Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 68: Ngươi nữ nhi chính là đáng yêu

**Chương 68: Con gái ngươi thật đáng yêu**
Sau khi điều tra viên tiểu mập rời đi, chỉ còn lại Tô Hiểu một mình trong đường hầm.
Tiếng bước chân dồn dập càng lúc càng gần, Tô Hiểu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Trong đường hầm mờ tối phảng phất ẩn giấu thiên quân vạn mã, trán Tô Hiểu dần lấm tấm mồ hôi lạnh.
Nghe tiếng bước chân, số lượng ghoul tuyệt đối không ít, mấy trăm tên chỉ là phỏng đoán một cách cẩn thận.
Tô Hiểu tuy là điều tra viên, nhưng hắn sẽ không vì CCG mà bán mạng, gia nhập CCG chẳng qua chỉ là vì hoàn thành nhiệm vụ.
Đối với một tổ chức có ý đồ không rõ ràng mà tận trung, không nghi ngờ gì là một hành vi ngu xuẩn.
Tô Hiểu đang do dự, hắn nên rút lui chiến lược, hay là rút lui chiến lược, hoặc vẫn là rút lui chiến lược đây~.
Đúng lúc này, tiếng bước chân ầm ầm dần dần xa, những ghoul kia cũng không xuất hiện.
Điều này khiến Tô Hiểu thở phào một hơi, nếu số lượng ghoul quá nhiều, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn tạm thời lui binh.
Khu vực 24 nhất định đã xảy ra biến cố lớn nào đó, nếu không đám ghoul sẽ không điên cuồng như vậy.
Hiện tại Arima Kishō đang ở sâu trong khu 24, trong điện thoại, Arima Kishō có nhắc đến 'Căn nguyên' do hắn xử lý.
'Căn nguyên' có phải là chỉ nguyên nhân gây ra biến cố lớn? Chỉ dựa vào suy đoán thì không thể phán đoán được.
"Bên này, cẩn thận một chút, những 'Dã thú' kia đã đi xa."
"Chồng à, chúng ta còn có thể trở về 'Trung tâm thành' không?"
Một nam một nữ nói chuyện từ sâu trong đường hầm truyền đến.
"Haizz~ tạm thời không thể trở về, chỉ có thể lên mặt đất lánh nạn, những 'Dã thú' kia rốt cuộc làm sao thoát ra được, rõ ràng đã có phong tỏa kiên cố như vậy."
"Ba ba, con sợ lắm."
"Rika, đừng sợ, ba ba sẽ đưa chúng ta ra ngoài."
Trong đường hầm, Tô Hiểu nhíu mày, nghe giọng nói thì đây là một gia đình ba người, hai vợ chồng mang theo con gái.
Thông qua vài câu nói ngắn ngủi, Tô Hiểu hiểu rõ rất nhiều thông tin.
Tại khu vực sâu nhất của khu 24 có thể có một lượng lớn ghoul sinh sống, 'Trung tâm thành' mà hai vợ chồng ghoul nhắc đến có lẽ chính là khu vực sâu nhất của khu 24.
Hai vợ chồng còn nhắc đến 'Dã thú'.
Dưới mặt đất làm sao có thể xuất hiện dã thú, nếu 'Dã thú' là một cách ví von, vậy Tô Hiểu nghĩ đến một khả năng, những gã mặc váy rơm kia được xưng là 'Dã thú' cũng rất hợp lý.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, hai vợ chồng ghoul mang theo con gái đi đến trước cửa vào.
Đập vào mắt bọn họ là một bóng người mặc áo khoác trắng, tay cầm lưỡi dao, ánh nắng từ lối vào khiến họ không nhìn rõ được khuôn mặt của bóng người, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt lạnh như băng.
"Đội Không."
Người chồng trong cặp vợ chồng ghoul lên tiếng, giọng nói có chút ngập ngừng, trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
"Chồng à, xem ra chỉ có thể chiến đấu."
Hai vợ chồng ghoul chặn trước mặt con gái, đó là một bé gái tóc ngắn, đôi mắt to ngấn nước, vô cùng đáng yêu.
"Có thể thả chúng ta đi qua không, nếu chúng ta liều chết chiến đấu, ngươi cũng sẽ không dễ chịu gì đâu, thành viên Đội Không."
Kagune của ghoul nam xuất hiện, là Koukaku, xem ra ít nhất có hai Kakuhou, sau vai hắn đều có một Kakuhou.
Hai thanh đại kiếm Kagune màu xám trắng hình thành, bao quanh hai tay ghoul nam.
Kakuja! Tên ghoul này nhất định là Kakuja, thực lực ở khoảng cấp SS, chỉ cần nhìn qua tư thế là có thể thấy, tuyệt đối không phải hạng vô dụng, hẳn là đã được huấn luyện chuyên nghiệp.
Sau khi ghoul nam lộ ra Kagune, Kagune của ghoul nữ cũng xuất hiện.
Ghoul nữ là Ukaku, một đôi cánh chim đỏ thẫm khổng lồ hiện ra sau lưng, sải cánh ít nhất phải ba mét.
Kagune càng lớn, đại biểu nồng độ tế bào RC trong cơ thể ghoul càng cao, thực lực ghoul cũng càng mạnh.
Cặp vợ chồng ghoul này rõ ràng đều là ghoul cấp SS, xem bộ dạng phối hợp hẳn là rất ăn ý.
Vợ chồng mỗi ngày đầu ấp tay gối, phối hợp không ăn ý mới là lạ.
"Xin nhờ, chúng ta không muốn tổn thương ngươi, người một nhà chúng ta chưa từng ăn thịt người, chỉ ăn những ghoul không may c·h·ế·t đi."
Giọng điệu ghoul nữ gần như là khẩn cầu.
"Bỏ qua cho các ngươi, ta có thể được cái gì?"
Hai vợ chồng liếc nhau.
"Chúng ta chỉ muốn rời khỏi khu 24, hơn nữa ngươi chắc chắn có thể g·i·ế·t c·h·ế·t hai vợ chồng chúng ta sao, trong Đội Không ta chưa từng thấy ngươi."
Tính tình ghoul nam không tốt lắm, sát ý trong mắt tuôn trào.
"Ồ? Ngươi chắc chắn?"
Khóe miệng Tô Hiểu nhếch lên, nắm chặt Trảm Long Thiểm trong tay, Trảm Long Thiểm phát ra từng tiếng kêu.
Không biết tại sao, Tô Hiểu cảm giác gần đây Trảm Long Thiểm phảng phất có vật gì đó sống lại, hắn càng dùng càng thuận tay.
Trước đó, khi trấn thủ cứ điểm sau của Aogiri Tree tại khu 11, hắn lại có ảo giác Trảm Long Thiểm đang phối hợp hắn chiến đấu.
Tô Hiểu cười khổ lắc đầu, đao làm sao có thể phối hợp hắn chiến đấu, đây chỉ là vật c·h·ế·t.
Cho dù binh khí thật sự có thể có được ý thức, cũng không phải loại vũ khí cấp bậc như Trảm Long Thiểm có thể đạt được.
Nụ cười trên mặt Tô Hiểu cùng tiếng kêu rõ ràng của Trảm Long Thiểm, làm cặp vợ chồng ghoul cảm thấy da đầu tê dại, bé gái kia còn trốn sau lưng mẹ mình, phảng phất Tô Hiểu là hồng thủy mãnh thú.
Trực giác của ghoul so với dã thú còn nhạy bén hơn, cặp vợ chồng ghoul cảm nhận được, nhân loại trước mặt có khả năng đã tàn sát lượng lớn đồng loại của bọn họ, số lượng vượt xa tưởng tượng.
Vợ chồng ghoul có chút e ngại, bọn họ không e ngại chiến đấu, cũng không sợ c·h·ế·t, hai người đều là ghoul cấp SS.
Nhưng con gái bọn họ đang ở phía sau, nếu chiến đấu với địch nhân quá nguy hiểm, con gái bọn họ sẽ gặp nguy hiểm, dù sao đao kiếm không có mắt.
Tô Hiểu hiện tại mang đến cho hai vợ chồng cảm giác không còn là cấp bậc 'Quá nguy hiểm' nữa, mà là siêu cấp nguy hiểm.
"Các ngươi điều tra viên không phải rất thích Kakuhou của ghoul sao, chỉ cần cho vợ con ta rời đi, ta có thể cho ngươi một cái Kakuhou."
Người đàn ông này là ghoul không sai, nhưng hắn lại có trách nhiệm của một người đàn ông.
"Chồng...."
Ghoul nữ vừa định nói chuyện, liền bị ghoul nam trừng mắt, ghoul nữ không dám nói gì nữa.
"Ba ba."
Bé gái ghoul nắm lấy góc áo ba ba, đôi mắt ngấn nước lắc đầu.
Tô Hiểu có chút im lặng, trước mặt hắn là một nhà ba người, hiện tại chỉ cần một người chỉnh đèn và một máy quay phim.
"Khu 24 đã xảy ra chuyện gì?"
Tô Hiểu đột nhiên mở miệng, điều này khiến ghoul nữ vui mừng ra mặt, chỉ cần có thể giao tiếp, liền có cơ hội.
"Không thể bẩm...."
Ghoul nam vừa định nói chuyện, vợ hắn liền nhanh chóng giữ chặt hắn lại.
"Chồng à, 'Vương' đời trước đã vứt bỏ chúng ta, 'Vương' thế hệ này còn chưa đủ tư cách thống lĩnh chúng ta, hiện tại chúng ta là người tự do, không còn trung thành với ai nữa."
Nghe xong lời vợ, ghoul nam có chút đau khổ nhắm mắt lại.
"Nói đi."
Trong mắt ghoul nữ xuất hiện áy náy, đôi khi phụ nữ có thể vì con cái mà bỏ qua rất nhiều thứ.
"Điều tra viên tiên sinh, 'Dã thú' trong khu vực sâu nhất của khu 24 đã sổng chuồng, không biết ngài có từng gặp qua một loại ghoul có hình dạng người nguyên thủy không, hiện tại 'Trung tâm thành' đã bị đám 'Dã thú' kia chiếm lĩnh.
Bọn họ khác với chúng ta, chúng ta ngoại trừ ăn thịt người ra, bình thường hoàn toàn giống với nhân loại."
Cho dù hai vợ chồng đồng ý trả lời vấn đề của Tô Hiểu, cũng chỉ nói ngắn gọn.
"Trong miệng ngươi 'Dã thú' đến từ đâu, hơn nữa ngươi vừa nhắc đến hai vị 'Vương' là ai?"
Hai vấn đề này của Tô Hiểu dường như làm khó hai vợ chồng.
"Những dã thú kia đến từ sâu trong lòng đất, cụ thể ta cũng không rõ, về phần hai vị 'Vương' thì nói rất dài dòng.
'Vương' chính là thủ lĩnh của ghoul chúng ta, 'Vương' đời trước đã từ bỏ chúng ta, 'Vương' thế hệ này là một người tên Yoshimura...."
"Bốp."
Một cái tát vang dội truyền đến.
Ghoul nam đã tát vợ mình một cái.
"Ngươi quên ai đã cứu mạng chúng ta rồi sao, ngươi quên lúc Rika bệnh nặng, ai đã cố ý mang thuốc đến cho chúng ta, là cha của nàng ấy, không có người kia Rika có thể đã c·h·ế·t yểu, nếu không phải 'Vương' đối với cha nàng ấy có địch ý, chúng ta đã sớm trung thành với nàng ấy rồi."
Ghoul nam mặt đầy đau khổ, sau khi tát vợ một cái, dường như đã dùng hết sức lực toàn thân.
Ghoul nữ cúi đầu không nói thêm gì nữa, trên mặt tràn đầy áy náy.
"Phốc phốc...."
Máu tươi bắn tung tóe, một Kakuhou dính máu bị ném về phía Tô Hiểu.
"Kakuhou là của ngươi, hãy để vợ con ta đi qua."
Tô Hiểu nhận lấy Kakuhou, cũng không nhường đường.
"Xem ra các ngươi biết rất nhiều bí mật, ta có thể thả các ngươi đi, hơn nữa còn cung cấp cho các ngươi nơi ở an toàn, nhưng ta cần một ít thông tin.
Đừng xem thường thế giới mặt đất, những ghoul cấp SS không có thế lực lớn che chở như các ngươi, rất nhanh sẽ trở thành Quinque."
Ghoul nam vừa định cự tuyệt, liền phát hiện ánh mắt Tô Hiểu càng trở nên nguy hiểm.
"Con gái của ngươi thật đáng yêu, c·h·ế·t đi thì tiếc lắm, đúng không."
Biểu tình của ghoul nam vặn vẹo, hung ác muốn ăn tươi nuốt sống Tô Hiểu, mười mấy giây sau, ghoul nam thở dài, lựa chọn thỏa hiệp.
PS: (Mong mọi người bình chọn.)
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận