Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1021: Cẩm Tú thẩm mỹ viện (23) (length: 8139)

Lương thầy thuốc hất tung bồn cầu lên trong nháy mắt, thứ gì đó bên trong bắn tóe ra.
Lương thầy thuốc vô ý thức đưa tay lên che chắn.
Một loại chất lỏng mang theo mùi máu tanh nồng nặc rơi lên cánh tay nàng, lên tóc, lên quần áo...
Vị đại mỹ nhân xinh đẹp trong chớp mắt trở nên nhếch nhác.
Nhưng ngay lúc đó, Lương thầy thuốc cảm nhận được một luồng hàn khí quỷ dị, một xúc cảm lạnh lẽo truyền đến từ đùi.
Nàng cúi đầu xuống liền thấy một bàn tay tái nhợt đang túm lấy bắp đùi mình.
Bàn tay kia đang nhanh chóng di chuyển lên trên.
Con ngươi Lương thầy thuốc mở to, lùi chân về phía sau, va vào thành bồn rửa mặt bên cạnh.
Bàn tay kia nắm chặt lấy nàng không buông, bị nàng kéo ra khỏi bồn cầu.
Thế là, Lương thầy thuốc nhìn thấy bàn tay đó gắn liền với phần thân trên thiếu mất một nửa đầu, cùng với cái thân thể tàn tạ, nội tạng lộ cả ra ngoài.
Bàn tay tái nhợt kia nhanh chóng di chuyển về phía trước, rất nhanh đã túm lấy cổ nàng, siết chặt.
Khuôn mặt Lương thầy thuốc có chút vặn vẹo, nàng nắm lấy bàn tay kia dùng sức giật ra.
Một người một quỷ tại phòng vệ sinh giằng co.
"Rầm —— "
"Ầm!"
"Xoảng ——"
Đồ đạc trong phòng vệ sinh không ngừng rơi xuống đất.
Chỉ trong một phút ngắn ngủi, cả phòng vệ sinh đã như vừa trải qua bão táp.
Ngay khi Lương thầy thuốc nắm được tay con quỷ kia, định chế phục nó, thì bàn tay quỷ đột nhiên biến mất không còn tăm hơi.
Phòng vệ sinh trở lại yên tĩnh.
"Khụ khụ... Hô... Hô..." Lương thầy thuốc chống tay vào bồn rửa mặt thở dốc nặng nề.
Mảnh kính vỡ vụn văng khắp trong bồn rửa mặt, phản chiếu thân ảnh Lương thầy thuốc thành vô số mảnh.
Lương thầy thuốc dùng sức xoa mặt, sắc mặt âm tình bất định.
Một lát sau, quay đầu nhìn về phía bồn cầu.
Một ít mảnh vụn thi thể kỳ dị bị nhét vào trong bồn cầu, mặt trong nắp bồn cầu còn viết một chữ đầy máu me —— chết.
" "
Lương thầy thuốc vừa bước ra khỏi phòng, liền thấy y tá vội vàng chạy tới.
Cô y tá hớt ha hớt hải, chỉ về một hướng nào đó, "Lương thầy thuốc, có chuyện rồi, có chuyện rồi... Bệnh nhân ở tầng 5 xảy ra chuyện rồi."
Tầng 5...
Đồng Ngọc Hồng!
Lương thầy thuốc lập tức hỏi: "Cô ta làm sao?"
Y tá mặt mày kinh hoàng: "Chết... Chết rồi, cô ta chết rồi."
Lương thầy thuốc: "..."
Lương thầy thuốc đi theo y tá chạy tới tầng 5, ngoài cửa đã có mấy cô y tá vây quanh, trên mặt ai nấy đều viết đầy vẻ kinh hoàng sợ hãi.
"Lương thầy thuốc tới rồi."
"Lương thầy thuốc..."
Lương thầy thuốc bước vào phòng, bên trong càng thêm thê thảm, khắp nơi đều viết chữ 'chết' bằng máu.
Còn thi thể của Đồng Ngọc Hồng thì bị xé thành nhiều mảnh, vương vãi khắp ngóc ngách trong phòng.
Một cô y tá vừa khóc nức nở vừa hỏi: "Lương thầy thuốc... Viện thẩm mỹ của chúng ta có phải thật sự bị quỷ ám không?"
Mấy tháng nay viện thẩm mỹ cứ không yên ổn, bí mật có không ít người đồn rằng viện thẩm mỹ có quỷ.
Hôm nay bọn họ lại nghe được có người nói như vậy... kết quả thì lại xảy ra chuyện này.
Tình hình trong phòng kia, nhìn kiểu gì cũng không phải là người làm.
Không phải người... thì chính là quỷ.
Lương thầy thuốc chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía cô y tá vừa lên tiếng.
Y tá kia bỗng dưng cứng đờ người, từ từ cúi đầu xuống, không dám nói thêm gì nữa.
Những người khác thấy vậy, cũng đành phải kìm nén bất an trong lòng.
"Dọn dẹp sạch sẽ." Lương thầy thuốc ra lệnh rất nhanh, "Đừng để ta nghe thấy ai còn bàn tán chuyện này."
"Vâng..."
Lương thầy thuốc xoay người rời đi.
Đợi nàng đi khuất, các y tá lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, không khí lại một lần nữa trở nên căng thẳng.
"Chuyện này căn bản không phải do người làm..."
"Mấy người nói xem, có khi nào liên quan tới chuyện kia không?"
"Cô ta thật sự trở về rồi..."
"Mấy người còn không biết à, có mấy cô y tá cũng không thấy đâu rồi..."
"Tôi cũng nghe nói..."
Nỗi sợ hãi tiếp tục lan rộng trong đám y tá, bọn họ còn phải mang theo tâm trạng này mà quét dọn sạch sẽ căn phòng.
...
...
Lương thầy thuốc về đến văn phòng, bật máy tính lên bắt đầu xem camera giám sát.
Trong phòng Đồng Ngọc Hồng không có camera, chỉ có hành lang là có.
Nhưng khi Lương thầy thuốc mở đoạn camera ở khoảng thời gian khả năng xảy ra chuyện lên thì lại thấy toàn màn hình chỉ toàn những vệt nhiễu trắng.
"Bốp!"
Con chuột máy tính bị Lương thầy thuốc ném đi, đập vào tường, sau đó lại rơi xuống đất.
"Rốt cuộc là ai... Mục Hoành Minh... Ai đang giúp hắn vậy."
Lương thầy thuốc nghĩ đến điều gì đó, đứng dậy nhặt lại con chuột.
Lương thầy thuốc mở camera giám sát ở thời gian khác lên, "Mục Hoành Minh... Ngươi ở đâu rồi..."
...
Các y tá không tìm thấy gì ở phòng ăn nên nhanh chóng rời đi.
Tống Vạn Lỵ và Đinh Nhân lúc này mới hoàn toàn yên tâm, hai người nhìn nhau, hướng phía Ngân Tô.
Ngân Tô thì vẫn ung dung ăn cơm, suốt quá trình không hề có chút gì gọi là khẩn trương hay lo lắng.
Người chơi "điên phê" thế giới tinh thần đều mạnh mẽ hơn bọn họ.
Ăn cơm xong, Tống Vạn Lỵ và đồng bọn rời khỏi phòng ăn.
"Mọi người đi trước đi." Ra khỏi phòng ăn, Tống Vạn Lỵ nói với những người khác: "Ta muốn tìm Thiện Hòa nói chuyện một chút, xem có thể trao đổi được manh mối hữu ích không."
Lỗ Kiến Quốc nhíu mày, mặt mày đầy vẻ không đồng ý: "Cô ta sẽ chịu trao đổi à?"
Tống Vạn Lỵ: "Chắc là sẽ..."
Lần trước mặc dù là phải dùng điểm tích lũy, nhưng lúc đó trong tay bọn họ không có manh mối nào khác.
Bây giờ có thể thử xem, xem có trao đổi được không...
Tống Vạn Lỵ: "Không sao, mọi người đi trước đi, ta chỉ hỏi thử thôi, không được thì thôi."
Lỗ Kiến Quốc không nói thêm gì nữa, xoay người đi trước.
Đinh Nhân chủ động ở lại cùng cô, hai người đứng ở cửa chờ Ngân Tô ra.
Rất lâu sau Ngân Tô mới ra, Tống Vạn Lỵ liền nở nụ cười: "Thiện Hòa."
Ngân Tô: "Có chuyện gì?"
Tống Vạn Lỵ hít một hơi thật sâu mang tính chiến thuật, cố gắng nói thật cẩn thận từng li từng tí: "Chúng ta muốn... Trao đổi với cô một chút về manh mối?"
"Được thôi." Ngân Tô đồng ý rất thoải mái.
Tống Vạn Lỵ: "..."
Cô nói rồi mà, vị đại lão "điên" này... vẫn có thể giao tiếp được.
Lỗ Kiến Quốc không biết có phải do từng chịu tổn thương gì không, nên mới có bóng ma tâm lý, hoàn toàn không tin những người "điên".
Tống Vạn Lỵ nói thẳng: "Chuyện viện thẩm mỹ có sự cố cách đây nửa năm, cô biết rồi đúng không?"
"Ừm."
Đã tìm đến được manh mối Đồng Ngọc Hồng thì chắc chắn là đã biết về sự cố có người chết trong phòng phẫu thuật nửa năm trước, nàng chỉ xác nhận lại thôi.
Tống Vạn Lỵ: "Lúc đầu bọn tôi còn nghĩ phó bản này là làm loại buôn bán nội tạng, nhưng hiện tại xem ra thì không phải... Chủ tuyến có liên quan tới vụ giải phẫu xảy ra chuyện đó."
Tống Vạn Lỵ lấy ra mấy tấm hình đưa cho Ngân Tô: "Bọn tôi tìm được chút ảnh chụp."
Ngân Tô cầm lấy xem, trong ảnh là hình chụp chung thân mật của một cặp nam nữ, người nữ là Lương thầy thuốc, còn người nam thì bị che mặt đi.
Mấy tấm đều như vậy.
Nhưng đến tấm cuối cùng thì Lương thầy thuốc đã biến thành một người phụ nữ khác.
Khuôn mặt người nam cũng bị che đi, nhưng dựa vào hình dáng thì có thể thấy là cùng một người.
"Trần Nhã Ninh." Tống Vạn Lỵ chỉ vào người phụ nữ đó, "Cô ta chính là người đã chết trong sự cố lần đó."
"Chúng tôi dò la được người đàn ông này tên là Mục Hoành Minh, là chồng của Lương thầy thuốc, anh ta cũng là bác sĩ ở bệnh viện này, và tình cảm của anh ta với Lương thầy thuốc rất tốt."
"Mục Hoành Minh là chồng của Lương thầy thuốc, lại chụp những bức ảnh thân mật thế này với Trần Nhã Ninh, mà Trần Nhã Ninh lại chết trên bàn phẫu thuật của Lương thầy thuốc. Chúng tôi phỏng đoán rằng Mục Hoành Minh đã vượt quá giới hạn, bị Lương thầy thuốc phát hiện, Lương thầy thuốc đã giết Trần Nhã Ninh."
—— Hoan nghênh đến địa ngục của ta —— Ngày hôm nay chỉ có Chương 01: A~, tiện thể đánh một chút phúc lợi nho nhỏ, chương này ở phần bình luận (toàn bộ chương này không cần tụ tập bình luận nhé) mà tag tên 5 Tiểu Khả Ái thì tặng 719 tệ ~~
Bạn cần đăng nhập để bình luận