Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 39: Ba tiếng súng vang lên

**Chương 39: Ba tiếng súng vang lên**
Danh sách thành viên lữ đoàn gồm năm người, lần lượt là: Nobunaga Hazama, hệ cường hóa, năng lực niệm, am hiểu dùng đao, cao thủ tụ hợp rút đao thuật, thành viên chiến đấu chủ chốt của lữ đoàn.
Shalnark, hệ thao tác, năng lực niệm, am hiểu phân tích tình báo, sau khi cắm ăng-ten vào cơ thể địch nhân có thể điều khiển hành động của chúng, là nhân viên phụ trợ của lữ đoàn, thời điểm mấu chốt có thể thao túng tự thân hoặc đồng đội, thao túng từ phía sau, lực chiến đấu cực mạnh, trong nháy mắt lực bộc phát không kém gì Feitan, Nobunaga.
Shizuku, hệ cụ thể hóa, năng lực niệm, nhân viên phụ trợ của lữ đoàn.
Machi, người có năng lực hệ biến hóa, có thể đem niệm năng lượng hóa thành sợi tơ dài nhỏ, dùng cho tấn công hoặc trị liệu, có thể đem mạch máu, xương cốt, thần kinh, cơ bắp khâu lại một trăm phần trăm hoàn mỹ, nhân viên phụ trợ của lữ đoàn.
Uvogin, hệ cường hóa, năng lực niệm, năng lực vật lộn cực mạnh, thân thể cứng như sắt thép, thành viên chiến đấu chủ chốt của lữ đoàn.
Năm người này có hai thành viên chiến đấu chủ chốt rưỡi (Shalnark tính nửa cái) và hai người phụ trợ. Bất quá, hai người phụ trợ này cũng có sức chiến đấu. Hai người phụ trợ thân phận chỉ là so sánh bên trong lữ đoàn.
Trong đầu Tô Hiểu nhanh chóng hồi tưởng tư liệu năm người, sau đó hắn bắt đầu vạch ra sách lược tương ứng.
Đầu tiên, bên mình có ba thành viên chiến đấu là âm thú. Ba người này có thể trong khoảng thời gian ngắn ngăn chặn một thành viên chiến đấu chủ chốt của lữ đoàn.
Nếu Tô Hiểu có thể miểu sát một thành viên chiến đấu chủ chốt của lữ đoàn, vậy thì trận chiến về sau còn có thể đánh. Nếu đối mặt với vòng vây công của mấy thành viên chiến đấu chủ chốt lữ đoàn, vậy thì Tô Hiểu thua không còn nghi ngờ.
"Bố Bố."
Nghe được tiếng la của Tô Hiểu, Bố Bố Uông đang uể oải nằm ở hàng ghế phía sau trong xe đứng dậy, rời khỏi ô tô.
"Đi nhanh một chút, mỗi ngày trừ ăn ra chỉ có ngủ."
Nhìn bộ pháp không nhanh không chậm kia của Bố Bố Uông, Tô Hiểu hận không thể cho đối phương một cước.
Bố Bố Uông vẫy đuôi hấp tấp chạy tới, đôi mắt to ngập nước kia dường như hỏi lại: "Chủ nhân, ta cũng phải lên trận sao, yên tâm đi, cái người đeo kính thoạt nhìn mạnh nhất kia cứ giao cho bản Uông đi (Shizuku, thành viên yếu nhất của lữ đoàn có mặt)."
"Không cần ngươi ra sân, cảnh giác phía sau ta."
Tô Hiểu lấy ra súng bắn tỉa Spider Queen, nếu hắn trực tiếp ra trận, những người khác của lữ đoàn cảm giác được khí tức của hắn, sau sẽ ra tay. Vương đạo là ở xa kết liễu.
Phát giác Tô Hiểu muốn dùng súng, Bố Bố Uông lập tức hiểu ý hắn, thần sắc lười biếng biến mất. Nó quay lưng lại Tô Hiểu ngồi xổm, cặp con ngươi kia cảnh giác liếc nhìn chung quanh.
Từ trong không gian dự trữ lấy ra Spider Queen, hung khí này mới xuất hiện liền hấp dẫn ánh mắt của Kurapika đám người.
"Vũ khí này... có chút khoa trương."
Phản ứng đầu tiên của Kurapika khi nhìn thấy hung khí này, là cho rằng đây là một khẩu pháo cơ quan cỡ nhỏ. Có thể sau khi nhìn thấy thân súng hình giọt nước, hắn mới nhận ra đây là một khẩu súng bắn tỉa.
Với trọng lượng và lực giật hiện giờ của Spider Queen, nếu chỉ một phát, Tô Hiểu có thể bán quỳ xạ kích. Nếu muốn liên xạ, vậy chỉ có thể đặt Spider Queen lên mặt đất.
Đem giá súng bổ sung của Spider Queen lấy ra, sau khi ổn định, Tô Hiểu ghé vào ven rìa sơn cốc.
Vị trí nơi này không tệ, địa thế hơi cao hơn so với vị trí của các thành viên lữ đoàn.
Tiện tay nhặt một cục đá lên, Tô Hiểu đem cục đá bóp nát thành bột phấn, bột phấn theo kẽ ngón tay hắn bay xuống. Hắn đang kiểm tra tốc độ gió.
Bởi vì là địa hình sơn cốc, hơn nữa lúc này là ban đêm, cho nên gió không lớn. Mấy ngày trước vừa mới mưa, trong sơn cốc có nước đọng, độ ẩm không khí hơi cao, Tô Hiểu cách các thành viên lữ đoàn khoảng bảy trăm mét, không cần tính toán độ ẩm không khí quá chính xác.
Điều chỉnh ống ngắm, đem ống ngắm điều đến tám lần, lại đem Spider Queen hoán đổi sang hình thức liên xạ, tháo ổ đạn, xác nhận bên trong mười viên nhét vào bình thường, hắn đem băng đạn lớn kia lắp vào.
Tô Hiểu hít sâu một hơi, ghé đầu vào phía trước ống ngắm, trong lòng sát ý thu lại. Lữ đoàn có cảm giác không yếu, lúc này bại lộ sát tâm nhất định sẽ cảm giác được.
Thông qua ống ngắm, Tô Hiểu quan sát năm người lữ đoàn.
Uvogin đang đại chiến cùng ba âm thú. Worm, Rabid Dog đám người đầy máu tươi. Uvogin trên người mặc dù cũng có tổn thương, nhưng tráng hán này đang cười cuồng, không bao lâu âm thú liền sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Đương nhiên không thể chọn Uvogin làm mục tiêu ám sát. Tô Hiểu là muốn miểu sát một thành viên lữ đoàn, lực phòng ngự của Uvogin trong lữ đoàn đứng nhất nhì, lựa chọn đối phương là cách làm ngu xuẩn nhất.
Thay đổi họng súng. Bốn người lữ đoàn trên sơn cốc đang đánh bài poker, mục tiêu ám sát là chọn lựa một trong hai người: Nobunaga và Shalnark.
Nếu dựa theo tình huống bình thường, lúc ấy là lựa chọn vừa có thể phụ trợ, vừa có sức chiến đấu cường là Shalnark. Nhưng Tô Hiểu không định lựa chọn Shalnark, mà là đem điểm ngắm nhắm ngay Nobunaga.
Trong lữ đoàn, Nobunaga và Uvogin có quan hệ rất tốt, hai người đều là hệ cường hóa, tính cách thẳng thắn. Uvogin mặc dù yêu thích đơn đả độc đấu, nhưng khi hắn phối hợp cùng Nobunaga, lực chiến đấu của hai người tăng lên.
Tô Hiểu chậm rãi thở ra, làm hô hấp dần dần vững vàng.
Ngón tay chậm rãi bóp cò. Mấy trăm mét bên ngoài, Nobunaga đang cùng Shizuku, Machi đám người đánh bài, đột nhiên nghiêng đầu. Không chỉ có Nobunaga, mà Uvogin đang chiến đấu cũng phát hiện cái gì. Đáng tiếc hai người phát hiện quá muộn.
Tô Hiểu bóp cò súng.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn quanh quẩn trong sơn cốc, đá gần Tô Hiểu xuất hiện vết rách tỉ mỉ, một cỗ khí lãng vô hình khuếch tán ra.
Uy thế nổ súng đã khoa trương như vậy, có thể tưởng tượng uy lực của viên đạn kia.
Viên đạn 17.36mm bay siêu nhanh, khuấy động tầng tầng khí lãng trong không khí. Bởi vì động năng quá mạnh, đầu đạn thậm chí cho người ta một loại cảm giác muốn xuyên thủng không gian.
Nobunaga nghe được tiếng súng đồng thời, toàn thân hắn lông tơ dựng đứng. Phía sau lưng dường như xuất hiện tử thần tay cầm liềm đao, đôi mắt tử thần kia có màu lam.
Phản ứng của Nobunaga chỉ có thể dùng nhanh như thiểm điện để hình dung, góc nhìn hắn ngồi xếp bằng hai chân lệch ra, từ nguyên bản ngồi xếp bằng chuyển thành quỳ trên mặt đất.
Đao quang chợt hiện, viên đạn 17.36mm bay đến trước người Nobunaga, lưỡi đao va chạm cùng đạn.
Đang!
Tiếng vang giòn truyền đến, trường đao trong tay Nobunaga rung lên một tiếng, lưỡi đao sụp ra một lỗ hổng, cánh tay cầm đao của hắn trật khớp nghiêm trọng.
Lúc này Shalnark cũng kịp phản ứng, nhưng hắn chỉ có thể lo lắng suông, ngoại trừ xả thân ngăn tại trước mặt Nobunaga, hắn không có biện pháp nào khác.
Shizuku đau khổ nắm chặt bụng dưới, tàn đao bay loạn trên đao của Nobunaga vừa vặn xuyên thủng bụng dưới của nàng, trực tiếp đánh ra một cái huyết động. Có thể thấy được lực lượng va chạm của trường đao cùng đạn khủng bố đến mức nào.
"Mau..."
Uvogin mới vừa rống to một chữ, sườn núi phía xa lại truyền ra một tiếng súng vang, Mary, Shizuku, Shalnark, Uvogin, bao quát cả Nobunaga đều biết, lần này không ổn.
Ầm!
Tiếng súng vang rung khắp sơn cốc. Spider Queen có lực giật quá mạnh, sau khi nổ súng, họng súng nghiêm trọng nhấc lên. Tô Hiểu dùng hết toàn lực đè xuống họng súng, phiến đá dưới người hắn rắc một tiếng vỡ ra.
Nhắm chuẩn, xạ kích, động tác nhất mạch mà thành.
Ầm!
Lại là một tiếng súng vang. Tiếng súng kia vang đem Nobunaga đẩy vào vực sâu.
Hết thảy chung quanh dường như đều chậm lại, khuôn mặt Uvogin vặn vẹo, không để ý tới công kích của âm thú, lao về hướng Nobunaga.
Shizuku cụ thể hóa ra Blinky, cô nương ngơ ngác mắt kính này muốn dùng Blinky giúp Nobunaga cản thương.
Shalnark cắm một cái ăng-ten vào người mình. Machi trong tay xuất hiện một cái niệm tuyến.
Bộp một tiếng, viên đạn thứ hai đánh hụt, găm vào nham thạch phía sau Nobunaga, một cái hố to nổ tung, Nobunaga tránh thoát viên đạn thứ hai.
Phát đạn thứ ba tiếp theo mà đến, viên đạn này dự phán vị trí di động của Nobunaga.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận