Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 566: Dương thôn (32) (length: 7974)

Những con dê đen này thực lực không tính mạnh, có điều không chịu nổi số lượng của chúng quá đông, đánh tan một con thì chẳng mấy chốc sẽ có con khác xuất hiện.
Lúc trước còn cảm thấy hang đá rộng rãi, lúc này lại cũng trở nên chật hẹp.
Mấu chốt là không thể tùy ý phá hư đồ đạc trong hang, một đám người đánh nhau càng thêm vướng víu.
"Xem có thể dẫn chúng ra ngoài được không!"
Tô Nguyệt Thiền muốn dẫn chúng ra khỏi hang đá, đến chỗ bên ngoài mà đối phó.
Nhưng những con Hắc Sơn Dương này vừa đến gần cửa hang liền bắt đầu lùi lại, rồi trực tiếp thay đổi vị trí mục tiêu, tấn công những người khác vẫn còn trong hang đá.
"Các ngươi đều phải ở lại, cùng với chúng ta... không ai có thể rời khỏi nơi này."
Vô số âm thanh trùng điệp lẩm bẩm vang lên từ khắp nơi trong hang đá.
"Ở lại..."
"Giữ bọn họ lại..."
Kế hoạch dẫn chúng ra ngoài thất bại, đám người chỉ có thể tiếp tục giao chiến với chúng trong cái hang đá chật hẹp.
Trần Thanh Diệc đến gần cửa hang, ném cái túi sách trong tay lên, vừa hét lớn: "Cam Tiểu Tinh, ngươi xem thử trong túi xách có manh mối gì không."
...
...
Một cái túi sách từ cửa hang bay lên, rơi vào trong bụi cỏ.
Sau đó Cam Tiểu Tinh chỉ nghe thấy tiếng của Trần Thanh Diệc, hắn nhìn Liễu Liễu còn đang hôn mê, liền lập tức đi nhặt cái túi sách lên.
Mặt trước túi sách in mấy ngôi sao, trước đó Liễu Liễu đã tìm thấy một bộ quần áo có in hình ngôi sao của nhà trẻ trong căn nhà mà nàng ở.
Cam Tiểu Tinh mở túi sách ra, bên trong có một cái áo len, làm túi sách phồng lên.
Nhưng sau khi lấy áo len ra thì bên trong không có gì khác.
Cam Tiểu Tinh ngay cả một quyển sách cũng không tìm thấy.
Cam Tiểu Tinh lại sờ khắp các chỗ khác của túi sách mấy lần, cuối cùng sờ được một vật hình vuông cứng ở mặt trong của túi.
Là cái loại thẻ đón trả trẻ phổ biến của nhà trẻ.
Bên ngoài được bọc bằng lớp nhựa, thẻ đón trả đã hơi phai màu, nhưng nội dung thì không thiếu chữ nào.
Cam Tiểu Tinh nhìn thấy cột tên của Bảo Bảo, lập tức đi về phía chỗ của Liễu Liễu, hắn nhét thẻ đón trả vào trong tay Liễu Liễu.
Nhưng vì Liễu Liễu đang hôn mê nên hắn không có cách nào nghe được thông báo của trò chơi.
"Liễu Liễu... Liễu Liễu, ngươi tỉnh lại đi."
Cam Tiểu Tinh gọi gần một phút, mí mắt Liễu Liễu khẽ động, nàng chậm rãi mở mắt, con ngươi đã trở lại bình thường.
Cam Tiểu Tinh thở phào, "May quá."
"Ta..." Liễu Liễu hoa mắt chóng mặt, có chút không hiểu tình hình: "Chúng ta không còn ở trong thôn nữa hả?"
Nàng không nhớ rõ chuyện đã xảy ra trước đó cho lắm.
Nhưng nàng đã ngất đi, chắc là do bản thân lại mất khống chế, bị bọn họ đánh ngất.
"Ừ, ở gần hang động." Cam Tiểu Tinh chỉ thẻ đón trả trong tay nàng: "Ngươi có nhận được thông báo của trò chơi không?"
Liễu Liễu cúi đầu nhìn một chút rồi lắc đầu: "Không có."
"Vô dụng à..." Cam Tiểu Tinh nhíu mày: "Không lẽ sai sao? Bọn họ tìm nhầm rồi? Đội trưởng, không ổn rồi! Tìm được một cái tên nhưng hình như không có tác dụng gì cả."
Cam Tiểu Tinh hướng phía dưới cửa hang hô lên một tiếng.
...
...
Ngân Tô vừa tưới nước vừa nhìn những người khác đối phó Hắc Sơn Dương.
Mặc dù Hắc Sơn Dương có số lượng lớn, nhưng nếu bọn họ phối hợp ăn ý với nhau, thêm người hỗ trợ thì không phải là vấn đề nan giải gì.
Đúng lúc này, tiếng của Cam Tiểu Tinh truyền từ phía trên xuống.
Cái túi sách đó chỉ in mấy ngôi sao bên ngoài, Trần Thanh Diệc cũng không chắc có liên quan đến Liễu Liễu hay không.
Lúc này nghe Cam Tiểu Tinh nói vô dụng, Trần Thanh Diệc cũng hơi nghi ngờ không biết mình có tìm nhầm rồi không.
"Là nhận biết."
Trần Thanh Diệc quay đầu nhìn Ngân Tô vừa lên tiếng, đầu óc vừa chuyển liền hiểu ý của nàng.
Đã cần bọn họ tìm về thân phận của mình, vậy thì phải cần bọn họ xác định thân phận của mình, chứ không phải tìm được tên là được.
...Cần xác định thân phận của bọn họ.
Vậy làm thế nào để xác định đây?
Nếu theo luật pháp thì phải có chứng minh nhân dân, sổ hộ khẩu, nhưng đây là trong trò chơi, chắc chắn không phải như vậy...
Một lát sau, Trần Thanh Diệc bừng tỉnh, hướng về phía trên hô: "Gọi tên của nàng."
...
...
Tên...
Cam Tiểu Tinh quay đầu gọi Liễu Liễu: "Tống Nhiên..."
Dao phẫu thuật rạch ngang hư không, hàn quang lóe lên từ đáy mắt Cam Tiểu Tinh, hắn giơ tay nắm lấy tay Liễu Liễu nhưng vẫn chậm một bước, mũi dao đâm vào vai.
Máu tươi thấm đỏ chiếc váy trắng, trên mặt Liễu Liễu nhanh chóng mọc ra lông dê xoăn, đôi mắt đồng tử kỳ dị nhìn chằm chằm vào hắn, như con thú ăn thịt đang nhìn con mồi.
Cam Tiểu Tinh nắm tay Liễu Liễu rút con dao phẫu thuật ra khỏi vai nàng, đồng thời giật lấy con dao trong tay nàng.
Không có dao, Liễu Liễu liền dùng tay cào vào mắt Cam Tiểu Tinh.
"Liễu Liễu, ngươi tỉnh táo lại đi!"
Cam Tiểu Tinh đè Liễu Liễu xuống đất, đổi cách gọi: "Tống Nhiên, Tống Nhiên..."
Liễu Liễu không nghe được tiếng Cam Tiểu Tinh gọi, nàng giãy giụa muốn đứng lên, một bên mặt gần như đã bị lông dê bao phủ.
Cam Tiểu Tinh không biết việc gọi tên có tác dụng hay không.
Chỉ khi Liễu Liễu giữ được tỉnh táo thì hắn mới có thể biết nàng có nhận được thông báo hay không.
Bây giờ Liễu Liễu hoàn toàn không thể trả lời hắn được.
Lông dê trên mặt Liễu Liễu vẫn đang mọc ra ngày càng nhiều, đồng thời lan xuống phía dưới cổ.
Cứ tiếp tục thế này, nàng chẳng mấy chốc sẽ biến thành dê mất.
Cam Tiểu Tinh đè Liễu Liễu xuống, nhanh chóng tìm đạo cụ, trong tay xuất hiện thêm một lọ dược tề.
[Ma dược: Dược tề tràn ngập ma pháp, ngươi mong nó có tác dụng gì thì nó sẽ có tác dụng đó. Ma dược tuy tốt nhưng đừng lạm dụng nhé.] [Giới hạn sử dụng: Người chơi] Cam Tiểu Tinh mở nắp dược tề, xoay mặt Liễu Liễu lại, bóp cằm nàng, đổ vào một nửa dược tề.
Bình ma dược này tổng cộng 50ml, mỗi lần 10ml, có thể dùng 5 lần.
Trước đó đã dùng 3 lần, bây giờ lại dùng thêm một lần, chỉ còn lại lần cuối cùng.
Sau khi Liễu Liễu uống xong dược tề, sự giãy giụa dần yếu đi, lông dê trên mặt dù chưa biến mất nhưng ánh mắt nàng đã khôi phục sự tỉnh táo.
"Tống Nhiên." Cam Tiểu Tinh lập tức gọi một tiếng: "Có thông báo không?"
Hắn nhìn chằm chằm vào Liễu Liễu, hy vọng có thể nhận được tin tức tốt từ nàng.
Liễu Liễu đã trở lại bình thường, nàng vẫn lắc đầu.
"Xác nhận thân phận cần yếu tố bên ngoài, cũng cần sự thừa nhận của bản thân..." Cam Tiểu Tinh suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta lại gọi ngươi một lần nữa, ngươi phải trả lời ta."
Liễu Liễu gật đầu.
"Tống Nhiên."
"Ừ, ta đây."
[Chúc mừng người chơi 30400512 nhận được chìa khóa thông quan dương thôn, ngài có thể tùy ý dùng chìa khóa để rời khỏi phó bản.] Liễu Liễu vô thức cười một chút: "Có."
"Ngươi ra ngoài trước đi."
Liễu Liễu biết tình hình của mình không ổn, nàng phải ra ngoài trước, nếu không thì không giúp được đồng đội mà còn liên lụy họ.
Cho nên Liễu Liễu lập tức sử dụng chìa khóa thông quan, rời khỏi phó bản.
Cam Tiểu Tinh nhìn theo bóng dáng Liễu Liễu biến mất, hắn lập tức xuống hang đá.
Hắc Sơn Dương còn lại trong hang đá không nhiều, Tô Nguyệt Thiền và Mâu Bạch Ngự đang đối phó chúng, những người còn lại thì đang tiếp tục tìm kiếm trong đống rác.
"Liễu Liễu đã ra rồi, thân phận cần cả yếu tố bên ngoài lẫn sự tán đồng từ chính mình mới có hiệu quả."
Nghe Liễu Liễu đã rời đi, những người khác cũng thở phào nhẹ nhõm.
Điều cấp bách nhất của bọn họ lúc này là sự ô nhiễm của Liễu Liễu, nàng đã ra rồi, thời gian có thể xem như dư dả thêm một chút.
Chuyện này giống như khi làm bài kiểm tra, còn 5 phút nữa là hết giờ nộp bài, nhưng đột nhiên giáo viên nói chuông bị hỏng, thực tế là vẫn còn nửa tiếng nữa vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận