Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 164: Trúc Mộng công ty (13) (length: 8035)

1102, phòng của Giang Kỳ.
Giang Kỳ và Nghiêm Nguyên Thanh đang thảo luận về nhiệm vụ thu thập dịch dinh dưỡng ở tầng bốn.
Mùa Hè Nóng Nực gõ cửa bước vào, nói thẳng: "Giang ca, có người đã dựa vào đầu mối công khai của chúng ta mà viết ra trên bình dịch dinh dưỡng công ty phát đến phòng có ghi lượng dịch dinh dưỡng cần thiết mỗi lần dùng của mọi người."
"Ai viết?"
"Là người chơi tên Tô Mẫn Nhân kia." Mùa Hè Nóng Nực có chút kinh ngạc vì người chơi không bình thường này lại đi cùng hưởng manh mối, "Trước đó, lúc em nhận nhiệm vụ ở tầng bốn có gặp qua nàng rồi."
Nghiêm Nguyên Thanh lấy ra một bình dịch dinh dưỡng màu đen 300ml, trên đó có viết "Bình chuyên dụng dịch dinh dưỡng Nghiêm Lớn Tiếng": "Lúc anh vào phòng, NPC đang chuẩn bị lấy nó đi. Đợi khi anh đến phòng của hai người thì đã muộn rồi."
Giang Kỳ nhìn về phía Mùa Hè Nóng Nực: "Lượng dùng mỗi lần?"
Mùa Hè Nóng Nực gật đầu: "Đúng là viết như thế, mỗi lần."
Ba người bọn họ đều làm nhiệm vụ nên trong tay có dịch dinh dưỡng, nhưng lại không có bình dịch dinh dưỡng lúc đầu, bọn họ không biết lượng mình cần dùng là bao nhiêu.
Nghiêm Nguyên Thanh ban đầu là 300ml, vậy thì một ngày hắn cần 900ml, mà hiện tại trong tay hắn chỉ có 250ml, căn bản không đủ.
"Nhiệm vụ ở tầng 4 chỉ có thể nhận một lần, chẳng lẽ còn có biện pháp khác để thu thập dịch dinh dưỡng sao?"
"NPC ở cùng phòng." Giọng Nghiêm Nguyên Thanh lạnh lùng: "Bọn họ mang dịch dinh dưỡng trong phòng đi, chắc chắn trên người bọn họ cũng sẽ có. Giống như thẻ nhân viên, có thể cướp NPC, thậm chí g·i·ế·t bọn họ."
Dịch dinh dưỡng là m·á·u, điều này có nghĩa m·á·u trên người người chơi hữu dụng, vậy thì m·á·u của NPC thực tập sinh ở cùng phòng cũng hữu dụng.
Mặt Mùa Hè Nóng Nực trầm trọng: "Đây chính là phó bản t·ử vong sao? Mới bắt đầu đã để người chơi t·ự g·i·ế·t lẫn nhau..."
Thẻ nhân viên, dịch dinh dưỡng lúc đầu bị t·r·ộ·m, nhất định phải hoàn thành việc rèn luyện sức khỏe hàng ngày, con đường thu thập dịch dinh dưỡng nguy hiểm. Mà đây mới chỉ là ngày đầu tiên.
Cho dù là bọn họ đã từng vượt qua phó bản cấp SS thì cũng chưa từng thấy chuyện bất thường như vậy, nguy hiểm trong ngày đầu tiên cũng sẽ không dày đặc như thế mà sẽ tiến hành tăng dần độ khó theo chất lượng.
Giọng Giang Kỳ vẫn điềm tĩnh như cũ: "Mục đích của phó bản t·ử vong vốn là để người chơi c·h·ế·t."
Mùa Hè Nóng Nực hơi đần người: "Có nên nói cho những người khác không?"
Giang Kỳ lắc đầu: "Chúng ta không có kinh nghiệm ở phó bản t·ử vong, nói với những người khác cũng vô ích, không thể giúp gì cho bọn họ, ngược lại còn hù dọa những người chơi mới."
Nếu người chơi mới biết đây là phó bản t·ử vong, rất có thể sẽ c·h·ế·t nhanh hơn.
. . .
. . .
Ở một bên khác, Ngân Tô sau khi trở về phòng thì ở lì trong phòng ngủ, đợi đến gần 8 giờ tối mới ôm chậu hoa xuống lầu để đ·á·n·h tạp.
Nàng vừa mở cửa liền thấy Khương Dư Tuyết cùng đồng bạn ôm chậu hoa của mình cùng nhau đi về phía thang máy, cả hai đều đeo thẻ nhân viên.
Ba người vừa đúng lúc chạm mặt nhau, Khương Dư Tuyết chủ động lên tiếng chào: "Chào buổi tối tỷ tỷ."
Ngư Hàm Tú có chút ngại ngùng, không nói gì, chỉ rụt rè gật đầu với Ngân Tô.
Ngân Tô: "Chào buổi tối."
"Tỷ tỷ cũng xuống lầu đ·á·n·h tạp sao?"
"Ừ."
Khương Dư Tuyết nói: "Chúng ta cũng vậy, có thể đi cùng nhau không?"
Ngân Tô không quan tâm, tiện tay đóng cửa, bước chân dài đi về phía thang máy.
Khương Dư Tuyết vội vàng kéo Ngư Hàm Tú đuổi theo.
"Tỷ tỷ, em tên Tiểu Vân, đây là muội muội của em Ngư Hàm Tú." Khi đợi thang máy, Khương Dư Tuyết chủ động giới thiệu.
Vẻ mặt Ngân Tô hờ hững gật đầu, ba người cùng vào thang máy, nửa đường lại có thêm vài người chơi khác đi vào, Khương Dư Tuyết không tiện tiếp tục nói chuyện nữa, cúi đầu đợi thang máy xuống tầng 1.
Lúc này đã sắp đến 8 giờ, trong đại sảnh có lác đác vài người chơi, không nhiều lắm.
Ngân Tô cả buổi chiều không ra khỏi phòng, không biết những người chơi này đã trải qua chuyện gì. Nhưng mà nhìn vẻ đề phòng lẫn nhau của bọn họ lúc này thì đoán chừng buổi chiều đám người này sống không tốt lắm.
Dịch dinh dưỡng t·h·iế·u t·hốn, lại không biết lượng dùng cần thiết là bao nhiêu, nên bọn họ chỉ cố gắng thu thập càng nhiều càng tốt.
Còn Khương Dư Tuyết thì lại vừa trải qua một buổi chiều hỗn loạn.
Đầu tiên là việc tìm k·iế·m thẻ nhân viên, gặp phải người chơi tranh đoạt lẫn nhau.
Sau đó là việc rèn luyện sức khỏe bắt buộc, không ít hạng mục cần hai người hoặc nhiều người, người chơi t·h·iế·u tín nhiệm và ăn ý, độ hoàn thành không cao.
Mặc dù không có ai c·h·ế·t nhưng không ít người bị phạt thêm giờ, sau khi ra ngoài liền nổi nóng ngay.
Tiếp theo là nhiệm vụ lại càng không cần phải nói...
Nhiệm vụ thu được dịch dinh dưỡng quá ít, mà họ vẫn không biết mình cần bao nhiêu dịch dinh dưỡng, chỉ có thể cố gắng hết sức thu thập. Vậy nếu không thu từ nhiệm vụ thì còn biện pháp nào khác chứ?
— Cướp những người chơi đang làm nhiệm vụ.
Khương Dư Tuyết dù không có đạo cụ nhưng dù sao cũng đã được huấn luyện chuyên nghiệp, nên ngược lại không ai cướp được đồ từ tay cô.
Khương Dư Tuyết lúc này nắm tay Ngư Hàm Tú theo sát Ngân Tô, "Chúng ta cứ theo cô ấy đi đ·á·n·h tạp."
Ngư Hàm Tú có chút sợ Ngân Tô: "Tại sao? Bọn họ đều nói người chơi này có chút đ·iê·n, không nên trêu chọc cô ta..."
"Người chơi khác không dám trêu chọc cô ta, chúng ta đi theo cô ta đ·á·n·h tạp sẽ an toàn." Khương Dư Tuyết thấp giọng phân tích: "Cô ta không có ác ý lớn với người chơi, chỉ cần chúng ta không làm gì chọc giận khiến cô ta không vui thì cô ta chắc là sẽ không đuổi chúng ta."
Ngư Hàm Tú đã hiểu, nhưng nàng vẫn còn hơi sợ.
Sáng nay nàng còn thấy cô ta làm hành động huyết tinh gì đó ở trong phòng mà...
Ngân Tô không để ý tới cái đuôi nhỏ đi theo phía sau, tìm được chỗ đ·á·n·h tạp trước, có một NPC mặt tươi cười đứng ở đó, phía sau hắn có một cánh cửa, nhưng bây giờ vẫn chưa đến giờ nên cửa đó vẫn chưa mở.
Ngân Tô đếm thời gian, đợi đến đúng 8 giờ liền tiến lên trước: "Có thể đ·á·n·h tạp chưa?"
NPC có lẽ không ngờ sẽ có nhân viên đ·á·n·h tạp tích cực như vậy, nhưng khi nhìn rõ là ai thì nụ cười trên mặt cũng có chút cứng lại, "Được rồi. Nhưng mà cô đã hoàn thành việc rèn luyện sức khỏe và công tác hôm nay chưa? Có hoàn thành mới được đ·á·n·h tạp nha."
Công tác của bọn họ là gì?
— Bồi dưỡng hạt giống giấc mơ.
Cho nên việc hoàn thành công tác đương nhiên là mỗi ngày rót đủ lượng dịch dinh dưỡng.
Ngân Tô mỉm cười: "Đương nhiên rồi, ta là nhân viên ưu tú ái cương kính nghiệp đó."
"... "
Khóe miệng NPC khẽ run lên, đưa tay thao tác vài lần trên bàn, cánh cửa phía sau hắn mở ra, bên trong là một căn phòng lớn, đặt song song hàng chục cái máy móc.
NPC dẫn nàng đi vào, chỉ vào những cái máy móc đó: "Đem hạt giống giấc mơ của cô đặt vào khu nghiệm chứng là có thể hoàn thành đ·á·n·h tạp."
Ngân Tô tùy ý chọn một cái máy, đặt chậu hoa lên.
【Nhân viên: Tô Mẫn Nhân】 【Trạng thái bồi dưỡng hạt giống giấc mơ: Ưu tú】 【Đ·á·n·h tạp hoàn thành, mời không ngừng cố gắng, chúc ngài sớm ngày giấc mơ trở thành sự thật.】 "... " Cứ như vậy sao? Ngân Tô quay đầu hỏi NPC: "Không có thưởng hả?"
Ánh mắt NPC có chút kỳ lạ, cố gắng kiềm chế cảm xúc, giữ nụ cười trên mặt: "Đây là công việc bổn phận của ngài."
Ý ngầm là: Muốn phần thưởng cái gì!
Ngân Tô thất vọng ôm chậu hoa trở về: "Đề nghị công ty thiết lập cơ chế phần thưởng, mỗi ngày người đ·á·n·h tạp hạng nhất sẽ có phần thưởng, như vậy mới có thể khiến mọi người có thêm động lực nha."
NPC: "..."
Cô chỉ là một nhân viên thực tập thôi đó!
NPC chắc là đã bị đồng nghiệp cảnh cáo nên rất khôn ngoan giữ im lặng, chỉ mỉm cười đáp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận