Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1022: Cẩm Tú thẩm mỹ viện (24) (length: 7745)

Ngân Tô đưa trả ảnh chụp lại cho Tống Vạn Lỵ, giọng nói nhàn nhạt: "Cái này ta biết rồi."
"..."
Tống Vạn Lỵ há hốc miệng, nhưng không phát ra tiếng.
Chẳng lẽ bọn họ tìm được ảnh chụp trước đó, đại lão đã xem qua rồi, chỉ là không lấy đi...
Có lẽ còn cách khác để biết chuyện này.
"Cái tên Mục Hoành Minh này..." Đinh Nhân đột ngột rút tấm ảnh trên cùng ra, "Sao trông giống người đã g·i·ế·t Đồng Ngọc Hồng kia thế."
Tống Vạn Lỵ hoàn hồn, cũng nhìn theo.
Lúc nãy không nghĩ theo hướng đó nên không cảm thấy giống.
Nhưng giờ Đinh Nhân nói vậy, Tống Vạn Lỵ cũng thấy Mục Hoành Minh và kẻ g·i·ế·t Đồng Ngọc Hồng kia có thân hình khá giống nhau.
"Chính là hắn." Ngân Tô đưa ra câu trả lời khẳng định.
Tống Vạn Lỵ lập tức ngơ ngác: "Hắn... Sao hắn lại g·i·ế·t Đồng Ngọc Hồng?"
Mục Hoành Minh vượt quá giới hạn với Trần Nhã Ninh, khiến Trần Nhã thà c·h·ế·t trên bàn mổ.
Mà Đồng Ngọc Hồng lại tham gia vào ca phẫu thuật đó...
Đinh Nhân suy đoán: "Chẳng lẽ Mục Hoành Minh thấy Đồng Ngọc Hồng tham gia vào ca mổ đó, Trần Nhã Ninh c·h·ế·t có một phần lỗi của cô ta, hắn đang báo thù cho Trần Nhã Ninh?"
"Hắn đúng là đang báo t·h·ù." Ngân Tô giọng điệu lo lắng nói: "Nhưng vì ai thì chưa chắc."
Tống Vạn Lỵ và Đinh Nhân nhìn nhau, vị này biết quá nhiều chuyện...
Nhưng các cô nàng đưa tin gì, nàng đều đã biết cả, rõ ràng nàng cũng không định kể cho các cô.
"Vật kia." Đinh Nhân nhắc Tống Vạn Lỵ.
Tống Vạn Lỵ được nhắc, liền lại lấy ra một trang giấy giở ra, "Chúng ta tìm được phòng phẫu thuật nơi xảy ra chuyện, chỗ đó đã bỏ không rồi, trông rất lâu không ai dùng... Bên trong thì không thấy gì, nhưng chúng ta thấy cái này."
Trên trang giấy là một hình vẽ tay, trông rất giống một loại trận đồ ma pháp trong phim truyền hình.
"Đây là chúng ta vẽ lại, hình gốc là ở trên sàn phòng phẫu thuật."
Ngân Tô cầm giấy xem một hồi, có lẽ là do vẽ lại nên Giám Định t·h·u·ậ·t chỉ cho ra kết quả là 'Giấy có hình vẽ'.
Xem ra cần phải thấy tận mắt mới được.
Tống Vạn Lỵ có vẻ từng trải nói: "Trận đồ này, không dùng để triệu hồi cái gì thì cũng dùng để hiến tế."
Triệu hồi... Hiến tế...
Nếu Lương thầy thuốc không phải là Lương thầy thuốc, thì có phải Lương thầy thuốc đã bị người ta thay thế bằng cách này?
Ban đầu tưởng rằng thẩm mỹ viện làm ăn táng tận lương tâm, hóa ra lại là một vở kịch luân lý.
Tưởng rằng là kịch luân lý, ai ngờ giờ lại biến thành dị giáo Tà Thần.
Ngân Tô: "Căn phòng phẫu thuật đó ở đâu?"
Tống Vạn Lỵ: "Tầng bốn, vào phòng phẫu thuật thứ ba, trong phòng có một cửa nhỏ, có thể qua cái cửa nhỏ đó để vào căn phòng phẫu thuật kia."
Từ ngoài hành lang không có đường vào căn phòng phẫu thuật kia.
Nhất định phải vào phòng thứ ba, thông qua phòng thứ ba mới đến được chỗ đó.
Dựa theo dấu đánh của các phòng mổ ở tầng bốn, thì nó vốn là phòng thứ tư, chắc do xảy ra chuyện gì nên đã bị niêm phong lại.
Ngân Tô gật đầu, không hỏi gì thêm, nói thẳng: "Mục Hoành Minh là chồng cũ của Trần Nhã Ninh."
Cằm Đinh Nhân suýt rớt xuống: "Chồng cũ?"
Tống Vạn Lỵ: "Thế là vợ cũ tìm người yêu đương làm phẫu thuật, kết quả vợ cũ lại c·h·ế·t... Cái này... Là sao? Chẳng lẽ Trần Nhã Ninh muốn quay lại với Mục Hoành Minh, cố ý tìm Lương Cẩm Tú chọc tức, Lương Cẩm Tú tức giận lỡ tay g·i·ế·t chết?"
Ngân Tô không đáp Tống Vạn Lỵ, nói tiếp: "Mục Hoành Minh bảo Lương Cẩm Tú cầm tù hắn, để hắn làm phẫu thuật giúp ả, Lương Cẩm Tú là kẻ lừa đảo chỉ được cái danh."
"Từ từ..." Tống Vạn Lỵ cảm giác đầu óc hơi quá tải, "Cầm tù? Mục Hoành Minh bị nhốt sao? Hắn không phải..."
Còn g·i·ế·t người cơ mà?!
"À, ta thả ra."
"..."
A... Ha ha... Ha ha ha...
Đại lão làm những gì thế này!!
Bỏ qua đại lão đã làm gì đi, trước làm rõ mấy câu nói quan trọng vừa nãy của đại lão cái đã!
"Phẫu thuật của Lương thầy thuốc đều do Mục Hoành Minh giúp sao?"
Ngân Tô cẩn t·h·ậ·n nói: "Mục Hoành Minh nói thế."
Chính Mục Hoành Minh nói...
Vậy cũng có thể là nói dối.
Đinh Nhân chợt nghĩ ra gì đó: "Đúng là ta nghe ngóng được dạo gần đây Lương thầy thuốc có vẻ không ổn, những ca tiểu phẫu cứ hay sai sót."
Nhưng mà tin này bị trộn lẫn giữa những tin đồn nhảm về chuyện thẩm mỹ viện có ma, bác sĩ khác cũng thường sai sót, nên nghe xong không có gì bất thường.
Giờ liên kết thông tin này lại thì lại có chút vấn đề.
Tống Vạn Lỵ lắc đầu: "Không thể nào, ta thấy sơ yếu lý lịch của Lương thầy thuốc rất tốt mà, trước khi xây thẩm mỹ viện này, cô ta đã rất nổi danh, sao phải nhờ người khác phẫu thuật giúp?"
Ngân Tô: "Ta còn manh mối khác, các cô còn gì khác có thể trao đổi không?"
Tống Vạn Lỵ: "..."
Đinh Nhân: "..."
Không có a.
Tống Vạn Lỵ nhanh trí nghĩ ra cách khác: "Mua thì sao?"
Nụ cười của Ngân Tô càng thêm hiền hòa: "Đương nhiên có thể."
Sau khi Ngân Tô nhận được điểm tích lũy, liền nói cho hai người kia hai manh mối khác.
"Lương Cẩm Tú, Trần Nhã Ninh, Mục Hoành Minh là bạn học, giờ Lương Cẩm Tú có khả năng không phải là Lương Cẩm Tú."
Manh mối đầu tiên chắc không có tác dụng lắm, vì giờ cũng đã biết rõ quan hệ thật sự giữa ba người này rồi.
Hai người càng khiếp sợ hơn vì manh mối thứ hai.
"Vậy Lương Cẩm Tú bây giờ là ai?"
Đinh Nhân nhìn tờ giấy có vẽ hoa văn kỳ dị kia trong tay, chợt lóe linh quang: "Trần Nhã Ninh, có phải cô ta là Trần Nhã Ninh không?"
Trần Nhã Ninh là vợ cũ của Mục Hoành Minh, vốn dĩ đã quá xinh đẹp, còn đến tìm vợ hiện tại của hắn để phẫu thuật, bản thân chuyện này cũng đã kỳ lạ rồi.
Nếu Trần Nhã Ninh có mục đích khác...
Chỉ một ca phẫu thuật không thể khiến hai người khác nhau hoàn toàn thay mặt được.
Nhưng nếu dùng lực lượng khác...
Tống Vạn Lỵ nhìn Ngân Tô: "Vậy con ma trong phòng mổ... mới là Lương Cẩm Tú?"
Từ Đại Tinh thì c·h·ế·t thẳng cẳng ở đó, còn Đặng Khánh thì bị đ·á·n·h cho không còn sức phản kháng.
Qua đó có thể thấy con ma kia ghê gớm cỡ nào...
Nếu đó là Lương Cẩm Tú thì hiểu được ngay, đó chính là trùm cuối!
Tống Vạn Lỵ nói tiếp: "Vậy Mục Hoành Minh đang báo t·h·ù cho Lương Cẩm Tú."
Ngân Tô không đưa ra ý kiến của mình.
Dù sao giờ cô cũng chưa rõ ba người này còn mờ ám gì nữa.
Theo manh mối hiện giờ, đúng là giống với suy đoán của Tống Vạn Lỵ.
Chỉ là cái tên Mục Hoành Minh vẫn còn một dấu chấm hỏi, lời hắn nói cũng trước sau mâu thuẫn.
...
...
Sau khi trò chuyện với Tống Vạn Lỵ và Đinh Nhân, Ngân Tô liền trở về tầng 7.
Ngân Tô không lập tức về phòng mà đến phòng tập thể thao.
Ai dè trong phòng tập lại có người.
Ngân Tô nhớ cô ta tên là Phạm Hân.
Phạm Hân đang chạy trên máy chạy bộ, Ngân Tô đứng vài giây rồi đẩy cửa đi vào.
Phạm Hân nghe tiếng mở cửa liền quay lại nhìn, ánh mắt hơi cảnh giác.
Sau khi nhìn rõ người đến, Phạm Hân không giảm bớt sự cảnh giác mà chỉ tắt máy chạy bộ.
Thấy Phạm Hân đã tỉnh táo và an toàn rời khỏi máy, Ngân Tô chủ động hỏi: "Phạm tiểu thư sao một mình lại chạy bộ ở đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận