Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta

Hoan Nghênh Đi Vào Địa Ngục Của Ta - Chương 1127: Hiện thực cùng chung chí hướng (length: 8299)

Âm thanh mơ hồ tiếp tục một lát, giọng của 0681 trở nên rõ ràng hơn không ít: "Bây giờ nghe rõ chưa?"
Ngân Tô giữ thái độ lạnh lùng: "Ngươi tìm ta làm gì, muốn g·i·ế·t ta?"
"G·i·ế·t ngươi?" 0681 tặc lưỡi một tiếng, có vẻ như không hứng thú với chuyện đó, ngược lại tràn đầy phấn khởi nói: "Ta còn tưởng ngươi sẽ giỏi hơn Kỳ, làm sao ta lại liên lạc được với ngươi vậy?"
Trước kia chính nàng thử dùng đạo cụ trò chơi, xác định không thể mời 0681.
Vậy bên 0681 chắc cũng tương tự.
Con hàng này vẫn luôn hiếu động, còn không ngừng buông lời khiêu khích, đơn phương tuyên bố muốn cùng nàng so tài thông quan phó bản t·ử vong.
Không hưởng thụ cuộc sống cho tốt, ai thèm so tài với hắn chứ!
Cho nên Ngân Tô từ trước đến nay lười t·r·ả lời cái đồ chơi xui xẻo này.
Nhưng giờ nghe ý hắn, thì ra hắn cũng dùng rất nhiều biện pháp để liên lạc với mình...
Giờ đúng là để hắn liên lạc được với mình thật.
Hắn muốn khoe mẽ.
Ngân Tô không định cho hắn cơ hội đó, nên không nói tiếp.
Ngân Tô không lên tiếng, 0681 tự mình không nhịn được: "Ngươi có biết ta tốn bao nhiêu công sức mới liên hệ được với ngươi không? Cái trò chơi ch·ế·t tiệt này lại không cho phép người chơi bản Closed Beta liên lạc, hừ, tưởng thế thì ta hết cách à! Còn nữa, ta đăng nhiều video như thế, một mình ngươi cũng không xem sao? Sao ngươi cứ giữ thái độ bình thản thế, sao không nói gì? Lại c·ắ·t đ·ứ·t liên lạc rồi?"
Tô đại t·h·iện nhân cuối cùng cũng thương tình đáp lại một câu: "Nghe đây."
0681 lại hừ một tiếng: "Ban đầu ta còn mời cả 0023 với 0710, đáng ra đây phải là một cuộc gặp mặt vĩ đại của những người chơi bản Closed Beta chúng ta."
0023 với 0710?
Ngân Tô nhìn vào màn sương mù, vẫn chỉ có một bóng người.
"Vậy họ đâu?"
Người trong sương mù dang tay: "Một người thì không hồi đáp, một người thì trực tiếp cự tuyệt, chỉ có mình ngươi chịu lập liên lạc với ta. Quả nhiên, chúng ta mới là người cùng một giuộc, hai tên nhát gan kia không đáng nhắc tới, không xứng đối thoại với chúng ta."
Dứt lời, 0681 trực tiếp khai trừ hai người ra khỏi đội ngũ người chơi bản Closed Beta.
Ngân Tô: "..."
Không trả lời chắc là 0023, còn người cự tuyệt thì là 0710.
Ngân Tô nhìn bóng hình tạo từ sương mù cách đó không xa.
Sương mù trên người hắn không ổn định lắm, lộ vẻ chập chờn như tín hiệu kém.
Ngân Tô trầm mặc hai giây, nghiêm túc đề nghị: "Ngươi mua vé máy bay đến nước H tìm ta, hẳn là rất dễ dàng. Nhưng xem ra, có vẻ ngươi cũng không bức thiết muốn gặp ta như vậy."
0681 muốn tiến về phía cô, nhưng chưa đi được hai bước thì đã nhận ra cơ thể làm bằng sương mù của mình đang tan đi, lại không cam lòng lùi lại.
0681 khẽ "à" một tiếng, sau đó nói với Ngân Tô: "Ngươi nghĩ nước H dễ đi vậy sao, ta đây cũng là người nổi tiếng đấy. Mà có đi nữa, ta cũng không biết ngươi là ai. Hừ, một lũ giấu đầu lòi đuôi!"
"Hả, ngươi có thể cầm loa ra đường hét mà, ta thấy ngươi làm được đấy." Ngân Tô hờ hững nói: "Hơn nữa, vào được nước H, ngươi lại dùng đạo cụ mời ta, biết đâu sẽ mời được thành c·ô·ng."
Ngân Tô đã hỏi cục điều tra về phạm vi trò chơi kéo người, nó dựa trên phân chia khu vực.
Có nghĩa là, ra nước ngoài thì vào phó bản vẫn là trong nước.
Chỉ là phạm vi khu vực trong nước không rắc rối đến vậy, đa số là người chơi ở các khu gần nhau, nhưng cũng sẽ có trường hợp người chơi ở cả miền Nam lẫn miền Bắc vào chung.
Nhưng mà đạo cụ mời người và trò chơi kéo người vẫn có chút khác nhau, có lẽ đến địa phương khác có thể liên kết các server.
0681 cười: "Quả nhiên ngươi cũng từng thử mời ta phải không! Ha ha ha... Ta biết ngay chúng ta là người có chung chí hướng."
Ngân Tô: "..."
Anh hai!
Đại ca ơi!
Ai muốn chung chí hướng với ngươi chứ!
0681 chìm đắm trong suy nghĩ 'Cùng chung chí hướng', nói nhảm hết cái này đến cái khác.
Ngân Tô nhớ đến một chuyện, cắt ngang hắn: "Có phải ngươi đã bảo cái hội ngân sách đó điều tra ta?"
Tên đàn ông bị ống thép nuốt chửng đầu tiên, bảo mình đến từ hội ngân sách.
Mà người của hội ngân sách đang điều tra 0101 là ai.
Về sau thì không còn thấy ai nữa.
Không biết là hội ngân sách bỏ cuộc, hay là vì cô vào cục điều tra toàn đi một mình, không đi cùng Giang Kỳ bọn họ nên người theo dõi không liệt cô vào danh sách tình nghi.
"Hội ngân sách?" 0681 nghĩ một vài giây mới nói: "À, phải, bọn họ nói muốn hợp tác với ta, ta bảo nếu họ mà điều tra ra được ngươi là ai, ta sẽ xem xét. Một lũ vô dụng, lâu vậy rồi mà chẳng có tin tức gì."
"Vậy tức là ngươi không gia nhập bọn họ?"
"Ta cần gì phải gia nhập..." 0681 dừng lại, giọng trở nên nguy hiểm: "0101, thời gian có hạn, chúng ta vẫn nên nói chuyện chính đi."
Ngân Tô tựa lưng vào ghế, khoanh chân, lạnh lùng nhìn hắn: "Ngươi nói."
0681 có chút khó chịu với thái độ của 0101.
Sao khiến cô ấy cứ như chủ nhân đang ra lệnh vậy.
Nhưng mà, hắn vừa nói không sai, thời gian không còn nhiều.
Cố nhịn sự khó chịu, 0681 lên tiếng: "Ngươi không thấy thế giới của chúng ta nhiều thêm một chút gì sao?"
Nghe thấy lời này, thần sắc Ngân Tô không hề thay đổi: "Quái vật?"
"Quái vật..." 0681 rất k·h·i·n·h thường quái vật: "Chẳng qua là chút rác rưởi, không đủ gây sợ."
"Vậy ngươi đang nói đến cái gì nhiều hơn?"
0681 nghi hoặc: "Ngươi thật sự không phát hiện?"
Ngân Tô: "Không."
0681 chắc chắn: "Ta không tin."
Ngân Tô không mấy hứng thú: "Ngươi muốn tin hay không tùy, ta còn có việc, không có thời gian nói chuyện phiếm với ngươi, không nói chính sự ta out đây."
0681 thấy thân ảnh người đối diện đang mờ dần, cô ta đang rời khỏi không gian này.
Vất vả lắm mới liên lạc được, 0681 sao có thể để đối phương cứ vậy mà đi.
Cái con 0101 này...
Hoặc là cô ta biết hắn đang nói gì.
Hoặc là do cô ta thật sự không hứng thú.
Cũng như hai người chơi bản Closed Beta kia, một người thì m·ấ·t tích, một người còn chẳng cho hắn cơ hội lên tiếng.
0101 tốt xấu gì cũng tiếp n·h·ậ·n lời mời của hắn.
Thế là 0681 nhanh ch·ó·ng nói: "Ta đang nói về những thứ liên quan đến 'Thần'."
Hình ảnh vừa mờ đi của người đối diện lập tức ngưng tụ trở lại.
Thực ra 0681 không nhìn rõ được dáng vẻ cụ thể của đối phương, chỉ thấy được một hình người làm bằng sương mù.
Hai người trong mắt đối phương đều như nhau.
Ngân Tô gõ ngón tay xuống bàn, hỏi chậm rãi: "Ngươi tin Thần à."
"Ha..."
Sương mù hình người 0681 đưa tay lên che gò má, như đang cười, nhưng trừ âm tiết ban đầu đó, không hề có tiếng nào khác phát ra.
Cười trong im lặng hồi lâu, 0681 chậm rãi lên tiếng, mang theo một chút âm t·à·n: "Thứ đó, ai thèm tin."
Ngân Tô rất nhanh nghĩ đến những hành động của 0681 thời gian gần đây.
Bên ngoài đồn rằng hắn hoàn toàn đ·i·ê·n rồi.
Bây giờ xem ra...
Có vẻ như vẫn chưa hoàn toàn đ·i·ê·n.
Mà cũng không t·à·n bạo khát m·á·u như những gì thấy được trong video.
Đương nhiên, cũng có thể Ngân Tô ảo giác, dù sao người đối diện cũng chỉ là một đám sương mù.
Nhưng theo cách hắn giao tiếp thì, ít nhất suy nghĩ của hắn vẫn khá mạch lạc.
Vậy chuyện hắn t·h·ả s·á·t những người đó...
"Việc ngươi g·i·ế·t những người đó, là do những thứ nhiều thêm ra mà ngươi nói?"
"Ta biết mà, ngươi không giống đám vô dụng kia." 0681 vung tay múa chân về phía đối diện, như thể đã tìm được tri âm: "Ngươi có thể hiểu rõ ta đang làm gì, ngươi hiểu ta."
Ngân Tô: "..."
Cảm ơn, ta không hiểu.
Cô chỉ cảm thấy hành vi của 0681 có chút kỳ lạ, nhưng cũng chỉ là kỳ lạ mà thôi, hoàn toàn không hiểu hắn đang làm gì.
0681 cố đưa đầu mình về phía cô, cái cổ bằng sương mù bị kéo thành một đường mỏng manh, giọng nói u ám quỷ dị: "Ngươi thấy không? Sao ngươi lại không thấy chứ, ngươi không thể không thấy! Bên cạnh chúng ta toàn là lũ đó, chúng chiếm giữ thân xác con người, lẳng lặng tiềm phục bên cạnh chúng ta."
—— hoan nghênh đến địa ngục của ta —— 0681: Để ta xem thử ai còn chưa bình chọn đây~
Bạn cần đăng nhập để bình luận