Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1031: Cẩm Tú thẩm mỹ viện (33) (length: 7891)

Đối diện ánh mắt của Ngân Tô, Trần Nhã Ninh giật mình, không khỏi tỉnh táo hơn không ít, lúng túng ừ một tiếng rồi bắt đầu kể về ân oán giữa mình và Lương Cẩm Tú, Mục Hoành Minh.
Ba người bọn họ vốn là bạn học, nhưng các nàng quen biết nhau thông qua Mục Hoành Minh.
Ở trường học Lương Cẩm Tú chính là nhân vật nổi bật, khi Trần Nhã Ninh chưa biết đến nàng, đã nghe rất nhiều người nhắc đến rồi.
Thậm chí đôi khi, chính cô cũng bị người khác mang ra so sánh với Lương Cẩm Tú.
Đúng lúc Mục Hoành Minh quen biết nàng, Trần Nhã Ninh liền năn nỉ Mục Hoành Minh giới thiệu để mình quen biết.
Lương Cẩm Tú dung mạo xinh đẹp, năng lực học tập giỏi, nhưng về giao tiếp xã hội lại rất bình thường, bên người căn bản không có bạn thân nào đặc biệt.
Ban đầu, cô còn nghĩ Lương Cẩm Tú khó gần.
Không ngờ chỉ cần đi cùng Mục Hoành Minh mấy lần, hẹn nàng vài lần, đối tốt với nàng một chút, thỉnh thoảng quan tâm, Lương Cẩm Tú đã coi cô như bạn bè.
"Nói vậy, ngươi chưa từng xem Lương Cẩm Tú là bạn bè?"
Lúc này Trần Nhã Ninh dường như đã nhớ lại mọi chuyện, cười lạnh: "Đương nhiên là không."
Ngân Tô ra hiệu cho cô tiếp tục.
Trần Nhã Ninh làm bạn với Lương Cẩm Tú, chẳng qua là vì những hào quang của nàng và tài nguyên bên cạnh nàng.
Bề ngoài Trần Nhã Ninh có quan hệ rất tốt với Lương Cẩm Tú, thường xuyên ăn cơm, đi dạo phố, xem phim chung, trông như đôi bạn thân thiết.
Trong mắt người khác, ba người bọn họ là một nhóm nhỏ, và dù là người theo đuổi Lương Cẩm Tú hay những người muốn kết bạn với nàng, đều bị cô tìm cách cắt đứt.
Công việc giao thiệp của Lương Cẩm Tú bị cô ta khống chế hoàn toàn, còn Lương Cẩm Tú hễ có chuyện tốt gì, thật sự liền nghĩ ngay đến cô.
Sau đó, cô phát hiện Mục Hoành Minh có chút thích Lương Cẩm Tú.
Mục Hoành Minh và cô là bạn học cấp hai, lên cấp ba thì khác lớp nhưng cùng trường, về sau cùng thi đậu vào một trường đại học, cùng một ngành.
Trần Nhã Ninh xem Mục Hoành Minh như đồ vật của mình, đương nhiên không cho phép Mục Hoành Minh thích Lương Cẩm Tú.
Cho nên, cô ta ra tay trước, cắt đứt luôn ý đồ kia của Mục Hoành Minh từ trong trứng nước, giành lấy Mục Hoành Minh trước.
Lúc ấy Lương Cẩm Tú không thích Mục Hoành Minh, đối với việc hai người họ ở bên nhau, xem như thật lòng chúc phúc. Vì vậy, quan hệ của ba người không có gì thay đổi, vẫn cùng nhau ăn cơm, cùng nhau đi chơi.
Mãi cho đến lúc sắp tốt nghiệp...
Lúc đó có một công việc rất tốt, Lương Cẩm Tú đã bàn với cô, có muốn đi hay không, vì công việc đó cần phải đi nơi khác, cô có chút do dự.
Lương Cẩm Tú rất tin tưởng cô, nói gì cũng tin.
Tóm lại, cuối cùng là Lương Cẩm Tú không đi, mà cô ta nhận được công việc đó.
Vào thời điểm đó, việc nhận được một công việc như vậy, có thể nói là đã đi trên một con đường hoàn toàn khác với các bạn học khác, chỉ cần không có gì bất trắc, tương lai của cô sẽ rực rỡ và vô cùng xán lạn.
Ngăn cách đôi nơi, ban đầu Trần Nhã Ninh còn bớt chút thời gian dỗ dành Lương Cẩm Tú.
Nhưng ở nơi xa xôi, Lương Cẩm Tú không thể giúp cô được việc gì, công việc của cô cũng bận rộn, nên lười tốn thời gian với Lương Cẩm Tú, dần dần, liên lạc với Lương Cẩm Tú cũng ngày một ít đi.
Nhờ có điểm xuất phát khác biệt từ trước, sự nghiệp của cô ngày càng tốt, chức vụ cũng ngày một cao hơn.
Nhưng...
Đúng vào lúc sự nghiệp của cô đang phát triển mạnh mẽ, một tai nạn ập đến.
Tai nạn đó khiến cô mất đi công việc mà cô vẫn tự hào, cả Mục Hoành Minh cũng ngày ngày cãi nhau, rồi ly hôn với cô.
Cuộc sống của cô tụt dốc không phanh, không còn gì cả.
Cô ta đã thử vực dậy một lần nữa, nhưng với tai tiếng về vụ tai nạn, cộng thêm việc đã đắc tội không ít người, không ai dám thuê cô nữa.
Khoảng thời gian đó là thời điểm khó khăn nhất trong cuộc đời cô.
Chính vào lúc đó, cô ta nhìn thấy tin tức liên quan đến Lương Cẩm Tú.
Lương Cẩm Tú gọn gàng xinh đẹp nhận phỏng vấn, khác xa so với cô bây giờ.
Trần Nhã Ninh tìm hiểu về tình hình của Lương Cẩm Tú trong những năm qua, biết được nàng đã tự mở một viện thẩm mỹ.
Trần Nhã Ninh nhìn những tin tức đó, ban đầu chỉ là không cam tâm, cô không có ý định làm gì.
Nhưng càng xem lại càng không cam tâm.
Đôi khi cô nghĩ, tại sao cuộc đời của Lương Cẩm Tú không phải là của mình.
Tại sao hiện giờ mình lại giống như chuột chạy ngoài đường, còn Lương Cẩm Tú lại trải qua cuộc sống cẩm y ngọc thực?
Sau vô số đêm ngày giày vò, cuối cùng cô vẫn quyết định đi tìm Lương Cẩm Tú.
Nhưng cô không ngờ, sẽ nhìn thấy Mục Hoành Minh.
Điều khiến cô càng kinh ngạc hơn là, Mục Hoành Minh lại kết hôn với Lương Cẩm Tú.
"Tính thời gian thì chắc là không lâu sau khi tôi ly hôn, Mục Hoành Minh liền kết hôn với nàng, đàn ông đúng là ích kỷ lại bạc tình, lúc trước tôi không nên ly hôn với hắn, đáng lẽ nên để hắn đi chết..."
Ngân Tô cạn lời: "Đừng có ông nói gà bà nói vịt nữa, đổi chủ đề đi."
Trần Nhã Ninh: "..."
Phát hiện Mục Hoành Minh và Lương Cẩm Tú sau khi kết hôn, cô ta không vội lộ mặt, lo sợ rằng Mục Hoành Minh cái đồ chó đó sẽ kể chuyện của mình cho Lương Cẩm Tú biết.
Cho nên cô ta tìm cho mình một công việc làm tạm, thuê nhà ở, rồi âm thầm ẩn mình.
Cô vốn định từ từ tính sau, nhưng có một đêm, do theo dõi Lương Cẩm Tú và Mục Hoành Minh, lúc về nhà đã quá muộn, cô ta đã gặp phải mấy gã đàn ông say xỉn hung hăng.
Đoạn đường đó không có ai cả, cô ta bị mấy người đàn ông bao vây đánh đập, trong lúc hỗn loạn, cô ta đã dùng vũ khí mang theo đâm trúng một người.
Hành động này đã chọc giận mấy người kia, cô ta bị bọn họ đuổi tới bờ sông, vô tình ngã xuống sông.
Đợi khi tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên một bãi cát cách thành phố rất xa.
Lúc đầu cô ta nghĩ mình mạng lớn, lảo đảo trở về chỗ ở.
Sau khi ngủ dậy, cô ta mới phát hiện ở ngực có một cái ấn ký kỳ quái.
Ấn ký kia giống như mọc ra từ trong da thịt, rất kỳ lạ khiến cho người ta bất an.
Cô ta không thể nào dùng bất kỳ cách gì để tẩy sạch ấn ký đó, cũng đã đi khám, nhưng thân thể không có vấn đề gì.
Vì vậy Trần Nhã Ninh chỉ có thể quan sát trước, cũng may cái ấn ký đó trừ việc khiến người ta hoảng hốt bất an, cũng không mang đến cho cô thêm phiền phức nào.
Dần dần, cô bắt đầu xem nhẹ sự tồn tại của nó.
Đó là vào tháng thứ ba sau khi ấn ký xuất hiện, cô nhìn thấy một vụ tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, hiện trường có mấy người chết, thi thể máu me be bét nằm giữa đường.
Chính vào lúc đó, cô ta cảm thấy ngực mình thắt lại, một cơn khát vọng kỳ dị trỗi dậy từ sâu trong nội tâm.
Sau đó cô ta chỉ nghe thấy một giọng nói.
"Nó nói có thể mang đến cho ta tất cả những gì ta muốn, chỉ cần ta làm theo những gì nó nói, ta có thể trở thành người mình muốn, có được mọi thứ... ha ha ha, ta cứ tưởng mình bị bệnh tâm thần."
Ngân Tô: "..."
"Nhưng lồng ngực thỉnh thoảng rung động nhắc nhở ta, đó không phải là bệnh tâm thần, ta thật sự đã nghe thấy một giọng nói."
Ngân Tô: "Vậy sau đó thì sao?"
"Giọng nói đó bảo ta đến một nơi, từ nơi đó tìm thấy một chiếc hộp gỗ cũ kỹ, bên trong có hai tấm phiến gỗ. Nó nói, hai tấm phiến gỗ này có thể giúp ta đạt thành nguyện vọng của ta."
Thế là, Trần Nhã Ninh vào ngày đó, đã có một cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên với Mục Hoành Minh.
Cô và Mục Hoành Minh đã quen nhau nhiều năm, rất hiểu rõ người đàn ông này.
Nhìn có vẻ thâm tình, kỳ thực lại bạc tình bạc nghĩa và trăng hoa.
Cô chỉ cần hơi dụ dỗ hắn mấy lần, Mục Hoành Minh lại một lần nữa luân hãm vào cô, phản bội Lương Cẩm Tú mà dan díu với cô ta...
Bạn cần đăng nhập để bình luận