Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 271: Kim Điển xã khu (15) (length: 8177)

"Lúc chúng ta xuống thì nàng đứng ở tầng 44, chắc chắn là vậy." Người chơi Giáp vừa giao chiến với Ngân Tô nói, "Nhưng mà đầu óc nàng hình như có chút vấn đề."
Nghe đến mấy chữ đầu óc có vấn đề, người chơi tòa 42 không khỏi nhớ đến chuyện tối hôm qua.
Chuyện tối qua... không giống người có đầu óc bình thường có thể làm được.
"Tòa nhà của các ngươi còn có người chơi nào khác không?"
Một tòa nhà thường phân bổ từ 2-4 người chơi, loại trừ hai người trước mặt...
Người chơi Ất: "Hiện tại cũng không thấy ai xuất hiện... Chắc là không có nhỉ? Hai ngày trước bọn ta cũng không thấy người chơi nào khác."
Người chơi tòa 42 liếc nhau.
Bọn họ không biết trao đổi cái gì qua ánh mắt, một người trong đó, thanh niên tóc xanh nhuộm một mảng, đột nhiên chạy về phía Ngân Tô.
Thanh niên tóc xanh chạy rất nhanh, gần như chạy đến trước mặt nàng, dùng ánh mắt có vẻ kỳ quái dò xét nàng.
"Làm gì? Muốn đánh nhau hả?"
"Đánh nhau?" Thanh niên tóc xanh khoát tay: "Không không không, ngươi hiểu lầm rồi, ta là muốn xin chỉ giáo ngươi mấy vấn đề."
Thanh niên có vẻ rất lễ phép, Ngân Tô liếc nhìn hắn, lời ít ý nhiều: "Hỏi đi."
"Tối qua người kia có phải ngươi không? Chính là cái vụ đèn bài đó."
"Là ta."
Thanh niên tóc xanh có chút lắp bắp, đáy mắt đầy vẻ chấn kinh.
Hắn không nghĩ người chơi này lại là một cô gái...
Còn là một cô gái trẻ tuổi đến vậy!
"Có vấn đề gì sao?"
"...Không, chỉ là muốn hỏi một chút, những con quái vật kia... đi đâu rồi?"
Hắn đã nhìn chằm chằm cả một đêm, nàng không những không sao, mà những con quái vật đi lên kia cũng không có rời đi.
Hắn tận mắt chứng kiến quái vật của các tòa nhà khác đi lên rồi lại rời đi...
Cho nên quái vật không thể ở lại tòa 44.
Thanh niên tóc xanh rất tò mò, rốt cuộc những quái vật đó đã đi đâu.
"Ngươi hỏi cái này làm gì?"
"Thật... tò mò." Thanh niên tóc xanh chẳng hiểu sao nói lắp bắp.
Ngân Tô mím môi cười lên: "Biết đâu chúng bị ta ăn rồi."
"? ? ?"
Thanh niên tóc xanh bị câu trả lời này làm cho ngơ ngác, một lúc sau mới cất tiếng: "Vậy... ngươi có muốn gia nhập chúng ta không?"
Hắn chỉ về phía đội của mình.
Đội của thanh niên tóc xanh tổng cộng có năm người, trông đều rất có kinh nghiệm, bọn họ đang nhìn về phía bên này.
Rõ ràng là bọn họ cử thanh niên tóc xanh ra làm người phát ngôn.
Mặc dù họ không biết Ngân Tô, nhưng trong game, việc tìm kiếm đồng đội hợp tác mạnh mẽ là rất bình thường.
Ngân Tô từ chối nhã nhặn: "Không cần đâu."
Thanh niên tóc xanh bị từ chối cũng không nản lòng, ngược lại cố thuyết phục nàng: "Phó bản này nhiều người chơi vậy, còn phải cày điểm tích lũy, có đồng đội tốt hơn đấy..."
Ngân Tô thấy thanh niên tóc xanh vẻ mặt không cam tâm, đột nhiên buột miệng một câu: "Nhưng mà ta thích nhất lấy đồng đội tế trời, các ngươi... chút người này, cũng không đủ giết."
Thanh niên tóc xanh: "! ! !"
Câu nói này của Ngân Tô cuối cùng dập tắt ngọn lửa nhiệt tình của thanh niên tóc xanh, hắn cẩn thận từng bước, trở về đội ngũ của mình.
Ngân Tô không đợi thêm ở đó, mà đi về hướng siêu thị.
...
...
Trong khu dân cư không có NPC, số người chơi xuất hiện càng ngày càng nhiều, phần lớn đều tụ tập ở quảng trường nhỏ giữa khu dân cư.
Trong khu dân cư yên tĩnh, chỉ có quảng trường nhỏ là có tiếng ồn.
Từng đợt người chơi đến, đây là lần đầu tiên có nhiều người chơi tụ tập cùng nhau kể từ khi phó bản bắt đầu.
Bọn họ cũng không phải muốn tụ tập cùng một chỗ, chỉ là vì mọi người đều ở đây, quần thể người chơi lớn lên thì ngược lại sẽ an toàn hơn.
Bọn họ muốn từ miệng của nhau bổ sung manh mối.
"Mấy cái NPC kia có phải đều ở nhà không?"
"Tối qua quái vật kia có khi nào đã lây nhiễm hết bọn họ rồi không?"
"NPC không ra khỏi nhà, chẳng lẽ chúng ta phải giết đến tận cửa để cày điểm?"
"Bọn họ không thể nào không ra ngoài."
"Mọi người được bao nhiêu điểm tích lũy rồi?"
Không ai trả lời câu hỏi này.
Một người chơi nói: "Nhìn vào số NPC bị chết, có lẽ điểm tích lũy trong tay mọi người không nhiều, cũng không cần căng thẳng quá. Với lại chúng ta cũng không biết điểm tích lũy rốt cuộc có tác dụng gì."
"Điểm tích lũy chắc chắn có liên quan đến thông quan, biết đâu là mấy người xếp đầu thông quan thì sao..."
"Còn có thể như vậy?" Một người chơi ít kinh nghiệm kinh ngạc.
"Phó bản sinh tử hình thức này đúng là có khả năng đó, nhưng mà chỉ cần tìm được chìa khóa thông quan, điểm tích lũy ngược lại không quan trọng lắm."
"Chìa khóa thông quan loại phó bản này đâu dễ tìm vậy, không bằng cứ tranh bảng cho an toàn."
Phó bản sinh tử hình thức rất thích hợp cho người chơi đầu óc ngu si, tứ chi phát triển.
Dù sao chỉ cần giết đến khi kết thúc phó bản là được.
"Cái đó... Mọi người không cảm thấy đói sao?"
"Đói chứ, lão tử hôm nay ăn hết ba thùng mì tôm, bốn cái bánh mì, còn uống hai bình sữa bò mới đỡ thấy đói."
"Ta cũng thấy đói..."
"Ta cứ tưởng mọi người không đói nên không ai nói gì. Chẳng lẽ người chơi nào cũng bị nhiễm rồi sao?"
Ai nấy cũng cảm thấy đói bất thường.
Chỉ là mức độ đói không giống nhau, có người ăn nhiều hơn hôm qua một chút, nhưng có người lại gấp mấy lần.
Mọi người thảo luận, có người chơi hai ngày trước thậm chí còn không ăn gì, vậy nên chắc chắn không phải bị nhiễm ở đâu.
"Má nó, ngày thứ ba phó bản đã trực tiếp buff hiệu ứng bất lợi cho toàn thể người chơi, thật mẹ nó chó má..."
"...Mọi người còn đồ ăn dự trữ chứ?"
Nghe câu này, cả quảng trường nhỏ đột nhiên im bặt.
Đa phần người chơi đều đã nghĩ cách tích trữ đồ ăn.
Nhưng mà bọn họ không ngờ ngày thứ ba phó bản trực tiếp tung hiệu ứng bất lợi cho toàn bộ người chơi, lượng đồ dự trữ có khả năng không đủ.
Bọn họ cần thêm đồ ăn...
Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, tất cả người chơi đột nhiên chạy về hướng siêu thị.
Có người sợ trong siêu thị quá đông nên chọn các cửa hàng tiện lợi khác trong khu dân cư.
...
...
Buổi sáng bỗng nhiên đói, Ngân Tô cảm thấy cần chuẩn bị thêm một chút đồ ăn nên đi thẳng đến siêu thị.
Cửa lớn siêu thị bị phá, dưới đất là đủ loại rác rưởi.
Ngân Tô vào thì thấy trong siêu thị đã có mười người chơi.
Đám người này thấy nàng tiến vào có chút đề phòng, động tác không dừng lại, vội tìm kiếm đồ trên kệ hàng.
Nhưng đồ trong siêu thị không còn nhiều, hình như tối qua đã bị cướp sạch rồi.
Lộn xộn, thật là lộn xộn.
Đặc biệt là đồ ăn, hầu như không thứ gì còn sót, ngay cả mì sợi loại phải luộc cũng không còn.
Xem ra không phải chỉ mình nàng bị nhiễm, cảm thấy đói.
Đây là hiệu ứng bất lợi tập thể, kiểu đến giờ tự động kích hoạt.
Ngân Tô cảm thấy người chơi đang bị phó bản này lừa.
Hai ngày đầu tiên người chơi vào đều rất an toàn, không có quy tắc chết chóc, không có NPC nào động một tí lại đòi mạng.
Mà các người chơi phát hiện cư dân ở đây phần lớn không bình thường, manh mối lại chứng minh họ trước đó không như vậy.
Vì thế các người chơi chú tâm điều tra tại sao những cư dân này lại trở nên bất thường.
Đây là phó bản sinh tử hình thức, lẽ ra việc đầu tiên họ làm là dự trữ thật nhiều đồ ăn.
Đúng là phần lớn người chơi đã dự trữ đồ ăn, nhưng trải nghiệm phó bản giai đoạn trước quá yên bình, làm họ tích theo lượng ăn bình thường, đủ để chịu đựng đến ngày cuối cùng.
Không ai ngờ rằng phó bản không hề có đạo đức mà lại ra tay ác độc, đồ ăn dự trữ còn thiếu quá nhiều.
Chương tiết ý nghĩ [ đọc tệ 520] hoạt động rút ra:
【 nhìn không thấy 】 nhớ nhung 【 cục thịt tử 】 đường phèn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận