Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 848: Quái vật thế giới ta muốn báo cáo (length: 8008)

Ngân Tô xoa mũi, "Ái chà, ngươi sát tâm hơi nặng đó nha."
"Nói ta thì tự nhìn lại mình đi." Xi măng không lạ gì mấy trò PUA, trực tiếp cãi lại.
"..."
Dị tộc ở đây có tổ chức... Vậy chứng tỏ số lượng dị tộc cũng không ít.
Bọn chúng làm sao vào được thế giới này?
Từ phó bản ra, hay là từ vong vụ hải mà ra...
"Cái tổ chức kia tên gì?"
"Ta biết làm sao được." Xi măng quái cười quái dị một tiếng, khát máu liếm liếm môi: "Chờ ta ngày nào giết vào khu quang minh, biết đâu có thể giúp ngươi hỏi ra."
Ngân Tô giơ ngón tay cái lên, "Tốt tốt tốt, ta thích nhất ngươi kiểu người có chí tiến thủ, có lý tưởng, có mục tiêu này."
Aisha không nhịn được thầm nghĩ: Khu quang minh dễ vào vậy sao, họ là tập đoàn toàn tri ngồi không ăn à?
Xi măng quái nói hết những gì mình biết, lại bắt đầu tiếc nuối sự nghiệp chưa hoàn thành, "Ta đi được chưa?"
"Gấp làm gì?"
"Đi giết người chứ."
"..."
Ngân Tô cho xi măng quái đi giết người rồi quay lại, "Tiện đường vẽ cho ta tấm bản đồ thế giới này."
Xi măng quái cau mày: "Ta đi đâu mà vẽ cho ngươi?"
Ngân Tô chẳng quan tâm chuyện đó, chỉ cho một ánh mắt cổ vũ, "Ta tin tưởng ngươi."
"..."
Xi măng quái hừ một tiếng rõ nặng, ngược lại không nói gì, hùng hùng hổ hổ bỏ đi.
Ngân Tô chống cằm trầm tư, phó bản không mang quái vật thế giới kéo 'Người chơi', những NPC đó cũng không phải từ thế giới quái vật kéo qua, càng không có 'Quái vật' nào từ phó bản ra.
Vậy với thế giới quái vật mà nói, Tử Vong Vụ Hải và khu vực xâm lấn là hai thứ tồn tại ổn định.
Đúng vậy, hai cái này không giống nhau.
Khu vực xâm lấn là một khu vực đặc biệt, còn Tử Vong Vụ Hải là lớp sương trắng khuếch tán quanh khu vực xâm lấn.
"Dị tộc xuất hiện từ bao giờ?"
"Chắc phải trăm năm rồi." Aisha nói: "Thậm chí sớm hơn, cụ thể thì ta không rõ."
Dù sao lúc nàng sinh ra dị tộc đã tồn tại rồi.
Nếu dị tộc giống như nàng, là người chơi hay nhân loại đến từ thế giới khác, thì cấm kỵ trò chơi... đã bắt đầu bao lâu rồi?
Ngân Tô cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay, trên đó là chữ của mười tám tên miền do Aisha viết, còn có cả địa bàn của tập đoàn toàn tri, hội tinh linh.
Tập đoàn toàn tri chiếm 6 khu vực, hội tinh linh chiếm 7 khu vực, còn 5 khu vực không được đánh dấu.
Tam đại thế lực... Hắc Nguyệt?
Ngân Tô chỉ vào những chỗ kia hỏi: "Mấy khu vực này là của ai?"
Aisha nhìn một chút, đôi môi đỏ khẽ mở ra, phun ra mấy chữ: "Đó là nơi Hắc Nguyệt bao phủ."
Ngân Tô hứng thú: "Hắc Nguyệt sao cơ?"
"Hắc Nguyệt..." Rõ ràng đang ở nhà mình, Aisha lại ra vẻ thần kinh liếc nhìn xung quanh, còn hạ giọng: "Đừng nhắc tới nó."
"Tại sao?"
"Hắc Nguyệt là tùy tùng của Thần."
"Thần?" Ngân Tô cẩn thận lướt cái chữ này trong miệng, cười thành tiếng: "Nếu là Thần, các ngươi phải tín ngưỡng nó, tôn kính nó, để cầu nó phù hộ, vì sao ngươi lại sợ hãi như vậy?"
Aisha vẻ mặt vốn kiều mị trở nên rất khó coi, nàng mím môi, không nói lời nào.
"Nó là tà ác."
"Ta có nói gì đâu." Aisha lập tức nói: "Tóm lại ngươi đừng có ở bên ngoài mà nhắc đến nó, tùy tùng nghe thấy, sẽ chết đó."
Ngân Tô thay Aisha tóm tắt: "À, không thể nghị luận Thần."
Hội tinh linh chỉ là mang tính tôn giáo kiểu tổ chức 'Ma pháp', còn Hắc Nguyệt thì là tín đồ của 'Thần' thật sự.
Aisha thấy dáng vẻ chẳng sợ gì của Ngân Tô, vừa hi vọng cô bị phát hiện, lại vừa sợ... dù sao mình hiện tại vẫn đang ở cùng cô.
Ngân Tô thì không biết Aisha đang nghĩ gì.
Nàng đang suy nghĩ 'Thần' này có liên quan đến cấm kỵ trò chơi không, cấm kỵ trò chơi cũng không giống thứ sức mạnh bình thường làm được, nếu là 'Thần' thì giống có lý hơn.
Thần à...
"À."
Aisha nhìn Ngân Tô, không biết nàng tự nhiên cười cái gì.
Hiện tại manh mối về thế giới quái vật vẫn còn quá ít, Ngân Tô nhanh chóng gạt chuyện này xuống, quyết định đi cảm thụ phong tục thế giới quái vật một chút, "Có hơi đói rồi, có gì ăn không?"
"Không có."
Aisha nghèo rớt mồng tơi, toàn là nhờ ăn tiệc đứng, trong nhà một hạt gạo cũng không có.
...
...
Tiền tệ thông dụng ở thế giới quái vật là cấm kỵ tệ —- ở thế giới quái vật còn gọi là kim tệ.
Giá cả cũng không kiểu xe buýt không tưởng như thế, 100 cấm kỵ tệ thì sức mua cũng gần như ở thế giới thực.
Theo lời Aisha nói, giao thông công cộng trong một khu vực thì không đắt, nhưng nếu ra ngoài khu vực đó thì rất mắc.
Ngân Tô hiểu ngay, khác biệt giữa đường dài và đường ngắn.
Thế nhưng những quái vật trên xe buýt rốt cuộc đi đâu mà làm? Nàng trước đó còn tưởng chúng ở trong phó bản, giờ xem ra không phải... Chẳng lẽ lại là làm việc liên khu vực à?
Lớp này... đúng là mắc quá a!
Vạn nguyên hộ xưởng trưởng sau khi nắm giá xong, đưa cho Aisha 50 cấm kỵ tệ, để nàng ra ngoài mua đồ ăn về.
Aisha rời nhà, phi như bay xuống lầu, căn bản không đi mua đồ ăn, mà đến thẳng sở giám sát đội.
Giám sát đội do bên khu quang minh phái tới, trụ sở được xây dựng vô cùng khí phách, bảo vệ nghiêm ngặt.
Aisha đến trước cổng, tim đập thình thịch, nàng túm lấy nhân viên đăng ký vội vàng nói: "Ta có chuyện muốn báo cáo, rất quan trọng, để ta gặp người có quyền quyết định."
Nhân viên đăng ký vẻ mặt lạnh nhạt, dùng giọng điệu bình thường hỏi: "Báo cáo cái gì?"
"Để ta gặp chủ sự..."
Nhân viên đăng ký có chút thiếu kiên nhẫn, "Cô muốn báo cáo cái gì? Cô không nói thì sao tôi biết tin của cô có giá trị hay không, có cần cho vào không? Ai biết cô định làm gì!"
Aisha: "..."
Sở giám sát đội đúng là không dễ vào như vậy.
Aisha nghiến răng, mở miệng nói: "Ta muốn báo cáo Y..."
Aisha đột nhiên im bặt, há to miệng, lại không phát ra được âm thanh nào.
"Ta muốn báo cáo Y..."
"Cô muốn báo cáo cái gì?" Nhân viên đăng ký càng thêm khó chịu, "Nói mau, không nói thì đi nhanh lên, đừng có quấy rối!"
"Y..."
"T..."
Aisha cảm giác con dấu trên cánh tay nóng lên, nàng chậm rãi nắm tay, vang lên bên tai lời dị tộc - im như hến.
Bất kể là 'Dị tộc' hay là 'Đồng nhân xưởng', nàng đều không thốt ra được, ngay cả những chuyện liên quan đến người phụ nữ kỳ quái kia cũng không thể nói.
Đáng chết... đáng chết đáng chết đáng chết!!
"Cô là muốn gây sự sao?" Nhân viên đăng ký thấy Aisha nửa ngày không nói, trực tiếp đứng dậy, gọi người tới.
"Ta muốn báo cáo cái hẻm cổ bên kia chứa chấp một tên tội phạm bị truy nã..."
Aisha dùng tin tức nàng vốn định đổi lấy lợi ích lớn hơn để báo cáo, nàng có thể không nói, nhưng làm vậy sẽ khiến giám sát đội nghi ngờ.
Hiện tại không thể báo cáo về dị tộc kia, nhất định phải đứng về phía bên mình.
Không thể để ai phát hiện khác thường, nếu không người chết vẫn là nàng.
Aisha rời sở giám sát đội, mua chút đồ ăn rồi chạy về nhà.
Khi mở cửa, Aisha có chút thấp thỏm, nàng chột dạ liếc nhìn Ngân Tô.
Nữ dị tộc xinh đẹp vẫn ngồi ở ghế, vẫn tư thế lúc mình ra ngoài.
"Ta về rồi."
Nữ sinh ngước mắt liếc nhìn nàng một cái, khóe môi nở nụ cười: "Báo cáo thành công rồi sao?"
Giọng nói nhẹ nhàng ôn hòa như là cô em gái nhà bên chào hỏi bình thường, tim Aisha trong nháy mắt như bị ai đó bóp chặt, đồ ăn trong tay thiếu chút nữa là đổ.
"Chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ." Ngân Tô vẫn thản nhiên nói, "Hiện tại thì tuyệt vọng rồi chứ?"
— hoan nghênh đến địa ngục của ta — Xi măng quái: %% ai chưa vote %! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận