Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 336: Thị trấn ma quỷ (33) (length: 7645)

Một đám tiểu quỷ chen vào phòng khách, thấp thỏm khẩn trương nhìn Ngân Tô.
"Ngồi đi, không cần khách khí, muốn ăn gì uống gì tự tìm." Ngân Tô cười híp mắt chào hỏi bọn họ: "Dù sao cũng không phải nhà ta."
"..."
Ngươi cũng thật hào phóng.
Tiểu nữ hài không dám ngồi, cách nàng xa cả tám trượng, mắt liếc qua chuỗi Thập Tự Giá trên bàn, cảnh giác hỏi: "Ngươi lại muốn làm gì? Tụi ta tối nay không có chọc giận ngươi mà?"
Những thứ kia có thể làm tổn thương đến bọn họ.
Nàng bày nhiều như vậy ở trên bàn làm gì?!
Lừa bọn họ tới g·i·ế·t sao?
Không đúng... Nếu nàng muốn g·i·ế·t bọn họ, cũng không cần lừa gạt.
Ngân Tô ngồi trên ghế sofa, hai tay khoác lên lưng ghế, bộ dạng như ông chủ lớn tiện thể ném ra một câu: "Ta đã giúp các ngươi g·i·ế·t hết người ở trấn nhỏ rồi, không cần cảm ơn đâu."
Mắt tiểu nữ hài có chút mở lớn: "G·i·ế·t hết?"
"Đúng thế." Ngân Tô lắc đầu thở dài: "Ta còn tưởng tối qua các ngươi làm được mấy tên cư dân không có Thập Tự Giá kia chứ, ai dè vẫn cần ta tới kết thúc giúp, tụi ngươi thật vô dụng."
Tiểu nữ hài: "..."
Đừng nhìn hiện tại thị trấn có vẻ vắng, chứ trước đây nơi này là một trấn nhỏ phồn hoa, toàn bộ thị trấn chiếm diện tích cũng không nhỏ, khu phố chính có mấy con đường lớn.
Sao một đêm bọn họ có thể g·i·ế·t hết người ở các khu vực khác nhau trong thị trấn chứ?
Môi nhỏ nữ hài hơi mím lại, không quá hiểu Ngân Tô: "Vì sao ngươi giúp chúng ta?"
"Có lẽ do chúng ta tốt?" Ngân Tô nói không chắc chắn: "Mấy người nghĩ sao thì là vậy đi, ta không có ý kiến."
Tiểu nữ hài: "..."
"Hiện tại không có gì rồi thì chúng ta nói chuyện phiếm nhé."
"Nói chuyện... Gì?"
"Tùy tiện thôi." Ngân Tô chỉ vào chuỗi Thập Tự Giá trên bàn, "Thứ này ngươi có biết tất cả có bao nhiêu chiếc không?"
Tiểu nữ hài biết thật: "... 70 cái."
"Ngươi chắc chứ?"
"Ta nghe Wales nói chính miệng." Tiểu nữ hài rất chắc chắn: "Lúc trước hắn đã nói với cha xứ tổng cộng đúc 70 cái Thập Tự Giá."
Không phải quái vật thì không thể hiện thân, bất quá chúng vẫn tồn tại, chỉ là dân trấn không thấy được bọn họ, bọn họ cũng không làm hại dân được.
Mấy người dân đó còn cho là chúng chỉ xuất hiện lúc người trong trấn chết.
Cho nên khi chúng lang thang ở trấn trên thì nghe ngóng được rất nhiều bí mật.
70 cái... Vẫn thiếu 3 cái...
Số còn lại sẽ tìm ở đâu? Hay ở người chơi khác?
Ngân Tô cất dây chuyền, "Đừng đứng, ngồi nói chuyện nha."
Tiểu nữ hài không muốn nói chuyện lắm: "Ngươi muốn hỏi gì thì tranh thủ hỏi nhanh đi, hỏi xong thì thả tụi ta đi."
"Được thôi." Ngân Tô cũng không ép buộc: "Vậy mấy ngươi kể cho ta nghe chút chuyện cũ của trấn nhỏ này."
Đám trẻ con này lần lượt c·h·ế·t trong vòng năm mươi năm, sau khi c·h·ế·t thì biến thành u linh sống ở thị trấn, bọn chúng biết rất nhiều chuyện ở trấn nhỏ này.
Nhưng mà bảo bọn chúng kể ngay thì không biết phải bắt đầu từ đâu.
Một đám tiểu quỷ hai mặt nhìn nhau, chẳng ai mở miệng.
Ngân Tô đành phải đặt câu hỏi.
"Ông cố ta đã từng mang về một người phụ nữ, các ngươi có biết là ai không?"
Tiểu nữ hài trầm mặc một lát rồi gật đầu: "Nàng tên Elena."
"Chuyện về nàng, ngươi biết thì kể hết ra đi."
Tiểu nữ hài nhíu mày: "Ta biết không nhiều..."
Sau khi chết nàng mới nghe được từ lời bàn tán bí mật của dân trấn và từ một vài ghi chép (giờ thì những ghi chép đã bị tiêu hủy) để biết về người phụ nữ đó.
"Không sao, biết nhiêu nói bấy nhiêu."
"..."
Elena cùng cha của Wales đến trấn nhỏ.
Nghe nói do bên ngoài đang c·h·i·ế·n·t·r·a·nh, quê hương nàng bị hủy, khi chạy nạn đã gặp cha của Wales, thế là được đưa về trấn.
Nàng đến thị trấn rồi thì sống tại trang viên gia tộc Wales.
Nhưng mà mẹ của Wales không hoan nghênh nàng, cho rằng nàng dụ dỗ cha Wales nên muốn đuổi đi.
Nhưng mà cha của Wales không chịu, mối quan hệ vợ chồng hai người ngày càng tệ vì nàng.
Không chỉ thế, rất nhiều người đàn ông trong trấn vì có được sự ưu ái của Elena, ngày nào cũng không làm gì hết mà chỉ theo sau làm tùy tùng cho Elena, vật gì tốt cũng đều đưa cho nàng trước.
Thậm chí có người còn đánh nhau vì tranh giành sự chú ý của nàng.
Người trong trấn khinh thường đàn ông theo Elena, chỉ cần có tiếp xúc với Elena liền sẽ thay đổi cái nhìn về nàng, giống như mấy người đàn ông đó.
Một nhóm người trong thị trấn thấy Elena không được hợp cho lắm, nên đã cùng nhau hợp lực đuổi Elena đi.
Dù sao Elena cũng chỉ có một mình, bọn họ gạt mấy người đàn ông ủng hộ Elena ra, cuối cùng thật sự đuổi được Elena ra khỏi thị trấn.
Bọn họ tưởng vậy là xong chuyện, nhưng vài ngày sau Elena lại bị người đưa trở lại trấn.
Elena vẫn ở lại trang viên, nhưng mấy người đàn ông từng vây quanh nàng đều đã khôi phục lại bình thường, không còn vây quanh nàng mỗi ngày nữa.
Ngay cả mẹ của Wales sau khi biết Elena trở lại thì chủ động dọn từ phòng khách xuống ở tầng trệt trong phòng của người hầu.
Giống như tất cả đã trở lại như cũ.
"Sau đó thì sao?"
"Về sau..." Tiểu nữ hài nói: "Trấn nhỏ trôi qua một thời gian bình yên rất lâu, Elena sống ở trong trang viên, không ra ngoài nữa, mọi người dần quên mất nàng. Cho đến khi..."
Người trong trấn chết.
Trấn nhỏ nhiều người như vậy, có người sinh lão bệnh t·ử cũng là chuyện bình thường.
Nhưng cái chết của người này lại không bình thường, toàn thân người đó giống như bị hút cạn huyết n·h·ụ·c, chỉ còn lại da bọc xương, t·h·i t·h·ể có màu đen không tốt lành.
Kiểu c·h·ế·t kỳ lạ như thế nhanh chóng lan truyền trong trấn.
Sau đó có rất nhiều người chết theo cách tương tự như thế.
Và rất nhanh mọi người nhận ra, những người c·h·ế·t này, đều là người trước đây từng vây quanh Elena.
Họ cho rằng cái c·h·ế·t của những người này có liên quan đến Elena, mọi người kéo tới trang viên, muốn cha của Wales giao Elena ra.
Nhưng mà cha của Wales cũng đã c·h·ế·t.
Ông c·h·ế·t ở phòng người hầu chỗ Elena ở, t·ử t·r·ạng cũng giống hệt như mấy người trong trấn.
Elena biến m·ấ·t.
Nhưng mà người trong trấn cứ một khoảng thời gian thì sẽ c·h·ế·t.
Mọi người sợ hãi, lo lắng, nên đã đào hết đất ở cả thị trấn, lùng sục hết bên trong bên ngoài ba bốn lần.
Dù đã lục soát hết vậy, họ vẫn không tìm được Elena. Chỉ có việc cách một thời gian thì lại có người trong trấn bị c·h·ế·t báo hiệu cho họ biết Elena vẫn còn ở trấn nhỏ.
Tiểu nữ hài nói tới đây rồi dừng lại, Ngân Tô ra hiệu cho cô bé tiếp tục: "Tiếp đi chứ."
"... Hết rồi." Tiểu nữ hài nói: "Về sau ta không biết, chỉ biết là trấn nhỏ bị nguyền rủa về sau."
Ngân Tô: "..."
Có một đứa quỷ nhỏ khác nhỏ giọng bổ sung: "Bọn họ đều nói Elena là phù thủy, biết tà ác vu thuật, mấy người đàn ông đó đều bị bà ta dùng vu thuật giết c·h·ế·t, còn nguyền rủa cả thị trấn nữa."
Xem ra thì Elena này cũng không phải là người lương t·h·i·ện gì.
Linh hồn của Ngân Tô hỏi thử: "Vậy rốt cuộc ả là phù thủy hay ma quỷ?"
Tiểu nữ hài: "Cả hai đó..."
"Nàng có dáng vẻ như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận