Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 698: Anh Lan bệnh viện (56) (length: 8242)

Tuân Hướng Tuyết nhìn về phía Cao Hạo Nguyệt, nhỏ giọng nói một câu: "Thật xin lỗi."
Trong phó bản, người chơi cạnh tranh với nhau rất t·à·n k·h·ố·c, nhưng vì m·ạ·n·g s·ố·n·g của mình, mọi luân lý đạo đức đều có thể bị dẫm dưới chân.
Không tranh thì chỉ có c·h·ế·t.
Sắc mặt Cao Hạo Nguyệt rất khó coi, vì nàng lại làm áo cưới cho người khác, ai mà dễ chịu cho được.
Nhưng tình huống này cũng không thể phòng ngừa, vấn đề các nàng có thể nghĩ đến, người khác cũng có thể nghĩ đến, chỉ là các nàng thăm dò trước, để cho người khác tham khảo.
Cao Hạo Nguyệt sắc mặt khó coi nhưng cũng không đ·ộ·n·g ·t·h·ủ, lui về phía sau, đứng bên cạnh Dư Bách Sơ.
Dư Bách Sơ không có g·i·ế·t đứa bé kia, nên nàng tạm thời vẫn còn có đứa bé.
Dư Bách Sơ an ủi nàng: "Không sao, trong phòng b·ệ·n·h còn một NPC, chúng ta tìm cơ hội g·i·ế·t nàng."
"Thế nhưng còn có Ngàn Niệm." Cao Hạo Nguyệt nhìn về phía Ngàn Niệm bên cạnh: "Vẫn thiếu một người nữa."
Các nàng nhất định phải giải quyết được một người chơi thì mới có thể thêm một đứa bé khác.
Dư Bách Sơ trầm mặc một hồi, rất nhanh đưa ra quyết định: "G·i·ế·t Khâu Cảnh."
Các nàng không có mâu thuẫn với những người chơi khác, vậy thì tìm người chơi có mâu thuẫn để ra tay.
...
...
Thời gian quan s·á·t kết thúc, Ngân Tô kéo xác NPC đã c·h·ế·t đi, đưa bọn hắn rời đi. Y tá khu nội trú kiểm lại t·h·i t·hể, phát hiện vẫn thiếu người, u ám hỏi Ngân Tô cho ra ý kiến.
Ngân Tô lấy lý do đứa bé có vấn đề, để những người làm mẹ ở lại ch·ă·m s·ó·c t·h·i·ế·p thân rồi đuổi y tá đi — chủ yếu là nếu không đi thì sẽ bị gọt.
Y tá khu nội trú bên cạnh oán hận nhưng không cam lòng, cuối cùng vẫn phải đi.
Ô Bất Kinh cứ vậy danh chính ngôn thuận ở lại tòa nhà trẻ sơ sinh.
Trên đường trở về, Dư Bách Sơ cùng đồng đội giao lưu: "Có thể nhờ bác sĩ Tô để chúng ta cũng ở lại tòa nhà chăm sóc trẻ sơ sinh, như vậy vừa có thể tùy thời chăm sóc đứa bé, lại vừa có thể tránh khỏi nguy hiểm ở khu nội trú."
Ban đêm ở khu nội trú càng ngày càng nguy hiểm.
Không chỉ có con của mình xuất hiện, còn có quái vật sẽ mở cửa...
Thân phận bác sĩ có thể giúp người chơi rất nhiều — nhưng tiền đề là bác sĩ phải còn s·ố·n·g, và phải có được một chút quyền lên tiếng nhất định.
Nếu không tự thân còn khó bảo toàn, thì bác sĩ cũng không cung cấp được nhiều sự giúp đỡ.
"Chúng ta với nàng không thân lắm, liệu nàng có đồng ý không?"
"Dùng điểm tích lũy." Dư Bách Sơ nói: "Trước đó nàng đã bằng lòng giao dịch điểm tích lũy rồi, chắc hẳn sẽ không từ chối. Dù sao trong phó bản này cũng không ra được, để dành điểm tích lũy cũng vô dụng, giờ là dùng điểm tích lũy mua m·ạ·n·g."
Dư Bách Sơ từng nói với các nàng, Tô Thường t·h·iện có thể là 0101.
0101 có thể thông quan phó bản t·ử vong, chỉ cần các nàng nắm bắt được cơ hội, cũng có khả năng còn s·ố·n·g để rời đi.
Hai người liếc nhau, nh·ậ·n đồng với Dư Bách Sơ.
"Vậy chờ lúc giữa trưa quan s·á·t thì thử một chút?"
Không chỉ Dư Bách Sơ có ý tưởng như vậy, mà người chơi khác cũng đã nghĩ đến điều này.
Nhưng mà Khâu Cảnh lại không lạc quan như vậy, trước đó hắn từng bị nàng cự tuyệt khi giao dịch đồ ăn, vậy bây giờ chắc chắn sẽ không giúp hắn đâu.
...
...
Giữa trưa quan s·á·t, Dư Bách Sơ lập tức tìm Ngân Tô nói về việc muốn được ở lại tòa nhà chăm sóc trẻ sơ sinh, việc này với Ngân Tô mà nói không khó, còn có điểm tích lũy để lấy, cho nên nàng trực tiếp đồng ý.
Khâu Cảnh dù biết không có nhiều hy vọng, nhưng vẫn không bỏ cuộc mà muốn thử một lần.
Kết quả đương nhiên không ngoài dự liệu, Ngân Tô vô tình cự tuyệt hắn.
Khâu Cảnh ánh mắt u ám mà nhìn chằm chằm vào Ngân Tô.
Ngân Tô mỉm cười, lời nói ra lại rất có tính uy h·i·ế·p: "Sao vậy, ngươi muốn xuống làm bạn với Giản Kỳ Hoa sao?"
Giản Kỳ Hoa...
Ba chữ này khiến con ngươi Khâu Cảnh co rút lại, nữ nhân phản chiếu trong con ngươi hắn, nụ cười cũng trở nên âm trầm dữ tợn.
Nàng quả nhiên đã g·i·ế·t Giản Kỳ Hoa rồi!
Khâu Cảnh không nhận được sự giúp đỡ của Ngân Tô, cũng không có thêm được đồ ăn mới, mặt mày xám xịt hướng về phòng b·ệ·n·h đi.
Trịnh Huân do dự một chút, không đi theo Khâu Cảnh.
"Trịnh Huân?" Khâu Cảnh thấy Trịnh Huân lại muốn đi về phía Ngân Tô, liền quát lên một tiếng, nén giận rồi bộc phát ra: "Ngươi muốn c·h·ế·t sao?"
Trịnh Huân có chút sợ hãi Khâu Cảnh, khẽ hé môi, dường như đang chờ mong Ngân Tô nói gì, nhưng mà sau đó nàng chỉ cười như không cười nhìn hắn, cũng không nói thêm lời nào.
Khâu Cảnh quay lại túm lấy Trịnh Huân, rồi quát mắng: "Ngươi muốn làm gì? Trước kia ngươi còn đi theo ta, ngươi cho rằng bọn họ sẽ tiếp nhận ngươi sao? Đừng có nằm mơ!"
Trong lòng Trịnh Huân nguội lạnh.
Lúc đó hắn chỉ là cảm thấy Khâu Cảnh nhìn bên này có phần thắng lớn hơn, thêm nữa Khâu Cảnh cường thế 'mời chào' nên hắn mới lựa chọn gia nhập vào phe Khâu Cảnh.
Ai có thể nghĩ được sau đó lại thành ra thế này...
...
...
Giữa trưa thời gian quan s·á·t, Dư Bách Sơ đã giải quyết xong NPC ở phòng nặng, Cao Hạo Nguyệt thay thế, sau đó tới Khâu Cảnh.
Nhưng Khâu Cảnh lại không dễ đối phó như vậy...
Khâu Cảnh có kỹ năng t·h·iê·n phú, còn có không ít đạo cụ, nên các nàng phải nghĩ ra biện p·h·á·p kỹ càng, cho nên không lập tức đ·ộ·n·g ·t·h·ủ với Khâu Cảnh.
Trong khoảng thời gian này các nàng còn phải tốn công 'nuôi' đứa bé.
Lương di không biết có được manh mối từ đâu, nói rằng những tiểu quái vật này phải khôi phục lại hình dáng bình thường thì mới được.
"Ê a..."
"Y nha y nha..."
Cao Hạo Nguyệt kéo tiểu quái vật để móng vuốt của nó sờ loạn trên mặt, tiểu quái vật không giống những đứa bé khác trong phòng b·ệ·n·h, nhưng ngũ quan và màu da của chúng đúng là có sự thay đổi rõ rệt.
"Giản Kỳ Hoa rốt cuộc đã cho đứa bé ăn cái gì vậy..." Dư Bách Sơ nhìn về phía Tuân Hướng Tuyết, đứa bé trong ngực nàng đã khôi phục lại hơn một nửa hình dáng của một đứa trẻ bình thường.
Đó là một trong những tiểu quái vật, có sự khôi phục tốt nhất.
Giản Kỳ Hoa trong phòng b·ệ·n·h cũng không có làm gì đặc biệt, chỉ là những thứ hắn cho đứa bé ăn có chút khác biệt.
Cao Hạo Nguyệt: "Có phải là m·á·u không?"
Dư Bách Sơ lắc đầu: "Tuy có hơi giống sữa trộn với m·á·u, nhưng ta thấy không phải m·á·u, sẽ không đơn giản như vậy đâu."
Giản Kỳ Hoa hẳn là đã lấy được 'đạo cụ phó bản' ở nơi mà các nàng không biết.
Hơn nữa g·i·ế·t NPC dường như sẽ khiến lũ trẻ này vui vẻ, cũng có thể khiến tốc độ khôi phục của chúng tăng lên nhanh hơn.
Nhưng bây giờ trong tòa nhà trẻ sơ sinh rất khó gặp y tá, coi như có gặp cũng là những người ở bên cạnh Ngân Tô, những y tá đó cái gì cũng nghe theo nàng, làm sao có thể đi g·i·ế·t họ được?
Có bác sĩ Tô phù hộ, người chơi có thể ở lại đây, nhưng bọn họ không dám học theo Ô Bất Kinh, ôm con suốt. Bọn họ tiếp xúc với lũ trẻ quá nhiều, sợ sẽ bị mê hoặc mà trở thành lương thực của lũ vật nhỏ đó... Ô Bất Kinh có thể ôm mãi là vì bác sĩ Tô đã giúp anh ta sao?
Nhưng bọn họ có thời gian tìm kiếm manh mối mới ở trong tòa nhà chăm sóc trẻ sơ sinh.
...
...
Thời gian nháy mắt đã đến tối, Khâu Cảnh một mình đi từ khu nội trú qua, không thấy tung tích Trịnh Huân.
Đáy lòng mọi người có chút bất an, Trịnh Huân c·h·ế·t rồi?
Khâu Cảnh đi không giống những lần chạy trước mà âm trầm hơn, ánh mắt của hắn lộ ra một chút đắc ý khi nhìn họ, hắn cũng không lo lắng về vấn đề lương thực cho đứa bé, ngược lại tự tin tràn đầy đi vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Khi đi ra, Khâu Cảnh che che đậy đậy, dùng đứa bé để che chắn, mọi người đều không nhìn thấy hắn cho đứa bé ăn gì.
Nhưng...
Trong một tiếng sau đó, tốc độ hồi phục của đứa bé của Khâu Cảnh rõ ràng nhanh hơn của bọn họ.
Khâu Cảnh có lẽ cũng biết tình cảnh của mình, thông minh không trêu chọc những người chơi khác nữa, vừa hết giờ thì liền chạy mất.
Buổi tối hôm nay, NPC c·h·ế·t không ít, trước mắt cũng chỉ còn lại 10 NPC, những đứa bé bình thường trong phòng b·ệ·n·h lại càng trở nên không vừa lòng.
Mà Ngàn Niệm nói rằng ảo giác của nàng ngày càng nghiêm trọng, đứa bé trong ngực ngày càng trở nên giống quái vật...
Bạn cần đăng nhập để bình luận