Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 251: Hiện thực rèn đúc không gian (length: 8174)

Xuyên qua bán hàng đa cấp... Không phải, khu làm việc, lại thông qua một cửa có lắp đặt hệ thống nhận diện khuôn mặt, bên trong yên tĩnh lạ thường.
Khang Mại dẫn theo Ngân Tô vào một phòng làm việc, sai người đi gọi thợ rèn đến.
Cửa rất nhanh vang lên tiếng gõ, một nữ sinh mặc váy dài màu hồng nhạt đứng ở cửa, hai tay đan trước người, rụt rè nhìn vào trong: "Lão bản, ngài gọi ta?"
Khang Mại gật đầu, ra hiệu nàng vào trong.
Nữ sinh dáng vẻ đoan trang tú lệ, mái tóc dài màu vàng óng hơi xoăn buông sau lưng, ngay cả dây buộc tóc cũng là màu hồng, cả người nàng như thể được thêm vào một lớp photoshop dịu dàng, khắp nơi lộ ra hơi thở thiếu nữ mùa xuân.
Cô không giống một thợ rèn, mà giống một nàng công chúa hơn.
"Bồ Thính Xuân, trước kia là thành viên công hội Tri Thiên Hạ, năng lực rèn đúc cũng không tệ lắm." Khang Mại giới thiệu cho Ngân Tô, nhưng không có ý giới thiệu Ngân Tô với Bồ Thính Xuân, "Mấy ngày nay còn thích ứng chứ?"
Bồ Thính Xuân liên tục gật đầu: "Nơi này rất tốt, ta rất thích."
"Thích là tốt rồi, có gì cần thì cứ nói với trợ lý nhỏ của cô, cô ấy sẽ giúp cô xử lý."
"Được."
"Ngồi đi."
Bồ Thính Xuân cẩn thận kéo ghế ra, ngồi đối diện với Ngân Tô, nàng lén nhìn Ngân Tô một cái, lại vội vàng cúi đầu xuống, vẻ thận trọng chặt chẽ có chút đáng yêu.
"Lão bản tìm ta, là cần ta làm gì sao?"
Khang Mại kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Ngân Tô, "Về chuyện nâng cấp đạo cụ, Thính Xuân cô biết được bao nhiêu?"
Vừa nhắc tới chuyên môn cùng vấn đề, Bồ Thính Xuân liền ngẩng đầu lên: "Nâng cấp? Đạo cụ không hoàn chỉnh sao?"
Khang Mại: "Không phải, đạo cụ bình thường."
Bồ Thính Xuân nhìn Khang Mại, lại có chút rụt rè nhìn Ngân Tô, dùng từ rất cẩn thận: "Hiện tại trên thị trường, chỉ có tin tức đạo cụ không hoàn chỉnh có thể nâng cấp, còn chưa nghe nói người chơi nào có thể nâng cấp đạo cụ bình thường."
Khang Mại ra hiệu với Ngân Tô: "Cô ấy là cố chủ hôm nay, thứ cô cần là nâng cấp đạo cụ, cô không cần giấu diếm, biết gì thì cứ nói."
Ánh mắt Bồ Thính Xuân lần nữa rơi lên người nữ sinh trông mới chỉ mười bảy mười tám tuổi kia.
Theo những gì nàng hiểu được mấy ngày nay, Khang Mại sẽ không đích thân dẫn khách... Chớ nói chi là đưa khách trực tiếp đến đây.
Trong tòa nhà này không có mấy ai làm việc đàng hoàng, phần lớn đều là người chơi được Khang lão bản sắp xếp ở đây, nói đây là đại bản doanh của Khang lão bản cũng không sai.
Bồ Thính Xuân do dự một lát, mới mở miệng nói: "Đạo cụ xác thực có thể nâng cấp, nhưng ta vẫn không tìm được cách nâng cấp đạo cụ. Diễn đàn game với người chơi khác, chỉ biết đạo cụ không hoàn chỉnh có thể nâng cấp, căn bản không biết đạo cụ khác cũng có thể nâng cấp."
Mọi người đều biết, thợ rèn có hai năng lực, một là sửa chữa đạo cụ, hai là rèn luyện đạo cụ.
Nhưng nàng còn có năng lực thứ ba.
Nàng có thể rõ ràng cảm giác được sự tồn tại của năng lực thứ ba, nhưng nàng không biết đó là gì, cũng không biết cách dùng nó.
Nàng vẫn luôn tìm tòi năng lực kia, nhưng lần nào cũng được nhắc nhở thiếu đạo cụ mang tính then chốt.
Nhưng đạo cụ mang tính then chốt này là gì, Bồ Thính Xuân căn bản không biết.
Bồ Thính Xuân nói xong, nhìn Khang Mại: "Lão bản, tôi cũng không biết liệu có thể giúp được gì không..."
Ngân Tô nãy giờ không lên tiếng cười nói: "Có lẽ bây giờ cô có thể thử một chút?"
Bồ Thính Xuân chớp mắt mấy cái, "Hả?"
Ngân Tô lấy ống thép cùng tinh thạch không thuộc tính ra, đặt ở giữa bàn, "Thử xem?"
Con ngươi Bồ Thính Xuân hơi trợn tròn, nhìn cây ống thép bình thường kia, cùng viên đá đen thùi lùi, "Đây là đạo cụ?"
"Ừm, không giống sao?"
"..."
Trước không bàn đến dáng vẻ giản dị tự nhiên của hai đạo cụ này.
Nàng ấy đã lấy đạo cụ ra thế giới thực bằng cách nào?
Đương nhiên cũng không phải nói không thể vào được thế giới thực, chỉ là cực kỳ khó khăn.
Giống Cấm Kỵ cục điều tra, bọn họ có năng lực lén đưa đạo cụ vào thế giới thực.
Còn có một số công hội, cũng có năng lực tương tự, nhưng đều có hạn chế rất mạnh, cho nên số lượng đạo cụ trong thế giới thực không nhiều.
Bị Ngân Tô và Khang lão bản nhìn chằm chằm, Bồ Thính Xuân đành phải đưa tay đi lấy hai đạo cụ kia.
Nàng vừa chạm vào ống thép, liền cảm giác được một luồng lạnh lẽo thấu xương, loại cảm giác này, là của đạo cụ không thể nghi ngờ.
Nhưng hòn đá kia, không có cảm giác gì đặc biệt, tựa như một viên đá phổ thông không thể nào bình thường hơn.
Bồ Thính Xuân tay cầm mỗi thứ một cái, nói với Khang Mại và Ngân Tô: "Tôi cần tiến vào không gian thợ rèn, các anh có muốn vào không?"
Không gian thợ rèn là không gian phụ trợ của thợ rèn, độ lớn của không gian, có liên quan tới thực lực của thợ rèn.
Không gian này chỉ có thể cất giữ vật phẩm liên quan đến rèn đúc, vật khác đều bị không gian này bài xích, cho nên nó không giống không gian chứa đồ khác.
Đạo cụ không thể xuất hiện ở thế giới thực, nên không thể sửa chữa hay rèn luyện đạo cụ tại thế giới thực.
Nhưng trong không gian thợ rèn thì không bị hạn chế, chỉ cần thợ rèn muốn, không gian chứa đủ, thì có thể mời người chơi vào.
Ngân Tô rất hưởng ứng tích cực với chuyện mở mang tầm mắt này.
Khang Mại tự nhiên cũng phải đi.
...
...
Không gian rèn đúc của Bồ Thính Xuân không tính là lớn, chỉ cỡ 10 mét vuông, hai bên đều là bàn, trên đó đặt nhiều dụng cụ lạ mắt.
Trên vách tường bên phải có một cái miệng vuông, bên trong là chất lỏng như dung nham, đang ùng ục nổi bọt.
Nhưng toàn bộ không gian không hề nóng, ngược lại là một loại nhiệt độ ổn định rất dễ chịu.
"Ngài nhất định muốn tôi thử sao?" Bồ Thính Xuân lại nhìn Ngân Tô, "Tôi không biết sẽ xảy ra chuyện gì..."
Ngân Tô rất hào phóng: "Không sao, cứ thử đi, có vấn đề gì cũng không trách cô."
"... Được thôi."
Bồ Thính Xuân cầm ống thép nhắm mắt lại, tuy chậm rãi nhắm mắt, nhưng số liệu cụ thể của đạo cụ lại hiện ra ngay trong đầu nàng.
Thấy một cột trong đó bị đánh dấu SS ở trên, nàng đột nhiên mở mắt, đạo cụ vốn không nặng trong tay, trong nháy mắt trở nên nặng ngàn cân.
Nàng chưa từng tiếp xúc đạo cụ cấp SS! !
Khang Mại: "Sao rồi?"
"Cái này..." Bồ Thính Xuân vừa thốt ra một âm tiết đã ngậm miệng, nàng lắc đầu, tỏ ý không có gì.
Điều đầu tiên của quy tắc sống còn của thợ rèn là: Kín miệng.
Có thể là vì đạo cụ cấp SS quá cao, thực lực của nàng không đủ, nàng chỉ có thể thấy được chút tin tức cơ bản.
Bồ Thính Xuân âm thầm thở phào, cấp bậc này mà không có sức mạnh của mình, tốt nhất vẫn là đừng nên biết tin tức cụ thể, kẻo bị diệt khẩu.
Năng lực thứ ba dù không dùng được, nhưng nàng cũng đã quen rồi.
Nhưng lần này nàng lại không nhận được nhắc nhở thiếu đạo cụ then chốt, ngược lại trông thấy vài quầng sáng kỳ lạ...
...
...
Bồ Thính Xuân giống như lão tăng nhập định, hoàn toàn không động đậy.
Ngân Tô: "Cô ấy cũng khá tin tưởng anh."
"Công hội trước kia cô ấy ở không đối xử tốt với cô ấy lắm, xem cô ấy như một tài nguyên để sử dụng, chèn ép cô ấy, khống chế cô ấy. Thợ rèn có sức chiến đấu khá yếu, cô ấy cần vượt phó bản để sống, cần người khác bảo vệ, cũng không thoát được, chỉ có thể chấp nhận những điều khoản không công bằng đó.
Nếu cô ấy ở một công hội đoàn kết hơn, danh tiếng của cô ấy không thể thấp hơn mấy thợ rèn kia."
"Vậy sao anh lại vớt cô ấy ra?"
Giọng điệu của Khang Mại này, rõ ràng không phải là mới tra được Bồ Thính Xuân là người như vậy, hẳn là anh đã biết cô từ rất lâu rồi.
Chỉ là trước đây lợi ích không đủ để anh quyết định, vớt cô ra mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận