Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 629: Ngân Sơn công quán (47) (length: 8135)

Ngày 05 tháng 01 năm 2024 tác giả: Mặc Linh Tầng ba.
Thải Y cùng Hoa Hồng Lê trốn trong văn phòng Bộ trưởng. Vừa rồi bọn họ từ dưới lầu chạy lên, có hai con quái vật phát hiện và đuổi theo.
Bọn họ trốn vào văn phòng mới cắt đuôi được chúng.
Thải Y nghe không thấy động tĩnh ngoài cửa, bèn từ cửa ra vào đi vào bên trong, đặt mông ngồi xuống ghế làm việc, một bên ngậm điếu thuốc một bên nói chuyện với Hoa Hồng Lê: "Hồng Lê tỷ, tối hôm qua ngươi đi đâu?"
Hoa Hồng Lê, thân thể cơ hồ không còn chút đặc trưng nào của người thường, quần áo trên người sớm đã bị nàng xé toạc, "Gặp phải Bộ trưởng."
Tối hôm qua sau khi giao chiến với bộ trưởng, nàng đã có lúc ngắn vây khốn được bộ trưởng.
Nhưng bộ trưởng không chết, rất nhanh liền đuổi theo.
Thực lực của Bộ trưởng quá khủng bố, chủ yếu là năng lực kia của nàng, chỉ cần đến gần một chút là sẽ trúng chiêu.
Bất quá, cũng may mắn cái năng lực kia đã giúp nàng tránh được bộ trưởng.
Sau đó nàng mất tích, là bởi vì bị nhốt lại.
"Ta đã nhìn thấy quá khứ của Matsushima Haruna." Hoa Hồng Lê nói nhỏ.
. . .
. . .
Matsushima Haruna khi còn bé có một gia đình hạnh phúc, nhưng sau đó nhà xảy ra chuyện, nàng phải vào cô nhi viện.
Rất nhanh, nàng đã được nhận nuôi.
Gia đình nhận nuôi nàng không đối xử tốt với nàng. Nghe người khác nói mục đích của họ khi nhận nuôi nàng, là vì gia đình không thể sinh con, nhận nuôi một đứa bé có thể mang đến con cho nhà họ.
Quả nhiên, nhà đó rất nhanh đã có một đứa em trai.
Cuộc sống của Matsushima Haruna càng thêm khó khăn, theo thời gian lớn lên, ngoại hình nàng càng thêm xinh đẹp, ánh mắt của cha nuôi nhìn nàng càng ngày càng không đứng đắn.
Cho đến một ngày, nàng suýt bị cha nuôi xâm hại, may đúng lúc mẹ nuôi trở về, cha nuôi mới không thực hiện được ý đồ.
Nhưng chuyện này cũng khiến mẹ nuôi cho rằng nàng dụ dỗ cha nuôi, bà ta mắng chửi nàng một trận.
Không lâu sau, nàng bị mẹ nuôi đưa đến công quán.
"Matsushima Haruna vào công quán sớm hơn nhiều so với những gì chúng ta biết hiện tại." Hoa Hồng Lê nói, "Hồ sơ của nàng đã bị sửa đổi."
Sau khi vào công quán không lâu, Matsushima Haruna đã phát hiện nơi này không ổn.
Vào ban đêm, nhân viên công tác sẽ bị nhốt trong túc xá một cách vô lý, bộ trưởng nói là để bảo vệ các danh viện, vì trong nhân viên công tác có nam, danh viện thì toàn là nữ, nên không ai nghi ngờ lý do của bộ trưởng.
Nhưng Matsushima Haruna vẫn cảm thấy không ổn.
Nên ban đêm, nàng thường lén ra khỏi phòng. Lúc đầu không phát hiện gì, nhưng càng ngày nàng càng ra ngoài nhiều, cuối cùng có một lần, nàng đã nhìn thấy một số thứ khiến nàng sợ hãi và kinh hoàng.
Thật không may, nàng không chỉ bị phát hiện mà còn bị bắt lại.
"Nàng bị..." Hoa Hồng Lê thở dài, "Matsushima Haruna đã nhận được một khoản tiền, bộ trưởng yêu cầu nàng phải giữ bí mật chuyện này, và nói với nàng rằng sau này chỉ cần nghe lời, nàng sẽ có nhiều tiền hơn."
Hoàn cảnh gia đình của Matsushima Haruna thực sự không tốt, nàng cũng hiểu rõ việc mình bị đưa vào công quán chính là bị bán.
Nàng biết mình nhất định phải có tiền thì mới có thể sống sót ở bên ngoài, vì vậy nàng đã chấp nhận đề nghị của bộ trưởng.
Có lẽ vì Matsushima Haruna ngoan ngoãn, nên bộ trưởng đối xử với nàng tốt hơn một chút so với những người khác.
Mà Matsushima Haruna cũng biết rằng chỉ có nghe lời, nàng mới có thể nhận được nhiều lợi ích hơn, nên nàng bắt đầu chủ động giúp bộ trưởng.
Tình trạng bắt nạt trong công quán lúc đó vẫn chưa nghiêm trọng như bây giờ, nhiều nhất chỉ là xa lánh, không chơi với nhau.
Bộ trưởng thì chẳng quan tâm đến điều đó, cho rằng những cô gái bị cô lập lại càng dễ bị nắm trong tay.
Cho đến khi Matsushima Haruna đưa ra ý kiến, muốn những cô gái bị cô lập phải sống khổ sở hơn, như vậy các nàng mới nghe lời hơn.
Thế là, dưới sự dung túng của bộ trưởng, tình trạng bắt nạt trong công quán ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Mà mục tiêu bị bắt nạt đều đã được chọn kỹ.
Với sự giúp đỡ của Matsushima Haruna, bộ trưởng phát hiện danh viện lại càng dễ bị khống chế hơn, nên đã giữ Matsushima Haruna ở lại.
Cho đến khi Ozawa Hayo xuất hiện.
Cô gái này rụt rè, nhút nhát, nhưng nàng phát hiện Ozawa Hayo có rất nhiều điểm chung với mình, hai người luôn có chuyện để nói.
Matsushima Haruna đã ở công quán lâu như vậy, nàng chưa từng gặp một cô gái nào giống Ozawa Hayo.
Nhưng nàng vẫn không quên nhiệm vụ của mình.
Nên dù nàng rất thích Ozawa Hayo, cuối cùng nàng vẫn chọn đối xử với Ozawa Hayo giống như những người khác, đẩy nàng ra.
Ozawa Hayo không hề biết chuyện, còn tưởng rằng chính nàng đã cứu được Matsushima Haruna.
Matsushima Haruna liền nhìn Ozawa Hayo bị ức hiếp, nhìn nàng hết lần này đến lần khác phản kháng, nhưng lại nhận lấy kết cục đáng sợ hơn.
Nàng khuyên Ozawa Hayo đừng nên phản kháng, càng phản kháng các nàng sẽ càng lấn tới.
Nhưng Ozawa Hayo lại nói: "Không có ai sinh ra là để bị bắt nạt, phản kháng có lẽ sẽ phải chịu sự đối đãi đáng sợ hơn, nhưng nếu ta không phản kháng, vậy thì khác gì một cái xác chết?"
Không phản kháng thì chỉ phải chịu đựng chút khổ, nhưng lại phải kinh qua sự vũ nhục lớn hơn.
Phản kháng tuy có thể khổ hơn một chút, nhưng bọn chúng cũng chỉ dám tra tấn thân thể nàng.
Matsushima Haruna không khuyên nổi Ozawa Hayo, chỉ có thể nhìn nàng hết lần này đến lần khác bị bắt nạt. Nàng không thể diễn tả được cảm giác của mình lúc đó, đã cảm thấy... nàng có chút buồn cười, lại có chút đáng buồn, lại có chút đáng thương.
Dù nàng chưa biết mình đã bị bán cho công quán, nhưng cũng đoán được nguyên nhân mình bị đưa tới đây không phải như những gì bên ngoài đã nói, là vì tốt cho nàng… Nhưng nàng vẫn chưa cam tâm.
Vẫn mường tượng cảnh tượng sau khi kết thúc chương trình học sẽ rời khỏi nơi này, đến một nơi mà không ai tìm thấy các nàng.
Matsushima Haruna không dám nói với Ozawa Hayo rằng có lẽ nàng sẽ không dễ dàng rời đi như vậy.
Nàng biết ngày đó sớm muộn gì cũng đến.
Nhưng nàng không ngờ ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Nàng cứ tưởng sau chuyện đó, Ozawa Hayo sẽ từ bỏ, sẽ chấp nhận số phận.
Nhưng mà nàng đã đánh giá thấp sự mạnh mẽ bên trong cô gái nhút nhát này.
Nàng muốn vạch trần tất cả những gì công quán đã làm.
Nàng phát hiện những danh viện rời khỏi công quán có điều mờ ám, cũng phát hiện những danh viện giống như nàng rất rất nhiều...
Matsushima Haruna tuy đã lừa dối các danh viện, đẩy họ xuống vực sâu, nhưng nàng chưa từng giết ai.
Có điều nàng biết, bộ trưởng thì sẽ… nàng sẽ giết người diệt khẩu.
Nàng còn nhớ đêm hôm trước, bộ trưởng gọi nàng lên cửa, mang nàng đến phòng Lý Mỹ.
Lý Mỹ ngã ở cửa ra vào, toàn thân đầy máu.
Máu từ người nàng chảy xuống, kéo dài đến cửa nhà vệ sinh.
Lý Mỹ đã bị sảy thai.
Nàng đã chết rồi.
Bộ trưởng mang xác Lý Mỹ đi, bắt nàng phải thu dọn sạch máu trong phòng và phòng vệ sinh.
Những cô gái đã chết, bị đẩy vào máy xử lý rác, bị xay thành vô số mảnh, được đưa qua hai lần máy xử lý rác rồi mới được nghiền thành bọt thịt thải xuống cống thoát nước.
Mọi người đều nhìn thấy các nàng rời công quán.
Không ai biết các nàng đã chết.
Người nhà sẽ cảm thấy các nàng đã bỏ đi, các nàng không có bạn bè gì, ngay cả những người đã từng ức hiếp các nàng cũng sẽ nhanh chóng quên đi.
Nàng đột nhiên sợ Ozawa Hayo sẽ trở thành một trong số những người đó.
Ý muốn cứu Ozawa Hayo chợt trỗi dậy.
Nhưng sau nhiều lần thuyết phục, Ozawa Hayo vẫn không chịu từ bỏ, hai người còn cãi nhau rất nhiều lần vì chuyện này, mối quan hệ của các nàng dần dần trở nên xấu đi.
Ozawa Hayo không còn chia sẻ gì với nàng nữa.
Nàng thậm chí còn không biết Ozawa Hayo đang làm gì.
Cảm xúc của Ozawa Hayo ngày càng tệ, còn nàng thì chỉ có thể đứng nhìn, không thể giúp gì cho nàng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận