Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 639: Hiện thực trở thành kỷ niệm (length: 7874)

Ngân Tô không chạm mặt Thịnh Thải Y, lách qua nàng từ một bên khác đi.
Thịnh Thải Y đợi ở tổng bộ cục điều tra hẳn là an toàn, đoán chừng không có mấy người dám chạy đến nơi này để làm càn —— đương nhiên cũng không loại trừ có kẻ gan lớn xông xáo cục điều tra.
Cầm xong phần lương thực đi ra, lúc đi ngang qua một đại sảnh, Ngân Tô nhìn thấy trên bình phong lớn ở đại sảnh nhấp nhô hiện lên từng tấm ảnh trắng đen có thông tin chính xác.
Mùa hè nóng nực đi theo ánh mắt của Ngân Tô nhìn sang, "Đây là Quán Tưởng Niệm, điều tra viên đã xác định t·ử v·o·ng đều sẽ xuất hiện ở đây, có một ngày, ta có lẽ cũng sẽ xuất hiện ở đây thôi."
Trên ảnh, phần lớn mọi người đều rất trẻ, nếu không có tai nạn này, bọn họ có thể đang làm việc, có thể vẫn còn đi học... Tóm lại sẽ không xuất hiện ở trên màn hình này, trở thành kỷ niệm.
Phía bên kia đại sảnh là một bức tường rất lớn, dùng thủy tinh ngăn cách, bên trong trưng bày la liệt huân chương.
Ngân Tô nhìn một lát rồi xuyên qua đại sảnh rời đi.
"Gần đây có không ít người đến Lan Giang, Tô tiểu thư có thể cẩn t·h·ậ·n một chút. Tử vong phó bản k·é·o người có tính khu vực, nên bây giờ những người bên ngoài rất có thể đã khóa c·h·ặ·t xung quanh mấy thành phố, suy đoán Tô tiểu thư thuộc về một trong số những thành phố đó."
Khi tin tức của nàng bị lộ càng nhiều, phạm vi sẽ càng ngày càng nhỏ.
Tin tức trên diễn đàn trò chơi bọn họ không xử lý được, cho nên cũng không có cách nào.
"Chúng ta còn phát hiện tung tích thành viên Ác Mộng Giáng Lâm, bọn họ hình như cũng đang tìm Thịnh Thải Y."
"Bọn họ bắt Thịnh Thải Y làm gì?"
"Không biết, nhưng chúng ta nghi ngờ có liên quan đến ngươi." Mùa hè nóng nực nói.
Ác Mộng Giáng Lâm... Bắt nàng làm gì? Muốn g·i·ế·t nàng, không cho nàng thông quan phó bản t·ử v·o·ng, để phó bản t·ử v·o·ng trực tiếp giáng lâm vào thế giới hiện thực sao?
Ngân Tô: "Ừ, ta đã biết."
Mùa hè nóng nực đem tin tức bọn họ có được ở đây nói sơ qua một lần.
Cuối cùng mùa hè nóng nực nhắc đến Giang Kỳ: "À phải rồi, Giang ca hai ngày nữa sẽ quay lại."
"Chuyện Vân Linh Sơn giải quyết xong rồi sao?"
"Ừm, bọn họ mang về tài liệu gốc mới, tường cách ly rất nhanh sẽ tu bổ lại được, chờ tu bổ lại tường cách ly, Giang ca liền có thể quay về."
"Vậy phó bản mở vĩnh viễn kia, có người vào chưa?"
"... "
Mùa hè nóng nực cảm thấy Ngân Tô đang đùa, kia chính là phó bản t·ử v·o·ng, ai dám đi vào chứ?
May mà nó cũng không chủ động k·é·o người, dù sao chỉ cần tự tìm đường c·h·ế·t mình vào thì không sao, mở vĩnh viễn cũng không quan trọng, nếu về sau bọn họ có thể thông quan phó bản t·ử v·o·ng, nói không chừng có thể vào farm đạo cụ.
Ngân Tô không ở lại cục điều tra lâu, rất nhanh rời đi trở về trường.
. . .
. . .
Hành tung của Thịnh Thải Y bỗng dưng m·ấ·t tích, tất cả mọi người không tìm thấy nàng, mấy ngày kế tiếp cả Lan Giang gió êm sóng lặng, không có chuyện gì lớn xảy ra.
Ngân Tô thì không làm gì cả, mỗi ngày đi học, về nhà, s·ố·n·g thả ga, ngẫu nhiên đi đ·á·n·h thuê, giúp cục điều tra xử lý quái vật gì đó.
Nàng ra vào ở trường, cũng không p·h·á·t hiện ai theo dõi mình.
Người chơi theo dõi mình lần trước do đụng may mắn có lẽ chưa kịp mang tin tức trở lại, nên tạm thời không có phiền phức tìm tới nàng.
Ngân Tô lúc không có việc gì thì lướt lướt diễn đàn, tìm kiếm thông tin liên quan tới một phó bản t·ử v·o·ng khác có tên "Tuyết Nguyên săn g·i·ế·t".
Người chơi tiến vào phó bản nhảy dù, tổn thương tựa hồ cũng sẽ mang về thế giới hiện thực.
"Tuyết Nguyên săn g·i·ế·t" cũng không ngoại lệ.
Người chơi đi ra từ "Tuyết Nguyên săn g·i·ế·t" đều có dấu hiệu cơ thể dần bị đóng băng, nhưng ngoài ra thì không có tin tức gì hơn.
Chỉ cần nhìn tên cũng biết phó bản này có khí hậu như thế nào, xuất hiện đóng băng cũng hoàn toàn không biết phó bản đó là tình huống ra sao.
Phó bản này so với Công Quán Ngân Sơn xuất hiện sau, bây giờ tần suất vẫn chưa cao.
Ngân Tô xem xong cũng không định đi vào, tiếp tục xem tin bát quái đi.
Nhà công hội nào cùng nhà công hội nào đ·á·n·h nhau, ai ai ai lại cùng ai ai ai có ân oán tình thù... Cái này còn thú vị hơn đi phó bản.
Bất quá chỉ thỉnh thoảng mới thấy tin bát quái liên quan tới nàng, nhìn mấy cái bình luận lung tung rối loạn nhưng đầy chắc chắn, Ngân Tô có một loại cảm giác bất lực.
Thậm chí có thể thấy một vài thông tin l·ừ·a g·ạt.
Cái gì mà "Tôi là hàng xóm nhà 0101, tôi cùng 0101 chơi từ bé, tôi cùng 0101 cùng nhau đi đ·á·n·h quái".... Bên dưới bài đăng cũng phân cực, hoặc là mắng c·h·ế·t kẻ l·ừ·a đ·ả·o, hoặc là xin tình hình cụ thể chi tiết.
Nhưng những người này đều chỉ dám đăng ẩn danh, chủ yếu là do không ai tìm ra được mình.
Diễn đàn game bảo vệ tin tức người chơi, đồng thời cũng khiến không ít người chơi dựa vào việc không ai nhận ra mình, mà ở trên diễn đàn ăn nói bậy bạ, chuyện gì cũng dám lôi ra nói, cái gì tin xấu cũng dám tung.
Tin thật tin giả lẫn lộn, khiến người ta hoa cả mắt.
Ngân Tô lại nghe được tin Thịnh Thải Y, là sau một tuần.
Thật có dũng sĩ đầu thép xông vào cục điều tra, ở trong cục đại náo một trận, suýt nữa thì mang Thịnh Thải Y đi.
Cuối cùng là Giang Kỳ trở về mới cứu được Thịnh Thải Y.
Nhưng bọn họ cũng không bắt được kẻ xông vào cục điều tra.
Ngân Tô nghe xong thì thấy khó tin: "Mạnh vậy sao?"
Không chỉ xông vào cục điều tra, còn suýt nữa mang Thịnh Thải Y đi, cuối cùng cho dù Giang Kỳ xuất hiện, cũng không bắt được người, cái này nào chỉ là mạnh.
"Đối phương có một năng lực không biết là đạo cụ hay kỹ năng, có thể vô hiệu hóa kỹ năng của người khác, đạo cụ mặc dù không bị hạn chế, nhưng cũng bị suy yếu, không phát huy được sức mạnh vốn có."
Vô hiệu hóa...
Vậy quả thật hơi khó đối phó.
"Các ngươi cũng không xác định được là đạo cụ hay kỹ năng sao?" Hai cái này thì có chút khó phân biệt, nhưng cục điều tra chắc là có cách phân biệt chứ?
"Vì rất kỳ quái, hắn còn có một kỹ năng rất rõ ràng. Nếu vô hiệu hóa cũng là kỹ năng, vậy hắn có hai kỹ năng. Nhưng người chơi chỉ có thể có một kỹ năng..."
Ngân Tô nghĩ thầm cũng không hẳn, nàng thì có hai đấy thôi.
"Biết đâu hắn có kỹ năng thứ hai, các người không phát hiện không có nghĩa là không có mà."
"... Cũng có khả năng."
Dù hiện tại đã là năm thứ năm của trò chơi c·ấ·m k·ỵ, nhưng hiểu biết của bọn họ về trò chơi, còn chưa đủ sâu.
"Là ai?"
"Chúng tôi nghi là người Ác Mộng Giáng Lâm."
Ác Mộng Giáng Lâm...
Người của Ác Mộng Giáng Lâm đúng là dũng cảm thật.
Sau vụ việc lần này, cục điều tra đã di dời Thịnh Thải Y, người Ác Mộng Giáng Lâm cũng không tiếp tục tập kích cục điều tra nữa, không biết là bỏ cuộc, hay là tìm không thấy tung tích Thịnh Thải Y, hoặc là còn đang ngầm mưu đồ chuyện khác.
. . .
. . .
Thời gian bình yên mà Ngân Tô dừng chân cũng đã qua hơn nửa tháng.
Hôm đó là cuối tuần, Ngân Tô nhận một nhiệm vụ của cục điều tra, làm xong nhiệm vụ trở về trời đã khuya, nàng tìm một tiệm ăn còn mở cửa để ăn khuya.
Có thể do quái vật náo động, buổi tối người rõ ràng không đông đúc như trước.
Trên TV đang phát nội dung liên quan đến trò chơi c·ấ·m k·ỵ, bà chủ tiệm ngồi một bên, vừa nhặt tỏi vừa xem ti vi, thỉnh thoảng lại nhìn Ngân Tô hai mắt.
Cuối cùng bà chủ cũng không nhịn được, "Này cô bé, muộn như vậy sao cháu còn ở ngoài? Bây giờ ban đêm không an toàn đâu."
"Vậy sao cô muộn vậy rồi còn mở tiệm?"
Bà chủ trừng mắt, "Ta... Ta bán đồ nướng khuya mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận