Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 946: Hiện thực luôn có sơ hở (length: 8125)

Ngân Tô nhắc nhở hắn một câu: "Thủ đoạn khống chế người của Ác mộng giáng lâm rất đặc biệt, thành viên cấp dưới hầu như không biết cấp trên đang làm gì, đối với Ác mộng giáng lâm lại cực kỳ trung thành."
Khang Mại vuốt vuốt ngón tay, "Chắc chắn sẽ có sơ hở."
Trò chuyện xong việc chính, Khang Mại không ở lại lâu.
Sau khi Khang Mại rời đi, Ngân Tô lấy ra chiếc hộp đựng hỏa chủng.
Hỏa chủng nằm im trong hộp, không hề có bất kỳ biến hóa nào.
Kết quả điều tra từ chỗ tránh nạn cũng đã có, nàng hỏi Nghiêm Nguyên Thanh xin một bản.
Nơi tránh nạn có tất cả năm vị trí có cát đắp nhiều nhất, gần như tạo thành một ngọn núi nhỏ, những vị trí này cũng chính là nơi mà ban đầu trong video thấy mấy đạo cột sáng xuất hiện.
Bọn họ đã hỏi thăm những người sống sót, mấy vị trí đó gần như không có người sống, tất cả mọi người đã chết.
Chỉ có vài người ở xa mơ hồ nhìn thấy 'Cây'.
Ngân Tô cũng đã từng nhìn thấy gốc cây ở trung tâm nhất kia, sau khi nó biến mất đã để lại một đống cát, nhưng cũng không phát hiện ra dấu vết của người sống.
Nhưng mà, những cây xuất hiện kia, hẳn là do mấy 'hỏa chủng' này mọc ra.
Nơi tránh nạn chính là tế đàn mà Ác mộng giáng lâm đã thiết lập bằng cách lợi dụng hỏa chủng.
Cho nên hỏa chủng thật sự là một loại môi giới, có thể giúp 'Thần' định vị được đến tế đàn để ăn, từ đó hoàn thành một loại 'Giáng lâm' nào đó.
Hỏa chủng của Yên Bạch Mai có lẽ đã mang theo năm người, chỉ là Yên Bạch Mai không may mắn, chạy chậm, lại còn đụng phải nàng.
Ngân Tô nhìn chậu hoa đặt ở đằng xa, cầm hộp qua, đổ trực tiếp hỏa chủng vào trong.
Cây con bên trong chậu hoa không có bất kỳ động tĩnh gì, không giống trước đây là trực tiếp kéo hạt giống vào trong đất bùn.
"Không thích ăn à?"
Không có phản ứng.
Ngân Tô tặc lưỡi một tiếng, bất mãn nói: "Sao ngươi kén ăn thế? Hỏa chủng cũng là một loại a, ngươi nhìn xem nó trông giống hạt giống còn gì?"
Tiếp tục giả chết.
Ngân Tô chọc chọc cây con, bất đắc dĩ khuyên nhủ: "Nếm thử một ngụm thôi, biết đâu ăn ngon? Ngươi còn đang tuổi lớn đấy, sao có thể kén ăn được."
Cây con vẫn như cũ không để ý đến Ngân Tô.
"Sao ngươi nỡ làm mẹ già này đau lòng thế?"
"Hay là ngươi chết rồi?"
Ngân Tô cầm chậu hoa khuyên bảo nửa ngày không có hiệu quả, cuối cùng chỉ có thể lấy hỏa chủng ra bỏ lại vào trong hộp rồi cất đi.
Có lẽ bên huyện Sơn Lộc còn có việc chưa xử lý xong, Ngân Tô đợi thêm hai ngày mới nhận được tin, nói bọn họ đã lập xong đội, đợi nàng qua là có thể bắt đầu ngay.
Ngân Tô hôm sau mới đi qua, tiện đường đem cô nhi Lật Tân Nguyệt không muốn về nhà giao cho bọn họ chăm sóc.
Sau khi bàn giao xong cô nhi, Ngân Tô đi xuống tầng 6 dưới mặt đất.
Tô Nguyệt Thiền vẫn chưa quay lại, Ngân Tô chỉ gặp Mâu Bạch Ngự.
Mâu Bạch Ngự dẫn Ngân Tô đến gặp nhóm người được tuyển chọn này, có tổng cộng năm tổ, mỗi tổ sáu người.
Trong một tổ, Ngân Tô nhìn thấy Hạ Viêm, không khỏi cảm thấy kỳ quái.
Hạ Viêm không thuộc tổ công lược, nàng là cánh tay đắc lực của Giang Kỳ, lẽ nào Giang Kỳ để cô ta tham gia phó bản tử vong?
Nhưng Ngân Tô cũng không hỏi nhiều, dù sao nhân viên do người ta phân phó, không liên quan gì đến cô.
Bọn họ gọi ai đến, cô liền mang người đó đi.
Các tổ dựa theo năng lực riêng của mình để chia đội, đáng tiếc hệ trị liệu quá ít, không thể mỗi tổ một người được.
Ngân Tô không có ý kiến gì về việc chia tổ của họ, chỉ đơn giản xem qua tài liệu mà Mâu Bạch Ngự đã chuẩn bị.
Lần trước, trong đội chỉ có Tô Nguyệt Thiền còn sống rời khỏi phó bản tử vong.
Cho nên bọn họ đều hiểu rõ lựa chọn này phải đối mặt với cái gì.
Nhưng cho dù như thế, bọn họ vẫn không hề lùi bước.
Ngân Tô không thích nói những lời đạo lý sáo rỗng, chỉ chào hỏi bọn họ một tiếng, liền đi thẳng vào vấn đề.
"Mỗi một tổ ta sẽ bắt đầu từ phó bản cấp B, kết thúc ở phó bản cấp SS." Ngân Tô đứng ở phía trên cùng, đối mặt với nhiều người như vậy vẫn vô cùng ung dung, "Sau khi vào phó bản, các ngươi vẫn phải nghe theo lệnh hành động của tổ trưởng, nhưng lời ta nói cũng phải vô điều kiện chấp hành."
Người bên dưới đồng thanh đáp: "Vâng!"
Huấn luyện viên Tô bảo nghe tổ trưởng, nhưng khi huấn luyện viên Tô nói thì phải nghe huấn luyện viên Tô!
Ngân Tô: "..."
Có hơi lớn tiếng rồi đó.
...
...
Vào giữa tháng hai, tuyết tan, thời tiết đột nhiên ấm lên.
Trên đường cũng dần khôi phục lại chút sinh cơ, các chủ quán lục tục mở cửa kinh doanh, trường học cũng sắp khai giảng.
Đến giữa tháng hai, cuộc sống dường như đã trở lại quỹ đạo bình thường.
Chuyện quái vật ở thành phố, từ lúc ban đầu khiến mọi người hoang mang lo sợ, đến nay dân chúng đã học được cách ứng phó, chỉ cần phát hiện bất thường là báo cáo ngay.
Bất kể thật hay giả, cục điều tra đều sẽ phái người đi tìm hiểu ngay.
Nhưng phần lớn đều là tin giả.
Dân chúng vì quá sợ hãi, phát hiện có gì không thích hợp liền nghi ngờ là quái vật.
Ý thức cảnh giác của mọi người cao là tốt, nhưng khổ cục điều tra.
Cục điều tra bận tối mặt tối mũi, cho dù không ngừng tuyển người cũng không đuổi kịp tốc độ sử dụng người.
Sau đó bộ phận nghiên cứu đã cho ra một thiết bị mới, có thể giám sát xem toàn thành có quái vật xuất hiện hay không, lúc này mới yên ổn hơn chút.
Sau khi người dân hết lo về quái vật lại bắt đầu lo mấy người nhảy dù đến từ phó bản tử vong.
Hai phó bản giáng lâm đã được thông quan là Mê Cung và Ga Tàu Điện Ngầm U Linh không công bố trên mạng, vì vậy hiện tại trong nước còn có ba phó bản tử vong chưa thông quan là:
Huyết tộc tân nương, Khách sạn Pura Kỳ Á, Học viện Tứ Diệp.
Ba phó bản tử vong này hiện tại cũng đang được thảo luận vô cùng sôi nổi trên diễn đàn của người chơi.
[Người chơi trong Huyết tộc tân nương ra ngoài một người là khỏe mạnh, không lâu sau biến thành một bộ thây khô, giống như bị ma cà rồng hút khô máu mà chết.] [Huyết tộc tân nương có liên quan đến ma cà rồng rồi, còn Khách sạn Pura Kỳ Á và Học viện Tứ Diệp thì hoàn toàn không biết có chuyện gì, cách chết quá kỳ lạ.] [Nói lại, sao 00 01 và 0234 hai người này không có động tĩnh gì thế? Bọn họ không đi thông quan ba cái phó bản tử vong kia sao?] [Hai người này không hề xuất hiện a... Sao người của chúng ta lại biết điều như thế, có tận ba người, ra một người mạnh lên tinh thần cũng được chứ. Nhìn xem tên 0681 kia đi, hai ngày trước còn vênh váo ở đó, rõ ràng không thông quan nhiều phó bản bằng 0101, mà hắn ta chẳng hề biết điều gì, ngược lại còn cảm thấy mình mới là đệ nhất thiên hạ, tôi thấy xấu hổ thay cho hắn ta.] [So đo với một tên điên như hắn ta làm gì, não của hắn ta không giống người bình thường.] [Khi nào 00 01 và 0234 mới đi thông quan mấy cái phó bản kia chứ!] [Người ta dựa vào cái gì mà phải đi?] [Bọn họ có năng lực như vậy, sao lại không đi? Năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng cao chứ. Chúng ta cũng chỉ là không có năng lực đó, bằng không đã không phải trông chờ vào bọn họ rồi.] [Người ta lạ gì việc các ngươi trông chờ? Bọn họ là cha hay tổ tông của các ngươi à?] [Nhìn xem 0023 ở sát vách kia kìa, trực tiếp biến mất luôn rồi, các ngươi còn ở đây mù quáng nói này nói nọ, thời điểm này chi bằng đi phó bản nhiều hơn đi, biết đâu trong phó bản sẽ tránh được bị kéo vào phó bản tử vong.] [Mọi người không cảm thấy kỳ lạ sao? Sao trong chúng ta lại xuất hiện nhiều người chơi có kỹ năng đo lường như vậy? Những khu vực khác vẫn chỉ có một người chơi duy nhất có kỹ năng đo lường?] [Có gì kỳ lạ, chứng tỏ chúng ta lợi hại hơn chứ sao.] [Có lẽ là do dân số của chúng ta đông hơn?] [Sau này ba vị đại lão liên thủ, cái phó bản nào mà qua chẳng được, ha ha ha! Vũ trụ này đều là của chúng ta! Ha ha ha ha!] Các bảo bối ném phiếu tháng cho ta đi ~~..
Bạn cần đăng nhập để bình luận