Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 07: Tạp chủng

Chương 07: Tạp chủng
Đêm, tại gia đình viện Tohsaka.
Là một trong tam đại gia tộc Ma Thuật, nhà Tohsaka mặc dù nhân khẩu thưa thớt, nhưng bất luận là trong giới người bình thường hay giới ma thuật sư, đều có địa vị tương đối cao.
Đình viện tuy không tính xa hoa, nhưng lại trang nghiêm. Dưới ánh trăng, bên bờ ao trong đình viện, một vũng máu cùng một chiếc mặt nạ màu trắng đặc biệt dễ thấy. Trên mặt đất còn cắm đầy các loại bảo khí. Vài phút trước, nơi đây đã phát sinh chiến đấu, cuộc chiến giữa các anh linh. Bởi vì thực lực chênh lệch quá xa, chiến đấu chỉ kéo dài trong thời gian rất ngắn.
Ở sâu trong đình viện, một anh linh khoác áo giáp màu vàng, tóc ngắn màu vàng, đồng tử đỏ thẫm đứng ở chỗ cao, nhìn xuống vết máu bày ra trong đình viện.
Phía sau anh linh này là từng vòng từng vòng gợn sóng không gian màu vàng, tựa hồ vừa triệu hồi ra bảo khí từ một không gian nào đó.
Vị anh linh này là Gilgamesh, còn được xưng là Kim Thiểm Thiểm, từng là bán thần, anh hùng vương cổ xưa nhất, hiện nay ngự chủ của Archer (Cung Chi Kỵ Sĩ) là Tohsaka Tokiomi.
Gilgamesh nhìn xuống anh linh Assassin (Kẻ Ám Sát) 'đã c·hết' phía dưới, ánh mắt tràn đầy khinh thường, nhưng cũng có chút nghi hoặc. Hắn đang nghi ngờ, dù là diễn kịch, nhưng đối phương cũng quá yếu.
Phát giác được ánh mắt của Tohsaka Tokiomi từ phía sau thành bảo, Gilgamesh khẽ nâng cằm, bắt đầu cùng t·hi t·hể Assassin đối thoại, hoặc nói đúng hơn là trào phúng.
"Ngươi không có tư cách nhìn ta, biến thành t·hi t·hể mới là tư thái mà ngươi nên có, côn trùng thì nên như sâu bọ nằm rạp trên mặt đất mà c·hết đi, tạp chủng."
Gilgamesh có tính cách cao ngạo ngang ngược, duy ngã độc tôn, quen xưng hô người khác là 'tạp chủng', bản thân hắn cho rằng: Không tự cao tự đại thì làm vương làm gì.
Mặc dù Gilgamesh thoạt nhìn có chút g·iết người không chớp mắt, bất quá hắn g·iết người tuân theo hai nguyên tắc, một là 'đ·ị·c·h nhân có linh hồn xấu xí', hai là đ·ị·c·h nhân đối với chính mình ôm lấy sát ý.
Điểm thứ hai dễ giải thích, về phần điểm thứ nhất 'đ·ị·c·h nhân có linh hồn xấu xí' lại rất thú vị, bởi vì linh hồn của đ·ị·c·h nhân có xấu xí hay không, hoàn toàn do Gilgamesh quyết định, hắn thấy ai không vừa mắt, thì linh hồn của kẻ đó liền xấu xí.
Nói chung, tên này là một bạo quân rất biết quản lý quốc gia, so với những anh linh vương giả khác, Gilgamesh không tính là tài đức sáng suốt, nhưng quốc gia của hắn hết lần này tới lần khác lại yên ổn nhất.
Nhìn một hồi hài cốt của Assassin (Kẻ Ám Sát) chậm chạp tiêu tán, thân thể Gilgamesh bắt đầu dần dần trong suốt, cuối cùng biến mất. Đây là năng lực mà tất cả anh linh đều có, linh thể hóa. Nếu như nói có một 'Anh linh' không có loại năng lực này, đó chính là Tô Hiểu.
Trong dinh thự nhà Tohsaka, Tohsaka Tokiomi xuyên thấu qua cửa sổ nhìn thấy một màn trong đình viện, trên mặt lộ vẻ tươi cười. Cùng với dự đoán của hắn, Gilgamesh quả nhiên là anh linh mạnh nhất trong Chén Thánh Chiến lần này, hắn đã nắm chắc phần thắng.
Mặc dù trận chiến lần này là do hắn cùng một vị ngự chủ anh linh khác sớm đã trù tính, nhưng tên anh linh 'bị g·iết' kia lại không biết chuyện này, chuyện này là dùng để mê hoặc ánh mắt của những ngự chủ khác.
"Tokiomi, không ngờ ngươi lại để bản vương làm loại chuyện nhỏ nhàm chán này."
Gilgamesh linh thể hóa hiện thân trong phòng, vẻ mặt hơi không vui.
"Thực sự xin lỗi, Vương Trung Chi Vương, Anh Hùng Vương Gilgamesh, hành động đêm nay là để biểu lộ ra uy h·iếp của Anh Hùng Vương, cùng với định ra chiến lược sau này."
Tohsaka Tokiomi bưng một ly rượu đỏ trong tay, cúi người với Gilgamesh. Đối với ngự chủ mà nói, cúi đầu xưng thần với anh linh của mình là chuyện cực kỳ hiếm thấy.
Nhưng mà, Gilgamesh rất mạnh không giả, nhưng tính cách quá ngạo mạn, cực kỳ khó hầu hạ, so với việc nói Tohsaka Tokiomi triệu hoán đến một tùy tùng, không bằng nói hắn triệu hoán đến một 'Cha' thì càng thỏa đáng hơn.
Đại đa số thời gian, Gilgamesh căn bản không nghe theo mệnh lệnh của Tohsaka Tokiomi. Nếu có 'thỉnh cầu' gì, Tohsaka Tokiomi cần phải thương nghị với Gilgamesh, có đáp ứng hay không còn phải xem tâm tình của Gilgamesh.
Ban đầu phát hiện ra điểm này, nội tâm Tohsaka Tokiomi suy sụp, nhưng vì đoạt được Chén Thánh, Tohsaka Tokiomi lựa chọn nhẫn nhịn.
Đừng nhìn Tohsaka Tokiomi hiện tại khúm núm, kỳ thật hắn sớm đã lên kế hoạch dùng Lệnh Chú chơi c·hết Gilgamesh. Chén Thánh chỉ thuộc về một mình hắn, cái gì mà Anh Hùng Vương, Vương Trung Chi Vương, bị Lệnh Chú trói buộc thì cũng sẽ t·ự s·át.
"Mời Anh Linh Vương an tâm chớ vội, hết thảy cũng là vì Chén Thánh của ngài."
Tohsaka Tokiomi duy trì tư thế cúi người, rượu đỏ trong ly vẩy ra một ít.
"Hừ, vậy được rồi, xem ra trước mắt ta chỉ có thể dùng tản bộ g·iết thời gian. Bất quá may mắn thời đại này rất có ý tứ."
Nghe được lời của Gilgamesh, Tohsaka Tokiomi đang cúi người có chút ngoài ý muốn.
"Ngài coi như yêu thích thế giới hiện đại sao?"
"Khó có thể tưởng tượng xấu xí, bất quá, cũng có ưu điểm, trọng điểm là nơi này không có bảo vật có thể tăng cường tài phú của ta. Nếu như ngay cả một món đồ mà ta yêu thích cũng không có, vậy việc gọi ta tới thế nhưng là trọng tội, Tokiomi."
Gilgamesh liếc mắt nhìn về phía Tohsaka Tokiomi. Lúc này Tohsaka Tokiomi đang cúi đầu, không lưu ý đến ánh mắt của Gilgamesh, đó là loại ánh mắt nhìn thấu chuyện nào đó.
Là vương giả đã từng, là bán thần, ác ý mà Tohsaka Tokiomi vô tình tản ra làm sao Anh Hùng Vương lại không phát hiện được?
"Mời vương yên tâm, Chén Thánh nhất định sẽ làm cho ngài hài lòng..."
"Có hài lòng hay không, việc đó để ta quyết định, đúng rồi, Tokiomi, tiếng nổ trước đó là chuyện gì xảy ra, mặc dù coi như êm tai."
Gilgamesh ra hiệu cho Tohsaka Tokiomi đứng lên, không cần phải khom người mãi.
"Vụ nổ trước đó đã điều tra rõ ràng, là cổ bảo nhà Matou bị tạc hủy. Căn cứ vào dấu vết tại hiện trường, rất có thể là do anh linh gây ra."
"Anh linh gây ra? Nhanh như vậy?"
Gilgamesh hứng thú.
"Đúng vậy, theo tình báo đã biết, là một anh linh không rõ danh tính và Matou Zouken phát sinh chiến đấu, kết quả là Matou Zouken t·ử v·ong. Điều khiến người ta khó hiểu là, trận triệu hoán dưới mặt đất nhà Matou vẫn còn ma lực lưu lại, cũng có nghĩa là nhà Matou cũng là một thành viên tham gia Chén Thánh Chiến lần này. Thông qua tìm kiếm bằng ma thuật, hiện trường chỉ có ma lực của một anh linh duy nhất."
Sắc mặt Tohsaka Tokiomi không được đẹp mắt, từ tình huống hiện tại xem ra, chỉ có một khả năng.
"Anh linh mà nhà Matou triệu hồi ra đã hủy nhà Matou?"
Gilgamesh tựa hồ nghe được chuyện gì thú vị, hiếm khi lộ ra nụ cười.
"Tám chín phần mười... là như vậy."
"Thú vị, nếu không phải nhà Matou nội chiến, vậy thì chính là anh linh g·iết c·hết ngự chủ, quả thực là..."
Gilgamesh không nói tiếp, khóe miệng đang dần linh thể hóa hiện ra nụ cười. Mặc dù hắn cũng muốn làm thịt ngự chủ của chính mình, nhưng hắn không dám làm như vậy. Lệnh Chú là thứ mà hắn không cách nào phản kháng, vất vả lắm mới đi vào hiện thế, Gilgamesh không muốn biến mất.
Bất quá hứng thú của Gilgamesh đã bị khơi dậy, nếu như tên anh linh không rõ kia còn chưa biến mất, hắn rất muốn hỏi đối phương, rốt cuộc là làm thế nào để g·iết c·hết ngự chủ của mình.
Khi Gilgamesh linh thể hóa, rời khỏi dinh thự, Tohsaka Tokiomi uống cạn ly rượu ngon, ngả người tựa vào ghế sofa.
"Thật không thể chịu nổi, hết lần này tới lần khác lại gọi đến Gilgamesh có thể đơn độc hành động thuộc loại Archer, tập kích ngự chủ anh linh, quả thực là tên điên. Còn có những ma thuật sư không rõ thế lực tán loạn ở thành phố Fuyuki kia đều là từ đâu xuất hiện."
Tohsaka Tokiomi thực sự đau đầu, không chỉ Gilgamesh khiến hắn đau đầu, mà còn có cục diện hiện tại.
...
Ven thành phố Fuyuki, một mảnh đất hoang.
Tô Hiểu cầm một tấm bản đồ trong tay, đạo Lệnh Chú vẽ lên trên mu bàn tay phải đặc biệt dễ thấy, phía sau hắn là Bố Bố Uông, đi theo sau Bố Bố Uông là Matou Sakura, phía sau Matou Sakura là 'Berserker' Matou Kariya.
"Sao lại đến vùng ngoại ô rồi? Ryuudou tự đánh dấu trên bản đồ rõ ràng ngay gần đây mà."
(Chương này hết)
Bạn cần đăng nhập để bình luận