Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 56: Tin dữ

Chương 56: Tin dữ
Một bóng đen trên đường phố lao đi nhanh như tên bắn, vài giây sau, lại một bóng đen khác lướt qua.
Trong lúc chạy trốn, Hassan Sabbah (Hyakubou) thực sự nghi hoặc, nghi hoặc vì sao địch nhân có thể truy tung được tung tích của hắn, hơn nữa còn đuổi theo xa như vậy? Rõ ràng hắn đã sử dụng đến biện pháp gián đoạn khí tức.
Bị đuổi giết mấy quảng trường, Hassan Sabbah (Hyakubou) rất bất đắc dĩ, hắn đã được chứng kiến năng lực cận chiến của Tô Hiểu, lúc này mà bị đuổi kịp thì chắc chắn phải chết không nghi ngờ. So với việc cận chiến với Tô Hiểu, Hyakubou tình nguyện đi ám sát Anh Hùng Vương.
Thân là một Anh Linh, Hassan Sabbah (Hyakubou) thế mà ngay cả chính diện chiến đấu với Tô Hiểu cũng không có năng lực, mặc dù có chút mất mặt, nhưng đây là việc không có cách nào khác.
Tô Hiểu vốn là chức nghiệp Berserker, cho dù là giả mạo, nhưng điều này đại biểu tố chất thân thể của hắn có thể so sánh với chức nghiệp Berserker.
Mà Hassan Sabbah (Hyakubou) là chức nghiệp sát thủ, sở trường chính là ẩn nấp và ám sát, hiện giờ lại bị Tô Hiểu dùng Sứ Đồ Chi Nhãn khóa chặt, chật vật như vậy cũng là chuyện đương nhiên.
Trong lúc chạy trốn, Hassan Sabbah (Hyakubou) phân ra một phân thân nhân cách, cỗ phân thân nhân cách này có bộ dạng vô cùng giống với bản thể Hassan Sabbah (Hyakubou).
Sau khi phân thân nhân cách xuất hiện, hai người tách ra một trái một phải, mặc dù không thể lừa dối được Tô Hiểu, nhưng tốc độ của Hassan Sabbah (Hyakubou) rõ ràng đã giảm xuống.
Trong lúc truy kích, Tô Hiểu lập tức phát giác tình huống phía trước, bóng người màu đỏ từ một biến thành hai, hơn nữa tốc độ giảm đột ngột.
Loại tình huống này đã không phải lần một lần hai, tốc độ của Hassan Sabbah (Hyakubou) mặc dù không chậm, nhưng đối mặt với thuộc tính nhanh nhẹn A+ của Tô Hiểu, có thể chạy được xa như vậy, hoàn toàn là dựa vào phân thân nhân cách chịu chết.
Tô Hiểu nhanh chân đuổi theo một Hyakubou, khoảng cách mười mấy mét, một đạo đao mang màu lam nhạt chém ra.
"Tranh."
Đao mang chém về phía lưng của Hyakubou kia, nếu như đây là phân thân nhân cách, nhất định sẽ dừng lại ngăn cản Tô Hiểu, dùng cái này kéo dài thời gian.
Ngoài dự liệu chính là, tên Hyakubou kia đột nhiên tăng tốc, đồng thời thả người nhảy lên tránh thoát đao mang. Đây là bản thể, chỉ cần hủy bỏ phân thân nhân cách, bản thể sẽ xuất hiện tình huống tăng tốc đột ngột như thế này.
Tô Hiểu trừng mạnh xuống mặt đất, dưới chân hắn xuất hiện một hố to.
"Vút ~"
Thân ảnh Tô Hiểu biến mất, tốc độ của hắn vốn không nhanh như vậy, nhưng sử dụng Soru lại là một chuyện khác.
Chỉ trong nháy mắt, Tô Hiểu đã vọt tới sau lưng Hassan Sabbah (Hyakubou).
"Lại là loại tốc độ kinh người này..."
Vẻ mặt dưới mặt nạ đầu lâu của Hassan Sabbah (Hyakubou) có chút bất đắc dĩ, giờ phút này, thậm chí hắn còn không cảm giác được địch nhân ở đâu.
"Phập phập."
Máu tươi vẩy ra, Hyakubou chỉ cảm thấy đùi tê rần, thân thể bắt đầu nghiêng về phía trước, "bịch" một tiếng, hắn ngã nhào xuống đất.
Một cái chân gãy lăn trên đường cái rất xa, Trảm Long Thiểm mở ra, chém thân thể đỉnh cấp Tanker tam giai có chút cố sức, nhưng nếu như chém địch nhân cùng giai, vậy thì chẳng khác nào chém dưa thái rau.
"Sao không trốn nữa?"
Tô Hiểu dừng lại cách Hyakubou không xa, khi nói chuyện, chém ra một đạo đao mang, "phập", cái chân còn lại của Hyakubou bị chém đứt, chỉ có thể nằm rạp trên mặt đất.
"Ngươi..."
Hyakubou một tay chống đất, ý đồ đứng dậy, Tô Hiểu không nói hai lời, một đao chặt đứt cánh tay chống đất kia của Hyakubou.
Hyakubou kêu lên một tiếng đau đớn, cánh tay chống đất bị chém đứt, mặt nạ đầu lâu trên mặt hắn đập xuống đất, trên mặt nạ đầu lâu màu trắng xuất hiện vết rách.
"Muốn giết cứ giết, loại hành hạ không có ý nghĩa này..."
"Phập."
Cánh tay còn lại của Hyakubou bị Tô Hiểu chặt đứt, khi còn sống Hyakubou là một sát thủ, cho nên năng lực chịu đau rất mạnh.
Một kẻ thì chém tay chân người khác như chém dưa thái rau, một kẻ thì bị chém tay chân mà mặt không đổi sắc, một màn này thực tàn khốc, nhưng lại có một loại mỹ cảm bạo lực, đây chính là chiến đấu chân chính, giữa hai bên không hề lưu tình chút nào.
Tại đối diện đường đi, bên trong một căn nhà dân sang trọng, sau cửa sổ thủy tinh ở lầu hai, có một tiểu nữ hài tận mắt chứng kiến một màn này.
Tiểu nữ hài buộc tóc đuôi ngựa hai bên, đang thông qua khe hở của rèm cửa nhìn lén một màn này, bởi vì lập tức sẽ đi ngủ, nàng mặc quần lót cùng áo ba lỗ. Một màn hung tàn trên đường phố rõ ràng dọa đến tiểu nữ hài, nước mắt đã đảo quanh trong mắt nàng, hai cẳng chân nhỏ bé run rẩy không ngừng.
Mẫu thân của tiểu nữ hài khẽ đi vào phòng, đây là một thiếu phụ xinh đẹp, nàng ở lầu một cũng nhìn thấy một màn trên đường phố, cho nên vội vàng lên lầu tìm con gái, phòng ngừa con gái nàng gặp chuyện ngoài ý muốn.
Thiếu phụ xinh đẹp từ phía sau lưng che miệng và mắt của tiểu nữ hài, tiểu nữ hài hoảng sợ đến suy sụp, thân thể nhỏ bé bắt đầu giãy dụa, nước mắt không khống chế được tuôn ra.
"Ô ~"
Thiếu phụ xinh đẹp vội vàng ghé vào tai con gái nhỏ giọng nói: "Lẫm, tuyệt đối không được lên tiếng, tuyệt đối không được."
Thanh âm của thiếu phụ xinh đẹp đang run rẩy, nàng cũng rất sợ, sợ tên hung đồ một lời không hợp liền chém tay chân người ở ngoài kia, nhưng vì con gái, nàng chỉ có thể kiên cường. Nghe được thanh âm của mẫu thân, tiểu nữ hài bị che mắt không giãy dụa nữa.
...
Hyakubou đã trở thành người que nằm trên đường cái, Tô Hiểu không phải cố ý hành hạ đối phương, hắn muốn thôn phệ năng lượng Anh Linh của đối phương. Trước khi thôn phệ, cần đối phương mất đi năng lực phản kháng mới được.
Khói lam nhạt phiêu dật trên cánh tay trái của Tô Hiểu, hắn dùng tay trái chụp vào đầu lâu của Hyakubou.
Một tay nhấc Hyakubou lên, khói lam nhạt dần dần bao bọc lấy Hyakubou.
"Nguyên lai. . . Là bởi vì cái này, thôn phệ..."
Lời trăn trối của Hyakubou còn chưa nói xong, khói lam nhạt của Hạch Cắn Nuốt đã hoàn toàn bao bọc lấy hắn. Mười mấy giây sau, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện.
【 Ngươi giết chết Hassan Sabbah (Hyakubou). 】
【 Hassan Sabbah (Hyakubou) là một trong bảy Anh Linh tham dự trận chiến Chén Thánh lần này, thu hoạch được 7.3% Thế Giới Chi Nguyên, hiện tổng cộng thu được 77.5% Thế Giới Chi Nguyên. 】
【 Thiên phú 'Phệ Linh Giả' của ngươi phát động, vĩnh viễn gia tăng 26 điểm Pháp Lực, hiện có 2274 điểm Pháp Lực. 】
【 Ngươi thu được Hộp Anh Linh • Màu Tím Đậm (Hộp Anh Linh: Có thể ngẫu nhiên rút ra một loại kỹ năng hoặc bảo cụ tùy ý của Anh Linh này). 】
...
Dưới sự phân giải của Hạch Cắn Nuốt, Hassan Sabbah (Hyakubou) biến mất, hóa thành năng lượng Anh Linh, năng lượng Anh Linh màu vàng kim chui vào lòng bàn tay Tô Hiểu, thông qua cánh tay, tiến vào trong Hạch Cắn Nuốt gần trái tim của hắn.
Hạch Cắn Nuốt có cấu tạo tinh vi vận hành, bắt đầu tiến hành chiết xuất, tinh lọc cỗ năng lượng Anh Linh này, cuối cùng chuyển hóa thành một loại năng lượng không màu.
Khi luồng năng lượng không màu thứ nhất phiêu dật ra khỏi Hạch Cắn Nuốt, Thanh Cương Ảnh năng lượng trong cơ thể Tô Hiểu khoảnh khắc tuôn ra, hấp thu hầu như không còn cỗ năng lượng không màu kia.
Mấy phút đồng hồ sau, Tô Hiểu mở hai mắt, năng lượng Anh Linh đã bị chuyển hóa, hấp thu toàn bộ.
【 Thanh Cương Ảnh đã tăng lên đến cấp 29. 】
Thôn phệ Hyakubou không thể khiến cho Thanh Cương Ảnh năng lực tăng lên đến cấp 30, nhưng cũng sắp rồi, thôn phệ một Anh Linh đại khái có thể tăng cấp bậc của kỹ năng Thanh Cương Ảnh lên 1.5.
Các chỉ số của Thanh Cương Ảnh năng lực có chút tăng lên, tiêu hao Pháp Lực gia tăng một ít, bất quá số lượng đốt cháy Pháp Lực của địch nhân cũng gia tăng, tạo thành tổn thương chân thật cũng tăng theo.
Ngay tại lúc Tô Hiểu chuẩn bị đóng bảng kỹ năng, hắn đột nhiên phát hiện, độ thức tỉnh của Thanh Ảnh Vương đã tăng từ 2% lên 3%.
Tuy nói biên độ tăng lên không lớn, nhưng đây là điềm tốt, dù sao liên quan tới Thanh Ảnh Vương thức tỉnh, hắn cũng không có đầu mối.
Tô Hiểu suy đoán, năng lực đại chiêu tương tự như Thanh Ảnh Vương, một khi thức tỉnh liền sẽ độc lập ra, trở thành kỹ năng độc lập, mà không phải năng lực phụ thuộc của Thanh Cương Ảnh, hiện giờ sở dĩ ở trong nhánh kỹ năng Thanh Cương Ảnh, rất có thể là bởi vì Thanh Cương Ảnh năng lực là điều kiện tiên quyết để nắm giữ Thanh Ảnh Vương.
Từ dưới đất nhặt lên Hộp Anh Linh phẩm chất màu tím đậm kia, thứ này nhìn thế nào cũng giống như cái ngăn kéo nhỏ, chỉ là chế tác tinh xảo mà thôi.
Sau khi Tô Hiểu giải quyết xong Hassan Sabbah (Hyakubou), số Anh Linh còn sống sót còn lại bốn, đương nhiên, không bao gồm bản thân Tô Hiểu ở trong đó.
Anh Linh chức nghiệp Berserker, Lancelot đã sớm bị Tô Hiểu chém chết, nói cách khác, trong Chén Thánh đã có linh hồn của ba Anh Linh.
Khi trong Chén Thánh có khoảng năm linh hồn Anh Linh, Chén Thánh sẽ sơ bộ hiện thế, đó chính là cơ hội để Tô Hiểu hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, hắn chỉ cần chạm vào Chén Thánh là được, căn bản không cần phải có được vật kia.
Tìm kiếm Anh Linh không phải chuyện nhẹ nhõm, cơ hội như hôm nay không nhiều, làm Tô Hiểu đau đầu chính là, trong bốn Anh Linh còn lại, có hai Anh Linh ngự chủ là lão âm tất, tỷ như Emiya Kiritsugu cùng Tohsaka Tokiomi, đây đều là những kẻ không thể xuất hiện ngoài sáng.
Nhắc tới Tohsaka Tokiomi, Tô Hiểu đột nhiên nhớ tới, Matou Kariya kia đi đâu rồi? Chẳng lẽ đi tìm Tokiomi rồi? Không nên, Tokiomi vẫn luôn trốn ở chỗ tối, với chỉ số thông minh hiện giờ của Matou Kariya, rất không có khả năng tìm được đối phương.
Khi Tô Hiểu đang nghi hoặc, điện thoại di động trên người hắn reo lên, biết số này chỉ có một người, cho nên hắn trực tiếp nhận điện thoại.
"Cha xứ, ta hiện tại có chút bận..."
"Ta có thể. . . Kiên trì. . . Thời gian, không nhiều lắm, tới. . . Giáo..."
"Lạch cạch" một tiếng, đầu dây bên kia lâm vào tĩnh mịch.
"Cha xứ? Cha xứ?"
Không ai trả lời, Tô Hiểu buông mắt xuống, cha xứ rất có thể đã xảy ra chuyện, đối phương từng tặng hắn một thanh vũ khí, thanh vũ khí kia vào thời khắc mấu chốt đã cứu được một mạng của Tô Hiểu.
Câu nói cuối cùng của cha xứ là 'Tới. . . Giáo...' này rất có thể là muốn Tô Hiểu đi giáo đường.
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận