Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 804: Đồng nhân nhà máy (22) (length: 7560)

NPC mờ mịt lại khiếp sợ, hắn vừa rồi có chữ nào mắng nàng đâu?
NPC cảm nhận được cái tay đang bóp lấy mình vẫn đang dùng sức, giống như nàng chỉ cần dùng lực thêm một chút nữa, đầu của mình sẽ bị bẻ gãy.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, liền không thể nào loại bỏ được nữa.
Các đàn em hiểu ý lùi lại, trong đáy mắt có cả vẻ xem kịch và sự mong chờ độc ác, hy vọng bọn họ có thể trực tiếp đánh nhau... đánh chết thì tốt nhất.
"Ta... Ta không có." Bị bóp cổ NPC sắc mặt mỗi lúc một tệ đi, khó khăn thốt từng chữ, "Chủ, chủ quản, ta không có mắng ngươi."
"Ngươi cũng nhận đi, ngươi chính là đang mắng ta."
NPC khiếp sợ: "Ta... Ta không có!"
Người này sao lại trắng trợn đổi trắng thay đen như vậy?
"Không có? Không có thì tại sao ngươi lại đưa ta đến bãi rác này? Có phải cảm thấy ta chỉ xứng ở đây nhặt ve chai thôi không? Đây không phải mắng ta thì là cái gì? !"
"??? " Đồng tử của NPC như muốn lồi cả ra ngoài, cả khuôn mặt vì nghẹt thở mà đỏ bừng và méo mó, "Mỗi, hàng năm tài liệu xưởng cung cấp vật liệu... đều là chọn ở đây, ta... Đây là quy, quy củ."
"Quy củ?"
"Đúng, đúng... Ta không dám lừa gạt ngài... Thật sự, tất cả tuyển thủ dự thi đều giống nhau, đều phải... đều chỉ có thể chọn vật liệu ở chỗ này."
...
Lúc này, đội bốn người cách Ngân Tô khoảng một mét, dường như bị sự điên cuồng đột ngột của Ngân Tô dọa sợ, rất hiểu ý lùi về sau hai bước, vừa kinh hãi vừa khâm phục nhìn nàng.
Bốn người đều khiếp sợ.
Sự khâm phục chủ yếu là đến từ Thẩm Thập Cửu và Ninh Phồn.
Các chủ quản khác? Bọn họ đang dùng ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm nàng kia kìa.
Đây chính là đãi ngộ khi liên minh với NPC... Dù có lợi cho NPC, bọn họ vẫn muốn ngươi phải chết.
Không biết đại lão có cảm thấy phía sau lưng đang lạnh toát hay không.
Thẩm Thập Cửu ôm ngực hít sâu một hơi, dùng cùi chỏ huých mạnh Chung Đạt, "Không hổ là đại lão, quá dũng cảm! Ta tuyên bố, từ giờ nàng sẽ là thần tượng mới của ta!"
Chung Đạt im lặng.
Phong Trường Đình hiếm khi nhiều chuyện hỏi một câu: "Thần tượng trước kia của ngươi là ai?"
Ninh Phồn cũng nhìn theo, chờ Thẩm Thập Cửu trả lời.
"Trước kia á, đương nhiên là..." Thẩm Thập Cửu cười hắc hắc, "Chính ta chứ, ta tự làm thần của mình!"
Phong Trường Đình mang theo ánh mắt dò xét nhìn hắn, tự làm thần của mình? Công hội Thượng Thiện Nhược Thủy?
Ninh Phồn lúc này cũng có chút không rõ Thẩm Thập Cửu rốt cuộc thuộc công hội nào... Nhưng điều đó cũng không quan trọng, có lẽ cũng chỉ là kiểu công hội bệnh thần kinh như Thánh Điện mà thôi.
"Chỉ cần là trong chỗ này đều có thể mang đi đúng không?"
Giọng Ngân Tô không nhanh không chậm vang lên, mọi người lập tức nhìn về phía bên đó.
NPC vẫn bị nàng bóp cổ, nàng khống chế lực đạo, không để NPC ngất đi, nhưng cũng không cho thoát ra.
Lúc này, NPC giống như con cóc đang bị ma trảo túm lấy lồi cả mắt ra.
"Đúng... Đúng vậy. Chỉ cần là tài liệu ở trong chỗ này... đều, đều có thể mang đi."
NPC không biết mình khi nào thì sẽ bị bóp chết, lúc này không dám giở trò gì, thần sắc cũng trở nên hèn mọn hết mức.
Hắn thoáng nghe thấy bàn tay đang bóp cổ mình phát ra tiếng cười nhẹ, "Vậy thì có nghĩa là ngươi cũng có thể mang đi."
Đôi môi trắng bệch của NPC khẽ hé, gắng gượng thốt ra mấy chữ, "Cái... cái gì!"
NPC vừa nói dứt lời, thân thể đã bị lôi về phía trước hai bước, một bàn tay ấm áp chạm vào má hắn, cô gái trước mặt cười nói: "Bây giờ ngươi cũng đang ở trong chỗ này mà, ta chọn ngươi."
"? ? ?" Cái quái gì vậy! !
Chọn hắn làm gì?
Hắn là một con người sống sờ sờ!
Hơn nữa, rõ ràng là hắn đang ở ngoài kia, là nàng túm mình vào đây! !
"Không..." NPC sợ hãi lắc đầu, tỏ vẻ không thể chọn mình, "Ngươi ngươi ngươi... Ngươi chỉ có thể... chọn trong những tài liệu kia."
"Ồ."
NPC nghe thấy tiếng đó, còn tưởng nàng nghe lọt tai rồi.
Ai ngờ giây sau, thân thể của hắn liền bay lên, nện vào đống vật liệu, thứ chất lỏng buồn nôn cùng mùi hôi thối lập tức vây quanh.
NPC ngã nghiêng trong đống tài liệu, mọi thứ trước mắt đang tối dần, xám xịt...
Trong đôi mắt đang mở to, cô gái chậm rãi tiến lại, cúi người nhìn thẳng vào hắn, lát sau khẽ cười một tiếng, lời thì thầm như ác ma rơi vào tai hắn: "Hiện tại, ngươi đang ở trong đống tài liệu, ta có thể chọn ngươi chưa?"
Môi của NPC giật giật mấy lần, nhưng không phát ra được âm thanh nào, ý thức đang bị bóng tối thay thế.
Còn người đang đứng trước mặt hắn, vui vẻ thay hắn đưa ra quyết định: "Không nói gì, ta coi như ngươi đồng ý nhé."
Đầu ngón tay của NPC khẽ động, định nhấc lên nhưng cuối cùng lại buông thõng, hoàn toàn mất đi động tĩnh.
...
...
Mấy người bên ngoài đều đang nhìn mà ngây ra.
Bọn họ tưởng đại lão chỉ muốn thăm dò NPC, xem có tài liệu khác để chọn không.
Ai ngờ căn bản nàng không hề có ý đó, mà trực tiếp nhắm vào NPC...
Quả thật... Đủ điên.
Bên kia, Ngân Tô đang móc chiếc túi màu đen nhận khi đăng ký ra, chiếc túi này rất lớn, chứa một người trưởng thành không thành vấn đề.
Ngân Tô nhanh chóng cho NPC vào trong túi, động tác đóng gói kia thuần thục đến khiến người ta kinh hãi.
Thẩm Thập Cửu nhìn về phía sau, Ngân Tô mang theo NPC đã chắn mất lối vào, phía sau còn một số người dự thi đang chuẩn bị lấy vật liệu.
Có lẽ là vì thao tác của Ngân Tô quá kinh dị, cùng với đoàn đội chủ quản đông đảo của nàng, bọn họ mới im lặng mà chờ ở cách đó vài mét, không ai thúc giục.
Thẩm Thập Cửu và Ninh Phồn liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt lại hướng đến đám NPC đang tránh xa Ngân Tô vì thao tác của cô.
Đống rác rưởi này có thể lấy ra được tài liệu tốt gì?
Muốn chắp vá một thứ hoàn chỉnh... Nào dễ dàng như vậy, còn không bằng học theo đại lão làm một phát ăn ngay.
Dù sao vừa rồi đại lão giết người, cũng có ai quản đâu...
"Bọn họ là người dự thi." Phong Trường Đình nhắc nhở bọn họ: "Bây giờ chưa chắc người dự thi tự giết lẫn nhau sẽ bị phạt."
"Đúng ha, suýt nữa thì quên." Thẩm Thập Cửu vỗ trán.
Đại lão giết NPC kia rõ ràng không phải người dự thi, mà là nhân viên của xưởng.
"Đi lừa vài tên đến đây."
Thẩm Thập Cửu quay sang nhìn Chung Đạt, ánh mắt kinh hãi lại phức tạp, "Anh à, anh thật là... Không nói thì thôi, một khi lên tiếng là khiến người ta phải kinh ngạc!"
Chung Đạt cúi đầu không nhận lời, giống như vừa nãy không phải anh ta nói.
"Đề nghị này của Chung tiên sinh được đó." Ninh Phồn chủ động nói: "Tôi đi tìm người đến, các anh phối hợp một chút, lần lượt giải quyết từng người."
Phong Trường Đình ra dấu OK, Chung Đạt chỉ gật đầu ra vẻ đồng ý, còn Thẩm Thập Cửu thì như gà mổ thóc gật đầu liên tục, "Không thành vấn đề, không thành vấn đề."
...
Ngân Tô sau khi đóng gói vật liệu xong không lập tức rời đi mà gọi các đàn em lại, "Đừng trách ta không dạy các ngươi, nhìn kia đi, đều là vật liệu tươi ngon đó."
Các đàn em khóe miệng co giật mấy lần, cuối cùng có người gắng sức nói ra mấy chữ: "Trong thời gian chuẩn bị tài liệu, không thể động thủ với người dự thi."
"À... Vậy thật đáng tiếc." Giọng Ngân Tô chuyển hướng: "Trong thời gian chế tác thì có thể động thủ?"
"..."
Các đàn em đua nhau nhìn trời nhìn đất, ra vẻ không có ý kiến gì.
Ngân Tô trầm ngâm một lúc rồi khẽ nói: "Giảm bớt người cạnh tranh cũng chẳng có tác dụng gì, quyền bình chọn nằm trong tay trưởng xưởng... Vẫn là phải làm trưởng xưởng."
Các đàn em: "? ? ?"
Ngày đếm ngược thứ hai nha các bảo bối! ! Ném phiếu tháng vào nào ~~
Bạn cần đăng nhập để bình luận