Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1025: Cẩm Tú thẩm mỹ viện (27) (length: 7995)

Lỗ Kiến Quốc hỏi: "Cái gì thế này?"
Dương Khải Phong: "Ngươi vỗ vào ta..."
Không đúng. Lỗ Kiến Quốc ở bên phải hắn, vừa nãy bị vỗ là vai trái mà...
Dương Khải Phong đột ngột quay đầu lại.
Lỗ Kiến Quốc cũng phát giác không ổn, quay đầu nhìn về phía sau — Chỉ thấy một khuôn mặt treo ngược ngay trước mặt bọn họ, đang toe toét miệng cười đầy âm trầm.
Trong khoảnh khắc bọn họ quay người, gương mặt kia lao thẳng tới bọn họ mà đánh.
"@$&#..."
Lỗ Kiến Quốc tức giận mắng một tiếng, giơ tay lên là một ngọn lửa xuất hiện.
Gương mặt kia bị ngọn lửa thiêu đốt, phát ra tiếng kêu chói tai, Quỷ Ảnh tựa như bị lửa làm cho bốc hơi tiêu tán.
"Đi đâu rồi?" Dương Khải Phong nhìn quanh bốn phía, không thấy bóng dáng Quỷ Ảnh kia, trong lòng càng thêm căng thẳng.
Thấy được nó thì còn có thể ứng phó.
Không thấy nó thì... Ai biết nó sẽ xuất hiện từ đâu.
Lỗ Kiến Quốc đưa tay ấn nút thang máy, muốn thoát ra ở tầng gần nhất.
Nhưng mặc kệ hắn nhấn bao nhiêu lần, nút thang máy vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
"Chết tiệt..."
Giọng Lỗ Kiến Quốc còn chưa dứt, sau lưng hắn đột ngột lạnh toát, toàn thân dựng tóc gáy, quay người là một ngọn lửa vung qua.
Nửa thân trên của Quỷ Ảnh nhô ra từ trong vách thang máy, thấy lửa đốt đến thì lập tức rụt trở lại, lại biến mất.
Một giây sau, Quỷ Ảnh lại xuất hiện từ phía trên đỉnh đầu.
Lỗ Kiến Quốc xoa xoa hỏa cầu ném qua, Quỷ Ảnh lại biến mất.
Mấy lần phóng thích hỏa diễm, nhiệt độ trong thang máy đang nhanh chóng tăng cao, cả hai đều cảm thấy nóng rực.
Dương Khải Phong không có kỹ năng thiên phú, lúc này chỉ có thể lấy đạo cụ ra ứng phó.
"Đừng lãng phí kỹ năng." Dương Khải Phong nhắc nhở Lỗ Kiến Quốc: "Cảm giác thứ đó đang tiêu hao chúng ta."
Lúc đầu nó không phòng bị nên bị ngọn lửa đốt trúng.
Nhưng những lần sau đó đều không còn bị lửa đốt trúng, nó xuất hiện từ những chỗ khác nhau, chờ khi Lỗ Kiến Quốc tấn công thì lại nhanh chóng biến mất, rất rõ ràng là cố tình.
"Tư tư..."
Đèn chiếu sáng duy nhất trên đỉnh thang máy nhấp nháy hai lần, sau đó trực tiếp rơi vào bóng tối.
Lỗ Kiến Quốc lập tức triệu hồi một ngọn lửa trong lòng bàn tay.
Ngọn lửa chiếu sáng không gian thang máy chật hẹp.
Dương Khải Phong vừa hết tối thì đã thấy ngay gương mặt quái vật oán hận kinh dị ngay trước mắt.
"A!"
Dương Khải Phong hét lớn, vung một quyền.
Trên tay hắn đeo một chiếc găng tay, một quyền này nện vào mặt quái vật, trực tiếp đánh bay nó ra ngoài.
Nửa người của quái vật khảm vào trong vách thang máy, nó giận dữ gầm lên một tiếng, lần nữa nhào về phía bọn họ.
Hỏa diễm trong thang máy lúc sáng lúc tắt, tiếng kêu bén nhọn của quái vật, cùng tiếng chửi mắng của người chơi lẫn vào nhau, vang vọng trong không gian thang máy kín mít.
...
...
[23:00] Ánh đèn hành lang tắt đi một nửa, ánh sáng tối sầm lại.
Ngân Tô ngồi xổm trong góc khuất không có camera giám sát, Hàn Hữu Bình vẫn còn là một cái kén, bị cô ta nắm trong tay, nữ sinh trẻ thì trực tiếp ngồi xổm trong lối đi nhỏ, giúp cô ta nhìn chằm chằm vào thang máy.
... Dù sao thì camera cũng không ghi lại được hình ảnh của quái vật.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Tầng năm không có mấy khách hàng, cho nên hành lang giờ này cũng không có một bóng người, sự tĩnh lặng khiến người ta bất an.
Không biết qua bao lâu, nữ sinh trẻ đang ngồi xổm trong lối đi nhỏ đột nhiên vẫy tay với Ngân Tô.
Thang máy trước đó dừng ở tầng 1.
Nhưng bây giờ lại bắt đầu đi ngược lên.
Ngân Tô để con tóc quái che khuất camera, sau đó đứng dậy đi về phía thang máy ấn nút gọi lên.
Thang máy đi rất nhanh, rất nhanh đã đến tầng 5.
Ngân Tô nghe thấy bên trong thang máy có động tĩnh, nhưng thang máy vẫn không dừng mà tiếp tục đi lên trên.
Ngân Tô: "..."
Sao cứ từ chối chở người thế này!
Ngân Tô tiếp tục đuổi theo, thang máy dừng lại một lát ở tầng 7 rồi lại đi xuống.
Đến tầng 5, Ngân Tô nghe thấy tiếng động bên trong lớn hơn, thậm chí còn có tiếng chửi bới mơ hồ.
Nhưng lần này thang máy vẫn không dừng.
Ngân Tô không thể kiên nhẫn hơn được nữa, quay đầu nhìn nữ sinh trẻ đang đứng bên cạnh: "Vào xem bên trong đang làm gì... Đừng có trộm đồ nha, ta có thể bắt ngươi một lần thì cũng có thể bắt lần hai, mà để ta bắt được thì đừng trách ta không thương hoa tiếc ngọc quỷ nha."
Tính toán trong lòng của nữ sinh trẻ còn chưa bắt đầu chạy đã bị mấy lời này của Ngân Tô đánh cho tan tành.
Cô ta cứng đờ giật khóe môi, vội vàng chui vào thang máy.
Nữ sinh trẻ rất nhanh đã trở lại: "Đánh nhau."
"Ai với ai?"
"Trân dì và hai người đàn ông."
Trân dì chính là tên con quái vật kia trong thang máy.
Hai người đàn ông...
Chắc là Dương Khải Phong và Lỗ Kiến Quốc.
Ngân Tô tiếp tục nhấn nút gọi thang máy, tiện thể để con tóc quái tiến vào giếng thang máy, cưỡng ép làm cho thang máy dừng lại khi đến tầng này.
Ngân Tô dùng ống thép cạy cửa thang máy ra.
"Két..."
Cửa thang máy từ từ mở ra.
Ánh sáng yếu ớt từ hành lang chiếu vào trong thang máy.
Chỉ thấy trong thang máy Dương Khải Phong và Lỗ Kiến Quốc đang đầu rơi máu chảy quấn lấy nhau cùng con quái vật.
Cảnh tượng này đâu giống người chơi đang đánh nhau với quái vật chứ...
Cửa thang máy đột nhiên mở ra khiến cả ba người trong thang máy đều sững lại một chút.
Nhưng họ không có thời gian để nhìn bên ngoài, quái vật đang bò lên trên người Dương Khải Phong, nửa người đã ghim vào cơ thể anh.
Lỗ Kiến Quốc đang cố gắng rút nó ra ngoài.
Một người một quỷ giằng co, Dương Khải Phong liền chịu trận.
Ngân Tô im lặng nhìn vài giây rồi quay sang nữ sinh trẻ: "Lôi đồng bọn ngươi ra xem nào."
Nữ sinh trẻ rụt rè nói: "Trân dì hung dữ lắm..."
Ngân Tô nở một nụ cười lịch sự trên mặt: "Ta còn hung hơn."
Nữ sinh trẻ trực tiếp biến mất, một giây sau đã xuất hiện trong thang máy.
Lỗ Kiến Quốc giật mình, đang muốn đưa tay ra, kết quả phát hiện người đột nhiên xuất hiện kia thế mà lại đang đưa tay giúp hắn lôi con quái vật đang muốn chui vào trong người Dương Khải Phong ra.
Có người... Có quái vật giúp, Trân dì bị rút ra được hơn nửa người.
Trân dì quay đầu thấy đội ngũ lôi kéo của mình có thêm một con quỷ, liền giận dữ: "Mày cái con nhỏ thối tha kia, làm cái gì đấy! Mau thả tao ra! Còn dám cướp mồi của bà à!"
Nữ sinh trẻ bị quát hung dữ thì vô ý thức lơi lỏng tay ra.
Trân dì lập tức chui vào trong người Dương Khải Phong.
Nữ sinh trẻ nhìn về phía Ngân Tô, cô ta đứng ngoài cửa thang máy, tay trái ra hiệu vuốt cổ hai lần.
Nữ sinh trẻ giật mình, thân thể phản ứng nhanh hơn đại não, cô ta đưa tay nắm lấy bả vai của Trân dì, dùng sức kéo ra một cái.
Trân dì lại bị kéo ra, con vịt đến miệng rồi lại bay, cô ta tức giận vô cùng: "Con nhỏ thối tha kia muốn chết à!"
Nữ sinh trẻ không dám hé răng, ôm lấy eo của Trân dì rồi đập cô ta ra khỏi thang máy, vừa hay rơi ngay trước mặt Ngân Tô.
Sau đó cô ta nhanh chóng đứng dậy, đứng sau lưng Ngân Tô.
Trân dì: "..."
Làm cái quái gì thế?!
Con nhỏ chết tiệt kia...
"Bạn bè tốt của ngươi đó." Ngay lúc Trân dì còn đang mờ mịt, một khuôn mặt cúi xuống nhìn, giọng bất đắc dĩ: "Chờ ngươi thật là khó nha."
Trân dì nhìn chằm chằm vào mặt trước mắt, phản ứng đầu tiên là đưa tay túm lấy cổ đối phương.
Cổ họng ngay trước mắt, hơn nữa còn không hề phòng hộ.
Trân dì rất tự tin là mình nhất định sẽ bóp được đối phương, nhưng lúc tay của cô ta sắp chạm đến cổ đối phương thì một bàn tay chắn ngang đến, nhẹ nhàng nắm lấy thủ đoạn của cô ta.
Các bảo bối ơi, ném phiếu tháng đi nào~~
Bạn cần đăng nhập để bình luận