Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1063: Quái vật thế giới ân cứu mạng (length: 8154)

"Ầm ầm ——"
"Xẹt xẹt ——"
"Bành!"
Khi Ngân Tô đuổi tới nơi phát ra tiếng động, nơi này đã hỗn loạn tưng bừng, trong bóng tối điện quang sấm chớp liên tục lóe lên.
Bên ngoài là những cư dân bản địa nghe thấy động tĩnh chạy trốn ra ngoài, Ngân Tô đi ngược dòng người, hướng vào sâu bên trong trung tâm.
Những cư dân bản địa bên trong vòng không bị vạ lây mất mạng thì cũng đã rời đi, càng đi sâu vào trong càng không có ai.
Ngân Tô rất nhanh liền trông thấy người ở trung tâm nhất, ba người bị quân thủ vệ và người bóng đen bao vây, xung quanh đám người này thỉnh thoảng có dòng điện vụt qua.
Mà những người khoác áo giáp kim loại màu bạc kia trông có vẻ vụng về và buồn cười, đâu có lợi hại như Dương Phỉ đã nói.
Ngân Tô trong đám người hỗn loạn tìm được Makino, nàng không hề ra tay, mà đang đứng trước một đội quân thủ vệ, nhìn về phía bên kia quan sát gì đó.
Ngân Tô còn nhìn thấy Dương Phỉ.
Dương Phỉ cũng không có xuất trận, chỉ là vẻ mặt ngưng trọng đứng phía sau Makino không xa.
Có lẽ do dấu ấn đặc biệt của nhà máy, khi Ngân Tô nhìn về phía nàng, Dương Phỉ cảm nhận được một luồng nhìn chăm chú quỷ dị.
Nghiêng đầu nhìn xung quanh, rất nhanh liền phát hiện Ngân Tô trong bóng tối.
. . . Sao nàng lại tới đây?
Không đúng, nàng muốn làm gì?
Chẳng lẽ muốn ở đây ra tay với Makino sao?
Nàng điên rồi! !
"Dương bộ trưởng, ngươi đang nhìn cái gì?"
Thanh âm Makino đột nhiên vang lên, cả người Dương Phỉ dựng tóc gáy, hung hăng cắn nhẹ môi, cố gắng tự nhiên thu tầm mắt lại.
"Vực trưởng, tôi cảm giác xung quanh dường như có thứ gì đó."
Trả lời nửa thật nửa giả, Makino nhìn chằm chằm ánh mắt nàng rõ ràng không hề khủng bố như vậy, một lát sau liền dời sang nhìn xung quanh, "Thứ gì?"
Dương Phỉ cúi thấp mắt xuống, cung kính đáp: "Không biết, chỉ là cảm giác. . . Có lẽ là do tôi quá căng thẳng, sinh ra ảo giác."
Makino để đầu ngón tay bên người khẽ gõ đùi, ánh mắt lạnh lùng chậm rãi đảo qua bốn phía.
Vừa rồi nàng cũng cảm giác có thứ gì đó từ một nơi bí mật gần đây nhìn chằm chằm mình, nhưng chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Có lẽ là đồng tộc của đám dị tộc này. . .
Makino nhếch mép, nửa bên mặt người của nàng nhếch lên, khiến cho mặt nàng lộ ra vẻ quỷ dị.
Là đồng loại của đám gia hỏa này thì càng tốt, còn đỡ cho mình đi tìm bọn chúng, vừa vặn một mẻ hốt gọn.
Dương Phỉ cũng không dám nhìn về phía Ngân Tô, sợ bị Makino phát hiện, làm lộ vị trí của Ngân Tô.
Làm lộ vị trí của nàng, Makino nhất định sẽ ra tay, hai người đánh nhau không khó.
Nhưng nàng không thể trơ mắt nhìn xưởng trưởng bị người ức hiếp, quy tắc nhân viên của nàng có một điều là "Bảo vệ xưởng trưởng".
Để bản thân không kiếm chuyện, Dương Phỉ nhất định phải kiềm chế ánh mắt của mình.
Cũng may Makino rất nhanh dời đi sự chú ý, không tiếp tục hỏi thăm, Dương Phỉ chậm rãi thở phào, lui sang một bên theo phân phó của Makino mà làm việc của mình.
. . .
. . .
Ngân Tô dựa vào tường, nhìn những bóng người nhốn nháo phía xa, ánh mắt thỉnh thoảng dừng lại trên người 'Makino', suy tư về khả năng bắt người.
Ngân Tô nhìn chằm chằm Makino một lúc, ánh mắt lại rơi vào ba tên dị tộc kia.
Ba tên dị tộc bị vây công, trong số đó có lẽ có dị năng giả có thể khắc chế người bóng đen, người bóng đen đều lui ra ngoài hỗ trợ.
Nhưng người Makino mang đến cũng không thể khinh thường, tình hình của ba người không tốt lắm.
Ngay lúc này, Makino cũng xuất thủ, nàng giống mèo lướt nhanh vào trận, thân ảnh nhẹ nhàng kéo ra tàn ảnh.
Ngân Tô nghe thấy phía đó có một loại âm thanh rất kỳ quái truyền đến. . . Không chói tai cũng không khó nghe, lắng nghe kỹ còn có một loại cảm giác âm luật.
Dù cách hơi xa, Ngân Tô cũng cảm thấy âm thanh kia văng vẳng bên tai, giống như tiếng gió lay động chồi non vào ngày xuân, giống như ánh mặt trời ấm áp vào mùa đông. . . Khiến người ta không nhịn được mà thả lỏng.
Ngân Tô hơi nhướng mày, đây là năng lực của Makino sao?
Phạm vi ảnh hưởng lại xa như vậy. . .
Mà cái này dường như vẫn là kỹ năng quần công.
Nhìn lại ba dị tộc kia, hành động rõ ràng bị ảnh hưởng, Makino như quỷ ảnh di chuyển xung quanh bọn họ, để lại một đạo lại một đạo vết thương.
Khi một người trong đó bị Makino bắt lấy cổ, đột nhiên từ mặt đất xông lên một ngọn lửa.
Ngọn lửa lao về phía Makino, lộp bộp đánh trúng kiến trúc thấp bé bên cạnh, kiến trúc ầm một tiếng gãy ngang, biến thành một đống phế tích.
Ngân Tô chỉ cảm thấy dưới chân hơi tê, ngay cả tóc quái cũng trực lăng lăng kéo căng, ẩn ẩn có tư thế dựng thẳng lên trời, giống như bị điện giật.
Tóc quái vừa rồi đã muốn hướng vào trong, bây giờ lại bị điện, nó cảm thấy đây là khiêu khích, nhất định phải đi vào đòi lại danh dự, kéo Ngân Tô đi vào.
Ngân Tô không nhúc nhích, "Đừng lo chuyện người."
Tóc quái tức giận hất tóc: "Đây đâu phải xen vào chuyện bao đồng? Hắn điện ta trước! ! Đây là khiêu khích, hôm nay nhất định phải đòi lại chỗ này, ăn hết hắn, hi hi ha ha. . . Ăn hết hắn ăn hết hắn ăn hết hắn, đói quá ~ ta muốn ăn, ta muốn ăn, ta muốn ăn! !"
Lời cuối cùng của tóc quái mới là trọng điểm.
Ngân Tô khoanh tay đứng nhìn không động đậy.
Tóc quái bắt đầu khóc lóc om sòm, la hét trong đầu Ngân Tô, Ngân Tô nhắm mắt, xoay người rời đi.
Tóc quái: "? ? ?"
Mẹ bảo quái mắc chứng sợ xã hội không dám rời Ngân Tô đi tìm đồ ăn, lúc này chỉ có thể vươn mấy sợi tóc về phía đó quơ tay múa chân, tuyệt vọng mà bất lực.
. . .
. . .
Ngân Tô vừa rời đi chưa được một phút, phía sau liền vang lên tiếng nổ kịch liệt, một tòa nhà cao tầng trực tiếp sụp đổ, đổ sập xuống chỗ nàng vừa đứng, bụi mù cuồn cuộn hòa lẫn những đốm lửa lộp bộp như thủy triều từ bốn phía lan ra các khu phố xung quanh.
Ngân Tô không quay đầu lại, tiếp tục bước về phía trước.
Ngay khi Ngân Tô cảm thấy đêm nay mình đã xem náo nhiệt đủ rồi, ai ngờ sẽ có một xác chết từ trên trời rơi xuống.
. . . Cũng không hẳn là xác chết, ngực còn phập phồng chứng tỏ nàng còn thở.
【 Dị năng giả tia · Thành viên Bện hạng A 】 ". . ."
Đúng là người xui xẻo, đi đường cũng có thể bị người ngã trúng.
Nhưng mà nghĩ theo chiều hướng tốt. . . Đây cũng là một món tiền chuộc.
Cô nhóc đáng thương tên Tia này nằm bên cạnh, máu tươi dính vào mắt, nhưng có vẻ như cô bé còn ý thức, cô hoàn toàn tỉnh táo.
Ngân Tô đưa tay gạt mấy sợi tóc mái lòa xòa trên trán, cuối cùng vẫn cúi người, nắm lấy cằm của cô bé: "Muốn ta cứu ngươi sao?"
Trong bóng tối lờ mờ trên đường phố, cô gái cúi đầu xuống, bóng ma che khuất dung mạo, nhưng giọng nói của nàng lại phá tan những tiếng ù ù chói tai trong đầu, rõ ràng lạ thường.
"Ư." Tia phát ra một tiếng vỡ giọng, cô muốn nói gì đó, nhưng lại không thốt nên lời, chỉ cố hết sức giơ tay lên, nắm lấy tay Ngân Tô.
Ngân Tô rũ mắt nhìn bàn tay mình bị túm lấy dính đầy máu, trước đôi mắt đỏ ngầu, từng ngón tay gỡ tay của cô ra.
Tia không đủ sức chống lại Ngân Tô, chỉ có thể nhìn ngón tay của mình bị đẩy ra.
Khi Tia cảm thấy đối phương sẽ không dang tay giúp đỡ, cô gái vuốt lại vạt áo sạch sẽ của cô sát lên cổ tay đang chảy máu, không nhanh không chậm lên tiếng: "Vậy ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, dùng cái gì để báo đáp ơn cứu mạng của ta."
—— Hoan nghênh bước vào địa ngục của ta —— Hê, các bảo bối, quăng cho ta ít phiếu tháng đi ~~ Danh sách trúng thưởng hoạt động phúc lợi:
【Ngươi cảm thấy sao?】 Âm Thầm Ăn Xin 【Chúng ta cùng đi xem náo nhiệt đi】 Cả ngày lẫn đêm chờ cập nhật - Mọi người tích cực bình luận, tỷ lệ trúng thưởng vẫn rất lớn đó nha ~ Xin phép nghỉ Xin lỗi các bảo bối, do có chút chuyện phải đi vài ngày, về sẽ cập nhật ngay (﹏)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận