Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 335: Thị trấn ma quỷ (32) (length: 7560)

"Vì sao không có tác dụng..." Ngân Tô có vẻ như bị bọn họ chọc cười, "Đương nhiên là bởi vì các ngươi chọn đồ tế lễ không đúng."
"! !"
Đám người hướng bao tải đang treo ở giữa nhìn lại.
Phù Văn bên trên bao tải đã không còn ánh sáng, ngay cả màu đỏ ban đầu cũng phai thành màu trắng xám, đã mất đi tác dụng.
Bên trong là ai?
Có người cắt đứt dây thừng, một trong số bao tải rơi xuống đất.
"Là Rella." Giọng nói khô khốc, không thể tin được vang lên.
Rella đã biến thành một bộ t·h·i thể khô cạn, mặt mũi vặn vẹo, hai mắt mở trừng trừng, phảng phất như đang lên án bọn họ, vì sao không ai phát hiện ra nàng, vì sao không ai cứu nàng...
"Vậy cái này một cái là ai..."
Trong trang viên chỉ có một mình Rella.
Nàng còn chứa ai vào bên trong?
Chưa đợi cư dân kịp mở ra xem, thì bao tải đột nhiên bị một bàn tay đ·â·m x·u·y·ê·n qua, xoẹt một tiếng mở ra, lộ ra người ở bên trong.
Một cư dân nào đó nghẹn ngào kêu to: "Wales!"
Khó trách vừa rồi cái bao tải này không có máu... Bởi vì bên trong là một người c·h·ế·t.
Nhưng lúc này không cho phép bọn họ nghĩ nhiều, bởi vì Wales đã đứng lên, trên khuôn mặt già nua không có nửa điểm huyết sắc, mở ra con ngươi mờ đục, không có bất kỳ thần thái nào.
Hắn c·ứ·n·g đờ vặn vẹo cổ, nhìn về phía các cư dân đang co rúm lại thành một đám, khóe miệng chậm rãi kéo ra một độ cong qu·á·i dị.
Các cư dân bị ánh mắt kia của Wales làm cho gan l·i·ệ·t hồn bay, la k·h·ó·c thất thanh: "Xong rồi!"
"Hắn bị ma quỷ nhập vào!"
Nhất định là vừa rồi xảy ra sự cố, bọn họ không thể gia cố phong ấn ma quỷ, ngược lại khiến cho Wales đã c·h·ế·t nhận được sức mạnh tẩy lễ, trở thành con rối của ma quỷ.
Wales tuy là một ông lão gầy yếu, nhưng lúc này hắn không có chút nào dáng vẻ của một ông lão, giống một chiến sĩ cường hãn.
Hắn bước hai bước tới chỗ một cư dân, móng tay sắc bén trực tiếp cắm vào mắt đối phương, trực tiếp móc con mắt ra.
"A a a ——"
Tiếng kêu th·ảm t·h·iết cùng tiếng kinh hãi ồn ào vang lên liên hồi, tầng hầm chật hẹp không có nhiều chỗ để trốn, lối ra duy nhất còn có Sứ Giả Ma Quỷ đứng canh giữ, không cư dân nào dám đi về hướng đó.
Chỉ trong khoảnh khắc, Wales đã vươn móng vuốt ma quỷ về phía nạn nhân thứ tư.
"Lửa... Mau tìm lửa!"
"Đốt c·h·ế·t hắn! !"
"Cầm lửa đốt c·h·ế·t hắn! !"
Đèn chiếu sáng trong tầng hầm là những ngọn nến, các cư dân lao về phía những ngọn nến kia, trong hỗn loạn, không ít ngọn nến bị dập tắt.
Khó khăn lắm mới cầm được một ngọn nến không bị dập tắt, trong mắt cư dân vui mừng còn chưa kịp bùng lên, một sợi tóc đen xuất hiện trước mặt hắn, sau đó chậm rãi nhẹ nhàng phủ lên ngọn nến.
Ngọn nến dập tắt.
"Hì hì ha ha."
Sợi tóc kia đ·iên c·uồng lay động, đồng thời phát ra tiếng cười qu·á·i dị, tiếng cười kia giống như đang cười nhạo, chế nhạo hắn.
Cư dân: "..."
Một giây sau, cư dân há miệng phát ra tiếng kêu th·ả·m: "A a a a ——"
...
...
Ngân Tô đứng ở cửa ra vào, nhìn tóc quái lượn lờ trong đám cư dân, vung vẩy thân thể dập tắt dần ngọn nến trong tay họ.
Nàng biết Wales sẽ sống dậy vào ban đêm, nhưng không ngờ ở đây cũng sẽ sống lại.
Khi cầm xác của Wales đặt cho đủ số, cũng không ngờ sẽ có hiệu quả như vậy.
Nhưng mà là một người cháu gái hiếu thảo, làm sao nàng có thể nhìn đám người k·h·i dễ ông mình một ông già chứ.
Ngân Tô lui vào bóng tối ngoài cửa, đóng cửa lại.
Tiếng kêu th·ả·m t·h·iết từ phía bên trong cánh cửa bị cánh cửa ngăn cản, ngột ngạt khác thường.
Có người chạy tới cạnh cửa, ra sức kéo cửa, nhưng cửa bị quấn đầy tóc, người ở bên trong căn bản không thể kéo ra.
Bọn họ bắt đầu đập cửa, kêu cứu mạng...
Ngân Tô tựa lưng vào trong bóng tối, mũi chân nhịp nhàng gõ nhẹ mặt đất.
Đám NPC không kêu cứu mạng, vậy thì người chơi như nàng phải kêu chứ.
Có thể nàng không muốn kêu, cho nên kiểu gì cũng phải có một bên kêu chứ.
Đám cư dân này làm như vậy, dường như muốn phong ấn lại sức mạnh ma quỷ, nhưng mà ma quỷ chắc là vẫn chưa đi ra.
Nói như vậy hiện tại ma quỷ vẫn còn bị phong ấn bên trong, chỉ là phong ấn đã hư hỏng hoặc hiệu quả bị suy yếu đi.
Các cư dân dùng cách này để gia cố phong ấn một lần nữa.
...
...
Mười phút sau, âm thanh bên trong dần dần im bặt.
Ngân Tô đứng thẳng người, để tóc quái mở cửa, hiện tại nên giải quyết việc nhà.
Nhưng nàng đi vào thì phát hiện Wales không có ở trong này.
Wales biến mất một cách vô cớ.
Ngân Tô cầm đèn pin quét một vòng tầng hầm, các cư dân nằm trong vũng máu, t·ử tr·ạ·ng ai nấy cũng tương tự, bị móc mắt, lại bị móng vuốt sắc bén đ·â·m xuyên cổ họng.
【 t·h·i thể 】 【 Dây chuyền Thập Tự Giá 】 【 tròng mắt 】 【 Dây chuyền Thập Tự Giá 】 【 t·h·i thể 】 【 thông đạo dưới lòng đất 】 Ngân Tô nhặt xong những thứ vứt đi, đi đến chỗ biểu hiện thông đạo dưới lòng đất, gạch lát nền có vết bị dịch chuyển, Ngân Tô đẩy nó ra, bên dưới quả nhiên có một đường hầm đen ngòm.
Ngân Tô cầm đèn pin soi vào trong đường hầm, trực tiếp đi xuống. Bên dưới không tính rộng, phải khom người mới đi được.
Đường hầm này quanh co khúc khuỷu, có rất nhiều ngả ba, Ngân Tô ra ngoài liền phát hiện là một nhà nào đó trong hộ dân.
Ngân Tô im lặng, cư dân trấn nhỏ này đều là chuột cả sao? Đào hầm khắp nơi!
Xem ra lúc này, hai người đột nhiên xuất hiện trong trang viên lúc trước, cũng là thông qua những địa đạo này mà vào trang viên.
Nhưng đường hầm quá hẹp, có chỗ một người đi còn khó khăn, nếu còn mang thêm một người nữa thì khẳng định không dễ đi. Cho nên khi bọn họ phát hiện trong trang viên không có ai thì trực tiếp rời đi bằng cửa chính.
...
...
Đường rẽ trong thông đạo quá nhiều, Ngân Tô căn bản tìm không ra tung tích của Wales, cuối cùng nàng trực tiếp từ bỏ, đi ra khỏi đường hầm.
Ngân Tô cũng lười về lại trang viên, tùy tiện chọn một nhà để vào ở, lấy tất cả chiến lợi phẩm bày ra trên bàn.
Thêm số dây chuyền Thập Tự Giá vừa rồi nhặt được trong tầng hầm, tất cả có 67 chiếc.
Nếu trong tay những người chơi khác không có thì có lẽ nàng đã thu thập xong.
Hình như cũng không có tác dụng gì lớn...
"Rầm!"
Một viên đá đập vỡ cửa kính, nhanh như chớp lăn đến bên chân Ngân Tô.
Ngân Tô ngẩng đầu đã thấy một con quái vật không phải người chui từ bên ngoài vào, đối diện với ánh mắt Ngân Tô, nó vèo một cái rụt lại.
Ngân Tô: "..."
Ngân Tô đứng dậy đi đến bên cửa sổ, kéo màn cửa sổ ra nhìn ra bên ngoài.
Tối hôm qua tiểu nữ hài kia đang ở bên ngoài, bên cạnh mang theo một đám tiểu quỷ, còn có vài gương mặt quen thuộc, là những đứa trẻ dưới tầng hầm cô nhi viện.
Trong đó có cả đứa trẻ tên Barry.
"Muội muội chào buổi tối nha." Ngân Tô ghé vào cửa sổ chào hỏi cô bé, còn nhiệt tình mời: "Đêm hôm khuya khoắt, mang theo các bạn nhỏ vào trong ngồi một lát đi."
Tiểu nữ hài: "..."
Rõ ràng là cô bé gọi Tỷ tỷ trước, nhưng lúc này nghe thấy một tiếng Muội muội này, tiểu nữ hài chỉ thấy kinh hãi.
Cô bé không muốn đi vào, nhưng cô lại thấy sau lưng Ngân Tô chậm rãi xuất hiện bóng ma, giống xúc tu bạch tuộc tà ác mà ngông cuồng.
Sắc mặt tiểu nữ hài thay đổi, ánh mắt không giấu được sợ hãi.
Nàng rốt cuộc là quái vật gì! !
Sao lại xui xẻo như vậy, lại gặp phải nàng! !
Gớm ghiếc quá đi! !
—— hoan nghênh đến với địa ngục của ta —— Mới đầu tháng, các Tiểu Khả ném ít phiếu giữ gốc đi nha~.
Bạn cần đăng nhập để bình luận