Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 189: Trúc Mộng công ty (38) (length: 8177)

Sau mười phút.
Ngân Tô nhìn khắp gian phòng toàn người, "Giang tiên sinh, ta chỉ mời một mình ngươi? Ta chỉ phụ trách an toàn của ngươi, chứ không chịu trách nhiệm người khác."
Ngân Tô nói rõ nội dung giao dịch, chỉ là suất học, không đủ để nàng bảo vệ nhiều người như vậy.
Giang Kỳ: ". . ."
Giang Kỳ vốn cũng không định để bọn họ ở lại gian phòng này, "Bọn họ sẽ đi phòng khác."
Có người chơi đã thử qua, có thể tùy ý đổi phòng, không có hạn chế gì đặc biệt, nếu thích có thể nhét mười mấy người vào một phòng.
Bởi vậy Mùa hè nóng nực cùng Khương Dư Tuyết một phòng, Nghiêm Nguyên Thanh cùng Ngư Hàm Tú ở lại phòng 1319.
Như vậy mọi người đều ở cùng một tầng, có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Thực ra Khương Dư Tuyết càng muốn cùng Ngân Tô chung phòng, nhưng Giang Kỳ không cho phép, không biết là sợ nàng đắc tội Ngân Tô, hay là sợ có chuyện xảy ra, Ngân Tô sẽ bỏ mặc Khương Dư Tuyết.
Giang Kỳ đương nhiên tin tưởng anh em tỷ muội vào sinh ra tử của mình hơn, sẽ không để em gái mình ở cạnh người không thể kiểm soát như Ngân Tô.
Sau khi sắp xếp xong phòng, Giang Kỳ cũng không bảo bọn họ về ngay mà gọi Ngân Tô trước họp nhóm một chút: "Trước mắt người chơi còn lại 24, nhưng số lượng NPC ít nhất cũng còn khoảng 120 người, nhưng vòng tiếp theo chỉ có 16 suất."
"Đấu bảng thì xếp hạng theo thứ tự tham gia, còn khi kiểm tra lại không có xếp hạng, chúng ta không biết NPC được bồi dưỡng thế nào, nhưng chắc chắn không ít NPC xuất sắc."
Nghiêm Nguyên Thanh nói tiếp một cách lạnh nhạt: "Nói cách khác, biện pháp đảm bảo chúng ta đều nằm trong top 16 chính là trong hai ngày giết hết NPC."
Ngân Tô liếc nhìn Nghiêm Nguyên Thanh, thanh niên này với ai cũng hòa nhã, cho người ta cảm giác rất dễ gần, kết quả vừa mở miệng đã muốn giết toàn bộ NPC...
Kỹ năng thiên phú của Mùa hè nóng nực chắc là những tia chớp đó, Giang Kỳ chắc là kỹ năng nổ đầu thần kỳ kia, vậy kỹ năng thiên phú của Nghiêm Nguyên Thanh là gì?
Đến giờ, Ngân Tô còn chưa thấy hắn dùng bao giờ...
"Tô tiểu thư, trên mặt ta có gì sao?" Nghiêm Nguyên Thanh sờ mặt, khó hiểu nhìn Ngân Tô.
Ngân Tô ậm ừ ngượng ngùng, nuốt câu nói không mấy lịch sự kia về: "Không có gì."
Nghiêm Nguyên Thanh gật đầu, nói tiếp: "NPC thật không dễ tìm, muốn giết hết bọn chúng thì có chút khó."
"Ban đêm đi giết chứ sao." Ngân Tô chống cằm, thờ ơ nói: "Bọn họ phải về phòng ngủ đúng không? Coi như trốn mất vài người, ngồi phục ở nhà ăn, phòng tập thể thao hai ngày thì chả bắt được những con cá lọt lưới này? Không thì khi kiểm tra thủ sẵn đó mà giết luôn chứ sao."
". . ."
Gian phòng bỗng chốc im lặng.
Mấy ánh mắt nhìn về phía Ngân Tô, phức tạp khác nhau, nhưng lại có cảm giác ẩn ẩn thấy nàng nói có lý.
"Ta thấy có thể thực hiện." Mùa hè nóng nực ít giao tiếp từ góc phòng lên tiếng.
Nghiêm Nguyên Thanh cũng có chút gật đầu: "Thực sự có thể."
Giang Kỳ quyết đoán: "Vậy quyết định vậy đi."
Giang Kỳ quyết định xong phương châm hành động, phân chia mỗi người dọn dẹp từng tầng lầu.
Ngân Tô không mấy hứng thú với chuyện này, với trình độ ưu tú của nàng, xếp hạng nhất không thành vấn đề.
Nhưng Giang Kỳ muốn ra ngoài 'đi dạo', Ngân Tô cũng chỉ có thể đi theo, ai bảo nàng lòng dạ Bồ Tát.
. . .
. . .
Ngư Hàm Tú và Khương Dư Tuyết tuy cũng ở trong phòng nhưng ý kiến của hai người hiển nhiên đều không quan trọng.
Ngư Hàm Tú nhìn những người đang bàn luận, cảm thấy mình rất vô dụng, lại cảm thấy mình và bọn họ hoàn toàn là người của hai thế giới.
Nàng có thể còn sống đều là vì quen biết Khương Dư Tuyết.
Nếu nàng giống như những người khác, chắc họ sẽ không quan tâm đến sống chết của mình, có lẽ đã sớm chết rồi.
Chết trong tay người chơi khác, chết trong tay quái vật. . .
Ngư Hàm Tú liếc nhìn Khương Dư Tuyết bên cạnh, ngập ngừng một lúc, nhỏ giọng nói: "Tiểu Vân, tiếp theo có phải sẽ càng nguy hiểm hơn không? Nếu... nếu chúng ta cùng gặp nguy hiểm, bọn họ sẽ ưu tiên cứu ngươi à?"
Khương Dư Tuyết không biết Ngư Hàm Tú hỏi điều này để làm gì, nhưng không chút suy nghĩ trả lời: "Không, họ sẽ ưu tiên cứu người dễ cứu hơn."
Ngư Hàm Tú sửng sốt: "Tại... tại sao?"
Khương Dư Tuyết nhìn sang mấy người kia, giọng buồn bã: "Họ sẽ không làm những hi sinh vô nghĩa."
"Nhưng ngươi là em gái của Giang tiên sinh..."
"Dù anh ta là anh trai ta, anh ấy cũng chỉ đưa ra những phán đoán chuyên nghiệp, sẽ không bỏ qua người dễ cứu hơn." Khương Dư Tuyết không biết nghĩ tới điều gì, sắc mặt lập tức kém đi, cuối cùng hít một hơi, "Nếu như ngươi dễ cứu hơn ta, bọn họ sẽ cứu ngươi trước."
Ngư Hàm Tú lấy tay phải gãi cánh tay trái mấy lần, nhìn mấy người bên kia còn đang nói chuyện, rồi nhìn Khương Dư Tuyết, nàng cúi đầu xuống không nói nữa.
Giang Kỳ bàn xong, liền bảo mọi người về phòng nghỉ ngơi trước, chờ đến giờ lại tập hợp.
Những người khác rời đi, Giang Kỳ đóng cửa lại, trầm mặc một hồi mở miệng: "Tô tiểu thư, ta có chuyện muốn bàn với ngươi."
"Không mua một tặng một."
"? ? ?" Giang Kỳ không hiểu ý, "Cái gì?"
"Ta chỉ có thể bảo vệ ngươi không chết, người khác không được." Ngân Tô giơ một ngón tay, hờ hững phẩy từ trái sang phải.
"Ừm." Giang Kỳ ngồi xuống giường đối diện Ngân Tô, trên gương mặt tuấn mỹ có thêm mấy phần nghiêm túc: "Ta không phải muốn nói cái này."
"Ồ. Vậy là cái gì?"
"Nếu như chúng ta có khả năng thông quan, ta sẽ dùng một đạo cụ song S và một đạo cụ cấp S đổi lấy suất thông quan đầu tiên của ngươi, ngoài ra đạo cụ thưởng ở phó bản khác cũng có thể cho ngươi."
"Ngươi muốn cho em gái ngươi lấy được kỹ năng thiên phú?"
Giang Kỳ gật đầu: "Không có kỹ năng thiên phú về sau sẽ rất khó khăn."
Ngân Tô: "Sao ngươi dám chắc ta là người lấy được chìa khóa thông quan đầu tiên? Có lẽ các ngươi có được trước ta, ngươi đâu cần thiết phải đổi với ta."
"Không chắc chắn, nên nếu Tô tiểu thư biết chắc chìa khóa thông quan là gì, ta hy vọng cô sẽ giao dịch này với tôi."
Ngân Tô chống cằm suy tư, suất thông quan đầu tiên ở phó bản tử vong đối với nàng không còn tác dụng quá lớn, ngoài việc có được một đạo cụ đặc thù, cũng chỉ được xếp đầu bảng trong thông báo toàn cầu. . .
Đạo cụ song S thì rất hiếm, nàng thông quan hai phó bản tử vong cũng mới có được một món đạo cụ song S.
"Song S... đạo cụ gì?"
Giang Kỳ trực tiếp lấy ra một tấm thẻ: "Thẻ triệu hồi quái vật, có thể triệu hồi quái vật phó bản từ cấp S trở lên, hai hình thức triệu hồi."
"Triệu hồi một lần, mỗi phó bản chỉ dùng một lần, quái vật sẽ ở trạng thái mạnh nhất, thời gian công kích hiệu quả 10 phút."
"Triệu hồi khóa lại, thì con quái vật được triệu hồi sẽ luôn đi theo, nhưng sức chiến đấu giảm đi. Một khi khóa lại thì không thể thay đổi hay hủy bỏ, trừ khi quái vật chết và đạo cụ mất tác dụng."
"Hạn chế là chỉ có thể triệu hồi quái vật từ phó bản mình từng trải qua."
Ngân Tô hơi nhíu mày, đây là món đồ tốt!
Quái vật phó bản từ cấp S trở lên rất lợi hại... khoan đã!
"Cấp S này là chỉ quái vật hay là phó bản?" Lỡ từ phó bản cấp S triệu hồi ra con quái vật người qua đường thì làm sao bây giờ!! Với độ xui xẻo của nàng, việc này hoàn toàn có thể xảy ra!
Chương tiết suy nghĩ [đọc tệ 520] rút thăm trúng thưởng:
【Phía sau rời đi.】 linh không lạnh 【Ta liền không dài.】 Tranh gia đang trên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận