Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 05: Hoàn mỹ nhân sinh trại an dưỡng (5) (length: 8476)

Hắn không muốn cùng cái kia Bối Tâm Nam chung một phòng, hắn quá hung dữ. . .
Mạc Đông đối xử với mọi người ôn hòa, so với những người khác bọn họ biết được nhiều hơn, còn nguyện ý trợ giúp bọn họ, vậy khẳng định lựa chọn Mạc Đông sẽ an toàn nhất.
Mạc Đông nhìn Ngân Tô một chút cùng Bối Tâm Nam vẫn như cũ vẻ mặt khinh thường, giống như có chút bất lực, lại giống như không cách nào từ chối: "Được rồi. Vậy các ngươi ở chung một phòng có được không?"
Mạc Đông tiếp lời là hỏi hai người bị cô lập.
Bối Tâm Nam cười khẩy một tiếng, "Các ngươi đều đã chọn xong rồi, còn hỏi cái gì, làm bộ làm tịch."
Lời này hỏi, giống như bọn họ không thể đồng ý, còn có thể một lần nữa phân chia lại vậy.
Bất quá chỉ là nghĩ để bọn họ tự mình nói ra ý kiến, bởi vậy sau này mặc kệ xảy ra vấn đề gì, đều là hậu quả do chính bọn họ tự nguyện chấp nhận.
Bối Tâm Nam đã cảm thấy Mạc Đông này quá giả tạo, trong phó bản sinh tử đều phải dựa vào chính mình, mấy cái thứ tình cảm giả tạo đó chả có ích lợi gì.
Mạc Đông bị Bối Tâm Nam oán trách nhiều lần, nhất thời không nói gì, đành phải nhìn về phía Ngân Tô.
Bị nhìn chằm chằm, Ngân Tô: ". . ." Sao, còn muốn nàng phát biểu cảm nghĩ chắc?
Ở chung với ai nàng cũng không quan trọng, dù sao ai cũng không quen biết, giết thì cũng vậy. . . Khụ, đồng đội, đây là đồng đội mới toanh nha.
Ngân Tô thấy những người đối diện đều nhìn mình, nhất định muốn nàng nói mấy câu, nàng đành phải mở miệng: "Nếu như ta nói không thể, ta có thể chọn lại không?"
"Chúng ta đều là tự nguyện chọn." Giọng nữ sinh có chút chói tai, sợ Ngân Tô thật sự chọn lại, "Ta sẽ không đổi bạn cùng phòng."
Người nói là cô gái tóc xoăn kia, Ngân Tô nhớ trên tư liệu tên cô ta là Uông Hiểu Linh.
Phó Kỳ Kỳ cũng lo lắng bị phân phối không công bằng, đưa cô cùng bạn trai tách ra, đuổi sát theo tỏ thái độ: "Tôi sẽ không cùng bạn trai tôi tách ra."
Uông Hiểu Linh bỗng nhiên nổi đóa: "Nên là nam sinh ở với nam sinh, nữ sinh ở với nữ sinh, như vậy mới công bằng, cô sao phải làm đặc biệt."
Phó Kỳ Kỳ không biết vì sao Uông Hiểu Linh đột nhiên nhắm vào mình, nàng cũng bất mãn đáp trả: "Tôi cùng bạn trai tôi ở cùng nhau thì sao? Nếu cô có bạn bè cùng vào phó bản, chẳng lẽ cô muốn ở cùng người xa lạ?"
Mắt thấy hai người sắp cãi nhau, Ngân Tô liếc Mạc Đông, trên mặt vốn không biểu tình gì lộ ra ba phần ý cười.
Nụ cười này khác với cái kiểu cười thần kinh lúc trước.
Nàng ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, nhưng khi trên mặt không lộ vẻ gì, tạo cho người ta một cảm giác thanh lãnh nhạt nhẽo đạm mạc. Lúc này cười lên, bỗng nhiên lại nhiều thêm vài phần yêu mị mê hoặc, khiến người ta phải ngẩn ngơ.
Mạc Đông lại chẳng có tâm trạng nào thưởng thức vẻ đẹp ấy, khi đối diện với ánh mắt của nàng, hắn cảm thấy như mình bị ánh mắt của nàng xé rách, mọi suy nghĩ đều không còn chỗ trốn.
Hắn lúng túng ừ một tiếng, vừa muốn mở miệng thì nghe nữ sinh khẽ cười một tiếng, giọng điệu tùy ý: "Chúc các ngươi may mắn."
Nói xong, nàng quay người liền đi về phía phòng gần mình nhất.
. . .
. . .
Gian phòng sạch sẽ rộng rãi, hai chiếc giường đặt song song, bên cạnh còn có tủ quần áo cùng ghế sofa bàn trà, đủ cả bộ.
Căn phòng này đối diện vườn hoa, vừa dễ nhìn thấy tình hình trong hoa viên.
Ngân Tô đứng bên cửa sổ nhìn một lát, nghe thấy đằng sau Khang Mại đi vào, nàng quay người lại, đột nhiên hỏi: "Ngươi ngủ có ngáy không?"
Khang Mại: "? ? ?"
Khang Mại vốn cho rằng nàng sẽ hỏi cái gì khác, ai ngờ nàng lại hỏi một câu không đầu không đuôi thế này.
Ngủ có ngáy hay không có quan trọng không?
Hơn nữa trong loại phó bản này, ai dám ngủ như c·h·ế·t?
"Ngươi hỏi cái này để làm gì?"
"Sau này chúng ta sẽ là bạn cùng phòng tạm thời, cái này không quan trọng sao?" Ngân Tô rất thành thật, "Ngáy ngủ ảnh hưởng đến giấc ngủ của ta."
Khang Mại có cảm giác bất lực kỳ lạ, một hồi lâu mới nói ra được hai chữ: "Không ngáy."
Ngân Tô hài lòng: "Vậy thì tốt."
Khang Mại: ". . ." Đầu óc quả nhiên không bình thường.
Khang Mại kéo tủ quần áo ra, thấy bên trong không có gì, lại nặng nề đóng lại, chuyển sang tủ đầu giường: "Đây là lần thứ mấy ngươi vào phó bản?"
Hắn vừa lục soát phòng, vừa hỏi Ngân Tô.
Nếu như là người khác thì Khang Mại khinh thường không thèm hỏi, nhưng thấy nàng chung phòng với mình cũng không hề lộ vẻ bất mãn hoặc hoảng sợ gì, thêm việc đầu óc cô không được bình thường, hắn bèn sinh chút hứng thú.
"Lần thứ hai. . . Thì phải." Không tính lần quay trở về, đây đúng là phó bản thứ hai của nàng.
Khang Mại: ". . ." Cô ta lại có thêm một điểm đáng nghi rồi!
Khang Mại đã lục soát hết tất cả mọi thứ trong phòng, ngay cả đệm cũng lật lên xem, sạch sẽ đến nỗi không có cả con gián.
. . .
. . .
Ngân Tô ngồi trên ghế sofa, mở ra bảng cá nhân giống game xuất hiện lúc cô vừa đến phó bản này, lúc đó cô bởi vì cuối cùng cũng đã thoát khỏi khổ hải, vui mừng điên rồi, làm gì có thời gian mà xem cái bảng cá nhân gì.
【 Mã số: 0101 】 【 Họ tên: Ngân Tô 】 【 Tiền vàng: 0 】 【 Điểm tích lũy: 0 】 【 Kỹ năng thiên phú: Không 】 【 Thẻ đạo cụ: Không 】 【 Phó bản hiện tại: Trại dưỡng lão cuộc sống hoàn mỹ 】 【 Thời hạn sống sót: 3 ngày 】 Một bảng cá nhân rất đơn giản.
Nhưng toàn bộ đều là số không thì có hơi quá đáng rồi, dù sao nàng cũng đã thông quan một phó bản rồi mà! Dù không tính số lần quay lại, tốt xấu gì cũng phải tính cho nàng một lần chứ?
Không đúng, lẽ nào cô bị bug nên không được bồi thường sao?
Nhưng dù Ngân Tô nghĩ như thế nào thì trò chơi cũng sẽ không có bất kỳ phản hồi nào.
Ngân Tô mắng trò chơi hai lần, ngước mắt nhìn lên trên cùng bảng cá nhân, ở đó có thêm một hàng chữ.
【 Chúc mừng đã thông quan "Thành phố dục vọng", vì bạn là người chơi tân thủ đầu tiên thông quan "Thành phố dục vọng", bạn sẽ nhận được một cơ hội rút thăm kỹ năng thiên phú. 】 【 Có muốn rút kỹ năng thiên phú hay không? Có/Không 】 Ngân Tô không chút do dự bấm chọn "Có".
【 Đang rút kỹ năng thiên phú. . . 】 Trên bảng hiện ra một thanh tiến độ, phía trước chạy một mạch lên đến 90%, nhưng sau đó thì lại như bị kẹt, rất lâu không nhúc nhích.
Mà bảng cá nhân của cô như bị bug, cột điểm tích lũy bắt đầu tăng lên, nhưng khi tiến độ chạy đến 100% thì điểm tích lũy lại quay về số 0 ngay lập tức.
Ngân Tô: ". . ."
Cái đồ chơi bug xui xẻo này sao nhiều vậy! !
Bảng cá nhân tự động cập nhật.
【 Mã số: 0101 】 【 Họ tên: Ngân Tô 】 【 Tiền vàng: 1 】 【 Điểm tích lũy: 0 】 【 Kỹ năng thiên phú: Giám định vạn vật 】 【 Thẻ kỹ năng: Không 】 【 Cung điện bụi gai: Chờ kích hoạt 】 【 Phó bản hiện tại: Trại dưỡng lão cuộc sống hoàn mỹ 】 【 Thời hạn sống sót: 3 ngày 】 Ngân Tô suýt nữa tức đến bật cười, 1 đồng tiền vàng đó là đang cười nhạo hay là đang sỉ nhục nàng vậy? !
. . .
. . .
Khang Mại không tìm được thứ gì hữu dụng, bèn chọn chiếc giường cạnh cửa sổ mà ngồi, đúng lúc hắn đang suy tư thì bỗng thấy nữ sinh trên ghế sofa lại bắt đầu cái kiểu cười quái dị đó.
Khang Mại: ". . ."
. . .
. . .
Trải qua vô số lần bất lực và phẫn nộ, biết cái trò chơi tồi tệ này là người câm sẽ không quan tâm ai, Ngân Tô cũng chỉ có thể âm thầm tiêu hóa.
Bảng cá nhân sau khi cập nhật không chỉ thêm kỹ năng thiên phú mà còn có thêm một cái "cung điện bụi gai". . .
Đây là phần thưởng của phó bản đầu tiên sao?
Nàng đúng là người trong phó bản đầu tiên đã làm nhiệm vụ liên quan đến bụi gai, cái nhiệm vụ đó cô đã phải quay lại không dưới trăm lần.
Ngân Tô bấm vào mục "kỹ năng thiên phú" trước.
[ Giám định vạn vật ] Giải thích ngay lập tức hiện ra.
【 Giám định vạn vật: Vạn vật trong mắt bạn không có chỗ ẩn náu, bạn có thể nhìn thấu bản chất của thế giới. 】 【 Phạm vi có hiệu lực: Tất cả phó bản 】 【 Điều kiện sử dụng: Ngày làm một việc thiện (Mỗi ngày số lần sử dụng cùng cấp với số việc thiện, số lần tích lũy khi kết thúc phó bản sẽ về 0) 】 Ngân Tô: ". . ."
A.
Nó thậm chí không thèm cho nàng một kỹ năng tấn công! !
* Thuyết minh cập nhật:
Miễn phí kỳ 4000 hoặc 2000, nhưng bình thường chắc phải là 4000.
Các Tiểu Khả Ái có phiếu có thể vote nha~~ Vé tháng hôm nay vẫn là gấp đôi đó ~..
Bạn cần đăng nhập để bình luận