Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1044: Quái vật thế giới bốn biển không nhà (length: 7794)

Lã Trăn đi theo người vào phòng, gặp được Ngân Tô.
"Sư huynh." Người sau cười nhẹ nhàng chào hỏi hắn, vẻ mặt vui vẻ, "Đã lâu không gặp, rất là nhớ đấy."
"Ha ha."
Lã Trăn đáp lại bằng một nụ cười gượng gạo.
Lã Trăn không khách khí ngồi xuống, qua cặp kính nhìn chằm chằm Ngân Tô, một hồi dò xét.
Aisha tâm tình phức tạp.
Vì sao vô hình cùng Lữ tiên sinh đối với nàng thái độ đều rất ngông nghênh vậy a...
Sao cuộc đời nàng cứ cay đắng thế chứ.
"Nghe nói sư huynh ở đây lăn lộn không tệ." Ngân Tô vỗ tay bốp bốp, "Rất là nở mày nở mặt cho nhà máy chúng ta."
Lã Trăn đưa tay đẩy gọng kính vàng đang gác trên sống mũi, không chút khiêm tốn, "So với đám rác rưởi này mạnh hơn một chút."
Ngân Tô hiếu kỳ: "Ngươi là từ khu ánh sáng đi ra à?"
Đi ra...
Từ Lưu Quang thành đi ra sao?
Lã Trăn: "Không phải."
Địa điểm Lã Trăn đi ra không ở Hắc Huỳnh vực, mà là Thương Sơn vực.
Hắn là liên lạc với chủ nhân số điện thoại Ngân Tô đưa, cũng chính là vô hình, sau đó mới lặn lội đến Hắc Huỳnh vực.
Vô hình nói chuyện thì hay gây sự, cứ ba câu lại có hai câu chửi Ngân Tô.
Cho nên lúc ấy Lã Trăn cũng không moi được nhiều thông tin hữu ích từ miệng vô hình.
Chỉ biết trụ sở của bọn họ ở khu sông ngầm Hắc Huỳnh vực.
Mới đầu hắn còn tưởng là có nhà máy lớn hoặc thế lực nào đó.
Kết quả tới xem thử...
Khá lắm, một đám du côn lưu manh.
Quản sự còn là hai kẻ bỏ đi.
Hai mắt Lã Trăn tối sầm lại, thiếu chút ngất đi, nếu không vì con dấu kia, hắn việc gì phải ở lại nơi này.
"Thương Sơn vực..." Ngân Tô chú ý tới điểm này.
Thư mời vừa mở khóa một khu vực mới, chính là cái tên này.
Thương Sơn vực mở khóa, là vì Lã Trăn xuất hiện ở đó sao? Mà Lã Trăn trên người có con dấu nhà máy đồng nhân, tương đương với có liên hệ với nàng...
Chẳng lẽ là do con dấu?
Không... Không đúng.
Xi măng quái sinh ra đúng là ở Hắc Huỳnh vực, nhưng lúc đó xi măng quái cũng không có con dấu.
Còn có Dung Sơn vực... Chỗ này không ai qua được.
Nhưng nàng lại từng gặp một quái vật Dung Sơn vực, còn đưa nàng đặc sản — xúc tu.
Chẳng lẽ cần phải có sự gặp gỡ đặc thù, như xi măng quái cùng Lã Trăn kiểu này, là quái vật bị nàng "đưa" ra.
Hoặc là có được bản đồ "đặc sản" của các khu vực này thì sẽ mở khóa.
Phải tìm cơ hội thử xem mới được...
"Thương Sơn vực thế nào?" Lã Trăn hỏi.
"Không sao." Ngân Tô trước hết bỏ chuyện này qua một bên, "Tình hình khu ánh sáng, ngươi nắm rõ rồi chứ?"
Lã Trăn: "..."
. . .
. . .
Lã Trăn không rõ như lòng bàn tay về khu quang minh, nhưng phần lớn tình báo hắn đều biết.
Toàn Tri tập đoàn nắm trong tay toàn bộ khu ánh sáng.
Người bên trong không có được hạnh phúc như khu sông ngầm lan truyền.
Trừ những người vốn ở khu ánh sáng thì hơn người một bậc, những người ở khu sông ngầm tìm cách chen vào, thời gian ở trong đó cũng không tính là tốt hơn.
Đương nhiên, so với khu sông ngầm thì có thể coi là khá hơn một chút.
Khu ánh sáng có luật pháp, vi phạm pháp luật hậu quả không phải là bị g·i·ế·t, thì là bị trục xuất khỏi khu ánh sáng ngay.
Cho nên ở khu ánh sáng, không ai muốn mạo hiểm phạm vào luật pháp do Toàn Tri tập đoàn đặt ra.
Khu sông ngầm là hỗn loạn, còn khu ánh sáng chính là đại diện của trật tự.
"Chuyện của Bện người là sao? Vì sao bọn họ lại náo loạn?"
Lã Trăn khẽ 'a' một tiếng: "Ngươi quan tâm tổ chức dị tộc này ghê vậy?"
Ngân Tô: "Ta là dị tộc, ta đương nhiên phải quan tâm đồng loại của ta."
Lã Trăn không tin tưởng Ngân Tô lắm, "Bện người đang tìm cách cứu người."
Hắn tìm hiểu về tình hình hành động thường ngày của các tổ chức dị tộc này rồi.
Bọn họ hành sự rất khiêm tốn, cơ bản không bao giờ tụ tập đông người.
Thế nhưng lần này ở khu ánh sáng lại xuất hiện rất nhiều dị tộc.
Bọn họ gây hỗn loạn khắp nơi trong khu ánh sáng, nhưng xem tình hình thương vong ở khu ánh sáng thì rõ ràng không phải nhằm vào việc t·ấ·n c·ô·n·g khu ánh sáng.
Theo tình báo hắn thu được, thì bọn họ hẳn là đang cứu người.
"Ai?"
Lã Trăn nhếch khóe miệng, "Đợi khi nào ta trà trộn vào cao tầng Toàn Tri tập đoàn, biết đâu sẽ nói cho ngươi biết đó là ai."
Ngân Tô mắt sáng lên, rất xem trọng Lã Trăn: "Vậy sư huynh phải cố gắng nha, đợi đến khi ngươi thành nội ứng làm lão đại tập đoàn Toàn Tri, vậy coi như chúng ta phát đạt rồi."
". . ."
Ngươi cũng thật biết mơ mộng.
Ngân Tô động viên Lã Trăn xong, quay đầu hỏi ngay: "Vậy là cứu thành công rồi sao?"
Lã Trăn: "Chắc là thành công, hai ngày nay đã không còn thấy vết tích hoạt động của bọn họ, thủ vệ quân lật tung khu ánh sáng lên một lượt, giờ vẫn chưa yên, bọn họ hoặc là trốn đi, hoặc là đã rời đi rồi."
Lã Trăn dừng lại một chút, mắt hơi nheo lại, "Ngươi là thành viên Bện người?"
"Không phải."
Lã Trăn nghi ngờ, "Vậy ngươi ở tổ chức nào?"
Tổ chức dị tộc rất nhiều...
Nhưng nổi danh nhất là Bện người và Rạng Đông.
Ngân Tô đầy tự tin: "Nhà máy Đồng Nhân ấy."
Nghe thấy cái này, lông mày Lã Trăn lập tức giật giật, "Nhà máy của ngươi ở đâu?"
Nơi họ đang ở hiện tại là trụ sở Hắc Lang, đối nội cũng như đối ngoại đều là vậy.
Hoàn toàn không liên quan đến nhà máy Đồng Nhân.
Ngân Tô bị câu hỏi này làm nhói tim một chút, liền nhanh chóng xụ mặt nghiêm túc nói: "Nơi chúng ta đang đứng chính là nơi ở của nhà máy hiện tại, chúng ta bốn biển là nhà."
Ngươi là bốn biển không nhà mới đúng!
Lã Trăn cạn lời, mỉa mai lên tiếng: "Người ăn mày cũng có ổ."
Ngân Tô lạnh lùng liếc Lã Trăn: "Đừng nói mình như thế, ngươi vẫn hơn người ăn mày nhiều."
Lã Trăn: "..."
Lã Trăn lại hỏi: "Ngành chính của nhà máy ngươi là làm cái gì? Dự tính làm quy mô tới đâu? Vốn lưu động bao nhiêu? Nhà máy Đồng Nhân... ngươi không định làm cái gì kiểu đồng nhân chứ? Bán cho ai? Thập Bát vực cần đồng nhân làm cái quỷ gì?"
Ngân Tô đưa tay ra hiệu dừng: "Nghề chính của chúng ta là thu mua Linh Nguyên rất linh hoạt, cũng không cần vốn lưu động."
Lã Trăn: "..."
Lúc trước hắn nghe Aisha nói qua, cũng biết cái tổ chức Hắc Lang này cũng là do Linh Nguyên nàng mua được.
Nhưng không ngờ là nàng thật sự không hề nghĩ tới chuyện phát triển nhà máy gì hết.
"Thu mua Linh Nguyên có thể làm cả đời à?" Lã Trăn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Ngươi không có khát vọng Viễn Đại nào khác à?"
"Sao lại không có!" Âm thanh của Ngân Tô đột nhiên cao lên, dang hai tay ra, hăng hái nói: "Trở thành thế lực thứ tư ở Thập Bát vực chính là mục tiêu và theo đuổi của chúng ta!"
Lã Trăn đứng dậy, "Gặp lại."
Đương nhiên Lã Trăn không có bỏ đi thật.
Lã Trăn bảo Ngân Tô đổi một mục tiêu thực tế hơn.
Ngân Tô cảm thấy mục tiêu của mình rất thực tế, nhưng nàng vẫn rất hợp tác đổi lại một cái: "Trở thành 'chủ nhân' hợp pháp của Lục Hợp vực."
Lã Trăn: "..."
Hắn ra ngoài đây làm cái quái gì! !
Còn không bằng c·h·ế·t ở trong Lưu Quang thành! !
Lã Trăn tức đến trợn trắng cả mắt, một chữ cũng không muốn nói.
Người khác thì là phế vật, nàng thì không phải, nhưng đầu óc lại không bình thường, còn thích mơ mộng viển vông.
Ngân Tô đùa đủ rồi, lúc này mới nói: "Bây giờ chúng ta phải làm là chiếm lấy khu ánh sáng."
Lã Trăn nghe lời này, nội tâm lại bình tĩnh trở lại.
So với việc trở thành thế lực thứ tư ở Thập Bát vực cùng t·ấ·n c·ô·n·g vào Lục Hợp vực, chiếm một cái khu ánh sáng thì tính là gì chứ...
"Ngươi dự định làm thế nào chiếm khu ánh sáng?" Lã Trăn day day mi tâm, hỏi: "Ngươi có biết khu ánh sáng có bao nhiêu thủ vệ quân và người bóng tối không?"
Có nguyệt phiếu các bảo bảo ném chút nguyệt phiếu a~~ 【hoạt động phúc lợi】 rút ngẫu nhiên 2 bạn nhỏ may mắn trong phần bình luận chương này để tặng 520 xu đọc nha ~..
Bạn cần đăng nhập để bình luận