Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 07: Không oán không cừu, chỉ vì ngứa tay

Chương 07: Không oán không cừu, chỉ vì ngứa tay Chương 07: Không oán không cừu, chỉ vì ngứa tay
Ánh mặt trời chói chang, mang theo vị mặn tanh nồng của gió biển thổi qua, làm tung bay vạt áo màu đen của Tô Hiểu.
Thanh Cương ảnh năng lượng trào dâng trên Trảm Long Thiểm, bắp thịt toàn thân Tô Hiểu dần dần căng cứng, mặt đất dưới chân bị dẫm thành hố nông.
Tô Hiểu nắm chặt chuôi đao Trảm Long Thiểm, tựa như con báo săn súc thế chờ thời.
"Ta hôm nay tới... Cũng không phải là báo thù."
Cao bồi mở miệng, thanh âm khàn khàn, Tô Hiểu không nhận lời.
"Gặp được cường giả khó tránh khỏi ngứa tay, đạn bắn vào trên người ngươi thanh âm nhất định thực dễ nghe."
Cao bồi hoạt động tay phải, nắm tay, buông ra, vẫn luôn lặp lại động tác này.
Tô Hiểu đạp chân xuống đất, vọt lên phía trước, bùn đất bắn tung tóe, hắn bắt đầu lướt nhanh ở tầm thấp, nhiều nhất hai giây liền có thể áp sát cao bồi.
Tay phải cao bồi khựng lại, đột nhiên hóa thành một đạo tàn ảnh áp sát bao súng.
Ầm!
Cùng tàn ảnh đồng thời xuất hiện chính là một tiếng súng vang, ba viên đạn hình chữ phẩm bắn về phía Tô Hiểu.
Không sai, chính là ba viên, một tiếng súng vang bắn ra ba viên đạn, khẩu súng lục kia cũng không phải là liên phát, liên phát cũng không nhanh đến như vậy, là do tốc độ nổ súng của cao bồi quá nhanh, ba tiếng súng vang lên hợp thành một tiếng.
Cao bồi không chỉ có tốc độ nổ súng nhanh, rút súng càng nhanh, từ khi rút súng đến khi đạn ra khỏi nòng nhiều nhất không quá 0. 3 giây, thậm chí còn ngắn hơn.
Phốc phốc, phốc phốc, cách cách!
Hai viên đạn phía trước bắn trúng thân thể Tô Hiểu, viên đạn cuối cùng bị hộ thuẫn 'Che chở' ngăn trở, Tô Hiểu khi nghe thấy tiếng súng đã mở ra hộ thuẫn, nhưng đạn thực sự quá nhanh, hoàn toàn không kịp mở thuẫn.
Tô Hiểu một tay chống đất, lảo đảo mấy bước sau ổn định thân hình, cảnh cáo nhắc nhở của Luân Hồi nhạc viên xuất hiện.
【 nhắc nhở: Ngươi nhận hai mươi ba điểm chân thực tổn thương, bởi vì kháng tính chưa thông qua phán định, chân thực tổn thương gấp bội. 】
【 nhắc nhở: Ngươi nhận hai mươi tư giờ chân thực tổn thương, bởi vì kháng tính chưa thông qua phán định, chân thực tổn thương gấp bội. 】
Máu tươi từ bụng dưới tuôn ra, một loại cảm giác thiêu đốt truyền đến từ bụng dưới.
Tô Hiểu đưa ngang Trảm Long Thiểm trước người, dùng ngón tay đâm thẳng vào vết thương, móc viên đạn kẹt trong vết thương ra, là một loại đạn màu bạc.
Một luồng khói xanh bay lên từ viên đạn, loại đạn này có 'độc tính' sẽ kéo dài mở rộng vết thương.
Tô Hiểu ném viên đạn trong tay sang một bên, ánh mắt nhìn chằm chằm cao bồi.
Cao bồi một tay cầm Revolver, cánh tay hất lên, ổ đạn Revolver vung ra, không đến một giây đạn đã được lấp đầy, vỏ đạn còn chưa rơi xuống đất.
Tô Hiểu hít sâu một hơi, nếu là trước kia hắn chịu hai phát này đã không còn nửa cái mạng, nhưng hôm nay sinh mệnh giá trị của hắn so một ít chủ tank còn cao, hai phát này chỉ là mưa bụi.
Dưới chân bộ pháp thay đổi trầm ổn, Tô Hiểu không còn công kích áp sát cao bồi, trong lòng suy đoán phương thức chiến đấu của đối phương.
Cao bồi vũ khí chính là Revolver, có một loại năng lực hoặc kỹ năng kèm theo chân thực tổn thương, hơn nữa sau khi đạn bắn trúng địch nhân sẽ tiến hành kháng tính phán định, nếu như kháng tính quá thấp thì tổn thương phải chịu sẽ tăng lên gấp bội, đại khái là từ gấp hai đến gấp mười lần.
Kết quả này là Tô Hiểu căn cứ vào thương thế và hộ thuẫn vỡ nát để phán đoán, hộ thuẫn hình thành từ kỹ năng 'Che chở' bị một phát súng bắn nát, cũng là bởi vì hộ thuẫn không có kháng tính, trực tiếp bị phán định gấp mười chân thực tổn thương.
Tròng mắt Tô Hiểu vẫn luôn ở trạng thái co rút, hắn đã đem động thái thị lực cùng cảm giác lực tăng lên tới cực hạn, lần tiếp theo Revolverman nổ súng, hắn nhất định có thể bắt được quỹ đạo của viên đạn.
Tô Hiểu nâng đao chậm rãi tiến lên, Revolverman tựa hồ đang chờ đợi cái gì, không lập tức nổ súng, mà là chậm rãi lui về phía sau, nhưng hắn không dám lui quá nhanh, xem ra Revolverman cũng sợ Tô Hiểu đột nhiên xông lên trước.
Khoảng cách dần dần thu hẹp, đại khái qua mười giây, Tô Hiểu phát hiện tay cầm súng của Revolverman rõ ràng nắm chặt.
Đến rồi!
Ầm!
Tiếng súng chát chúa vang lên, một viên đạn rời khỏi Revolver, viên đạn này hơi dài, thoạt nhìn không giống như là đạn súng ngắn.
Đạn bay với tốc độ cao trong không trung, Tô Hiểu tinh, khí, thần đã đạt tới trạng thái đỉnh phong, hắn thành công bắt được quỹ đạo của viên đạn.
Khoác lác.
Tiếng nổ nhỏ vang lên, sắc mặt Tô Hiểu đại biến, phần đuôi viên đạn bắn về phía hắn lại phát sinh nổ tung, tạo thành gia tốc lần hai.
Mục tiêu viên đạn là đầu Tô Hiểu, bị loại đạn này bắn trúng kết cục nhất định thảm thiết.
Tránh né đã không kịp, hơn nữa Tô Hiểu cũng không có ý định tránh, hắn tin tưởng thanh đao trong tay, cũng tin tưởng đao thuật của chính mình.
Trường đao rạch phá không khí phát ra tiếng nghẹn ngào, viên đạn phá vỡ từng tầng khí lãng đánh tới.
Đinh!
Âm thanh kim loại va chạm vang lên, tay cầm đao của Tô Hiểu run lên, nhưng trên mặt hắn lại lộ ra tươi cười, viên đạn kia đã bị hắn đánh bay.
Revolverman ngây ngẩn cả người, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn Tô Hiểu, có lẽ loại chuyện viên đạn bị người dùng đao đánh bay, lần đầu tiên xuất hiện trên người hắn.
"Haki quan sát? Không có khả năng, loại năng lực cao cấp này không phải giai đoạn này nên có."
Revolverman liên tục bóp cò, ngón tay xuất hiện tàn ảnh.
Phanh, lại là chỉ có một tiếng súng vang, tốc độ tay của gia hỏa này nhanh đến mức làm cho người ta giận sôi.
Lần này năm viên đạn cùng xuất hiện, năm viên đạn thậm chí liền thành một chuỗi, căn bản không tồn tại khả năng bị đánh bay.
Tô Hiểu có thể đánh bay một viên đạn, nhưng lại không có khả năng liên tục đánh bay năm viên.
Phát hiện tình huống này, Tô Hiểu cắn răng xông lên, không tránh không né hướng đạn phóng đi.
Phốc phốc.
Năm viên đạn nối liền, tựa như một cây côn sắt xuyên thấu sườn trái Tô Hiểu, không chút dây dưa dài dòng.
Không để ý tới ngực truyền đến cơn đau kịch liệt, Tô Hiểu mấy bước vọt tới trước người Revolverman, khoảng cách hai mét, thích hợp để xuất đao.
Trường đao chém qua, một dải máu tung bay, vành nón của Revolverman bị gọt sạch một khối, cùng với vành nón bị gọt sạch còn có bả vai bên trên cơ bắp.
Công kích lực khủng bố của Tô Hiểu làm Revolverman thực kiêng kị, lập tức nhảy ngược về sau.
Bị Tô Hiểu áp sát không phải việc nhỏ, muốn lui lại mà không trúng mấy đao căn bản là không thể.
Trảm Long Thiểm múa lên nhanh chóng, phía trước người Tô Hiểu trong nháy mắt xuất hiện một mảnh đao võng, những vết thương nhỏ chi chít xuất hiện trên người Revolverman, quần áo của gia hỏa này tựa như một tầng hộ giáp, phi thường rắn chắc.
Revolverman hét thảm một tiếng, Thanh Cương ảnh năng lượng lan tràn trong cơ thể hắn, cùng lúc này Tô Hiểu phóng ra Realm-Cutting Thread, chuẩn bị đem Revolverman cuốn lấy.
Một viên cầu tròn bị Revolverman ném ra, Tô Hiểu nhìn thấy viên cầu tròn này sau kinh hãi, lập tức nhắm mắt lui lại.
Oanh.
Ánh sáng mạnh chợt lóe, Revolverman ném ra một viên thiểm quang chấn đãng đạn (Flashbang).
Bên tai Tô Hiểu ù ù rung động, mắt đau rát, nước mắt không khống chế được chảy ra, dù vậy hắn vẫn vung tay trái, muốn dùng Realm-Cutting Thread bắt giữ Revolverman.
Revolverman sau khi đáp xuống trực tiếp lăn một vòng, lúc nửa ngồi trên mặt đất thì đạn của Revolver đã được lấp đầy.
Revolverman không lập tức nổ súng về phía Tô Hiểu, mà là nhanh chân lui về phía sau, trong lòng đã hạ quyết tâm, tuyệt đối không thể lại bị gia hỏa này áp sát.
Giờ phút này trong lòng Revolverman có chút chửi mẹ, năng lực kháng của địch nhân thật bí ẩn, hơn nữa tốc độ cực nhanh, công kích lực cực cao, quả thực là có thể đánh có thể chịu, chỉ thiếu có thể buff, có thể xưng là vô sỉ.
Công kích lực của Revolverman mặc dù khủng bố, nhưng phòng thủ bản thân không cứng rắn, bị Tô Hiểu áp sát sau chém gần chết, hiện tại mỗi bước lui lại đều để lại trên mặt đất một vệt máu lớn.
Cảm giác nóng bỏng trong mắt thối lui, tiếng ù ù bên tai cũng biến mất, Tô Hiểu liếc nhìn thanh sinh mệnh giá trị, vẫn tốt đẹp.
Đem Realm-Cutting Thread thu hồi, Tô Hiểu lần nữa chậm rãi tiến lại gần Revolverman, hai người bắt đầu vừa lui vừa tiến.
Tô Hiểu không thể khinh thường, nếu như bị Revolverman bắn trúng tim hoặc đầu là xong đời, một phát súng nổ đầu cũng có thể.
Nếu như đầu bị bắn xuyên, cho dù sinh mệnh giá trị có nhiều cũng không có ý nghĩa, đó là vết thương trí mạng.
Revolverman cũng hiểu rõ điểm này, khẩu súng trong tay vẫn nhắm chuẩn đầu Tô Hiểu.
(bản chương xong)
Bạn cần đăng nhập để bình luận