Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 367: Đoàn tàu vĩnh viễn không đến trạm (5) (length: 7860)

"Vừa nãy các ngươi chen lấn cái gì?" Người chơi bị mất vé xe trực tiếp nổi nóng: "Nếu không phải tại các ngươi chen ta, vé xe của ta đã không bị nàng lấy đi rồi!"
"Tự ngươi không giữ cẩn thận... " Có người chơi không phục, phản bác: "Lúc đó ở ngoài cửa có nhiều quỷ thủ như vậy, các ngươi lại còn chắn ở cửa ra vào, có lý à?"
"Là chúng ta chắn ở cửa ra vào sao? Là NPC kia không cho chúng ta đi vào. Các ngươi một chút đã chen ta vào trong, ta mới không lấy lại được vé xe của mình!"
"Các ngươi đừng có đổ thừa cho chúng ta, tự các ngươi quên hỏi nhân viên phục vụ để lấy lại vé xe, đó là chuyện của các ngươi."
"Đúng vậy, các ngươi còn muốn ăn vạ ai?"
Không khí lập tức trở nên căng thẳng.
"Được rồi, đừng ồn ào nữa, các ngươi đi tìm nhân viên phục vụ xem có lấy lại vé xe được không."
"Đúng đó, đi tìm vé xe trước đã, bây giờ nói những cái khác cũng vô dụng thôi."
Những người chơi bị mất vé xe cũng biết lúc này không phải lúc cãi nhau, bọn họ kết nhóm hướng theo hướng nhân viên phục vụ rời đi mà đuổi theo.
"Chúng ta đi tìm chỗ ngồi trước đi..."
Chỗ ngồi của người chơi rải rác ở các toa khác nhau, bọn họ trao đổi manh mối với nhau, đại khái xác định mỗi toa hai người.
"Chiếc xe này có vẻ như có 9 khoang, chúng ta chỉ có 15 người chơi, hình như không đủ người a..."
"Thường thì tàu hỏa đều có một toa ăn mà? Nếu có toa ăn, vậy còn 8 toa xe, số người liền vừa đủ, chỉ là có một người phải lẻ loi."
"Các ngươi xem tin tức phó bản chưa?"
【Phó bản hiện tại: Đoàn tàu vĩnh viễn không đến trạm】 【Thời hạn sinh tồn: Xuống xe.】 "Xuống xe? Chỉ cần chúng ta xuống xe là coi như qua ải?"
Thời hạn sinh tồn của phó bản không phải là số ngày cố định, đôi khi cũng sẽ xuất hiện những yêu cầu khác.
"Không có yêu cầu thời gian, chỉ sợ không đơn giản vậy đâu... Tên phó bản là đoàn tàu vĩnh viễn không đến trạm mà."
"Giữa đường chắc chắn sẽ có trạm dừng, chúng ta chỉ cần có trạm thì xuống không được sao?"
"Trò chơi sao lại để chúng ta đơn giản xuống xe như vậy..."
"Lúc lên xe đã phiền phức thế rồi, phía sau còn không biết có cái gì chờ chúng ta."
"Đi tìm chỗ ngồi trước, cất hành lý rồi sau đó xem trên xe có quy tắc gì không đã."
. .
. . .
Ngân Tô lên xe là toa 04, vị trí của nàng ở toa 03, nhưng nàng không lập tức đi đến toa của mình mà đi về phía cuối xe.
Cửa mỗi khoang xe đều mở toang, nhưng trên xe không một bóng người. Chiếc tàu này, ngoài người chơi ra, không có những hành khách khác.
Trên vách toa và kính đều là những vết máu loang lổ, phần lớn chỗ ngồi cũng dính máu tối màu.
Trên mặt đất rải rác những dấu chân lộn xộn và vết máu bị kéo lê.
"..."
Vệ sinh đúng là có vấn đề à nha!
Ngân Tô ở dưới ghế ngồi của toa 06 tìm được một tờ Giấy báo đón xe đầy dấu tay máu.
Dấu tay máu rất nhỏ, giống tay trẻ con, dày đặc xếp chồng lên nhau, chữ phía dưới cũng không dễ phân biệt.
【Giấy báo đón xe】 1. Tàu D4444 không có trưởng tàu.
2. Trên tàu không có nhân viên phục vụ mặc đồ trắng, nhìn thấy thì lập tức g·i·ế·t c·h·ế·t TA.
3. Nhân viên phục vụ mặc đồ xanh lam không được tin.
4. Nhân viên phục vụ mặc đồ đỏ đáng tin, nếu cần giúp đỡ, xin tìm nhân viên phục vụ mặc đồ đỏ.
5. Trưởng tàu ghét kẻ nói dối.
6. Nếu không ăn cơm thì đừng ở lại toa ăn quá lâu.
7. Xin chú ý loa phát thanh.
8. Đừng tin loa phát thanh.
9. Trên tàu sẽ không có tiếng khóc trẻ con, nghe thấy tiếng khóc xin lập tức tìm thấy TA, và g·i·ế·t c·h·ế·t TA.
10. Xin mau chóng xuống xe.
Ngân Tô mãi mới phân biệt được rõ những chữ bên dưới dấu tay máu, mắt cô đã muốn thành mắt gà chọi.
Hiện tại Ngân Tô rất chắc chắn một điều chính là: Xuống xe là chuẩn xác.
Chỉ là xuống ở đâu, xuống thế nào, vẫn không có chút manh mối nào.
Về phần những quy tắc khác, có mấy điều mâu thuẫn nhau, đúng sai còn phải tự mình đi nghiệm chứng.
Với quy tắc của loại phó bản này, chỉ cần không có manh mối chắc chắn, Ngân Tô mà cứ theo nó nói thì không xong; nó nói không được, tức là nên làm.
Cứ phải thích chơi phản lại.
Ngân Tô nhét tờ giấy báo đón xe trở lại dưới chỗ ngồi, để cho người bạn đồng hành đáng yêu của cô dùng.
Xác định trong khoang này không có vật gì khác, Ngân Tô tiếp tục đi sang toa khác.
Đi ngang qua chỗ nối giữa các toa, Ngân Tô thấy trên cửa nhà vệ sinh đầy những dấu tay máu đèn đỏ báo hiệu có người, có người sao?
"Cộc cộc —"
Ngân Tô đưa tay lên gõ cửa.
Trong nhà vệ sinh không ai đáp lời.
Ngân Tô lần nữa gõ cửa lễ phép: "Có ai không? Tôi vào nha?"
Vẫn không ai đáp.
Ngân Tô trực tiếp kéo cửa ra.
"Ào ào -"
Âm thanh xả nước và tiếng mở cửa vang lên đồng thời.
Nhưng bên trong nhà vệ sinh ngoài nhiều vết máu hơn thì không có ai cả, cũng không có quái vật.
Ngân Tô nhẹ "a" một tiếng, "Gặp ma rồi."
Sau đó cô thuận tay đóng cửa lại, tiếp tục đi sang toa khác.
Trong thế giới hiện thực thông thường là 8 hoặc 16 khoang xe, nhưng con tàu này có 9 khoang.
Toa số 5 là toa ăn, người chơi hẳn là được phân bổ trong tám toa, nếu như chia đều thì có một người phải đi một mình.
Không biết ai xui xẻo đến nỗi phải đi lẻ một mình đây... Hay là chính cô nàng xui xẻo này.
Ngân Tô sau khi xem xét xong, lại đi ngược về hướng đầu tàu.
Lúc trở về cô đã thấy những người chơi khác, có người đang tìm chỗ ngồi và cất hành lý, có người lại đang kiểm tra toa xe tìm manh mối.
Ngân Tô không có giao lưu với bọn họ, lúc trở về cô đi lên chỗ nối giữa toa 05 và toa 04.
Ở bên toa 04, mấy người chơi đang lúng túng, "Bây giờ tìm không thấy nhân viên phục vụ đó nữa, vé xe của chúng ta làm sao đây?"
"Đều tại bọn họ cả."
"Sao chúng ta lại xui xẻo như vậy chứ."
"Không chừng tàu ngang qua đường ray là cố tình để người chơi trước loạn cả lên, NPC mới có cơ hội lấy đi vé của chúng ta."
Nếu người chơi bình thường lên tàu thì những đồ vật đặc biệt như vé xe này họ sẽ không dễ để người ta lấy đi như vậy.
Nhưng trong tình thế bị thời gian hạn chế cùng nguy hiểm đe dọa phía sau lưng, việc NPC muốn lấy vé xe của họ trở nên dễ dàng hơn nhiều.
"Mấy người nói... Có khi nào vé xe có thể cướp được không?"
"Vé xe đăng ký theo tên thật rồi còn đâu, sao cướp được."
"Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?"
Ngân Tô đi về hướng đó, mấy người chơi kia vô thức im lặng, họ có chút sợ hãi cô gái kỳ quái này, vội đứng vào trong chỗ ngồi nhường đường cho cô.
Ngân Tô đi qua chỗ bọn họ, xuyên qua toa 04.
Toa 03 rộng hơn toa 04 nhiều, một dãy chỉ có bốn ghế, Ngân Tô tìm vị trí của mình, trên ghế cũng rất bẩn, khiến người ta không có ý muốn ngồi xuống chút nào.
Toa 02 có bố cục giống với toa 03, toa 01 thì càng rộng rãi hơn, một dãy có hai ghế, hơn nữa lại còn sạch hơn toa 03, 02 nhiều.
"..." Muốn ngồi ở đây ghê, không biết có phải khoang hạng thương gia không đây.
Lại đi về phía trước nữa là buồng lái.
Buồng lái khóa cửa, Ngân Tô gõ cửa không ai mở, không biết bên trong không có người, hay là người ta không thèm để ý đến cô.
Ngay lúc Ngân Tô chuẩn bị gõ cửa tiếp thì một nhân viên phục vụ mặc đồ đỏ từ một cánh cửa bên hông bước ra.
"Chào hành khách, có chuyện gì không ạ?"
Nhân viên phục vụ mặc đồ đỏ vẫn khuôn mặt trắng bệch ấy, một đôi mắt chăm chăm nhìn Ngân Tô, đôi môi đỏ đậm kéo ra nụ cười quái dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận