Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1026: Cẩm Tú thẩm mỹ viện (28) (length: 8038)

Trân di chỉ cảm giác mình thủ đoạn bị kìm sắt tầm thường nắm lấy, hoàn toàn không thể động đậy.
Trước mặt gương mặt kia cười càng thêm rạng rỡ, "Gặp mặt liền động thủ, thật là mạo muội quá."
Trân di: ". . ."
Cũng không biết là ai mạo muội! !
Trân di cố gắng muốn thoát khỏi sự khống chế của Ngân Tô, nhưng mà mặc kệ nàng lăn qua lộn lại thế nào, đối phương vẫn cứ khí định thần nhàn nhìn nàng, dễ như trở bàn tay hóa giải tất cả công kích của nàng.
Trân di giằng co một hồi, không những không chiếm được lợi thế, ngược lại tự đặt mình vào thế yếu.
"Nàng. . . Nàng là ai vậy?" Trân di đỏ mắt nhìn về phía nữ sinh trẻ tuổi trốn phía sau Ngân Tô.
Không biết gia hỏa này từ đâu ra!
Nữ sinh trẻ tuổi ấp úng ừ một tiếng, làm sao biết người kia là ai, nửa ngày mới thốt ra mấy chữ: "Trân di, nàng hung dữ lắm."
Trân di: ". . ."
Nói như không nói.
Trân di không trông cậy vào cái con nhóc xấu xa kia, cố chấp hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"
Ngân Tô nhiệt tình mời nàng: "Tiểu đồng bọn của ngươi hiện tại cũng đã gia nhập ta rồi, ngươi có muốn gia nhập cùng ta không?"
Hàn Hữu Bình: "? ? ?"
Nữ sinh trẻ tuổi: ". . ."
Cái kia. . . bọn nó hình như không có đồng ý đâu nhỉ?
Trân di nhìn về phía nữ sinh trẻ tuổi, đôi mắt đỏ ngầu mang theo kinh hãi, phẫn nộ và vẻ giận cá chém thớt.
Khỏe mạnh lại đi làm chó săn cho người ta! !
. . .
. . .
Trong thang máy.
Trân di bị túm ra phía sau, thang máy liền an toàn.
Lỗ Kiến Quốc rót hai ống thuốc cho Dương Khải Phong đang sắp ngất đi.
Dương Khải Phong bỗng nhiên thở một hơi dài, phủi đất rồi ngồi dậy, từng ngụm từng ngụm thở dốc.
Lỗ Kiến Quốc: "Không sao chứ?"
"Không có việc gì không có việc gì. . ." Dương Khải Phong sờ soạng khắp người, xác định thân thể hoàn hảo không có chút tổn hại nào, lại hỏi: "Con quỷ kia đâu? Không ở trong người ta chứ? Ta bây giờ hoàn toàn tỉnh táo rồi phải không?"
Lỗ Kiến Quốc nhìn về phía thang máy.
Dương Khải Phong theo ánh mắt của hắn nhìn ra ngoài, chỉ thấy con quỷ kia bị một nữ sinh đè dưới đất, thân thể xếp thành một hình dạng kỳ dị vặn vẹo.
Hình tượng kinh khủng nhưng lại mang theo chút buồn cười.
"Ách. . ."
Dương Khải Phong cảm thấy chắc mình lúc này đang không tỉnh táo, bằng không thì làm sao lại nhìn thấy hình ảnh như vậy.
Lỗ Kiến Quốc kéo hắn dậy, rời khỏi thang máy trước.
Ngân Tô lúc này vừa vặn cùng Trân di giao lưu thân thiện xong, đạt được thêm một thành viên tiểu đội.
Trân di được Ngân Tô thả ra, nàng duỗi thẳng thân thể vặn vẹo của mình, bò dậy từ dưới đất.
Ánh mắt quét đến Lỗ Kiến Quốc và Dương Khải Phong ở bên cửa thang máy, khóe miệng bản năng cong lên, thân thể cũng làm ra động tác muốn tấn công.
Gần như là đồng thời, trong tay Lỗ Kiến Quốc bốc ra một đám lửa, còn Dương Khải Phong thì xù lông như mèo.
Không khí trước cửa thang máy đột nhiên trở nên căng thẳng.
"Không được vô lễ."
Thanh âm của Ngân Tô vang lên, biểu cảm của Trân di cứng đờ, hung dữ trừng hai người một cái, sau đó lại oán độc nhìn về phía Ngân Tô.
So với hai người kia, bây giờ Trân di ác cảm với Ngân Tô nhiều hơn.
Hai người kia thấy Trân di dời ánh mắt, thần kinh căng cứng cũng không dám thả lỏng.
Đối diện không chỉ có một tên điên khùng, còn có quái vật không phải người. . .
Dương Khải Phong nuốt một ngụm nước bọt, chủ động nói: "Thiện Hòa tiểu thư, vừa rồi. . ."
"Không cần cám ơn."
". . ."
Lời cảm ơn này nói cũng không xong, mà không nói cũng không được, nên cảm thấy rất xấu hổ.
Lỗ Kiến Quốc vẫn cảnh giác với Ngân Tô, nhưng nói đi cũng phải nói lại, vừa rồi chính xác là nàng đột ngột xuất hiện, lôi con quái vật không phải người kia ra ngoài.
Cho nên. . .
"Vừa rồi cảm ơn."
Giọng Lỗ Kiến Quốc cứng rắn, nhưng lời cảm ơn thì rất thật lòng.
Ngân Tô cũng không để ý cái này, hỏi bọn họ: "Các ngươi nửa đêm canh ba đi thang máy làm gì vậy? Muốn gặp mặt bạn bè không phải người à?"
Phần lớn người chơi có xu hướng đi cầu thang bộ, có thể không dùng thang máy thì sẽ không dùng thang máy.
"Tối hôm qua bọn tôi cũng dùng thang máy, nhưng không gặp nguy hiểm gì." Dương Khải Phong giải thích, "Đêm nay. . ."
Cũng không thể coi là bọn họ chủ động muốn dùng thang máy.
Mà là cầu thang bộ bị đám y tá kia trấn thủ, bọn họ chỉ có thể đi đường thang máy bên này.
Ngân Tô không hỏi bọn họ vì sao nửa đêm lại đến tầng 1, còn trêu đến đám y tá đuổi theo điên cuồng.
"Thiện Hòa tiểu thư, còn cô thì sao. . ."
Dương Khải Phong thăm dò nhìn Trân di và nữ sinh trẻ tuổi đứng sau lưng nàng.
Hai người này nhìn là biết không phải người.
Còn đồ vật cuộn tròn trong tay nàng kia. . . có vẻ như có con mắt.
Rốt cuộc là nàng đang làm gì vậy! !
Ngân Tô nháy mắt, giọng điệu tùy ý, "À, tối trời yên tĩnh, tìm bạn bè tâm sự."
". . ."
Tìm quái vật không phải người nói chuyện phiếm. . . Cũng được, bọn nó lúc này nhìn qua có thể trò chuyện được mà.
Hai người lo lắng cho những người khác, không có nói chuyện nhiều với Ngân Tô – chủ yếu là đối phương có vẻ không muốn nói chuyện với bọn họ.
Nên sau vài câu xã giao đơn giản, bọn họ rất thức thời rời đi trước.
Chờ hai người đi rồi, Ngân Tô nhìn về phía Trân di: "Mọi người đều biết rồi, vậy ta không giới thiệu nữa."
Trân di là một người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, tóc ngắn ngang vai, hơi xoăn, dáng người có chút mập, mặc một bộ quần áo nhân viên quét dọn bẩn thỉu.
Trân di là người nóng tính nhất, lớn tiếng quát: "Ngươi muốn làm gì?"
Ngân Tô trực tiếp ném ra một câu: "Ngươi chết thế nào?"
". . ."
Cô có lịch sự không vậy? !
Vừa mở miệng liền hỏi người ta chết thế nào! !
Trân di suýt chút nữa nhịn không được mà phun ra một bãi nước bọt, cũng may nàng đã nhịn được.
Dù sao nếu không nhịn được thì sẽ bị ăn đòn.
Trân di không tình nguyện mở miệng.
Nàng không phải là khách hàng của thẩm mỹ viện, mà là nhân viên quét dọn ở đây.
Một hôm, có một vị khách hàng gây sự, làm bẩn cả hành lang và khu vực thang máy, nàng là người phụ trách thu dọn.
Đang lau dọn ở thang máy, cửa thang máy đột nhiên tự động mở ra.
Nhưng trong thang máy không có ai, Trân di còn tưởng thang máy hỏng, liền ấn mấy lần nút đóng cửa, cửa thang máy đóng lại.
Đang lúc nàng định tiếp tục công việc thì cửa thang máy lại mở ra.
Nhưng lần này không thấy thang máy đâu, lộ ra cái giếng thang máy đen ngòm.
Lúc đó nàng cũng không hiểu sao lại nghĩ như thế, ma xui quỷ khiến thò đầu vào xem.
Cửa thang máy gần đó có chỗ vừa bị nàng phun nước, không biết sao lại trượt chân, thân thể nàng không thể kiểm soát, cắm đầu xuống phía giếng thang máy.
Ngay khi nàng ngã xuống, thang máy từ trên rơi xuống. . .
Sau đó thì chết.
Nữ sinh trẻ tuổi cũng chết do tai nạn, ngã từ trên cầu thang bộ xuống, ai ngờ bên dưới lại có mấy mảnh thủy tinh vỡ, nàng va vào mảnh thủy tinh sắc nhọn. . .
Ba con quái vật không phải người này đều chết vì tai nạn, nhưng thời gian chết của chúng đều trong khoảng gần nửa năm.
Chính là sau cuộc phẫu thuật của Trần Nhã Ninh lần đó.
Xem ra như vậy thì không giống tai nạn.
Tô đại thiện nhân cảm thấy mình có trách nhiệm giúp đỡ đám NPC đáng thương làm sáng tỏ chân tướng, nên nàng quyết định nói cho bọn chúng biết chân tướng: "Ta cảm thấy các ngươi không phải chết do tai nạn."
Trân di hét lên một tiếng: "Không phải tai nạn?"
Ngân Tô gật đầu: "Các ngươi bị người hại chết."
Ba con quái vật không phải người đều sững sờ, Hàn Hữu Bình lớn tiếng hỏi: "Bị người hại chết? Bị ai?"
Ngân Tô cong khóe môi, trong giọng nói dịu dàng có chút mê hoặc: "Ta có thể giúp các ngươi tìm ra người hại các ngươi thật sự, các ngươi có muốn báo thù không?"
—— hoan nghênh đến địa ngục của ta —— Ngày hôm nay hết Chương 01: ~..
Bạn cần đăng nhập để bình luận