Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 03: Nguy hiểm phạm nhân

**Chương 03: Phạm nhân nguy hiểm**
"Đương nhiên có thể."
Hozuki Zangetsu trả lời rất khẳng định.
"Mang theo vòng cổ không thể thủy hóa."
Ở phòng giam sát vách, một thân ảnh ngồi dựa vào bên trên vách tường, tóc trắng, miệng đầy răng nhọn như cá mập.
Trên cổ Hozuki Zangetsu mang theo một vòng cổ bằng sắt, bên trên vòng cổ có mấy ống dẫn đâm sâu vào bên trong cổ họng Hozuki Zangetsu.
Nếu như Hozuki Zangetsu dùng tới năng lực thủy hóa, phong ấn thuật bên trên vòng cổ sẽ cảm ứng được, và phóng thích lôi độn.
Nếu như là Hozuki Zangetsu trước kia thì việc này đương nhiên không tính là gì, nhưng hiện tại hắn quá suy yếu.
Xung quanh nhà tù có cảm giác hình ninja, muốn chạy trốn là việc rất không khả thi, nơi giam giữ kẻ địch ám sát Mizukage đệ tứ, trình độ trông coi sao có thể yếu kém.
Keng.
Cửa sắt nghiêng phía trên hầm giam mở ra, ánh sáng mạnh đâm vào bên trong địa lao lờ mờ.
Mấy tên ninja mặc chế phục Làng Sương Mù đi tới, tổng cộng năm người, trong đó có hai thượng nhẫn, ba trung nhẫn.
Ba tên trung nhẫn có chút khẩn trương, từng đôi mắt nhìn chằm chằm người như muốn ăn tươi nuốt sống đang theo dõi bọn họ bên trong ngục giam.
Hai tên thượng nhẫn đi trước, kỳ thật bọn họ cũng khẩn trương, nơi này giam giữ đều là trọng phạm, dân liều mạng, nhưng ở trước mặt vãn bối, hai tên thượng nhẫn không thể mất mặt, chỉ có thể cố tỏ ra trấn định.
Nhìn thấy có người tới, đám phạm nhân nhao nhao lên tiếng:
"Đưa cơm chết rồi sao, hai ngày không có người đưa cơm."
"Tiểu tử trắng nõn kia, để ta nếm thử thịt của ngươi, thịt người chết quá khó ăn."
"Một đám phế vật, bọn ta chỉ đi theo đệ tứ, sẽ không thừa nhận nữ nhân Terumi Mei kia."
Bên trong địa lao tổng cộng giam giữ mười mấy tên tù phạm.
"Ngậm miệng."
Một thượng nhẫn lên tiếng, hai tay làm ra ấn hình.
"Gia hỏa này muốn ra tay?"
"Mau giết ta, lão tử sớm không muốn sống."
Rất rõ ràng, bên trong địa lao không có tù phạm sợ chết.
Hai tên thượng nhẫn cau mày, những gia hỏa này khó đối phó hơn so với tưởng tượng.
Không để ý tới phạm nhân, năm người đi tới chỗ sâu trong ngục giam, rất nhanh đi tới phía trước nhà tù của Hozuki Zangetsu.
"Hozuki Zangetsu, đã đến giờ."
Cửa nhà lao mở ra, Hozuki Zangetsu bị áp giải ra ngoài.
"Này, Byakuya."
Hozuki Zangetsu nhìn về phía nhà tù Tô Hiểu đang ở.
"Ừm?"
Tô Hiểu ngẩng đầu, hai tên thượng nhẫn kia cảnh giác nhìn chằm chằm hắn, một người trong đó thậm chí còn rút kunai ra.
Đến lúc này Tô Hiểu mới nhìn thấy dung mạo của Hozuki Zangetsu, đây là một nam nhân khoảng ba mươi tuổi, dáng người không cao.
"Nếu như có thể ra ngoài, giúp ta làm một việc."
"Không hứng thú."
Tô Hiểu không quen Hozuki Zangetsu, yêu cầu của đối phương hắn sẽ không đáp ứng.
"Đừng nói nhảm, đi mau."
Một thượng nhẫn xô đẩy Hozuki Zangetsu, Hozuki Zangetsu không quan tâm.
"Nếu như có thể ra ngoài, nói với Hozuki Suigetsu rằng ta đã chết, không cần tới tìm ta báo thù, về phần chỗ tốt làm chuyện này... hắn sẽ cho ngươi."
Để lại những lời này, Hozuki Zangetsu bị áp giải ra khỏi hầm giam, kết cục có thể đoán được.
Căn cứ vào cuộc nói chuyện cùng Hozuki Zangetsu, Tô Hiểu biết được thời gian hiện tại.
Mizukage đệ tứ có khả năng đã chết, tương lai Mizukage đệ ngũ Terumi Mei đang chuẩn bị thượng vị.
Đây không phải một tin tức tốt, hiện giờ thôn Làng Sương Mù hỗn loạn hơn so với tưởng tượng.
Nhưng bỏ qua điểm nguy hiểm này, thời gian này có thể làm được rất nhiều chuyện, rất nhiều chuyện đều phát sinh vào thời điểm này.
Nhân vật chính của kịch bản Naruto đã đi theo Jiraiya rèn luyện ba năm, tổ chức Akatsuki cũng dị thường sinh động.
Tô Hiểu ngồi trong phòng giam, hắn đang suy nghĩ xem có nên vượt ngục hay không.
Nếu như Mizukage đệ tứ đã chết, vậy hắn tạm thời không có nguy hiểm, sau khi Mizukage đệ ngũ cầm quyền, cách cục thôn Làng Sương Mù sẽ xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, dùng thay đổi triều đại để hình dung là không gì thích hợp bằng.
Nếu như Mizukage đệ tứ không chết, chuyện kia liền không dễ làm, không, có lẽ không có vấn đề quá lớn, Mizukage đệ tứ thời kỳ này đang bị Sharingan huyễn thuật khống chế, không có tư tưởng chủ quan.
Độ khó vượt ngục rất lớn, cảm giác hình ninja thời khắc giám thị nhất cử nhất động của Tô Hiểu.
Sau khi năm tên ninja mang Hozuki Zangetsu rời đi, bên trong phòng giam một mảnh yên tĩnh, sau một hồi, ngọn đèn mờ nhạt kia tắt.
"Byakuya, Hozuki Zangetsu chết rồi, tiếp theo là ngươi."
"Sớm đã thấy hắn khó chịu, hắn bị xử tử là tốt nhất."
"Thế mà dám ám sát đệ tứ đại nhân, gia hỏa không biết sống chết."
"Nếu như không phải đói bụng đến không còn khí lực, ta đã nghĩ biện pháp giết hắn."
Trận trận ác ý truyền đến từ xung quanh, Tô Hiểu có một loại cảm giác, ở trong địa lao này, ngoại trừ Hozuki Zangetsu bị mang đi, những người khác đều muốn giết hắn.
Cứ như vậy trôi qua ba giờ, Tô Hiểu biết rõ cứ tiếp tục như vậy không được, tình huống hỏng bét hơn so với tưởng tượng, hắn muốn tự mình sáng tạo cơ hội.
Một viên bom luyện kim đặc cấp xuất hiện trong tay, bom luyện kim phun trào, dần dần hóa thành mười mấy con nhện trắng nhỏ.
Đây là một loại hình thái mới Tô Hiểu vừa mở rộng gần đây, hình ếch xanh có tốc độ di chuyển nhanh, hình rắn có thể cuốn lấy địch nhân, hình nhện tốc độ di chuyển không nhanh, nhưng có thể leo lên vách tường.
Không lâu sau, bên trong địa lao náo nhiệt lên.
"Ghê tởm côn trùng, lại bò trên mặt ta."
"Ừm? Bên ngươi kia cũng có côn trùng?"
"Ta bên này cũng có, đã xảy ra chuyện gì?"
"Không đúng, là Byakuya nổ..."
Mười mấy tên tù phạm đều phát hiện tình huống dị thường, nhưng bọn hắn bị bỏ đói đến toàn thân vô lực, mê man, cảm giác trên phạm vi lớn hạ xuống.
"Nổ."
Oanh!
Tiếng nổ truyền đến, mười mấy con nhện đồng thời nổ tung, ánh lửa chiếu sáng trưng địa lao.
Sau tiếng nổ, bên trong địa lao một mảnh yên tĩnh, trong không khí tràn ngập mùi khét và mùi máu tươi.
Tô Hiểu nổ chết hết thảy 'bạn tù', sở dĩ làm như vậy, một là vì hấp dẫn lực chú ý của Làng Sương Mù, bằng không hắn không biết muốn bị cầm tù đến khi nào.
Hai là ác ý của những người này quá rõ ràng, tiên hạ thủ vi cường mới là phong cách của Tô Hiểu.
Mặc dù không biết những người này là ai, nhưng nếu đã muốn giết hắn, vậy hắn liền làm cho đối phương chết trước, chỉ đơn giản thô bạo như vậy, hắn sẽ không bỏ mặc uy hiếp mà không để ý tới.
Tiếng bước chân dồn dập truyền đến, cửa lớn hầm giam bị đẩy ra, một tên ninja mặc trường bào xanh đậm xông gần tới ngục giam, tên ninja này mang theo bịt mắt đen một bên, trên vành tai mang theo hai lá bùa.
"Đây là có chuyện gì."
Độc nhãn của tên ninja này dị thường sắc bén, sau khi nhìn quanh bốn phía liền khóa chặt ánh mắt trên người Tô Hiểu.
Chưa tới vài giây, lại có mười mấy tên ninja xông gần tới bên trong địa lao.
"Aoi đại nhân."
"Aoi đại nhân."
Những ninja này sau khi nhìn thấy ninja lục bào liền nhao nhao cúi đầu tỏ vẻ tôn kính.
"Đi thông báo cho Terumi Mei đại nhân, liền nói nơi này đã xảy ra chuyện."
"Vâng."
Mấy tên ninja rời đi, Aoi đi về phía sâu trong hầm giam.
Đát, đát, đát...
Trong địa lao chỉ còn lại tiếng bước chân của Aoi, hắn đi qua từng phòng giam nằm đầy tử thi, những thi thể này đều không ngoại lệ là bị nổ nát đầu, có chút thi thể vẫn còn đang bốc cháy.
Đi tới chỗ sâu nhất trong hầm giam, Aoi dừng bước, nhìn về phía nhà tù đen nhánh, hắn cảm giác được bên trong có người, đây là phạm nhân duy nhất còn sống, một phạm nhân cực kỳ nguy hiểm.
"Xảy ra chuyện gì."
Aoi tra hỏi sau thật lâu không có trả lời.
"Nếu như không nói lời nào, ta có thể cho người xử tử ngươi."
Một đôi mắt mở ra trong phòng giam.
"Đệ tứ chết rồi?"
Aoi do dự một chút, khẽ gật đầu.
"Chết rồi, trúng hai đao của ngươi dẫn đến trọng thương, sau đó lúc chiến đấu cùng địch nhân ngoại lai bỏ mình, vì bảo hộ thôn."
Việc Mizukage đệ tứ trúng hai đao của Tô Hiểu có thể là thật, về phần 'địch nhân ngoại lai' thì nhất định là ngụy tạo.
"Phải không, chúng ta làm một cuộc giao dịch như thế nào."
Aoi nhíu mày, nam nhân này không thuộc về bất luận thôn ninja nào, thể nội thậm chí không có chakra, một người như vậy chỉ bằng một cây đao lại có thể làm tổn thương Mizukage đệ tứ, mặc dù là lấy phương thức đánh lén.
Không thể không nói, Luân Hồi nhạc viên an bài cho Tô Hiểu thân phận này có chút nguy hiểm, bất quá phải xem xử lý như thế nào.
"Giao dịch? Ta rất có hứng thú."
Một giọng nữ theo cửa hầm giam truyền đến.
(Chương này xong)
Bạn cần đăng nhập để bình luận