Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 847: Quái vật thế giới có chút văn hóa (length: 7477)

"..."
Câu nói này khiến Ngân Tô im lặng.
Aisha tựa vào cửa, nghe hai người đối thoại mà trầm tư.
Dị tộc...tội phạm truy nã...
Có tài đức gì a!
Cái miếu nhỏ này của nàng, chiêu đến hai vị đại thần như vậy... Nếu có thể bắt bọn chúng lại thì tốt, nàng liền phát tài.
Xi măng quái quay đầu nhìn Aisha đang ôm đầu im lặng kêu rên: "Nàng là ai vậy?"
"À, nhân viên mới của ta."
Sắc mặt Xi măng quái cổ quái, đáy lòng có chút kinh sợ, nàng có phải đã sớm thăm dò rõ mình ở đâu rồi không? Nếu mình không đến, nàng thật sự sẽ sờ qua giết mình. . .
Xi măng quái thăm dò hỏi: "Ngươi đến bao lâu rồi?"
"Vừa đến."
"???" Xi măng quái không khỏi cất cao giọng: "Vừa đến ngươi đã có nhân viên rồi?"
Nàng vừa đến lúc đó, bị đuổi đến chạy trối chết.
Tại sao nàng vừa đến đã có người dân bản địa làm nhân viên cho nàng?
Aisha bĩu môi, tưởng nàng muốn thế à?
"Đừng kích động, ngươi là nhân viên mới thứ hai của ta ở cái thế giới này." Ngân Tô bóp lỗ tai trấn an nàng: "Nhưng mà xét thấy ta thiên vị ngươi, ta cho phép ngươi làm nhân viên thứ nhất."
Aisha bị giáng hạng: "..."
Xi măng quái mới thành nhân viên thứ nhất: "..."
Ai mà thèm!
Ngân Tô lấy con dấu ra, bảo Xi măng quái đưa tay.
Xi măng quái không biết Ngân Tô muốn làm gì, không quá tình nguyện, nhưng mà sau lưng nàng bỗng toát ra một chòm tóc, nàng không thể không đưa tay.
Chết tiệt...
Sớm muộn gì mình cũng sẽ giết nàng! !
Ngân Tô 'bốp' một tiếng đóng dấu lên mu bàn tay Xi măng quái, bày ra vẻ cấp trên, "Chúc mừng ngươi nhập chức, làm tốt lắm, ta coi trọng ngươi."
"Xưởng Đồng nhân?" Xi măng quái xoa xoa, phát hiện cái dấu kia không lau đi được, "Thứ gì? Ngươi mở xưởng ở đây à?"
Nàng không phải vừa đến sao?
"Không có đâu, chuẩn bị mở thôi." Ngân Tô thu lại con dấu: "Đây không phải là đang chiêu binh mãi mã đó sao. Các ngươi gia nhập sớm, sau này chính là Nguyên lão đấy. Xưởng của chúng ta không có nhiều yêu cầu, chỉ cần nhớ kỹ hai điểm quan trọng nhất là được — 1, làm việc cho tốt. 2, giữ kín như bưng."
Hả?
Nàng đang nói cái gì vậy?
Coi nơi này là chỗ nào chứ?
Nàng một dị tộc, không thu mình lại mà đối nhân xử thế, còn muốn mở xưởng ở đây? Điên rồi đi! !
Xi măng quái phát hiện dấu kia không thể xóa đi được, tạm thời không có ảnh hưởng gì tới mình, nàng cũng mặc kệ, hỏi: "Sao ngươi qua được?"
Ngân Tô thoáng chốc liền thay đổi sắc mặt, hờ hững nói: "Chuyện của xưởng trưởng, ít hỏi thôi."
Xi măng quái trợn mắt nhìn một cái, ý như muốn hỏi, "Ngươi gọi ta tới chỉ để làm chuyện này?"
Mình bận muốn chết, nàng vừa đến đã đảo lộn kế hoạch của mình, phiền chết phiền chết phiền chết...
"Đương nhiên không phải." Ngân Tô ra hiệu nàng ngồi xuống trước, "A Quái à, ngươi ở đây cũng đợi một thời gian rồi, nói ta nghe một chút những gì ngươi biết đi."
Xi măng nhớ lại Ngân Tô lần trước trò chuyện đã giao nhiệm vụ của mình, nghiến răng, nhả ra mấy chữ: "A Quái là cái gì?"
"Ngươi đó."
Xi măng quái cáu bẳn đứng lên: "Ta không có tên đó! Đừng có gọi bậy! !"
Ngân Tô nghe lời vẻ mặt tỏ vẻ có ý kiến, "Vậy bây giờ ngươi gọi gì? Ozawa Hayo?"
"Hừ, ai thèm cái tên đó." Xi măng quái khinh thường, "Gọi ta vô hình."
"Tên hay." Ngân Tô khen một câu, sau đó lại về nguyên dạng, "A Quái chúng ta vẫn có chút văn hóa."
"..."
. .
. . .
Xi măng quái không muốn tranh cãi về vấn đề tên với Ngân Tô, dù sao nàng cũng không nghe, bô bô kể lại tin tức mà nàng nghe được.
Thời gian này, nàng luôn chuyển du giữa các tổ chức lớn trong khu sông ngầm, ai chọc giận nàng không vui là nàng giết kẻ đó.
Nhưng mà những tổ chức này liên quan tới Vụ Hải tử vong, khu vực xâm lấn, dị tộc những tin tức này thật ra cũng chỉ là kiến thức nửa vời.
Cư dân khu sông ngầm giống như rau hẹ do khu vực quang minh nuôi dưỡng, cắt một gốc lại mọc thêm một gốc, rau hẹ không cần biết nhiều tin tức, vì khu vực quang minh cung cấp sức lao động giá rẻ để đổi lấy cơ hội sống còn, đại bộ phận cư dân cả đời đều là mờ mịt.
Dị hóa giả?
Người trong mười tám vực đều là dị hóa giả, dị hóa giả lại không đáng tiền.
Cho dù cùng xuất phát điểm, cũng có kẻ mạnh người yếu, kẻ mạnh không muốn làm rau hẹ cho khu vực quang minh thì gia nhập các thế lực lớn, trở thành một phương bá chủ.
Kẻ yếu thì chỉ có thể bị áp bức.
Cho nên những người dân này biết được đều là nghe qua, nghe nói, truyền thuyết, chỉ biết Vụ Hải tử vong và khu vực xâm lấn nguy hiểm, không thể đi, còn lại hoàn toàn không biết.
Thông tin thật sự đều nằm trong tay đám người giàu ở khu vực quang minh.
Nàng còn thăm dò được một tin tức, khu vực quang minh sẽ ném những người phạm tội vào Vụ Hải tử vong, nói ra là trục xuất, nhưng hẳn là không đơn giản như vậy.
Những quái vật như nàng ở trong khu sông ngầm này không hề có.
Người trong khu sông ngầm đều là sinh ra và lớn lên ở đây, trừ cuộc sống khó khăn, tranh đấu nhiều, cùng Vụ Hải tử vong không có liên quan gì.
Cho nên nàng cũng không dám bại lộ nguồn gốc thật của mình.
Dù sao mười tám vực có liên hệ với nhau, những người kia đều cho rằng nàng là tên cuồng từ khu vực khác chạy tới.
Còn về dị tộc...
Xi măng quái chưa thấy dị tộc sống bao giờ, nhưng trước đó trong khu sông ngầm có một lệnh truy nã, truy nã một dị tộc.
"Chỉ có một cái danh hiệu 'Thái Bạch' là nam hay nữ cũng không biết, đặc điểm rõ ràng duy nhất là TA có một bình rượu hồ lô màu đỏ. Chẳng biết truy nã cái gì, thật tốn công vô ích."
"Loại truy nã này thật ra là cho chúng ta, cư dân, xem thôi." Aisha cuối cùng cũng có cơ hội chen vào, "Để cảnh cáo chúng ta đừng chứa chấp hoặc giúp đỡ dị tộc."
"Các ngươi còn sẽ chứa chấp, giúp đỡ dị tộc à?"
"Trước kia từng có người chứa chấp rồi, là ở Hạc Thảo vực, chuyện đó gây ồn ào lắm, cả mười tám vực ai cũng biết, cũng là từ chuyện đó mà có thêm những luật lệ công khai nghiêm khắc hơn, không cho bất kỳ ai chứa chấp, giúp đỡ dị tộc, một khi bị phát hiện, sẽ có kết cục rất thảm."
Hạc Thảo vực... hơi xa Hắc Huỳnh vực, gần vùng núi dung nham.
Aisha muốn nhắc nhở dị tộc trước mặt, nàng ở lại đây thật sự sẽ giết nàng mất. . .
Nhưng mà dị tộc đối diện như căn bản không hiểu, cũng có thể là nàng ta căn bản không quan tâm đến tính mạng của mình. . .
Aisha: "..."
Hay là đi báo cáo bọn họ thì hơn.
Nhưng nàng trước tiên phải chạy đi... Aisha sờ cái dấu trên cánh tay mình, thứ này trừ không làm tổn thương nàng, còn có tác dụng khác không? Nếu nàng ta chết, mình có thể chết theo không?
Aisha hơi bất định, nàng quyết định quan sát thêm.
. . .
. . .
Xi măng quái tiếp tục nói về tình hình dị tộc.
Dân bản địa nơi này tuy biết dị tộc, nhưng không rõ dị tộc đến từ đâu, có mục đích gì, chỉ biết dị tộc rất thơm, ăn ngon.
Xi măng quái chưa từng tận mắt thấy dị tộc ở đây, chỉ là giết mấy người phân biệt đến từ khu vực quang minh, lúc theo dõi bọn họ, nghe được một vài tin tức.
Dị tộc ở thế giới này có tổ chức.
Đám người kia đến tựa hồ là vì tìm kiếm manh mối của tổ chức dị tộc này, bất quá bọn họ xui xẻo, lại chọc trúng nàng, cho nên nàng làm thịt bọn họ luôn.
..
Bạn cần đăng nhập để bình luận