Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 38: Hoàn mỹ nhân sinh trại an dưỡng (38) (length: 8268)

Màu xanh lá rất nhanh biến mất, chuyển thành màu da người bình thường.
Một người còn sống sờ sờ, cứ thế xuất hiện trước mặt bọn hắn.
Khang Mại: "! ! !"
Hắn vậy mà không đi cửa!
Quái vật phó bản có hình thái gì cũng có thể, Khang Mại không bị hình dạng viện trưởng làm cho hoảng sợ, chỉ là đối với việc hắn không đi cửa có chút khó chịu.
Viện trưởng nhìn qua tuổi không lớn lắm, tầm ba mươi, có một gương mặt tuấn tú, cho dù hắn không cười, cũng khiến người ta cảm thấy dễ gần.
Khang Mại liếc nhìn Ngân Tô, ra hiệu cho nàng phải làm sao.
Ngân Tô trực tiếp mang đao đi ra, "Ngươi chính là viện trưởng?"
Viện trưởng phát hiện phòng phẫu thuật không thích hợp, nghe thấy tiếng nói, lập tức liếc mắt sang, vẻ hiền lành trên mặt lộ ra sự sắc bén.
Y tá của hắn và bác sĩ đâu?
Chuyện gì xảy ra...
Viện trưởng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng hắn biết tình huống hiện tại không ổn, không nghĩ nhiều, đưa tay vung lên, cánh tay hóa thành vô số sợi dây leo, quật về phía Ngân Tô.
Ngân Tô vung đao trong tay, bổ về phía sợi dây leo.
Sợi dây leo không bị chém đứt, ngược lại cuốn lấy đao, muốn kéo Ngân Tô về phía viện trưởng.
Ngân Tô nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ hứng thú.
Nàng buông đao ra, phản tay nắm lấy sợi dây leo, kéo mạnh về phía mình. Viện trưởng vốn không để ý cô gái gầy yếu trước mặt, nhưng không ngờ Ngân Tô kéo một cái, lại kéo được hắn.
Viện trưởng lập tức không dám khinh thường nữa, vô số sợi dây leo hướng phía Ngân Tô bao phủ tới.
Trong phòng phẫu thuật sợi dây leo bay loạn, Ngân Tô di chuyển giữa những sợi dây leo, như một con cá linh hoạt, sợi dây leo không chạm vào được nàng.
Viện trưởng mấy lần không đánh trúng mục tiêu, nổi giận, lúc đầu chỉ có hai cánh tay biến thành dây leo, bây giờ trực tiếp nửa thân trên biến thành dây leo.
Vô số dây leo, gần như lấp đầy toàn bộ phòng phẫu thuật.
Đồ đạc trong phòng phẫu thuật bị dây leo cuốn lên, ép biến dạng, rồi dồn dập đánh về phía Ngân Tô.
...
...
Trong phòng nhỏ của phòng phẫu thuật.
Bác sĩ Chu đứng bên cạnh cửa, nhìn ra bên ngoài qua ô cửa sổ trong suốt.
Dây leo quá nhiều, hắn chỉ có thể nhìn thấy rõ bóng dáng di chuyển trong những dây leo đó.
Bác sĩ Chu rút ra một ống tiêm từ trong áo khoác trắng, một tay tháo nắp.
"Ngươi... Làm gì?" Phó Kỳ Kỳ lúc này đã chịu đói một lúc, cô nắm lấy tay áo của bác sĩ Chu: "Ngươi muốn làm gì?"
Bác sĩ Chu nhìn xuống cô, đột nhiên xoay người, ngồi xuống, "Ngươi muốn giúp bạn của mình không?"
Phó Kỳ Kỳ: "? ? ?"
Bác sĩ Chu cười tươi, "Bọn họ giết không chết viện trưởng đâu, nhưng ta ở đây có một cách..."
...
Viện trưởng nửa ngày không bắt được cô gái kia, còn bị cô ta vặt mất không ít dây leo, hắn có vẻ hơi tiều tụy.
Hơn nữa cô gái kia càng ngày càng gần hắn...
Viện trưởng bị giật đứt dây leo không mọc ra nhanh như vậy, hắn cần năng lượng.
Trong phòng vẫn còn một người.
Viện trưởng tách một ít dây leo, định bắt Khang Mại đến bổ sung năng lượng, nhưng không hiểu ở đó lại xuất hiện một cái gương, trong phòng đột nhiên có hai người hắn.
Mà một người khác hắn, trực tiếp vung dây leo quất về phía hắn.
Dây leo giương nanh múa vuốt quấn quýt lấy nhau cả phòng.
"Ồ!"
Ngân Tô lùi về bên cạnh Khang Mại, "Đây là kỹ năng của ngươi?"
Khang Mại dựa vào tường, có vẻ như sắp chống đỡ không nổi, "kỹ năng thiên phú của ta bây giờ chỉ có thể duy trì một phút đồng hồ."
Cái bóng do hoàng kim kính chiếu ra sẽ công kích bản thể.
Thực lực của cái bóng có liên quan đến thực lực của hắn, hắn bây giờ vẫn chưa đủ mạnh, hơn nữa cơ thể rất suy yếu, cái bóng đánh không lại viện trưởng, chỉ có thể kéo hắn một phút đồng hồ.
Ngân Tô khó hiểu: "Vậy ngươi vì sao lại dùng?"
Khang Mại nghẹn họng, lời này của nàng giống như mình còn sai vậy?
"Ta không thể đứng nhìn một mình ngươi đánh chứ?"
Huống chi viện trưởng đã chú ý đến hắn...
Đây chính là viện trưởng, là BOSS lớn nhất phó bản này, hắn trừ dùng kỹ năng thiên phú ra thì còn có thể làm sao?
Ngân Tô: "Ta đánh không tốt sao? Một lát là ta có thể làm hắn trụi lủi."
Khang Mại: "Ngươi nhất định phải đứng ở đây nói chuyện phiếm với ta sao? Còn mười giây nữa kỹ năng mất hiệu lực."
"Ồ."
...
Viện trưởng bị đồ vật xuất hiện đột ngột, giống y đúc mình đánh cho choáng váng một lát, nhưng rất nhanh phản ứng lại.
Thứ này tuy dáng dấp giống mình, nhưng thực lực không bằng mình.
Nhưng nó rất khó đối phó, cứ như đánh không chết, rõ ràng đều muốn đánh tan rồi, nó lại ngưng tụ lại.
Viện trưởng vẫn bị thứ này đánh trọng thương hai lần.
Bị thương nặng viện trưởng càng cần bổ sung...
Nhưng ngay lúc này, viện trưởng đột nhiên cảm giác phía bên trái có gì đó ngon, dây leo của hắn vô thức hướng phía bên đó lao tới.
Dây leo gạt cửa nhỏ đang khép hờ, nhanh chóng bắt lấy một thứ bổ sung tươi sống, đẩy nàng ra ngoài.
...
...
Khang Mại thấy cửa nhỏ bị dây leo đẩy ra, sửng sốt một chút, sau đó thấy Phó Kỳ Kỳ bị bắt ra.
Dây leo quấn lấy eo cô, nhanh chóng kéo cô về phía viện trưởng.
Dây leo múa quá nhiều, hắn không nhìn rõ mặt của Phó Kỳ Kỳ, không thấy Kỳ Kỳ dường như mất ý thức, tay chân rũ xuống, không hề phản kháng.
Dây leo mọc ra gai nhỏ, đâm vào da thịt Phó Kỳ Kỳ, máu tươi theo dây leo, chảy vào trong thân thể của viện trưởng.
Dây leo bị gãy trên người viện trưởng bắt đầu sinh trưởng nhanh chóng.
Ngân Tô nắm một sợi dây leo bay tới, mượn lực, lướt tới bên phải viện trưởng, cô cũng thấy Phó Kỳ Kỳ bị dây leo kéo đến trước mặt viện trưởng.
Ngân Tô chỉ khẽ nhíu mày, vừa định ra tay, thì thấy Phó Kỳ Kỳ lúc đầu rũ tứ chi không phản ứng, đột nhiên mở mắt.
Trong tay nàng có gì đó, đâm thẳng vào sợi dây leo khỏe nhất giữa người viện trưởng.
Viện trưởng không nghĩ tới thứ bổ sung còn có thể động, tách một sợi dây leo quấn lấy cánh tay Phó Kỳ Kỳ, hung hăng lôi ra ngoài, cánh tay rắc một tiếng, không biết trật khớp hay gãy.
"Ghê tởm..."
Nửa thân trên hoàn toàn là dây leo, viện trưởng phát ra giọng người mơ hồ không rõ.
Dây leo múa như kiếm dựng giữa không trung, mặt nhọn hướng về phía Phó Kỳ Kỳ, như muốn cắm nàng thành con nhím.
Ngân Tô kéo đứt mấy sợi dây leo, nhanh chóng tiếp cận viện trưởng từ trong khe hở. Nhưng không kịp nữa rồi, dây leo đồng loạt đâm xuống về phía Phó Kỳ Kỳ.
Sợi dây leo đầu tiên đâm xuyên qua vai Phó Kỳ Kỳ, máu tươi bị dây leo hút đi, không hề nhỏ giọt xuống đất.
Sợi thứ hai...
"Ừ?"
Sợi dây leo thứ hai đột nhiên mất lực, trở nên mềm nhũn, rơi xuống từ không trung.
Tiếp đó là sợi thứ ba, sợi thứ tư...
Ngay cả những sợi dây leo đang quấn lấy Phó Kỳ Kỳ cũng bắt đầu lỏng ra, Phó Kỳ Kỳ từ trên không rơi xuống đất.
Viện trưởng bắt đầu héo đi, tất cả dây leo đều như sợi mì, mềm oặt trên mặt đất, nào còn dáng vẻ uy phong vừa rồi.
"Ngươi đã làm gì ta?!"
"Lực lượng của ta..."
"Tại sao có thể như vậy!"
"Lũ sâu kiến ghê tởm các ngươi đã làm gì ta!!"
Viện trưởng nằm bẹp trên mặt đất bắt đầu gào thét.
Ngân Tô: "..."
Ngân Tô móc Phó Kỳ Kỳ từ đống dây leo ra ngoài, kéo tới bên cạnh, giơ tay ấn chặt vào vai đang chảy nhiều máu của nàng: "Vừa nãy ngươi làm gì?"
Phó Kỳ Kỳ gần chết, há miệng, "Chu..."
—— chào mừng đến địa ngục của ta —— Ngày 27 tháng 7 này sẽ vào V nha, quyển sách này là sách tính theo tháng, có hội viên thì sẽ đọc được.
Không muốn mua hội viên thì cũng có thể như mấy quyển trước, đặt mua trực tiếp nha ~.
Bạn cần đăng nhập để bình luận