Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1055: Quái vật thế giới dị tộc đáng chém (length: 8162)

Dương Phỉ lái xe – có thể hoàn toàn tự động, nhưng Ngân Tô nói có người lái xe sẽ phô trương hơn.
Dương Phỉ cảm thấy nàng bị bệnh, nhưng cũng không thể làm gì, chỉ có thể ngồi ở ghế lái, chuyển sang hình thức điều khiển bằng tay.
Dương Phỉ thỉnh thoảng liếc nhìn cô gái bên ghế phụ, tâm trạng phức tạp khó chịu, vẫn không quên thầm mắng Raymond cái tai họa này.
Chưa từng thấy ai hố người như thế!
Raymond núp ở phía sau không dám lên tiếng.
Ngân Tô nhìn quang cảnh và người đi đường lướt qua ngoài cửa sổ, không giống như sự náo nhiệt phồn hoa nàng nghĩ, lúc này trên đường phố không có nhiều người.
Chủ yếu là các đội quân bảo vệ mặc đồng phục thường thấy.
Nhìn cái dáng vẻ này, đám người bện kia vẫn chưa bị bắt.
Ngân Tô quay đầu nhìn Dương Phỉ: "Người của Bện vẫn còn ở khu vực Ánh Sáng?"
Dương Phỉ nhướng mày: "Sao ngươi biết chuyện này?"
Ngân Tô giọng điệu thản nhiên, "Ngươi đừng quan tâm ta biết bằng cách nào, ngươi chỉ cần trả lời vấn đề của ta là được."
"..."
Dương Phỉ ương ngạnh không muốn trả lời câu hỏi của nàng, nhưng nàng lại không thể kiểm soát được miệng của mình: "Người của Bện có lẽ vẫn đang trốn ở khu vực Ánh Sáng."
Ngân Tô sờ cằm vuốt ve hai lần, "Nghe nói người của Bện cứu người nên mới tạo ra động tĩnh lớn như vậy, bọn họ cứu ai?"
Dương Phỉ biết một chút, nhưng không rõ ràng lắm.
Nàng chỉ có thể nói với Ngân Tô: "Nghe nói là thành viên cấp cao của Bện, cụ thể là ai ta không biết."
Quân bảo vệ trực thuộc tập đoàn Toàn Tri, bọn họ cũng chỉ là làm việc theo lệnh.
"Thành viên cấp cao... Sao lại bị các ngươi bắt được?"
Dương Phỉ hít một hơi, không tình nguyện nói: "Không phải bị bắt ở chỗ chúng ta, là từ khu 32 chuyển về, chuẩn bị đưa đến khu Lục Hợp. Nhưng chưa kịp thay đổi vị trí thì bị người của Bện cứu đi."
Khu 32...
Ngân Tô nhìn bản đồ Thập Bát khu, khu 32 là khu vực xa nhất so với khu Lục Hợp, muốn đến khu Lục Hợp, nhất định phải đi qua khu Hắc Huỳnh.
Chỉ là không biết vì sao lại dừng lại ở khu Hắc Huỳnh...
Dương Phỉ không biết vấn đề này, cấp trên quyết định, sao có thể là chuyện mà đám người như nàng có thể hỏi tới.
Ngân Tô: "Tập đoàn Toàn Tri có thái độ gì với tổ chức dị tộc?"
Dương Phỉ kỳ quái nhìn Ngân Tô một cái, giọng điệu tàn nhẫn: "Dị tộc đáng chém."
Cần phải hỏi sao?
Bất kỳ ai bị dị hóa sinh ra đều biết câu trả lời này.
Ngân Tô thong thả cười một tiếng: "Vậy ngươi phải thay đổi tâm tính một chút."
Dương Phỉ lộ ra vẻ khó hiểu.
Ngân Tô đưa tay chỉ vào chóp mũi mình, dưới ánh mắt nghi hoặc của Dương Phỉ, chậm rãi nhấn mạnh từng chữ: "Ta, dị tộc."
Con ngươi của Dương Phỉ co rụt lại, chiếc xe lảo đảo suýt chút nữa lao vào đội quân bảo vệ ở gần đó.
Dương Phỉ vội vàng điều khiển lại xe.
Nhưng hành động kỳ lạ này đã thu hút sự chú ý của quân bảo vệ đối diện, một tiểu đội người chạy về phía họ.
Dương Phỉ trong lòng kinh hãi không thôi, tim không khống chế được mà đập loạn xạ.
Đặc biệt là khi quân bảo vệ chặn xe của nàng lại, nàng suýt chút nữa đã nhảy khỏi xe, để quân bảo vệ bắt người bên ghế phụ.
Người chỉ huy quân bảo vệ đã đến bên cạnh xe, gõ cửa kính xe.
Dương Phỉ hít sâu một hơi, hạ kính xe xuống.
"Phó bộ trưởng Dương?" Nhìn rõ người trong xe, đối phương giọng điệu cung kính: "Vừa rồi ngài gặp nguy hiểm gì sao?"
"Không có gì."
Dương Phỉ thân phận đặc biệt, rất nhanh liền ứng phó, nổ máy xe rời khỏi đó.
Cho đến khi rời khỏi con đường này, Dương Phỉ mới quay phắt đầu lại nhìn Ngân Tô: "Ngươi là dị tộc?"
Ngân Tô gật đầu: "Vui đi, cơ hội tiếp xúc với dị tộc gần như vậy cũng không nhiều đâu."
Dương Phỉ: "..."
Nàng vui cái quỷ!
Dị tộc...
Che giấu thông tin về dị tộc, chứa chấp dị tộc đều là trọng tội.
Bây giờ nàng lại dính vào dị tộc, đây là muốn nàng chết cũng phải bị lôi ra mà làm thịt!
Dương Phỉ tức giận đến ong ong cả đầu, quay sang hỏi Raymond: "Ngươi biết không?"
Raymond: "..."
Hắn biết cái đếch gì chứ!
Hắn chỉ biết tên kia và con nhóc kia là một đám.
Từ sau khi ra khỏi trụ sở đội bảo vệ thứ chín, tên kia không biết biến mất lúc nào, cũng không biết đi đâu...
Raymond nghĩ đến mấy tin đồn liên quan đến tên kia, lòng bất an, luôn cảm giác tên đó đi làm chuyện giết người phóng hỏa.
Dương Phỉ từ mặt của Raymond đã đọc được câu trả lời, một lần nữa mắng Raymond cái tai họa này.
Mình chết còn coi như xong, bây giờ lại đào cho nàng cái hố to như vậy, chết tiệt hỗn trướng!
Dương Phỉ vẫn ôm một tia hy vọng, "Ngươi thật sự là dị tộc?" Nói không chừng gia hỏa này đang lừa gạt mình thì sao?
Ngân Tô cười khẩy: "Lừa ngươi có lợi gì sao?"
Dương Phỉ tim nguội đi một nửa.
Giả mạo dị tộc là muốn chết.
Không ai muốn chết cả.
Cho nên cô ta phần lớn là dị tộc thật.
Dị tộc... Nếu ở bình thường mà nghe được tin tức về dị tộc, nàng có thể vui mừng nửa ngày.
Nhưng bây giờ Dương Phỉ chẳng có chút nào vui cả.
Dương Phỉ nghĩ đến những câu hỏi của nàng vừa rồi: "Ngươi là người của Bện?"
"Dĩ nhiên không phải." Ngân Tô nhíu mày, không vui, "Chẳng phải vừa mới giới thiệu cho ngươi rồi sao, tổ chức của chúng ta tên là Công xưởng Đồng Nhân. Lần này tha cho ngươi, lần sau còn nhầm, thì đừng trách ta không nể tình."
"..."
Dương Phỉ biết có rất nhiều tổ chức dị tộc, nhưng chưa từng nghe đến cái gì mà công xưởng Đồng Nhân.
Cái này từ đâu xuất hiện vậy...
Đã lên thuyền giặc, Dương Phỉ lúc này không còn lựa chọn khác, mặt âm trầm không nói gì nữa.
Bện hay công xưởng Đồng Nhân gì cũng thế, nàng hiện tại cũng bị ép tham gia rồi...
Nếu như bây giờ nàng không tìm ra cách nào để thoát khỏi bọn chúng, thì cơ hội xuống thuyền gần như không còn.
Mà Dương Phỉ lúc này căn bản không biết làm cách nào có thể giải quyết được ấn ký trên cánh tay.
...
...
Khu phố Nam của khu vực Ánh Sáng.
Dương Phỉ dừng xe ở một con hẻm vắng, Raymond bị bỏ lại trong xe, Ngân Tô cùng Dương Phỉ cùng nhau xuống xe, sau khi ra khỏi hẻm, đi theo bóng tối đến tòa nhà độc lập ở gần đó.
Khu vực Ánh Sáng chỗ nào cũng có camera giám sát, nhưng Dương Phỉ là phó bộ trưởng quân bảo vệ, biết cách tránh né những camera này.
Hai người không tốn nhiều công sức đã đến bên ngoài tòa nhà.
"Ngươi nhất định phải giết bộ trưởng?" Dương Phỉ nhìn vào ngôi nhà sáng đèn, giọng nói nặng nề hỏi.
Ngân Tô chỉ tay về phía kia: "Ta chẳng lẽ tới đây để tham quan à?"
Dương Phỉ không hiểu lắm: "Sao ngươi không để bộ trưởng cũng gia nhập với ngươi?"
"Không phải ai cũng có thể trở thành nhân viên của ta." Ngân Tô vỗ vai Dương Phỉ: "Ngươi thật may mắn đấy."
Dương Phỉ: "..."
Là xui xẻo thì có.
Ngân Tô bảo Dương Phỉ chờ ở bên ngoài, tự mình đi vào, nhưng lát sau Dương Phỉ phát hiện đèn trong nhà tắt ngấm.
Bên trong im ắng, không có động tĩnh gì.
Dương Phỉ đứng chờ tại chỗ, bàn tay không tự chủ được ấn vào ấn ký trên cánh tay, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Không lâu sau, Ngân Tô quay trở lại, mỉm cười hiền hòa với nàng: "Xong rồi, cứ chờ thăng chức đi."
Dương Phỉ lòng lại chìm xuống mấy phần, bộ trưởng lợi hại hơn nàng rất nhiều... Kết quả lại không gây ra chút động tĩnh nào.
Dương Phỉ rũ mắt xuống, "Phó bộ trưởng có mấy người, dù có bỏ trống một vị trí thì cũng không nhất định đến lượt ta thăng chức."
Ngân Tô nhếch mép cười một tiếng, âm trầm nói: "Vậy thì tiếp tục giết, giết đến khi nào ngươi lên được bộ trưởng thì thôi."
—— Hoan nghênh đến địa ngục của ta —— Các bảo bối hãy ném phiếu tháng nhé~ Danh sách rút thưởng sự kiện phúc lợi:
【 thùng rác lớn ngập trời 】 Abi không biết sao hết á 【 Tìm cơ hội phản kích 】 dưa hấu hai đầu - Ngày mai tiếp tục chiến đấu nha ~ nhớ để lại tin nhắn trong chương ý tưởng nha~
Bạn cần đăng nhập để bình luận