Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 584: Ngân Sơn công quán (2) (length: 7845)

Ngân Tô được xe buýt chở đến bên ngoài công quán Ngân Sơn, có người đợi sẵn ở ngoài cổng, nàng vừa xuống xe đối phương liền niềm nở chào đón, thao thao bất tuyệt giới thiệu thân phận của nàng.
Nói xong mới nhớ ra hỏi nàng tên gì.
Thế là Ngân Tô có được quyền tự đặt tên.
Khi đi vào, đối phương còn đưa cho nàng một túi đồ, nói là người ta gửi đến cho nàng từ hai ngày trước, chuẩn bị để nàng dùng làm lễ gặp mặt cho đám danh viện.
Đúng vậy, những người ở trong công quán, đều là danh viện.
Nhưng mà đồ trong túi nhìn có chút hãi hùng.
Đó là mấy con búp bê với tạo hình kỳ dị, mặc kimono lòe loẹt, tô một lớp mặt trắng bệch, môi đỏ chót cực kỳ tươi rói.
Cũng may những thứ này là nàng đưa cho người khác.
. . .
. . .
Thải Y kỳ quái dò xét cô gái ở cửa, huých vào Vu Uẩn: "Giọng của cô ta giống với chúng ta."
NPC nói chuyện bằng thứ ngôn ngữ khác với họ, hình như là ngôn ngữ khu R.
Bọn họ chỉ là nhờ vào cài đặt của trò chơi nên mới hiểu được.
Nhưng người mới tới tự xưng là giáo viên này lại nói cùng thứ ngôn ngữ với họ.
Vu Uẩn trầm tư nhìn cô gái ở cửa, không trả lời Thải Y.
Thải Y lại đếm số người, cô và Vu Uẩn, người phụ nữ mặc lễ phục từ trên lầu xuống cùng cái tên đàn ông rất đáng ăn đòn kia, thêm hai người mới trong đại sảnh... là sáu người.
Số chẵn, ba nam ba nữ, rất phù hợp nguyên tắc công bằng của trò chơi.
Chẳng lẽ đây là trò chơi cố ý thiết lập?
Vậy cô ta là một NPC à…
Những người khác rõ ràng cũng phát hiện vấn đề ngôn ngữ của Ngân Tô, đều đang ngầm đánh giá cô ta.
"Cô mang lễ gặp mặt đến cho mọi người." Ngân Tô đã bắt đầu trực tiếp làm theo quy trình, lấy búp bê giấy trong túi ra: "Mong mọi người thích."
Mấy con búp bê trắng bệch hướng về phía bọn họ, vài người chơi càng thêm im lặng.
Đây mà là cái loại lễ gặp mặt đứng đắn gì chứ.
Thải Y gan lớn, phá tan bầu không khí quái dị trầm mặc: "Cô giáo, có thể không nhận không?"
"Sao vậy, là không thích lễ vật cô giáo chuẩn bị cho con sao?" Ngân Tô giơ búp bê lên, cùng con búp bê cùng nhau nghiêng đầu, khóe môi chậm rãi cong lên: "Hay là con muốn cô giáo chuẩn bị cho con một món quà đặc biệt?"
Nhiệm vụ của nàng là chào hàng, à không, là phát hết số búp bê này ra ngoài.
NPC đón nàng đã dặn đi dặn lại, bóng gió rằng nhất định phải đưa búp bê cho đám danh viện.
Thải Y chỉ cảm thấy nụ cười của đối phương có chút đáng sợ, cô ta trực tiếp nhận lấy con búp bê: "Giờ thì thích rồi."
Ánh mắt dịu dàng của Ngân Tô đặt lên người Thải Y, giọng nói nhẹ nhàng: "Phải đối xử tốt với nó nha."
Ngón tay Thải Y không khỏi run lên, con búp bê suýt chút nữa rơi khỏi tay.
Người thứ hai đến nhận búp bê là tên đàn ông đã xảy ra xung đột với Thải Y, sau đó người phụ nữ mặc lễ phục cũng nhận con búp bê của mình.
Hai người mới còn lề mề, nhưng mấy người chơi có vẻ dày dặn kinh nghiệm đều đã cầm, cuối cùng bọn họ vẫn tiếp nhận búp bê của mình.
Cuối cùng chỉ còn lại Vu Uẩn.
Vu Uẩn dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ nhận lấy búp bê rồi lùi về hàng ngũ người chơi.
"Rất tốt, hôm nay mọi người biểu hiện rất tốt." Ngân Tô lập tức ra vẻ một người cô giáo: "Buổi học đầu tiên của chúng ta vào lúc ba giờ chiều, mọi người phải đến đúng giờ, không được trễ nha."
"Đến trễ thì sẽ như thế nào?"
"Đến trễ..." Ngân Tô kéo dài giọng điệu, sau đó trong chớp mắt biểu cảm trên mặt biến mất, chỉ còn lại vẻ âm trầm lạnh lùng: "Đương nhiên là sẽ chết."
Đám người: "..."
Ngân Tô lập tức thay đổi sắc mặt, giọng điệu khôi phục dịu dàng ôn hòa: "Được rồi, hẹn gặp lại khi lên lớp, cô giáo rất mong chờ buổi học đầu tiên cùng mọi người."
Đám người: "..."
Ngân Tô chào hàng xong búp bê, nhiệm vụ của nàng coi như kết thúc, nàng lập tức đi về phía cầu thang.
Phòng của nàng ở lầu hai, bên tay trái, căn phòng đầu tiên.
Ngân Tô vào phòng, kiểm tra gian phòng một lượt, sau khi không tìm thấy vật gì hữu ích, nàng sắp xếp những thứ mình thu được.
Công quán Ngân Sơn xem như một nơi đào tạo danh viện, bên ngoài có một khu vườn lớn, nhưng xung quanh chỉ có một tòa lầu này, tức là công quán Ngân Sơn.
Ngoài ra, trong tay nàng còn có thời khóa biểu của giáo viên dạy múa và quy tắc hành vi của giáo viên dạy múa.
Những thứ này đương nhiên không phải do phó bản chủ động đưa cho, mà là do Ngân Tô hỏi đồng nghiệp.
Đồng nghiệp?
Nàng tốt bụng như vậy, đương nhiên là để đồng nghiệp về sớm.
Bồ Tát sống đương đại chính là nàng đây!
Thời khóa biểu không có gì đặc biệt, giờ học của nàng là mỗi ngày ba giờ chiều, học đủ một tiếng là được, không có yêu cầu khác.
【 Quy tắc hành vi của giáo viên dạy múa 】 1, Dạy học sinh là chức trách của giáo viên.
2, Học sinh không nghe lời phải bị trừng phạt.
3, Học sinh sẽ không tìm giáo viên xin giúp đỡ, nếu có học sinh tìm con xin giúp đỡ, mời lập tức nhốt nó vào phòng luyện tập.
4, La hét chỉ trích học sinh có lỗi lễ nghi, mời lập tức ngăn TA lại.
5, Giáo viên không được vào phòng luyện tập.
6, Giáo viên ban đêm không được xuất hiện ở bất cứ đâu ngoài phòng ngủ.
Bốn điều liên quan tới học sinh, hai điều là hạn chế giáo viên.
Phòng luyện tập tạm thời chưa biết ở đâu.
Ban đêm không được xuất hiện ở bất cứ đâu ngoài phòng ngủ... nói cách khác ban đêm nàng chỉ có thể ở trong phòng.
Rất tốt, ban đêm sẽ ra ngoài xem thử.
Chủ trương là phản nghịch không nghe lời.
. . .
. . .
Đại sảnh.
Sau khi giáo viên dạy múa rời đi, những người chơi khác không ai nhúc nhích, trong tay bọn họ là những con búp bê mặt trắng bệch, có một loại cảm giác quỷ dị không nói nên lời.
"Cô giáo đó..." Người chơi mới nam không nhịn được lên tiếng: "Vì sao lại nói cùng ngôn ngữ với chúng ta? Cô ấy... cô ấy không phải phải giống NPC đó chứ?"
Ngoại hình cô ta cũng giống với bọn họ hơn, không hề giống người nước R.
"Có lẽ trong phó bản này vốn có người nước mình." Người phụ nữ mặc lễ phục nói: "Cũng có thể do trò chơi cố ý tạo ra để đánh lừa chúng ta."
Vu Uẩn: "..."
Cô ấy là người chơi.
Chẳng qua Vu Uẩn không nói gì.
Có lẽ nàng ta nhận được thân phận đặc biệt, hắn nói ra có thể sẽ gây phiền phức cho nàng ta.
Thải Y sờ cằm, sau đó lấy khuỷu tay huých Vu Uẩn: "Cậu nói cô ta có khả năng là người chơi không?"
Vu Uẩn vẫn giọng điệu trước đó, nhu thuận ngại ngùng: "Tôi không biết."
Thải Y không để ý đến câu trả lời của Vu Uẩn, lẩm bẩm: "Tớ thấy cô ta có chút lạ... tìm cơ hội thử cô ta một phen."
Vu Uẩn: "..."
Vấn đề của giáo viên dạy múa nhanh chóng bị vấn đề khác đè xuống, việc cần làm bây giờ là làm rõ tình huống cơ bản của phó bản này.
"Trước hãy nói tên của mình đi." Người phụ nữ mặc lễ phục lên tiếng: "Tôi tên Hoa Hồng Lê."
Thải Y lập tức tiếp lời: "Tớ tên Thải Y, màu sắc của cầu vồng, y phục."
Cô nàng còn sợ người khác không biết hai chữ nào, cố ý nói rõ ràng.
Người chơi mới nam nhìn hai người chơi đã nói xong tên mình, nuốt nước bọt, mở miệng: "Phan Vinh Phương."
"Tôi... tôi tên Hà Tuệ." Người chơi mới nữ cũng theo đó lên tiếng.
"Vu Uẩn."
Cuối cùng chỉ còn lại người kế tiếp.
Hoa Hồng Lê nhìn hắn: "Còn cậu?"
Gã đàn ông hừ một tiếng: "Tên của tao không có nghĩa vụ phải nói cho bọn ngu xuẩn chúng mày."
Đây chính là công kích không phân biệt.
Hắn coi thường tất cả mọi người ở đây.
"Đến cả chó còn có tên mà." Thải Y vốn có chút không thoải mái với hắn, lúc này bị mắng là đồ ngu, liền cãi lại: "Mày không phải không bằng con chó chứ?"
Hoa Hồng Lê: "?"
Vu Uẩn: "..."
Hai người chơi mới: "! ! !" Sợ hãi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận