Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 177: Trúc Mộng công ty (26) (length: 8685)

Dưới sự giám sát của Ngân Tô, bốn NPC rất nhanh đã quét dọn sạch sẽ căn phòng, giúp bọn họ hoàn thành tăng ca thành công.
Đêm nay Ngân Tô không có sắp xếp thăm dò, trực tiếp đi thang máy đổi sang giao diện ban đêm trở về lầu 13, năm người chơi kia tự nhiên không dám làm càn, vội vã xuống ở tầng lầu tương ứng.
Những người chơi khác hình như vẫn chưa trở lại, bốn phía im ắng, không nghe thấy nửa tiếng động.
Ngân Tô nằm dài trên giường, rất nhanh liền nhắm mắt, hơi thở đều đặn dần.
"Sột soạt, sột soạt..."
Vô số rễ cây từ trong phòng xuất hiện, chúng quấn lấy nhau, cuối cùng tạo thành một hình người rõ ràng. Mặt của Liêu Tiểu Khiết từ một đống rễ cây lộ ra, cả khuôn mặt dưới lớp da hình như cũng bò đầy rễ cây, khiến nàng trông dữ tợn đáng sợ.
Liêu Tiểu Khiết nhìn về phía người trên giường, đáy mắt lộ ra vài phần cuồng hỉ, cấp tốc di chuyển đến cạnh giường.
Nàng đưa bàn Tay đã dị hóa của mình ra, hóa thành vô số rễ cây quấn về phía bóng hình trên giường, trong mắt sự cuồng hỉ gần như sắp tràn ra.
"A a a..."
Cuồng hỉ trong mắt Liêu Tiểu Khiết bị đau đớn thay thế, những sợi rễ nàng vươn ra đồng loạt bị chặt đứt, một bộ phận rơi trên giường, một bộ phận rơi trên mặt đất.
Những sợi rễ ẩn dưới lớp da mặt của Liêu Tiểu Khiết nhanh chóng nhúc nhích, thậm chí có sợi trực tiếp thoát khỏi sự trói buộc của huyết nhục chui ra ngoài, máu tươi trong nháy mắt nhuộm đỏ khuôn mặt Liêu Tiểu Khiết, khiến nàng trông càng thêm dữ tợn đáng sợ.
Ngân Tô, người rất bực bội khi bị đánh thức lúc ngủ, ngồi dậy trên giường, lạnh lùng nhìn Liêu Tiểu Khiết ôm mặt rên rỉ, còn tận dụng mọi thứ đổi hình thái về phía bạn cùng phòng để lên án: "Ngươi quá ồn ào."
NPC bạn cùng phòng sau khi ch·ết sẽ dị hóa thành thực vật hình người quay lại tìm người chơi liên hệ tình cảm...
Đêm hôm khuya khoắt, cô nam quả nữ/bé gái mồ côi quả phụ/cô nam quả nữ, phát sinh chút chuyện không thể miêu tả, chẳng phải rất bình thường sao.
Chơi game là phải biết cách chơi.
Liêu Tiểu Khiết từ kẽ tay nhìn về phía Ngân Tô, thấy đối phương không hề để tâm suy nghĩ gì đó, ánh mắt thậm chí còn hướng xuống dưới nhìn nàng, bị xem thường như vậy, lập tức nổi giận trong lòng, cổ họng phát ra tiếng gầm khẽ khó hiểu, nửa thân thể đã dị hóa nhào về phía Ngân Tô.
Ngân Tô: "..."
Không chỉ ồn ào, còn muốn giở trò với bạn cùng phòng.
Đêm hôm khuya khoắt, mạo phạm quá đấy!
Bị mạo phạm, Ngân Tô đành phải nhét bạn cùng phòng vô lễ vào cái bình đun nước nhàn rỗi hai ngày, dùng sức nhét mấy sợi rễ cuối cùng vào rồi, 'ba' một tiếng đậy nắp ấm lại, "Ngoan ngoãn ở trong đó chờ đi, còn dám ra đây, ta lột sạch hết những thứ trên người ngươi."
Ngân Tô vừa định nằm xuống lại thì phát hiện có mấy sợi rễ tiến vào chậu hoa, hai phiến lá màu xanh nhạt thế mà sinh trưởng ra mấy sợi rễ hơi mờ, quấn lấy những sợi rễ vừa rụng, sợi rễ biến mất với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Ngân Tô: "..."
Ngân Tô trơ mắt nhìn hai lá mầm thở hồng hộc mà ăn hết những sợi rễ lớn hơn nó mấy lần, hơi hít một hơi, mạnh miệng khen một câu: "Bảo, lợi hại nha!"
Đây là hết giai đoạn bú sữa, bắt đầu mọc răng muốn nuốt sống rồi đúng không!
Sắp xếp thôi!
Ngân Tô mở ấm nước ra bắt được một sợi càng lớn, càng thô hơn, nhét đầu vào trong chậu hoa.
Những sợi rễ hơi mờ nhanh chóng quấn lấy, rất nhanh đã tiêu diệt sạch sẽ.
Thế là Ngân Tô bắt đầu không ngừng ném vào bên trong, vừa cho ăn vừa nói: "Ăn đi, có đắng ai đâu mà đắng con nít, ăn tối cho no, cứ từ từ mà ăn, đừng nghẹn."
Sau một tiếng, Ngân Tô nắm cái cây con Tiểu Diệp Tử, "Cái này không ăn nữa à? Mới ăn được bao nhiêu, chúng ta lại không thiếu chút lương thực ấy, đừng có tiết kiệm, mau tiếp tục ăn."
Hai lá cây Tiểu Diệp Tử rụt rè khép lại như cây xấu hổ, rõ ràng là không muốn để ý tới tên biến thái Ngân Tô này.
"Ăn ít vậy sao mà cao lớn được? Không lớn lên, lúc nào mới có thể mạnh mẽ cường tráng như cái cây ở dưới kia!" Đến từ nhân viên ưu tú (điên khùng) một cách khó hiểu so bì.
Ngân Tô dùng sợi rễ chọc phiến lá, "Đừng ngủ, đứng lên cuốn đi, không cuốn thì sao làm được đại ca!!"
Hạt giống Giấc mộng: "..."
Tiểu Diệp Tử có thể là bị Ngân Tô chọc phiền, run run phiến lá rồi mở ra, sau đó giống như là đang tích lũy sức mạnh dồn hết lực, dưới sự theo dõi của Ngân Tô, dùng sức ngóc đầu lên.
Sau đó hai phiến lá 'bộp' một tiếng khép lại, không còn động tĩnh nữa.
Cuối cùng Ngân Tô vẫn không thể đánh thức hạt giống Giấc mộng đang giả ngủ, đành phải tạm thời gác lại kế hoạch đốt cháy giai đoạn.
...
...
Sáng sớm hôm sau, Ngân Tô nghe nói chuyện thảm trạng của những người chơi đi làm nhiệm vụ tối hôm qua.
Đội mười người quả nhiên có nguyên nhân, nhất định phải giữ nguyên số lượng đội hình, hễ thiếu một người, căn phòng đó sẽ lại biến thành địa ngục trần gian.
Những người chơi kết minh lạ mặt, không có sự tín nhiệm lẫn nhau như vậy, rất dễ dàng sẽ mở ra chế độ địa ngục trần gian, bị một đống thực vật truy sát.
Đương nhiên cũng có những người chơi đoàn kết như Ngân Tô, không bị tổn thất nào mà đã xong việc.
Nhưng xui xẻo là, số lượng người chơi đến ngày thứ ba vẫn còn xuống tới 61 người.
Mà lại trải qua chuyện tối hôm qua, sắc mặt của phần lớn người chơi đều trở nên rất tệ, rõ ràng là đã bị ô nhiễm, trạng thái cơ thể bắt đầu xảy ra vấn đề.
Những người chơi dày dặn kinh nghiệm có thể dùng các loại đạo cụ để loại bỏ một phần ô nhiễm, nhưng những người chơi mới không có đạo cụ, thế là bọn họ nghĩ tới viên thịt do nhà ăn cung cấp.
Lại không ngờ hôm nay nhà ăn hạn chế cung cấp viên thịt, phần lớn đều bị NPC đoạt mất, chỉ có một bộ phận người chơi có được viên thịt.
Cục diện ngày thứ ba có vẻ đã ổn định trở lại, phần lớn người chơi đã gia nhập vào các đội nhóm khác nhau, số người đông nhất vẫn là nhóm người Lâm Phi Trần.
Sau một ngày bị hành hạ, Lâm Phi Trần hiển nhiên đã hồi phục lại.
Dưới sự gia trì của kỹ năng thiên phú không gian hiếm có, giúp hắn sáp nhập được mấy đội nhỏ thành một khối, trở thành đại ca của hơn hai mươi người chơi.
Giang Kỳ và những người khác vẫn hành động một mình, không mang theo mấy người chơi mới ngày hôm qua. Nhưng mấy người kia lại gia nhập đội của lão Chu, người từng đấu võ đài với Lâm Phi Trần ngày hôm qua, trở thành Đại Đoàn thứ hai của phó bản về số lượng người.
Những đội nhỏ lẻ khác thì khiêm tốn hành động, trừ những lúc quan trọng, còn lại thời gian đều không lộ diện.
Cuối cùng là mấy hiệp sĩ độc hành lẻ tẻ, tiểu quỷ hay khóc Ly Khương cũng không gia nhập bất kỳ đội nào, chọn hành động một mình.
Ngoài ra, cũng chỉ còn lại Ngân Tô và năm người chơi kia nhất định phải lẽo đẽo theo sau làm quân dự bị tiểu đệ của nàng.
Ngày thứ ba không xảy ra chuyện gì lớn, người chơi dựa theo quá trình hành động của hai ngày trước, tiếp tục thăm dò toàn bộ công ty, hi vọng có thể tìm ra manh mối về chìa khóa thông quan.
Bọn họ cũng đã thử lần nữa đi thang máy xuống các nơi khác, nhưng đáng tiếc là dường như không có một người chơi nào thành công.
Một ngày giằng co trôi qua, manh mối về chìa khóa thông quan vẫn là không có thu hoạch.
Buổi tối đánh tạp, Tôn chủ quản lại canh giữ ở ngoài phòng đánh tạp, trước khi Ngân Tô xuất hiện, trên mặt cô ta đều mang nụ cười ngọt ngào.
Ngân Tô vừa xuất hiện, mặt Tôn chủ quản liền chuyển từ trời trong xanh sang âm u, u ám lên tiếng: "Hôm nay là ngày thứ ba, là thời điểm kiểm nghiệm thành quả giai đoạn một, mọi người đừng làm công ty thất vọng."
"!!!"
Chu kỳ hạt giống Giấc mộng: Kỳ nảy mầm, kỳ triển lá, kỳ nở hoa, kỳ kết trái.
Có người yếu ớt nói: "... Vậy kỳ nảy mầm là ba ngày, vậy còn những kỳ sau thì sao? Tính theo thứ tự là mấy ngày?"
Ngân Tô ôm đại bảo bối của mình, thứ được tỉ mỉ chăm bón mà nay đã cao hơn không ít, cao tới bảy tám centimet, cảm thấy nó hẳn có thể qua được kiểm nghiệm, cho nên cũng không quá lo lắng.
Nhưng những người chơi khác thì không lạc quan như vậy.
Bọn họ không biết tiêu chuẩn kiểm nghiệm này là gì, thế nào thì được coi là đạt.
—— Hoan nghênh đến với địa ngục của ta —— Nếu các tiểu khả ái có nguyệt phiếu thì hãy ném nha.
[Chương 176 có tranh minh họa, sáng mai trời sáng thì xem nhé ~] Ý nghĩ chương tiết [đọc tệ 520] hoạt động rút thăm:
【Bắn cho thành cái sàng.】 Ong ong bài 【Van cầu nàng?】 Khanh cũng từ ..
Bạn cần đăng nhập để bình luận