Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1079: Quái vật thế giới ngươi do dự (length: 7903)

"Ký ức của Bạch Mai Lâm nhất định phải thay đổi... Đợi ta hỏi ý Tô nhân từ đã, việc này bàn sau."
"Hừ..." Makino hếch mũi lên, run run một chút, "Theo ngươi ấy hả, dù sao đừng có bảo ta nghĩ biện pháp nữa là được, ta chỉ có mỗi biện pháp là đánh hắn thành đồ ngốc thôi."
Lã Trăn: "Ta thấy ngươi cũng giống đồ ngốc."
"..." Mặt Makino có chút run rẩy, một lát sau nàng đột nhiên nói: "Ngươi đối với người đàn bà kia cũng không có vẻ gì là kính trọng lắm, ngươi đi theo nàng bao lâu rồi?"
Lã Trăn hờ hững nói: "Đừng có bày trò vặt, cái chiêu trò lôi kéo của ngươi không đủ làm ta động lòng đâu."
Makino: "Sao ngươi biết?"
"Đối với Tô nhân từ mà nói, Makino có thể là bất kỳ ai, nhưng ta không phải ai cũng có thể thay thế." Lã Trăn rất tự tin về bản thân, "Nói ngược lại, với ta mà nói, Makino cũng có thể là bất kỳ ai, cho nên vực trưởng Makino luôn có thể bị thay thế, ngươi dựa vào cái gì mà cảm thấy mình có thể đưa ra cái thứ khiến ta động lòng?"
"Ta khuyên ngươi đừng nên mơ mộng, vô hình còn không dám chống lại lệnh của nàng, không biết ngươi có mấy cái mạng mà đòi đâm đầu vào chỗ chết vậy?" Lã Trăn liếc nàng một cái, mỉa mai cười nói: "Chẳng lẽ ngươi cảm thấy có chút bản lĩnh đặc biệt, thì được mệnh mèo chín đầu chắc?"
Makino như bị giẫm phải đuôi mèo, lông trên mặt dựng ngược lên, cơ thể hơi cong lại, tức giận mắng: "Chó săn!"
"Chó săn vực trưởng, hẹn gặp lại."
Lã Trăn xoay người rời đi.
"..."
A!
Giết bọn chúng!
Giết hết! !
...
...
Ngân Tô nhận được tin nhắn của Lã Trăn 'Nếu có thể tìm được cách thay đổi ký ức', đang cùng Tia bàn về vấn đề tiền chuộc.
Khi Bện người đến chuộc người sẽ tiện tay đưa luôn 'Chứng cứ' tới, và ghi tin của Bạch Mai Lâm vào 'Cơ sở dữ liệu người chỉ điểm' của bọn họ.
Tập đoàn Toàn Tri có nội gián ở chỗ Bện người, bọn họ chỉ cần để nội gián tra ra tin tức này là được.
Địa vị của Tia ở chỗ Bện người hẳn là rất cao, nàng đảm bảo chuyện này sẽ không bị lộ ra ngoài.
Nhưng điều kiện tiên quyết là, tất cả các thành viên của bọn họ phải an toàn rời khỏi Hắc Huỳnh vực.
Ngân Tô cùng Tia xác định xong chi tiết, lúc này mới mở lại tin nhắn Lã Trăn vừa gửi tới.
Thay đổi ký ức...
Ngân Tô xem xét qua các đạo cụ mình hiện có thể dùng, nàng không có đạo cụ nào có thể sửa đổi ký ức cả.
Nhưng mà...
Ngân Tô gửi tin nhắn cho Lã Trăn: "Biện pháp sửa đổi ký ức thì không có, xóa bỏ ký ức thì lại có."
Lã Trăn ở đầu dây bên kia ra vẻ chán ghét, nói giọng kỳ quái: "Mấy cái đồ cơ bản thế này ngươi cũng không có hả? Đây chính là quyết tâm của ngươi muốn gây dựng xưởng lớn mạnh đấy à?"
Ngân Tô nhẫn nại hỏi: "Vậy ngươi có muốn không?"
"Muốn!" Lã Trăn vẫn không quên hỏi: "Xóa ký ức rồi có khôi phục lại được không?"
Ngân Tô suy nghĩ một lát mới trả lời khẳng định: "Không thể."
"Ngươi do dự."
"..."
Ma suối nước nói rõ là không thể khôi phục, nhưng ai biết trong cái thế giới quái vật này có người hay di vật nào lại có thể khắc chế ma suối nước của nàng.
Người ta nói, đừng nói lời quá tuyệt mà.
Ngân Tô an ủi Lã Trăn: "Sư huynh à, huynh đừng cầu toàn quá, có ý như thế là được rồi, không được nữa thì cứ để quái vật giải quyết."
Cuối cùng còn chu đáo đưa ra phương án B.
Lã Trăn: "..."
Lã Trăn chắc là nhớ tới Ngân Tô cũng là một kẻ 'Muốn giết thì cứ giết', quả nhiên là ông chủ nào thì nhân viên đó, tức giận đến mức Lã Trăn trực tiếp cúp máy.
Ngân Tô ngơ ngác nhìn không gian, chậm rãi trừng mắt.
Nếu không phải Makino nhất định phải để Bạch Mai Lâm còn sống, bây giờ có khi thi thể của Bạch Mai Lâm cũng mất rồi... Hắn đúng là gặp may mắn, quả nhiên là người mập có phúc mà.
Ngân Tô còn chưa cảm thán xong, Lã Trăn đã gọi lại.
Ngân Tô bắt máy, Lã Trăn nói với tốc độ cực nhanh một câu: "Để Dương Phỉ mang đồ đến cho ta, dạo này ta sẽ không đi tìm ngươi, ngươi cũng đừng tùy tiện liên lạc với ta, mấy cái thiết bị thông minh này không an toàn đâu."
"Ta..."
Lã Trăn nói xong liền cúp máy, không hề lưu luyến.
Ngân Tô thở dài xong chuyện vừa rồi chưa cảm thán hết, chờ Dương Phỉ trở về thì đưa ma suối nước cho nàng, bảo nàng mang cho Lã Trăn khi gặp Makino.
Mấy ngày kế tiếp Ngân Tô chờ Bện người đến.
Địa điểm gặp mặt với Bện người được định ở khu vực sông ngầm cá mè hoa lẫn lộn, đầy rẫy những kẻ không có giấy tờ tùy thân.
Bện người tới hai người.
Một người đàn ông trung niên, theo sau là một người che kín mít, không nhìn ra là nam hay nữ.
Đàn ông trung niên có bộ dạng bình thường, ngũ quan không có gì đáng nhớ, có ném vào đám đông cũng không tìm ra. Toàn thân mang một khí chất mộc mạc, giống như người thật thà.
Ngân Tô xác nhận không có ai khác đi theo bọn họ mới từ trong chỗ tối đi ra, cùng bọn họ kết nối.
Đàn ông trung niên không nghĩ Ngân Tô lại trực tiếp xuất hiện, còn lẻ loi một mình, ngẩn người một chút rồi vội vàng cười đứng lên nói.
"Tô xưởng trưởng khỏe, ta là Tầm Tiên Sinh đã liên lạc với cô trước đó, cứ gọi ta là Lão Tầm là được." Đàn ông trung niên chỉ người che kín mít phía sau giới thiệu: "Đây là Cả ngày minh, hắn không thể nói chuyện, xin hãy tha lỗi."
Tầm Tiên Sinh đánh giá cô gái trước mặt không chút dấu vết.
Tuổi còn rất trẻ...
Cô gái này xinh đẹp lạ thường, trên mặt mang nụ cười lễ phép ôn hòa, trông không có sức tấn công, nhưng khí chất này lại khiến không ai dám xem nhẹ.
Cả ngày minh gật đầu với Ngân Tô, coi như chào hỏi.
Ngân Tô lễ phép gật đầu, rồi thu tầm mắt: "Không có gì, đi theo ta."
Tầm Tiên Sinh theo sau Ngân Tô đi về phía trước, chủ động bắt chuyện, "Không ngờ Tô xưởng trưởng lại trẻ như vậy, lần này còn phải đa tạ Tô xưởng trưởng đã ra tay giúp đỡ."
Ngân Tô chắp tay sau lưng, chậm rãi nói: "Đều là người một nhà cả, giúp đỡ nhau là phải thôi."
Tầm Tiên Sinh không dám khinh thị cô gái trước mặt này, tỏ vẻ hơi thấp giọng: "Tô xưởng trưởng nói phải, ở dị thế này không dễ dàng, về sau nếu Tô xưởng trưởng cần gì cứ liên hệ bọn ta, nếu có thể giúp một tay, bọn ta nhất định sẽ không chối từ, Bện người ghi nhớ đại ân này của Tô xưởng trưởng."
Ngân Tô cũng không thật sự tin Tầm Tiên Sinh này, "Cũng không cần đâu, chúng ta chỉ là giao dịch công bằng, giao dịch kết thúc là coi như xong."
Trong đáy mắt của Tầm Tiên Sinh hiện lên vài phần màu tối, không dây dưa thêm chuyện này, mà hỏi thăm tình hình của Tia.
Ngân Tô dẫn Tầm Tiên Sinh và Cả ngày minh đến cơ sở của Hồng tước đã bỏ hoang.
"Tầm Tiên Sinh." Ô Cách Mạn thấy Tầm Tiên Sinh thì rất kích động, ngồi trên xe lăn vẫy tay với hắn.
Aisha đẩy Ô Cách Mạn đến, Tầm Tiên Sinh bước nhanh lên, nhìn chằm chằm chân Ô Cách Mạn, "A Mạn, chân của em..."
"Không sao." Giọng Ô Cách Mạn nhẹ nhàng: "Đợi về em sẽ gắn chân giả, em muốn loại có thể phun lửa, đến lúc đó chắc em bay được, ngầu bá cháy."
Tầm Tiên Sinh nhíu mày, nhưng cũng biết không phải lúc để hỏi mấy chuyện này, hắn vỗ vai Ô Cách Mạn, quay đầu nói với Ngân Tô: "Thù lao mà ta đã ước định cẩn thận với Tô xưởng trưởng bọn ta đã mang đến rồi, đây là một tấm thẻ trữ đồ, đồ đều ở trong này, vì kim tệ không đủ, nên bọn ta dùng hai di vật, giá trị tương đương, Tô xưởng trưởng có thể tìm người kiểm tra trước."
Ngân Tô nhìn Aisha.
Aisha lập tức chạy chậm lên, nhận tấm thẻ rồi cẩn thận kiểm tra.
Phúc lợi [ 520 duyệt tệ ] hoạt động rút ra danh sách:
【 để hắn tại trước mặt bọn hắn diễu võ giương oai? 】 yêu nổi điên thường ngày 【 chính là chuyện ván đã đóng thuyền. 】 lẩm bẩm gió lẩm bẩm - Mọi người tích cực nhắn lại, rút trúng tỉ lệ vẫn là rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận