Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 42: Cứng đối cứng

Chương 42: Cứng đối cứng Chương 42: Cứng đối cứng Sau khi Tô Hiểu va vào ngọn núi, tiếng vang đinh tai nhức óc kia biến mất, mấy người lữ đoàn đều nhìn về phía cửa động hình tròn thông sâu vào trong núi.
Cách cách, mấy khối đá vụn rơi xuống từ đỉnh động, bên trong cửa động hoàn toàn yên tĩnh.
"Xử lý rồi sao?"
Machi nhìn chằm chằm vào cửa động kia.
"Không xác định, có tỉ lệ rất lớn là đã xử lý."
Shalnark buông tầm mắt, có chút buồn ngủ, hắn tiêu hao quá nhiều niệm, thậm chí có chút tiêu hao sinh lực.
"Để Uvogin tiếp tục lên."
"Không được, hắn vừa mới toàn lực vung ra hai lần đấm thẳng, cho dù là Uvogin, thân thể cũng có giới hạn chịu đựng, muốn tiếp tục chiến đấu thì phải nghỉ ngơi một hồi, hơn nữa ta không thể khống chế cụ thể hành động của Uvogin."
Nhận được câu trả lời của Shalnark, Machi nghiêng đầu tránh thoát cú đá nghiêng của Rabid Dog.
Rabid Dog cùng Porcupine hãi hùng khiếp vía nhìn về phía cửa động kia, trong lòng chờ đợi Tô Hiểu tuyệt đối đừng chết, nếu Tô Hiểu chết, bọn họ cũng sống không lâu.
Không chỉ có là mọi người ở đây nhìn chằm chằm vào cửa động kia, mà ngay cả đám khế ước giả gần đó đang quan chiến cũng đang ngó chừng cửa động kia, những khế ước giả này có chút hoài nghi nhân sinh, nếu đây không phải thế giới Hunter x Hunter, bọn họ thật sự hoài nghi Tô Hiểu là khế ước giả từ nhị giai trở lên.
"Đại ca, ngoan nhân huynh giống như đã lạnh, chúng ta có nên đi tham gia náo nhiệt không?"
"Ổn định, Tam đệ, chúng ta quan sát là được, 'siêu cấp á nhân' phía dưới kia quá mạnh."
"Tam đệ, đại ca nói đúng đó."
Ba huynh đệ Quốc Túc, mỗi người cầm một chai bia, lão Tam thậm chí còn mang theo một cái đùi gà.
Ba huynh đệ này bình thường sẽ không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, bọn họ thích là tại diễn sinh thế giới bên trong làm loạn, chơi bời, vui vẻ là quan trọng nhất.
Uvogin với thân hình đầy màu vàng niệm khí đứng ngây người tại chỗ, nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện, trên thân thể cơ bắp đâm kết của hắn đã xuất hiện những vết thương tỉ mỉ, một vài bộ phận cơ thịt bị đứt gãy rất nhỏ.
Đát, đát, đát...
Tiếng bước chân truyền ra từ bên trong cửa động, sau đó là một hồi ho khan kịch liệt.
Tô Hiểu dùng tay trái che miệng, ho khan đồng thời máu từ trong kẽ tay chảy ra, hắn suýt nữa bị Uvogin một quyền miểu sát.
Lúc này, mấy chục mặt phản kích thuẫn đang phiêu phù xung quanh hắn có chút tối nhạt, nếu nhận quá mạnh công kích, thời gian kéo dài của phản kích thuẫn sẽ giảm bớt.
Một bình thuốc số một xuất hiện trong tay, Tô Hiểu uống một ngụm lớn, Thanh Cương ảnh năng lượng trào lên trong cơ thể, tế bào Hashirama trong thuốc bị phệ diệt, thương thế của hắn nhanh chóng khôi phục.
Xung quanh đen kịt một màu, ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi ở phía trước, Tô Hiểu chậm rãi đi về phía cửa động.
Khi Tô Hiểu đi ra khỏi hang núi kia, mấy người lữ đoàn cảm thấy căng thẳng trong lòng.
"Như vậy mà không chết, gia hỏa này thật chịu đòn, là do loại năng lượng thuẫn trôi nổi kia sao?"
Machi vừa nói vừa nắm chặt niệm tuyến trong tay, Rabid Dog đã bị niệm tuyến quấn quanh gắt gao siết thành vài đoạn, sau khi giải quyết Rabid Dog, Machi không đi chi viện Uvogin, mà đi chi viện Shizuku, Shizuku trước đó bị thương, lúc này đối phó Porcupine có chút cố hết sức.
Porcupine trong nội tâm sụp đổ, hắn muốn chạy trốn, nhưng Shizuku vung Blinky cuốn lấy hắn, tạm thời không cách nào thoát thân.
Chính giữa trong sơn cốc, Uvogin đứng ngây ngẩn mười mấy giây nghiêng đầu nhìn về phía Tô Hiểu, hiện tại hắn chỉ có một ý niệm duy nhất, đó chính là giết chết kẻ địch số hai, cũng chính là Tô Hiểu.
Oanh một tiếng, Uvogin biến mất, tốc độ biến thái này khiến Tô Hiểu có chút im lặng.
Tay cầm trường đao Tô Hiểu vẫn ngắm nhìn chung quanh, nếu lại trúng một cái đấm thẳng, hắn rất có thể sẽ không chịu nổi, hiện tại toàn thân hắn đều đang ẩn ẩn đau, xương cốt bất cứ lúc nào cũng có thể tan ra thành từng mảnh.
Âm thanh xé gió cấp tốc truyền đến, Uvogin xuất hiện trước mặt Tô Hiểu, vẫn là tư thế cũ, cánh tay cong, nắm đấm, đấm thẳng đập tới.
Cùng lúc vung ra quyền này, niệm khí màu vàng trên nắm tay của Uvogin bạo tuôn, đây là siêu cấp phá hư quyền của Uvogin, hơn nữa còn là phiên bản thăng cấp.
Bình thường một cú đấm thẳng đều suýt miểu sát Tô Hiểu, nếu chịu một quyền này thì còn có thể sống sao?
Đầu Tô Hiểu quay ngược nhanh chóng, nắm đấm kia trong mắt hắn bị phóng đại vô hạn, hoàn toàn lấp đầy ánh mắt của hắn.
Tránh né chưa từng là phong cách chiến đấu của Tô Hiểu, theo việc hắn lựa chọn trường đao làm vũ khí liền có thể nhìn ra, hắn thích chính diện cứng đối cứng.
Phản kích thuẫn hình thành vòng tròn bảo vệ Tô Hiểu nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh, phản kích thuẫn tuy rằng có thể chống cự công kích của Uvogin, nhưng vô hình trung cũng khiến cho địch nhân càng dễ dàng đánh bay Tô Hiểu ra ngoài.
Trong nháy mắt triệt hạ phản kích thuẫn, nắm đấm của Uvogin đã tới.
Tròng mắt của Tô Hiểu hơi co lại, hắn đang cố gắng bắt giữ động tác của Uvogin, vào thời khắc này, tất cả xung quanh dường như đều chậm lại.
Nắm đấm ngày càng đến gần, tốc độ thần kinh phản xạ của Tô Hiểu được thể hiện, động tác nhanh đến tàn ảnh của bộ đầu Uvogin đã bị hắn bắt được.
Cơ bắp cánh tay phải của Tô Hiểu hơi hở ra, tất cả pháp lực giá trị trong cơ thể đều chuyển hóa thành Thanh Cương ảnh năng lượng, toàn bộ gia trì trên Trảm Long Thiểm, Trảm Long Thiểm tựa như một lưỡi đao năng lượng màu lam nhạt.
Bình thản không có gì lạ chém ra một đao, mặc dù là ra đao sau, nhưng đao này so với nắm đấm của Uvogin còn nhanh hơn.
Coong!
Oanh!
Đao mang khổng lồ bay ra, chém về phía đỉnh núi gần đó, đỉnh núi kia bị nghiêng nghiêng chặt đứt.
Tô Hiểu cùng Uvogin đầy màu vàng niệm khí sượt qua nhau, Uvogin lúc này chỉ còn lại một cánh tay, cánh tay ra quyền kia đã bay ra xa hơn trăm mét.
Soạt một tiếng, Trảm Long Thiểm đâm vào một khối nham thạch cách đó mười mấy mét, trên chuôi đao của Trảm Long Thiểm vẫn còn đang nắm nửa cái cánh tay, chỗ đứt gãy của cánh tay không bằng phẳng.
Tay cầm đao của Tô Hiểu bị chặt đứt, kết quả này hắn đã nghĩ đến từ lúc ngạnh kháng nắm đấm của Uvogin, nếu là dĩ vãng, đây là tình huống cực kỳ hỏng bét, bất quá có nữ nhân kia ở đây, đứt một cánh tay cũng không sao, hắn cố ý lựa chọn như vậy, đây là lựa chọn có tỷ lệ thắng cao nhất để thắng trận chiến đấu này.
Sau khi sượt qua Uvogin, Tô Hiểu đột nhiên quay người phóng về phía Uvogin.
Uvogin cũng lập tức quay người, nhưng vết chém cực sâu ở ngực làm hắn khựng lại một chút.
Chính là sự chênh lệch trong khoảnh khắc này, Tô Hiểu đã phóng người vọt lên, hai đầu gối cong lại, hung hăng đập vào hai bên vai của Uvogin.
Hai chân kẹp chặt, kẹp lấy đầu Uvogin đồng thời, tay trái bao vây bởi bao cổ tay kim loại màu đỏ thẫm của Tô Hiểu chụp vào mặt Uvogin, hai ngón tay như móc câu, hắn đâm hai ngón tay vào mắt Uvogin.
Xúc cảm không trôi chảy truyền đến, tố chất thân thể của Uvogin có thể xưng là quái vật cấp, cho dù là ánh mắt yếu ớt cũng cường đại hơn người bình thường rất nhiều.
Tô Hiểu dùng hết toàn lực, phụt một tiếng, hai ngón tay hắn cắm vào hốc mắt Uvogin, vẫn chưa hết, hai ngón tay hắn cong lại, dùng sức kéo ra ngoài.
Hai viên nhãn cầu của Uvogin bị Tô Hiểu ngạnh sinh sinh lấy ra, hắn kẹp chặt đầu Uvogin, hai chân dùng sức, ý đồ vặn gãy cổ Uvogin.
Cự lực đột nhiên đánh tới từ bên cạnh, trời đất quay cuồng, Tô Hiểu bay ra ngoài, tựa như máy bay gặp sự cố đang hạ cánh khẩn cấp, trượt trên mặt đất nham thạch rất xa.
Sau khi dừng lại, Tô Hiểu thấy một màu đỏ bừng trước mắt, toàn thân xương cốt dường như muốn tan ra thành từng mảnh, hắn lấy ra một bình thuốc số một, mặt không đổi sắc uống xong sau đó đứng lên.
Ánh mắt vẫn ngắm nhìn sơn cốc xung quanh, Tô Hiểu đang xem có khế ước giả nào tới đục nước béo cò không, hiện tại ai tới hắn liền sẽ tìm cách chơi chết người đó, kịch liệt đau nhức toàn thân kích thích hung tính của hắn.
Hắn và Uvogin chiến đấu, những khế ước giả kia toàn bộ hành trình đều chứng kiến, phương thức chiến đấu không muốn mạng này có lẽ là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
Tô Hiểu liếc nhìn cánh tay phải chỉ còn lại một nửa, không chỉ như vậy, ngực bên phải của hắn cũng lõm xuống một mảng, xương sườn gãy đâm vào một bên phổi của hắn, mỗi lần hô hấp đều ẩn ẩn đau.
Đi tới trước Trảm Long Thiểm, Tô Hiểu dùng cụt một tay rút Trảm Long Thiểm ra, tay trái cầm đao hắn cũng đồng dạng am hiểu.
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận