Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 204: Hiện thực thứ hai kỹ năng (length: 8415)

Khương Dư Tuyết đi theo Giang Kỳ đi ra ngoài, mãi đến khi ngồi lên xe, nàng mới mở miệng: "Ta nhận được hai món đạo cụ đặc biệt, một món đạo cụ cấp S, bảng cá nhân có thêm một cột tiền vàng, muốn đưa cho chị kia như thế nào đây? Ta còn chưa qua hết phó bản tân thủ, không dùng được chức năng gửi bán."
Thông tin về tiền vàng này Giang Kỳ biết, chính hắn có hai đồng, các thành viên cục điều tra khác cũng có, bọn họ tổng cộng mở được năm phó bản.
Nhưng tiền vàng không thể giao dịch.
Hắn không ngờ phó bản tử vong lại có thưởng tiền vàng.
Mà đạo cụ đặc biệt không phải người chơi nào qua ải cũng có, hắn hỏi qua Hạ Nhật Náo cùng Nghiêm Nguyên Thanh, hình như chỉ ba người đầu mới có.
"Đợi khi nào nàng liên hệ ta, ta sẽ hỏi nàng một chút, nếu có thể đợi thì đợi ngươi qua hết phó bản tân thủ, không thì sẽ để người trong cục chuyển hết đạo cụ cho nàng."
"Ừm."
"Ngươi nhận được kỹ năng thiên phú là gì?"
Khương Dư Tuyết im lặng một lát, đầu ngón tay lóe ra một đoạn dây leo màu xanh nhạt, "Phục hồi."
"Kỹ năng trị liệu?"
"Có năng lực trị liệu, nhưng không phải kỹ năng trị liệu." Khương Dư Tuyết thu dây leo lại, có vẻ không muốn nói: "Chị Hạ Nhật Náo đã giúp ta kiểm tra rồi, mọi số liệu đều được ghi lại trong báo cáo, ngươi có thể tự xem."
Giang Kỳ ừ một tiếng, "Ngày mai bắt đầu, ngươi đến cục tham gia huấn luyện tân binh."
Khương Dư Tuyết biết huấn luyện tân binh của cục điều tra không chỉ rèn luyện thân thể, mà còn có rất nhiều nội dung huấn luyện cấm kỵ trong trò chơi, và cách phát huy tốt nhất kỹ năng thiên phú của mình.
Rất lâu trước kia nàng đã muốn đi, nên nàng không hề từ chối. Muốn sống sót trong trò chơi, thì không được bỏ qua bất kỳ cơ hội học tập nào.
...
...
Một nhà kho bị bỏ hoang nào đó.
Cánh cửa sắt gỉ bị người đẩy ra, một thanh niên chui từ trong khe cửa vào, trên tay vẫn còn cầm một chiếc bánh cuộn thịt gà, hắn cắn một miếng bánh, kéo mũ áo khoác đang trùm trên đầu xuống, khàn giọng hô: "Minh Cách, Minh Cách! ! Ngươi lại trốn ở đâu rồi? Mau ra đây! !"
Vút—— Phi đao từ trên chếch phóng xuống, sượt qua mặt thanh niên, cắm vào mặt đất phía sau hắn, lưỡi đao ngập quá nửa.
Bóng đen từ lầu hai nhà kho xuất hiện, "Ngươi mà còn làm ồn, ta sẽ rút lưỡi của ngươi đấy!"
"Ôi ôi ôi..." Thanh niên hơi sợ hãi che ngực, sau đó tỉnh bơ cắn một miếng bánh cuộn: "Chuyện ở chung cư Trúc Mộng giải quyết xong rồi, giờ làm gì nữa?"
Bóng đen trên lầu ném một cái hộp xuống: "Địa chỉ ở bên trong."
"Cái gì đấy, đưa cho ta đàng hoàng không được à? Sao phải ném!" Thanh niên lầu bầu nhặt hộp lên, lúc ngẩng đầu lên nhìn lại, bóng đen vừa nãy đã biến mất.
Thanh niên giận đến mặt mày méo mó, tức tối cắn một miếng bánh, ra sức nhai: "Chỉ biết sai bảo người khác! Sai bảo người khác! !"
...
Hôm sau, Ngân Tô ăn xong điểm tâm, hào hứng mở bảng cá nhân ra, thử dùng Quái vật triệu hoán tạp cùng đạo cụ đặc biệt Di hoa tiếp mộc có thể chuyển đổi kỹ năng thứ hai.
Có lẽ vì Di hoa tiếp mộc là một loại đạo cụ đặc biệt, với lại chỉ là chuyển đổi kỹ năng, nên không bị quy tắc trò chơi hạn chế, bây giờ nàng có thể tiến hành chuyển đổi luôn.
【Có sử dụng đạo cụ này để chuyển đổi Quái vật triệu hoán tạp thành kỹ năng thiên phú không? Có/Không】 Ngân Tô ấn chọn Có.
【Kiểm tra sau khi đạo cụ này chuyển đổi thành kỹ năng thiên phú, sẽ chỉ giữ lại một hình thức triệu hồi, có tiếp tục chuyển đổi không? Có/Không】 Có.
【Đang trong quá trình chuyển đổi đạo cụ...】 Ngân Tô nhìn chằm chằm mấy chữ kia, phải mất mười mấy phút mới xuất hiện nội dung mới.
【Chúc mừng người chơi đã chuyển đổi thành công đạo cụ Quái vật triệu hoán tạp thành kỹ năng thiên phú Triệu Hồi.】 【Kiểm tra người chơi có kỹ năng thiên phú thứ nhất, kỹ năng này tự động giáng xuống thành kỹ năng thứ hai.】 【Kỹ năng thiên phú: 1, Vạn vật giám định, 2, Triệu hồi】 Ngân Tô mở phần giới thiệu chi tiết về Triệu hồi.
【Triệu hồi: Khi du tẩu trong phó bản, ngươi có còn nhớ những quái vật mà ngươi từng gặp? Nếu như ngươi rất nhớ bọn chúng, hãy triệu hồi chúng đi, chúng sẽ vì ngươi mà đến. Những quái vật được ngươi triệu hồi có lẽ có một chút sở thích nhỏ, nếu muốn chúng răm rắp nghe theo ngươi, thì hãy đáp ứng sở thích nhỏ ấy của chúng, nếu không, có khả năng chúng sẽ không nghe lời đâu. Quái vật một khi triệu hồi, không thể thay đổi.】 【Phạm vi có hiệu lực: Tất cả phó bản, thế giới hiện thực】 【Giới hạn sử dụng: Chỉ có thể triệu hồi quái vật từ cấp S trở lên, và quái vật ở phó bản tử vong.】 【Quái vật đã khóa (hiện tại): 0/1】 Sau khi chuyển đổi thành kỹ năng, chỉ còn hình thức triệu hồi đã khóa này.
Nhưng... sao lại chỉ có một danh ngạch triệu hồi? Kỹ năng thiên phú ít nhất cũng phải trực tiếp triệu hồi một đám chứ?
Ngân Tô nhìn chằm chằm dòng cuối cùng, ý là về sau vẫn có thể tăng số lượng? Giống như Vạn vật giám định có thể nâng cấp vậy sao?
Ngân Tô nhanh chóng không xoắn xuýt với chuyện trước mắt, nàng nhắm mắt lại, bắt đầu hình dung trong đầu dáng vẻ của tiểu sủng vật mà mình muốn triệu hồi.
...
...
Khang lão bản mang theo một túi đồ ăn, gõ cửa phòng một cách cẩu thả.
Tay ông còn chưa kịp gõ xuống, cửa đã mở ra từ bên trong, Khang Mại còn đang thấy lạ sao lần này lại mở nhanh thế, "Ngươi định ra..."
Lời nói nghẹn ở cổ họng của Khang Mại, căn bản không thốt ra được, con ngươi rung lên dữ dội.
Hắn đã thấy gì thế này! !
Đống tóc trong phòng này là cái thứ quái quỷ gì! !
Bị quái vật xâm chiếm rồi sao! !
Khang lão bản cảm thấy mình đi nhầm cửa, ông rất muốn vứt đồ lên cửa rồi bỏ đi, nhưng trong đống tóc kia ông vẫn thấy chính chủ mà mình muốn tìm.
Mấy lọn tóc tiến đến trước mặt Khang Mại, giống như đang tò mò dò xét, rồi đột nhiên quấn lấy tay chân của hắn, kéo hắn vào phòng, cửa lớn sau lưng hắn đóng sầm lại.
Trước khi Khang Mại kịp phản ứng, vô số sợi tóc đã quấn lấy, Khang Mại ngay cả kêu cứu cũng không kịp, đã bị tóc lấp đầy miệng.
"Được rồi đấy!" Ngân Tô kéo Khang Mại ra khỏi đống tóc, giựt mấy sợi tóc trong miệng hắn ra: "Hết chưa?"
Khang Mại cố nhổ hết tóc ở cổ họng ra, vừa ho khan vừa tìm chỗ an toàn lui về.
Tóc dựng thẳng lên một sợi, nghiêng đầu, như thể đang nói: Đây chẳng phải là lễ gặp mặt dành cho ta sao?
Có lẽ là do nguyên nhân triệu hồi, nên Ngân Tô hiểu ý nó, một cái tát giáng xuống: "Ngươi thấy hắn trông giống điểm tâm à?"
Tóc chui ra từ dưới lòng bàn tay Ngân Tô, nhìn Khang Mại, ra sức gật đầu: Giống! ! Người to như vậy, bắt đầu ăn sẽ rất ngon! !
Ngân Tô: "..."
Khang Mại: "..."
Ngân Tô khó khăn lắm mới nhét được cái đầu tóc quái kia vào nhà mới của nó - ấm đun nước.
Trong phòng đã sạch sẽ trở lại, thần kinh căng thẳng của Khang Mại cũng không dám thả lỏng, sợ cái đồ chơi kia trong bình đun nước lại xông ra... Dù sao bây giờ nó rất không yên phận, thò một chùm tóc ra, vừa đi tới lui vừa dò xét ở miệng bình.
Khang Mại ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sofa, nhìn chằm chằm chùm tóc thò ra từ trong bình đun nước, vừa đi vừa thăm dò: "Cô Ngân Tô, có thể cho ta may mắn biết đây là thứ gì không?"
Ngân Tô vô lực ngả người ra ghế sofa, "Nghiệt chướng."
Trước khi triệu hồi thì vui vẻ biết bao nhiêu, sau khi triệu hồi thì hối hận bấy nhiêu.
Cái nghiệt chướng này có sở thích là ăn thịt người... À, nó bảo quái vật cũng được, nó không kén ăn... À, còn không kén ăn nữa! Nó dám nói thật đấy! !
Sở hữu một cung điện là một quỷ đói đầu thai, giờ lại thêm một người tóc quái nữa - độ khó nuôi gia đình tăng lên gấp bội.
Khang Mại hít một hơi, nhẫn nhịn sự rùng mình, hỏi ra một phỏng đoán đáng sợ: "Ngươi bắt nó ở khu ô nhiễm về à?"
Trước đây cô ta đã rất muốn đi khu ô nhiễm, lẽ nào thực sự đã biến thành hành động thật rồi?
"Sao có thể."
"..." Không phải bắt ở khu ô nhiễm, vậy chỉ có thể là trong trò chơi tạo ra, làm sao cô ta tạo ra được?
Chuyện này còn đáng sợ hơn ấy chứ! !
—— Hoan nghênh đến với địa ngục của ta —— Hôm nay là sinh nhật ta, ném cho ta cái nguyệt phiếu cũng không quá đáng đúng không?
Ý tưởng chương [đọc tệ 520] rút thăm sự kiện:
【mới có hiệu quả.】Lông vũ Vân Trung Tiên Minh 【Lại xin ước nguyện.】Gió nổi lên lông vũ rơi ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận