Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 411: Đoàn tàu vĩnh viễn không đến trạm (49) (length: 7905)

Ngân Tô không tiếp tục nổi điên, dắt một con quái vật quần áo xoa xoa ống thép, hỏi cô nương áo bào đen: "Hành khách giết không chết hắn, ngươi cảm thấy câu nói này nên đặt dấu chấm như thế nào?"
Cô nương áo bào đen: "Một, nói cho chúng ta biết, làm thế nào giết không chết hắn. Hai, thân là người chơi hành khách giết không chết hắn."
Ý tứ nghe vào có vẻ không khác nhau mấy, nhưng kỳ thực khác biệt rất lớn.
Một, bọn họ vẫn chưa tìm ra biện pháp chính xác để giết chết trưởng tàu.
Hai, người chơi không thể giết chết trưởng tàu, hoặc là thân là người chơi hành khách không thể giết chết trưởng tàu. Khi người chơi không còn là hành khách, có lẽ liền có thể giết chết trưởng tàu.
Biện pháp chính xác để giết chết trưởng tàu là gì? Vấn đề này khi trưởng tàu chưa chết, bọn họ đều không cách nào biết được câu trả lời chính xác, chỉ có thể thử.
Nhưng là...
"Người chơi dù biến thành quái vật, cũng sẽ là hành khách." Đầu này sẽ không thay đổi, quái vật cũng là hành khách.
Trừ phi bọn họ có thể lên làm nhân viên phục vụ.
Ngân Tô thưởng thức sợi dây chuyền trong tay: "Hành khách giết không chết trưởng tàu, vậy làm trưởng tàu không còn là trưởng tàu thì sao?"
Không thể thay đổi thân phận hành khách của mình, vậy thì thay đổi thân phận trưởng tàu.
Phải biết Vương Hiên chỉ là một trưởng tàu giả.
Cô nương áo bào đen: "Nhưng mà ngươi nói là giết chết trưởng tàu, đoàn tàu sẽ đến điểm cuối, nếu Vương Hiên không phải trưởng tàu, vậy giết hắn, có còn đến được điểm cuối không? Có lẽ chỉ là biện pháp giết chết hắn không chính xác thôi."
Ngân Tô cảm thấy thực hành mới ra chân lý: "Cứ thử xem chẳng phải sẽ biết, có lẽ trưởng tàu chỉ là đại danh từ của Vương Hiên thôi."
Cô nương áo bào đen trầm mặc một lát, có lẽ cảm thấy nàng nói rất có lý, không nói gì nữa, chỉ nhắc nhở nàng một câu: "Thời gian tàu dừng ở nhà ga giảm rồi."
"Ta biết."
Đây là vòng tuần hoàn thứ ba.
Nhà ga người điên, nhà ga thây quỷ, nhà ga lễ hội hóa trang máu đều có thời gian dừng là bốn phút.
Nhà ga quỷ lĩnh biến thành ba phút.
Sau đó chỉ còn lại nhà ga nhân ngư, nhà ga bốn mùa núi, nhà ga bốn mươi tư.
Tham khảo theo mạch suy nghĩ tăng lên hành khách lên tàu của phó bản này, thời gian vòng thứ ba rất có thể là giảm dần, nhà ga quỷ lĩnh, nhà ga nhân ngư ba phút, nhà ga bốn mùa núi hai phút, nhà ga bốn mươi tư chỉ còn một phút, sau đó lại về nhà ga người điên là 0.
Thời gian dành cho bọn họ quả thực không nhiều lắm.
...
...
Ngân Tô mở ấm nước, đưa mặt lại gần, nhiệt tình lên tiếng: "Tần tiểu thư, ngươi muốn báo thù không? Có muốn vì mình và con trai lấy lại công bằng không?"
Tần Tình ôm đứa bé trốn trong bình nước đang sôi, nghe thấy tiếng của Ngân Tô, con ngươi u quang quỷ dị hiện lên từ trong bóng tối.
Tần Tình giọng điệu cổ quái: "Báo thù?"
"Đúng vậy, ngươi có muốn tự tay giết chết Vương Hiên không, để kết thúc những tình cảm ngươi đã bỏ ra và cả đứa con bằng một dấu chấm tròn hoàn mỹ." Không đợi Tần Tình trả lời, Ngân Tô đã giúp nàng nói: "Ta cảm thấy ngươi chắc chắn là muốn, ngươi là một người mẹ dũng cảm kiên cường mà."
Tần Tình: "..."
Nàng đã đồng ý đâu?
Gương mặt kia ở ngoài bình nước còn đang cảm thán: "Ta đã nói là sẽ để ngươi báo thù, ta luôn giữ lời."
Tần Tình: "..."
Tần Tình hận không thể lột da ăn sống Vương Hiên, nhưng mà... nàng luôn cảm thấy người phụ nữ này đang xem mình là công cụ.
Tần Tình: "Hắn mạnh lắm."
"Ai da ~ đừng coi thường chính mình." Ngân Tô không cho phép nàng nói như vậy, "Ngươi cũng rất mạnh! Phải tin tưởng mình chứ!"
Tần Tình: "..."
Nếu nàng mạnh thật, đã không bị bắt nhốt ở đây rồi.
"Một lát nữa ta dẫn ngươi đi tìm hắn." Ngân Tô ném sợi dây chuyền kia vào, "Dùng cái này giết hắn, khi ta bảo ngươi ra tay thì ngươi hãy ra tay hiểu chưa?"
Tần Tình: "..."
Tần Tình vẫn chưa nghĩ ra nên đáp ứng hay không, liền nghe thấy giọng cô gái kia âm trầm: "Nếu không thì ta sẽ giết con của ngươi trước, sau đó giao ngươi cho Vương Hiên."
Tần Tình: "..."
Nàng biết ngay mà! !
Người phụ nữ này có thể tốt bụng thế nào chứ! ! Nàng mới là quái vật! !
...
...
Toa 09.
Pháp sư lục soát trên người nhân viên phục vụ đã chết, tìm được một con dấu, hắn cầm vé tàu của mình ra, đóng dấu lên vé.
Trên vé xuất hiện một con dấu màu đỏ, nhưng hắn không hề nhận được bất kỳ thông báo nào.
Đóng dấu lên vé tàu không phải chìa khóa thông quan sao?
Hay là phó bản này không có chìa khóa thông quan? Người chơi nhất định phải xuống xe...
Pháp sư nhìn chằm chằm hai chữ "không biết", nó không hề có sự thay đổi nào.
Không đúng...
Vẫn còn cần điều kiện khác.
Pháp sư đứng dậy đi về phía toa 08, khóc ca sau lưng hắn lập tức đuổi kịp.
Hai người rất nhanh đến toa 06, pháp sư nhìn thoáng qua những chỗ ngồi đã trống không, trên mặt không còn vẻ ôn hòa thường ngày, mà chỉ có sự lạnh lùng.
"Thật là một đám phế vật."
Đi qua toa 06, khi qua chỗ nối toa, pháp sư nghe thấy trong toilet có tiếng động rất nhỏ.
Pháp sư dừng lại, nhìn về phía toilet.
"Ngươi đi xem thử." Pháp sư ra lệnh cho khóc ca sau lưng.
Khóc ca không chút do dự đồng ý, tiến tới đẩy cửa ra.
Trong toilet chật hẹp, Cát Sơn đang ngồi dưới đất, một cánh tay không thấy tăm hơi, dưới đất toàn là vết máu đỏ sẫm.
Sắc mặt Cát Sơn trắng bệch, nghiêng đầu dựa vào đó, nếu không phải lồng ngực vẫn còn rất nhỏ nhấp nhô, chắc sẽ làm người ta tưởng đây là một cái xác chết rồi.
"Vẫn còn sống." Khóc ca báo cáo với pháp sư.
Cát Sơn không giống như là vừa đến nơi này, rất có thể ngay tại đây khi xét vé.
Nhưng hắn vẫn còn sống...
Hành khách dùng toilet là chuyện bình thường... Cho nên hắn không bị đoàn tàu giết chết vì không ở toa xe của mình khi phát động xét vé.
Pháp sư nhìn hai bên một chút, trừ quái vật không có ai xuất hiện, lúc này hắn mới đi về phía toilet.
"Cát Sơn?"
Pháp sư vỗ mặt Cát Sơn, cố gắng đánh thức hắn.
Pháp sư vừa vỗ mấy lần, Cát Sơn mới tỉnh lại.
Ánh mắt Cát Sơn đờ đẫn, cho dù là tỉnh lại, cũng không có phản ứng gì đặc biệt, chỉ nhìn về khoảng không vô định.
Pháp sư đưa tay lay trước mắt hắn: "Cát Sơn, ngươi có nhớ chuyện gì xảy ra không?"
Cát Sơn cuối cùng cũng có chút phản ứng, con ngươi ngơ ngác đảo quanh, nhưng vẫn không có tiêu điểm, hắn nhìn khoảng không vô định, môi khô khốc khẽ mở.
Giọng hắn quá nhỏ, pháp sư căn bản không nghe rõ hắn đang nói gì.
Pháp sư tiến lại gần nghe, cuối cùng nghe rõ ràng hắn đang nói gì.
"Xuống xe... xuống xe..."
Hắn không ngừng lặp lại hai chữ này.
Trong bảy giờ đêm qua, trừ những con quái vật thích tìm bọn hắn chơi trò chơi, còn có quái vật biến thành người quen để lừa bọn hắn.
Cát Sơn không biết mình có bị mắc lừa hay không.
Trong quy tắc viết không được tin bất cứ ai...
Nhưng mà dù nhớ kỹ quy tắc này cũng vô dụng, bọn họ lúc trước đã vô ý thức làm ra vài hành vi kỳ lạ.
Lại mất lý trí, tin người quen, cũng không có gì lạ.
Trong những vòng tuần hoàn xuất hiện trên xe, người chơi cuối cùng sẽ hoàn toàn mất hết lý trí.
Pháp sư lật người Cát Sơn, không tìm được vật hữu dụng nào, hắn đứng dậy đi ra, "Giết hắn."
Khóc ca như một con chó săn nghe lời, lại lần nữa đi vào toilet, chấp hành mệnh lệnh của pháp sư.
Pháp sư đứng ở chỗ nối toa chờ một lát, thu được một quy tắc mới —— 【 khi trên tàu có trưởng tàu, đoàn tàu sẽ đến trạm cuối. 】 —— chào mừng đến địa ngục của ta —— Phó bản này sắp hoàn thành rồi! Đằng sau còn có chương 056:...
Có lẽ viết dài quá, cứ bị kẹt...
Có gấp đôi vé tháng đó nha, ai có vé tháng có thể ném cho tớ với ~~..
Bạn cần đăng nhập để bình luận