. ] Ông Khang không biết, vậy quan hệ này hẳn là rất bí ẩn, hoặc nói... Hỉ Ngô nói bậy.
[ Tô đại t·h·iện nhân: Vậy ngươi biết về đời s·ố·n·g tình cảm trước kia của Giang Kỳ không? ] [Km: Ngươi hỏi cái này làm gì... Ngươi đừng nói ngươi thích Giang Kỳ nhé? Đại lão à, yêu đương vô vị thôi. ] [ Tô đại t·h·iện nhân: . . . ] Khang Mại tuy khuyên đại lão đừng yêu đương, nhưng vẫn chia sẻ những tin bát quái mình biết.
[Km: Ta nghe nói thời đại học Giang Kỳ có quen một bạn gái, nhưng không rõ đối phương là ai, hắn chưa từng c·ô·ng khai. Ta điều tra chút tài liệu thì thấy có người nghĩ đó là lý do hắn dùng để từ chối những người theo đuổi, cũng có người nghĩ Giang Kỳ thật sự có bạn gái. ] [ Tô đại t·h·iện nhân: Tư Liễm và Giang Kỳ học cùng một trường đại học à? ] [Km: Không phải, Tư Liễm học đại học ở nước ngoài. ] [ Tô đại t·h·iện nhân: . . . ] [ Tô đại t·h·iện nhân: Ngươi biết bao nhiêu về Tư Liễm? ] [Km: Tư Liễm à, nàng là con gái nuôi nhà họ Tư. Nhà họ Tư ngươi biết chứ? Một trong số ít các gia tộc trăm năm ở Lan Giang. Đại tiểu thư nhà họ Tư thân thể không tốt, Tư Liễm được nhận nuôi về để bầu bạn với đại tiểu thư nhà họ Tư, nhưng nhà họ Tư rất tốt với cô, xem như con gái nuôi. ] [Km: Tư Liễm rất thông minh, từ nhỏ đến lớn luôn đứng đầu về thành tích. Vì đại tiểu thư nhà họ Tư, thậm chí nàng cũng không thể đến trường, mà chỉ có thể học tại nhà đại tiểu thư, đến khi thi mới được đến trường, vì vậy nàng cũng không có bạn bè gì. ] A a a a các bảo bối thả phiếu tháng nè ~~
Bạn cần đăng nhập để bình luận