Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 206: Hiện thực tùy thời hoan nghênh (length: 8373)

Ngân Tô suy nghĩ một chút, "Ừm, cũng được."
Khang Mại xoa xoa hai bàn tay, giống như đã bắt đầu mường tượng về kế hoạch sau này: "Vậy chuyện này ngươi tạm thời đừng làm lớn chuyện, chờ ta đào được thợ rèn rồi tính."
Hiện tại thợ rèn còn chưa biết tin này, muốn lôi kéo người chắc sẽ không quá khó.
Ngân Tô như đứa trẻ nhỏ gật đầu: "Biết rồi."
Việc nâng cấp đạo cụ tạm thời bị gác lại, Ngân Tô chờ Khang Mại rời đi, mở cái app công hội kia lên.
Bên trong tính năng rất đơn giản, chỉ có hai mô-đun: một bảng danh sách người chơi, một bảng danh sách công hội.
Bảng danh sách người chơi nói là bảng danh sách, không bằng nói là kho thông tin của mấy đại thần lợi hại, thứ hạng trên bảng này cũng không có nhiều ý nghĩa tham khảo… Vì căn bản không có sức chiến đấu cụ thể, Ngân Tô hoài nghi đây là xếp theo nhan sắc.
Xếp hạng ở trên đều là những người có vẻ ngoài rất đẹp!
Bất quá phần giới thiệu thông tin cơ bản của những người chơi này, ngược lại có chút hữu dụng.
Đáng tiếc người trong này nàng cơ bản không nhận ra, mỗi cái tên đều rất xa lạ.
Ngân Tô còn lật đến phần giới thiệu của mình, nội dung bên trong rất ít, chỉ có mấy phó bản tử vong nàng từng qua, giới tính, tuổi tác đều không có.
Ý nghĩa tham khảo của bảng xếp hạng công hội thì lớn hơn nhiều.
Có thời gian thành lập và giới thiệu sơ lược về công hội, trong công hội có những người chơi lợi hại nào. Nhưng mà cũng có vài công hội rất thần bí, cái gì cũng không ghi, cũng không biết dựa vào cái gì mà leo lên bảng xếp hạng.
Cục điều tra cấm kỵ không ngoài dự đoán xếp ở vị trí thứ nhất, Ngân Tô thấy công hội Đồng tâm hiệp lực ở vị trí thứ bảy trên bảng, phía sau công hội còn có một tuyên ngôn: Có thể 'cẩu' được một ngày là một ngày.
Chỉ từ tuyên ngôn thôi cũng có thể nhìn ra sơ tâm thành lập công hội này.
Phía dưới bảng danh sách có một mô-đun có thể nhấp nháy, nàng không thể đăng bài, nhưng mà có thể nhìn thấy một số nội dung và phúc lợi tuyển người của công hội ở trên.
Nếu như cảm thấy hứng thú với công hội nào đó, nhấp vào quảng cáo sau đó gia nhập, liền có thể liên hệ riêng với người của công hội đó.
Ngân Tô không muốn gia nhập nhà người khác, đi phá đám gia đình người ta, cho nên nàng xem sơ qua liền đóng app lại.
… … Cục điều tra cấm kỵ.
"Giang ca, Tô tiểu thư có liên lạc với ngươi không?" Mùa Hè Nóng Nực đang ăn cơm tiện thể hỏi đàn anh.
Giang Kỳ hai ngày nay bận làm báo cáo, xử lý hậu quả chung cư Trúc Mộng, bận như con quay, cũng không kịp xem tin nhắn.
Mùa Hè Nóng Nực nhắc nhở như vậy, hắn lấy điện thoại ra mở app cấm kỵ, danh sách bạn bè có rất nhiều tin nhắn của người khác gửi đến, phần lớn đều hỏi về phó bản tử vong.
Ngón tay thon dài lướt qua những tin đó, lát sau hắn đặt điện thoại xuống: "Không có."
Mùa Hè Nóng Nực chống cằm: "Nàng sẽ không hối hận, không đến chứ? Cái lý do đó nghe kiểu gì cũng giống bịa ra."
Nghiêm Nguyên Thanh: "Mấy ngày nay cục điều tra loạn như vậy, mọi người đều đang nhìn vào nơi này, có thể là nàng muốn đợi tình hình lắng xuống một chút mới liên lạc lại đi."
Giang Kỳ không xoắn xuýt chuyện này, bắt đầu sắp xếp công việc: "Liên quan đến kiểm tra giá trị ô nhiễm của chung cư Trúc Mộng hôm nay tiếp tục làm một lần, còn lại những người tình nghi thì mau chóng xác thực hành tung."
"Chỉ còn hai người tình nghi chưa tìm được." Nghiêm Nguyên Thanh lật ra một tấm ảnh chụp mờ nhạt: "Có một ông chủ cửa hàng tiện lợi nhớ người này từng đến mua đồ, ông ta chỉ nhớ được trang phục của hắn, cũng không tả được chính xác khuôn mặt, chỉ nhớ là người trẻ tuổi, lúc đó còn cùng ông ta nghe tin tức."
Người trẻ tuổi này là khách cuối cùng ông chủ kia tiếp đón trước khi vụ nổ xảy ra, vì có nói chuyện nên ông ta nhớ rõ.
Đáng tiếc lúc đó không chú ý đến vẻ ngoài người đó.
Ảnh chụp lấy được thì không phải không chính diện thì cũng rất gần.
Giang Kỳ: "Còn một người thì sao?"
Nghiêm Nguyên Thanh lắc đầu: "Vẫn không liên lạc được, người nhà của anh ta cũng không biết anh ta đi đâu."
Mấy người tình nghi còn lại cơ bản đều đã được loại trừ, hiện tại chỉ còn hai người kia, một người thì mất liên lạc, một người căn bản không thể tìm được là ai.
… … Ngày thứ hai, Giang Kỳ nhận được tin tức của Tô đại thiện nhân, đối phương thế mà trực tiếp hẹn gặp mặt hắn.
Buổi sáng sớm, trong công viên có rất nhiều những người đã nghỉ hưu, những đại gia đại mụ nhóm chơi trò chơi cũng nghỉ hưu đang luyện công buổi sáng, sống không lo không nghĩ, khiến người khác ghen tị.
Giang Kỳ thấy một cô gái mặc áo phông đơn giản, quần đùi ngồi trên ghế.
Không hiểu sao, chỉ liếc một cái, hắn đã biết người đó là người hắn muốn gặp.
Cô gái dùng đầu ngón tay xoắn xoắn lọn tóc đen, nhìn những người đang tập thể dục kia, nhưng mà vì có kính râm che nên cũng không nhìn được nàng rốt cuộc đang nhìn cái gì.
Công viên này ngay gần cục điều tra, cách nơi hắn ở cũng không xa, Giang Kỳ không mặc đồ công sở mà là mặc bộ đồ thể thao màu trắng.
Dáng người thẳng tắp và khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông khiến không ít người trẻ tuổi luyện công buổi sáng phải chú ý khi hắn xuất hiện ở công viên.
Giang Kỳ đi đến đó, ngồi ở bên cạnh cái ghế kia.
Cô gái nhận thấy có người ngồi xuống, đầu ngón tay kéo cặp kính râm lớn đang đặt trên sống mũi xuống, lộ ra đôi mắt đen láy, tươi cười rạng rỡ: "Giang tiên sinh, buổi sáng tốt lành."
Giang Kỳ ngoài ý muốn khi Ngân Tô không đeo khẩu trang, cũng thấy rõ được diện mạo của nàng.
Cô gái nhìn như một sinh viên vừa lên đại học, nhưng khuôn mặt kia mang vẻ đẹp xuất sắc ngày thường, đôi lông mày có một loại tự tin, lãnh đạm.
Giang Kỳ chỉ hơi nhìn hai mắt liền lịch sự thu hồi ánh mắt: "Buổi sáng tốt lành, Tô tiểu thư."
Ngân Tô buông lọn tóc ra, đưa túi văn kiện đặt ở một bên cho hắn, không vòng vo đi thẳng vào vấn đề: "Việc nhập học, nhờ Giang tiên sinh."
Đây là việc hắn đã đáp ứng nàng, Giang Kỳ nhận lấy túi văn kiện, nghe lời đáp: "Đại học Lan hiện tại đã nghỉ, thủ tục sẽ được hoàn thành trong một tháng này, tháng chín khai giảng cô có thể đúng giờ đến báo danh."
Ngân Tô: "Ừ."
Hai người đơn giản nhanh chóng trao đổi xong chính sự.
"Vì sao Tô tiểu thư trực tiếp hẹn gặp mặt tôi?" Xong việc, Giang Kỳ hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
"Chẳng lẽ tôi đi học còn phải che mặt? Dù sao thì cũng phải gặp mặt thôi, sớm chút hay muộn thì có gì khác, hơn nữa hiện tại cô ta đã có thân phận 'đàng hoàng'!""Gặp mặt nói chuyện sẽ dễ hơn."
Giang Kỳ: "..." Lý do thật giản dị tự nhiên.
"Cục điều tra sẽ không tiết lộ bất kỳ tin tức nào của cô." Giang Kỳ cam đoan với Ngân Tô: "Cái này cô cứ yên tâm."
"Ừm."
"Tô tiểu thư, cô có muốn gia nhập cục điều tra không?" Đây là nhiệm vụ phó cục trưởng giao cho hắn, bất quá hắn cảm thấy hy vọng không lớn, nhưng là nhiệm vụ thì hắn vẫn phải làm theo trình tự mà hỏi.
Ngân Tô rất dứt khoát lắc đầu: "Ta tạm thời không có ý định gia nhập bất kỳ tổ chức nào."
Giang Kỳ đã hoàn thành nhiệm vụ, cũng không ép buộc nàng: "Nếu Tô tiểu thư thay đổi ý định, cục điều tra luôn chào đón cô."
Ngân Tô cũng không nói chắc chắn, người thông minh nên chừa cho mình mấy đường lui.
Tục ngữ có câu có bạn bè tốt thì làm việc gì cũng dễ dàng mà!
Ngân Tô cũng không nói chuyện nhiều với Giang Kỳ, rất nhanh liền đứng dậy cáo từ.
Giang Kỳ nhìn theo bóng lưng Ngân Tô rời đi, ánh nắng sớm chiếu vào người nàng, lướt qua vạt áo sơ mi sạch sẽ nhẹ nhàng của cô gái, hắn dường như thấy một lọn tóc đang động trên vai nàng.
Nhưng mà khi hắn nhìn lại, thì đó như là ảo giác của mình, chỉ là gió thổi tóc của nàng.
—— chào mừng đến địa ngục của ta —— Hôm nay chỉ đăng 4k, dù sao sinh nhật muốn tự thưởng cho mình bớt viết một chút (chủ yếu là viết không nổi nữa, kẹt rồi ô ô ô) Ý tưởng chương 【đọc tệ 520】 rút thăm hoạt động:
【Rất chờ mong gặp lại nàng.】 cơ trưởng cam 【Không thể đổi lại】bánh kem muốn lật ngược vị trí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận